-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Trời ngả về chiều đem theo bóng của tửu quán kéo dài ra.
Lão bản bộ mặt chán nản tính sổ sách tại phía sau quầy. Những khách nhân uống rượu nhìn lên sân khấu. Thi nhân ôm cầm đang miễn cưỡng ngâm xướng:
“… Là người đầu tiên viết nên tất cả những truyền kỳ. Nguyên lai vị anh hùng đó cũng là một người giống như chúng ta mà thôi.”
Tiêu Linh rất thích tay thi nhân Tu Hi Tư Đặc này, tên này có một loại mùi vị giang hồ, anh hùng phảng phất, mà anh hùng, cái danh từ này cũng chỉ là một đám người tôn kính đối với một người gọi mà thôi, vì anh hùng kỳ thật cùng người bình thường cũng không có gì khác nhau cả.
Tiêu Linh đang ngậm một nhánh cỏ đuôi chó, nằm ở trên một cái cây ngoài trấn Bố Lạp Tạp Đạt Duy Kim, nhàn nhã mà xem trời chiều để giết thời gian. Gần đây đào quặng mỏ quá mệt mỏi rồi, khó được nghỉ ngơi một hồi. Gần tới hoàng hôn, ánh sáng trời chiều đem trấn nhỏ chiếu rọi đỏ au, gió đêm thổi qua cuốn theo màu vàng của cát bụi.
Trên trấn nhỏ, nam nữ đi tới đi lui pháp sư, mục sư mặc pháp bào, thánh kị sĩ mặc áo giáp màu trắng bạc, dã nhân, tinh linh, nhân loại bận rộn tặng lợi nhuận cho công ty trò chơi.
Bọn họ hoặc chuẩn bị chờ phân phó, hoặc tìm kiếm tổ đội, cao giọng la hét. Cả trấn Duy Kim nhỏ bé náo nhiệt phi thường.
“Hỏa hệ pháp sư cấp ba mươi lăm full bộ tử trang cần tổ đội đi tro bụi rừng rậm đây”
“Dã nhân chiến sĩ cuồng bạo cấp bốn mươi phòng ngự cao máu dày cần tổ đội đi Ngả Lạp Tây đầm lầy….”
“Đội tinh anh cấp bốn mươi cần mục sư có khả năng trị liệu 500+ đây, có thì hét to lên 1 tiếng”
Nhìn game thủ bận rộn đây đó, Tiêu Linh cực kì hâm mộ không thôi, bản thân mình lúc nào mới có thể chính thức bắt đầu luyện cấp đây. Lại nghĩ tới từ lúc vào trò chơi đến giờ, bỗng nhiên một trận buồn bực, trong tất cả nghề nghiệp, thuật sĩ quả thật là gian nan nhất, làm nhiệm vụ lớn không nên tìm nhất là thuật sĩ, bởi vì thương tổn thuật sĩ gây ra vĩnh viễn không thể so với pháp sư, rất nhiều kĩ năng khống chế chỉ hữu hiệu trong một số ít trường hợp, đụng tới boss chỉ có đứng trừng mắt mà nhìn. Hơn nữa thuật sĩ lại chính là nghề nghiệp của ác ma, trừ Bố Lạp Tạp Đạt ra, NPC địa phương khác cũng không nguyện ý cấp nhiệm vụ cho thuật sĩ.
Thuật sĩ mặc dù gian nan, nhưng cũng có một ít nhiệm vụ cần tới thuật sĩ, Ác ma thuật sĩ, Hủy diệt thuật sĩ, Thống khổ thuật sĩ tam hệ nghề nghiệp có chút ít kĩ năng tại trong lúc làm nhiệm vụ phi thường hữu dụng, nếu như người chơi thuật sĩ có ý thức, phản ứng tốt, trang bị ngon lành, phát huy tác dụng hoàn toàn không thua gì pháp sư được xưng là linh hồn của chiến trường.
Hơn nữa tam hệ thuật sĩ cũng là “thần solo luyện cấp”, so với đạo tặc được xưng là “vua luyện cấp nơi hoang dã” cũng không có chút nào thua kém.
Đồng dạng cũng là thuật sĩ, còn được phân làm Ma dược luyện kim thuật sĩ và Cơ giới luyện kim thuật sĩ.
Ma dược luyện kim thuật sĩ thông qua luyện chế các loại dược hoàn tự tăng cường thực lực bản thân. Tổn thương pháp thuật của bọn họ rất thấp, sau lúc uống xong ma dược cũng chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới 80% - 90% thương tổn của thuật sĩ bình thường, nhưng bọn hắn luyện chế ra dược hoàn thì đúng là cực kì sang quý.
Tại Bố Lạp Tạp Đạt, chủ thành Ngả Đinh Tư, một cao cấp Ma dược luyện kim thuật sĩ luyện chế ra cường hóa dược hoàn có thể đấu giá được một hai ngàn kim tệ.
Nếu như nói Ma dược luyện kim thuật sĩ còn có tác dụng, thì Tiêu Linh lựa chọn Cơ giới luyện kim thuật sĩ có thề nói là phế vật cặn bã rồi.
Cơ giới luyện kim thuật sĩ thương tổn phép thuật chỉ chừng 40% bình thường thuật sĩ.
( *Pháp thương : Thương tổn phép thuật : trong các game hay gọi là damage phép )
( *Cơ giới luyện kim thuật sĩ: Người học rèn đúc chế tạo máy móc )
( *Ma dược luyện kim thuật sĩ: Người học rèn đúc chế tạo thuốc phép )
Thiên phú của cơ giới luyện kim thuật sĩ là Công trình, có thể chế tạo robot, mỗi một luyện kim thuật sĩ có thể mang theo một robot, robot cũng có một chiến lực nhất định. Tỷ như một cái Robot Quỷ Nhỏ cấp 1, thương tổn phép thuật chừng khoảng 80% luyện kim thuật sĩ có thể đền bù một phần khuyết điểm nhất định là pháp thương không cao cho Cơ giới luyện kim thuật sĩ.
Một Cơ giới luyện kim thuật sĩ cùng robot, hai thứ cộng thương tổn phép thuật lại có thể cùng thuật sĩ bình thường ganh đua, nếu robot phẩm bậc đủ cao, như vậy Cơ giới luyện kim thuật sĩ còn có thể cao ngạo mà nhìn xuống bất cứ nghề nghiệp hệ pháp thuật nào.
Lúc đầu Tiêu Linh cũng là ôm ảo tưởng như vậy tiến vào trò chơi, hăng hái bừng bừng mà học tập thải quật ( đào xới ), dã kim ( luyện kim ), đoán tạo ( rèn ), công trình bốn loại kĩ năng sản xuất chuẩn bị chế tạo cho bản thân mình một robot.
Nhưng ảo tưởng rất nhanh tan biến, qua hơn một tháng rất nhiều người chơi cũng đã lên tới cấp 40, tiến nhập chính bản phụ bản, mặc vào lam trang, tử trang cao cấp, Tiêu Linh cấp bậc vẫn như trước dừng lại ở cấp 1.
Không có robot, Cơ giới luyện kim thuật sĩ chính là cặn bã vứt đi căn bản không cách nào luyện cấp.
Nhưng chế tạo robot há lại đơn giản như vậy. Luyện luyện kim lên cao cần tiền, rèn cũng cần tiền, Công trình càng cần tiền, Tiêu Linh mỗi ngày đào xới quặng bán đi lấy tiền đều đổ vào trong cái vực sâu không đáy đó.
Nửa tháng trôi qua, bốn cái hạng kĩ năng sản xuất của Tiêu Linh tăng lên trên diện rộng, nhưng lever thì vẫn chưa lên nổi cấp nào.
Đào xới: cấp tông sư. kĩ năng thuần thục độ 307/500.
Luyện kim: cấp cao, kĩ năng thuần thục độ 175/300.
Rèn: cấp trung bình, kĩ năng thuần thục độ 102/150.
Công trình: cấp thấp, kĩ năng thuần thục độ 47/50.
Điều duy nhất khiến Tiêu Linh có thể kiêu ngạo chính là cấp bậc kỹ năng đào xới cùng luyện kim của mình, trước mắt đào cấp bậc xới cao nhất trừ cấp bậc tông sư của Tiêu Linh là cao nhất ra, cả phục vụ khí chỉ có hai cao cấp thợ mỏ mà thôi, muốn luyện đến thợ mỏ cấp tông sư còn cần thêm thời gian dài.
Luyện kim lại càng ít, đến trung cấp cũng chỉ có 3 người, cao cấp cũng chỉ có một mình Tiêu Linh.
Nếu ai có thể tại mỏ quặng sơ cấp Bố Lạp Tạp Đạt không ngừng đào 1 tháng, mỗi ngày đào hơn 13 giờ, hơn nữa may mắn có thể tốt như như Tiêu Linh, liên tiếp đào được 3 khối tử kim, hắn có lẽ cũng sẽ trở thành một thợ mỏ cấp tông sư thôi.
( Tử kim: kim loại tím - vàng tím - nghĩa 1 thông dụng hơn, mà nghĩa 2 cũng đúng vì 1 từ hán việt nó nhiều nghĩa quá.)
Nếu như ai có thể đủ mạo hiểm đem 3 khối đá tử kim không chút do dự cho vào lò luyện, và cũng tinh luyện thành công thành khối tử kim, hắn có lẽ cũng trở thành một cao cấp luyện kim sư.
Nhưng là chưa người nào có may mắn tốt như vậy cũng chưa người nào dám làm như vậy.
Dựa vào hệ thống nghề nghiệp mà tính, Tiêu Linh có thể tại bất cứ một chiếm vị trí và tiền lương khiến kẻ khác hâm mộ công hội lớn nào, nhưng chí hướng của Tiêu Linh hắn không có ở đây. Vì mục tiêu của hắn là trở thành người đứng đầu nhất trong game, không phải người đứng đầu trong nghề nghiệp sản xuất mà là người có cấp độ cao nhất kia.
Nếu như không phải đào xới cấp tông sư cùng luyện kim cao cấp, sợ rằng Tiêu Linh cũng đã sớm xóa nhân vật luyện lại rồi.
Tiêu Linh vuốt ve khối tử kim bóng loáng như là vuốt ve chính người yêu của mình, bị tinh luyện qua, đoàn ánh sáng chói mắt của khối tử kim chính là hi vọng của Tiêu Linh.
Tử kim ( kim loại màu tím ): quặng hiếm có - tam giai, dùng cho luyện kim, rèn, công trình.
Nghe nói hội đấu giá tại Bố Lạp Tạp Đạt, có một khối tử kim chưa tinh luyện qua từng được bán ra với giá 2000 kim tệ, hơn nữa chỉ từng xuất hiện một khối.
Tiêu Linh không khỏi có chút cảm khái may mắn của mình, ngày đó hắn tại trong sơ cấp quặng mỏ buồn bực đào quặng mỏ rồi phát hiện một khối quặng màu tím nhàn nhạt. Hệ thống liên tiếp thông báo làm cho Tiêu Linh tưởng mình bị lừa gạt nữa cơ, cấp bậc thợ mỏ không ngờ lại từ cấp cao trực tiếp nhảy tới cấp tông sư, đoàn ánh sáng màu tím làm Tiêu Linh hưng phấn dị thường.
Phải biết rằng đây là quặng hi hữu.
( *Quặng hi hữu: quặng hiếm có, ít có nhiều )
( *Côi Bảo : bảo bật quý hiếm )
( *Mình để nguyên là tam giai chứ không dịch ra là cấp bậc 3 để cho sau này khỏi lẫn với cấp độ lever, mặc dù hơi khó hiểu hơn dịch hẳn ra tiếng việt)
Quặng chia làm tam giai : bình thường, hiếm có, quý báu. Từng giai chia làm 5 bậc theo phẩm chất, bình thường thì hay có lẽ hay thường thấy, quặng hiếm có thì đúng là tương đối ít hơn, hiếm có ba giai lại càng hiếm thấy. Tiêu Linh còn chưa gặp qua quặng hiếm có vượt hạng ba, quý báu lại càng chẳng cần phải nói.
Nếu đem khối tử kim luyện chế thành robot thì sẽ thế nào nhỉ?
Ba khối tử kim cũng đủ luyện chế một robot rồi.
Nhưng phiền toái cũng theo đó mà đến, chỉ có đem công trình luyện đến cấp trung bình mới có thể chế tạo con rối tiểu quỷ cấp 1. Tiêu Linh muốn đánh sâu vào trung cấp Công trình ước chừng phải đập bể chừng 3000 kim tệ, còn mua sắm bản vẽ chế tạo robot, thị trường bán ra một bản vẽ Robot Quỷ Nhỏ cấp 2 chừng 2000 kim tệ.
Nói cách khác Tiêu Linh nếu muốn chế tạo một Robot Quỷ Nhỏ ít nhất còn cần 5000 kim tệ.
Đây chính là 5000 kim tệ đó. Tiêu Linh hai mắt trắng dã, bản thân mình buồn bực đào quặng mỏ, đào hơn một tháng không tính giá trị 3 khối tử kim mới kiếm được chừng 3000 kim tệ, mà đó còn là là dưới tình huống may mắn vô cùng tốt. Một người cấp tông sư một ngày đào quặng mỏ cũng có khi chỉ kiếm được hơn …10 kim tệ mà thôi, dù sao đào quặng mỏ có quan hệ rất lớn với may mắn.
Bình thường trung cấp thợ mỏ đào một ngày có thể kiếm chừng 20 kim tệ, cao cấp thợ mỏ khoảng 50 kim tệ, về phần cấp tông sư thì còn chưa có người thống kê qua, Tiêu Linh ngẫm lại bản thân mình một ngày muốn kiếm hơn 100 kim tệ hẳn không phải là vấn đề gì.
Tiêu Linh không thể tốn hơn một tháng thời gian mới có thể làm ra một con tiểu quỷ, đợi được đến khi đó sợ rằng đông đảo người chơi đã sớm lên cấp 50 rồi.
Tiêu Linh nhìn thoáng qua bảng xếp hạng, cấp bậc cao nhất là một dã nhân chiến sĩ tên Cuồng Long đã 49 cấp, bỏ xa mọi người phía sau. Thứ hai là một người tên Hoa Vũ mục sư 47 cấp. bất quá lấy thân phận là một mục sư nữ bài danh xếp thứ hai đúng là rất không dễ dàng. Tiêu Linh đoán rằng nàng hẳn là một Ám ảnh mục sư, nếu không không có khả năng thăng cấp nhanh như vậy.
Cùng so sánh với bọn họ, Tiêu Linh xấu hổ vô cùng, hắn từng thử đi ra ngoài đánh quái, nhưng hắn ngay cả khô lâu trong rừng rậm ngoài trấn Duy Kim cũng đánh không lại càng không cần nói đến thăng cấp rồi. Hơn nữa Tiêu Linh có thói quen một thân một mình không có bằng hữu, vì thế nên kinh nghiệm của hắn chẳng khác đứa trẻ sơ sinh là bao nhiêu, bởi vì liên quan đến nghề nghiệp lại thêm thực lực bản thân quá yếu, căn bản không ai đồng ý tổ đội với hắn.
Không có robot, Cơ giới luyện kim thuật sĩ chính là rác rưởi vứt đi! Tiêu Linh cuối cùng cũng hiểu rõ được điểm này rồi. Cho nên mặc kệ phải nỗ lực đến mức độ nào cũng phải tạo cho ra robot.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Tiêu Linh từng nghĩ tới việc mua sắm một con Robot Quỷ Nhỏ, nhưng Robot Quỷ Nhỏ cấp 2 giá cả cao tận 8000 kim tệ làm cho Tiêu Linh từ bỏ ý định, không bằng bản thân mình dùng tiền chế tạo một cái. Không biết tại sao, Tiêu Linh chưa bao giờ chứng kiến có người bán ra cao hơn Robot Quỷ Nhỏ cấp 1 cả.
Cũng không biết dùng tử kim luyện chế ra Robot Quỷ Nhỏ thì thực lực sẽ thế nào, tài liệu tốt đối với robot cũng có ảnh hưởng nhất định, tài liệu tốt đối với robot có có tác dụng gia tăng thuộc tính rất lớn.
Tiêu Linh cũng chỉ ảo tưởng trong đầu để thỏa mãn mình một chút mà thôi, muốn cho nguyện vọng này trở thành sự thật là rất xa vời.
“Tiêu đại ca, Tiêu đại ca, đại thúc đầu trọc kêu huynh thay thúc ấy sửa chữa đồng hồ.”. Một thằng nhóc ước chừng 13, 14 tuổi từ trấn nhỏ chạy tới, Củ Cải Nhỏ tóc màu vàng kim nhạt, khá tuấn tú, trên người mặc một kiện giáp da khá to, bởi vì bộ giáp da này quá lớn, mặc vào rộng thùng thình , làm cho hắn thoạt nhìn phi thường buồn cười.
Tiêu Linh thở dài một tiếng, chính hắn, một vị anh hùng có thể đi vào sử thi trong tương lai của đại lục Ân Trạch Tư không ngờ lại nghèo túng đến độ phải đi sửa chữa đồng hồ. ( Editor : Nổ thật là to )
Tiêu Linh bất đắc dĩ theo sát phía sau Củ Cải Nhỏ, hướng trung tâm trấn nhỏ đi đến. Công việc này là Tiêu Linh phải vất vả tranh thủ mãi mới có được cơ hội sửa chữa miễn phí cho tiệm bán đồng hồ, vì cùng lúc đó hắn có thể đạt được cơ hội rèn luyện miễn phí độ thuần thục kỹ năng Công trình.
Tiêu Linh vừa mới nghĩ tới cái tên quỷ già đầu trọc keo kiệt không khỏi mắng thầm một câu, lúc đầu bản thân mình vì phần công việc này chịu cho hắn làm khó dễ không ít, đến cuối cùng hắn đến ngay cả tiền công cũng không chịu cấp cho mình.
Mỗi một chuyện phát sinh trong trấn nhỏ Duy Kim này đều khiến thằng nhóc này phi thường hưng phấn, khiến Củ Cải Nhỏ nói líu ríu không ngừng. “Locker đại thúc tại rừng rậm khô lâu giết chết một con Báo Hoa Ban, hôm nay buổi tối chúng ta lại có thịt ăn rồi. Locker đại thúc còn đánh bại một binh sĩ khô lâu, Tiêu đại ca, huynh có thể đánh thắng được khô lâu binh không vậy?”. Thằng nhóc nói xong chợt nhìn chăm chăm vào Tiêu Linh.
Tiêu Linh nét mặt đỏ lên vội nói:”Cái đó là dĩ nhiên rồi.”
“Đệ đây tại sao lại chưa từng thấy huynh đến rừng rậm khô lâu giết khô lâu binh vậy?”. Thằng nhóc tò mò hỏi thăm.
Tiêu Linh da đầu tê dại: “Đó là chẳng qua huynh chẳng thèm thôi. Sắp đến cửa hàng của đại thúc đầu trọc rồi. Chúng ta nhanh lên một chút.” Tiêu Linh vội vàng chuyển đề tài.
“Ân.” Thằng nhóc gật đầu chạy nhanh qua bên kia.
“Đại thúc đầu trọc, Tiêu đại ca tới rồi, thúc nói sẽ cấp cho ta một ngân tệ đó, cái gì, sao lại không có a?”
----------------------------
Nói là cửa hàng, thực chất chỉ là một gian phòng gỗ nhỏ, cũ nát, nếu gặp trời mưa, Tiêu Linh tin tưởng rằng căn phòng này lúc nào cũng có thể sập.
“Chào ngài, xin hỏi khách nhân ngài muốn mua thứ gì?” Chủ cửa hàng, Lão quỷ đầu trọc keo kiệt nịnh nọt cúi đầu hướng một game thủ giới thiệu cửa hàng của mình, áo vải trên người mấy ngày chưa thay đã biến thành màu đen bốc ra mùi đồng thối, nước miếng lão văng tung tóe, chỉ vào trên vách tường giắt một chiếc đồng hồ bằng vàng, “Chiếc đồng hồ vàng này là tác phẩm đắc ý của Cơ giới luyện kim thuật sĩ vĩ đại nhất lịch sử Duy Ai, đồng hồ chính là do nhóm luyện kim thuật sĩ vĩ đại nhất sáng tác, nó ghi chép hơn một ngàn phút thời gian, đem hơn một ngàn phút đó chia thành 24 giờ, cái kiệt tác vĩ đại này chắc chắn đã được viện lịch sử ghi chép. Cơ giới luyện kim thuật sĩ thật sự là nghề nghiệp vĩ đại nhất thế giới này”. Lão quỷ đầu trọc không chút nào khiêm tốn, ngôn từ đắc ý, Tiêu Linh còn nhớ rõ lần trước một hỏa hệ pháp sư đến trong điếm mua đồ vật, lão đầu trọc từng nói pháp sư đúng là nghề nghiệp vĩ đại nhất trên thế giới thì phải.
Tiêu Linh đánh giá game thủ kia một chút, đó là một người anh tuấn, trẻ tuổi, một đầu tóc ngắn màu đen, đôi mắt thâm thúy, tướng mạo đẹp trai làm cho Tiêu Linh cũng phải hơi ghen tị, chỉ là trên mặt thần sắc cao ngạo làm cho người ta cảm giác rất không thoải mái, trên người hắn mặc một kiện pháp bào màu trắng hoa lệ, trên pháp bào có khắc các loại ký hiệu cổ, giống với đường hoa văn trên vách tường của giáo đường chuyển chức dành cho Cơ giới luyện kim thuật sĩ.
Tiêu Linh cảm thấy kinh ngạc, người này không ngờ cũng là Cơ giới luyện kim thuật sĩ. Cơ giới luyện kim thuật sĩ đúng là rất ít thấy,trong mấy ngàn game thủ cũng chưa chắc đã gặp được một người.
Dựa vào nhãn lực hơn người, Tiêu Linh nhìn ra được trên người hắn trang bị ít nhất hai kiện tử trang, còn lại đều là lam trang. Hơn nữa cấp bậc cũng tương đối cao.
Trang bị chia làm bạch trang, lục trang, lam trang, tử trang, truyền thuyết, sử thi, thần khí. Bạch trang, lục trang, lam trang, tử trang đúng là thường thấy, hơn nữa nhu cầu về thuộc tính trang bị cùng cấp bậc trang bị cũng có quan hệ rất lớn. Một kiện năm mươi cấp bạch trang bình thường giá có thể cao hơn mười cấp tử trang, cấp bậc càng cao, trang bị càng hiếm có, lam tử trang cũng càng hiếm thấy.
( Editor : đồ trắng, đồ xanh, đồ lam, đồ tím, đồ truyền thuyết – liên quan đến truyền thuyết nào đó, đồ sử thi – có lịch sử liên quan đến các anh hùng, đồ thần cấp.)
Một kiện lam tử trang cấp bốn mươi nhiều thuộc tính tốt có thể bán được giá trên trời.
Lão quỷ đầu trọc líu lo không ngớt mà giới thiệu, thỉnh thoảng liếc mắt xem game thủ bên cạnh.
Tiêu Linh theo ánh mắt lão quỷ đầu trọc nhìn lại, bên sườn game thủ có một thứ thấp bé đang không chịu an ổn mà ngó tới ngó lui, vóc người chưa tới một thước, toàn thân do kim loại màu trắng bạc cấu thành, kết cấu tinh xảo, trên người robot khắc đầy ký hiệu luyện kim, lộ ra mặt quỷ thoạt nhìn cũng không hề kinh khủng tí nào, trái lại còn có chút đáng yêu, trong miệng phát ra tiếng càu nhàu của quỷ.
Robot mới là kiệt tác vĩ đại nhất của Cơ giới luyện kim thuật sĩ! So sánh với nó, đồng hồ thật sự là một kiện tác phẩm nhỏ bé.
Xem con quỷ nhỏ này, cũng không biết là cái kim loại gì chế thành, chỉ cần xem bề ngoài của nó, Tiêu Linh đã biết được tiểu quỷ này cấp bậc phẩm chất ít nhất phải hạng ba trở lên.
Một con Robot Quỷ Nhỏ tam giai, giá cả không sai biệt lắm khoảng 5, 6 vạn kim tệ.
Robot Quỷ Nhỏ tam giai sát thương phép thuật của skill Viêm Bạo đã hơn 1500 rồi, nếu như cái người người trẻ tuổi này damage phép có chừng 1500 nữa, hai phía hợp lại mà nói, lực bộc phát của bọn họ đã không thua kém một hỏa hệ pháp sư rồi.
Tiêu Linh thầm tức giận, tại sao đồng dạng cũng là Cơ giới luyện kim thuật sĩ, mà người với người sao lại có thể chênh lệch lớn vậy.
Ta ghét người có tiền ( Editor: thích mỗi mềnh có tiền thôi ), Tiêu Linh oán hận mà thầm nghĩ, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn kĩ hơn mấy cái kí hiệu trên người tiểu quỷ, ký hiệu cường hóa, kí hiệu liên tiếp, kí hiệu ngọn lửa làm cho Tiêu Linh si mê.
Công trình sư ý nghĩa sâu xa nhất chính là ký hiệu, ký hiệu truyền thuyết chính là do địa tinh thời viễn cổ sáng tạo ra, đem nó dạy cho nhân loại, nhân loại vì muốn chiếm đoạt khoa học kĩ thuật này làm của riêng, đem các địa tinh đuổi ra khỏi gia viên của chúng, chạy tới phía tây đầm lầy ôn dịch. Từ đó về sau ký hiệu chỉ còn nhân loại mới có thể nắm giữ.
Trên ký hiệu này ẩn chứa cường đại năng lượng, theo truyền thuyết địa tinh thượng cổ từng dùng một số kim loại hiếm có để chế tạo ra tác phẩm luyện kim cường đại nhất, như Thái Thản Cự Nhân có thực lực không thua gì Hắc Long. Tuy rằng đó chỉ là trong truyền thuyết, nhưng có thể thấy được ký hiệu lực lượng, nhất là cao giai ký hiệu ẩn chứa năng lượng cường đại phi thường.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Tiêu Linh trầm mê nhìn đường vân trên người Robot Quỷ Nhỏ, sau khi giải mã ký hiệu, Tiêu Linh cuối cùng cũng xác định được Robot Quỷ Nhỏ này phẩm bậc hẳn đúng là tam giai, ký hiệu tam giai ít nhất phải cần cao cấp Cơ giới luyện kim thuật sĩ mới có thể khắc ra được, Tiêu Linh đánh giá một chút người trẻ tuổi này, nếu như hắn tự thân thực lực không quá kém mà nói, tổng hợp thực lực tại bảng xếp hạng ít nhất cũng được xếp vào nhóm 100.
Người trẻ tuổi kia ánh mắt đảo qua Tiêu Linh, chứng kiến Tiêu Linh trên người có ký hiệu tân thủ trên áo bào dành cho Cơ giới luyện kim thuật sĩ, lộ ra thần sắc kinh thường, một Cơ giới luyện kim thuật sĩ ngay cả Robot Quỷ Nhỏ cũng không có, thật sự là sỉ nhục của Cơ giới luyện kim thuật sĩ.
Chứng kiến ánh mắt người trẻ tuổi, Tiêu Linh đối với hắn sinh ra một cỗ chán ghét, mặc kệ hắn, hướng đến quầy sửa chữa đồng hồ đi đến, ở nơi để đồ đợi sửa chữa có một chiếc đồng hồ treo thường cổ kính khiến Tiêu Linh chú ý.
Ký hiệu trên chiếc đồng hồ treo tường này không ngờ lại là ngũ giai ký hiệu cơ giới luyện kim, cao giai ký hiệu như vậy Tiêu Linh chỉ mới chứng kiến qua trong sách mà thôi, vừa buồn bực nghiên cứu, vừa tháo rời chiếc đồng hồ nọ.
“Này, đồng hồ trong cửa hàng đều là do hắn sửa chữa hả?” Người tuổi trẻ hướng lão quỷ đầu trọc hỏi.
“Đúng vậy, hắn sửa chữa đồng hồ thủ pháp tương đối thuần thục, tất cả đồng hồ nơi này đều là hắn sửa chữa. Ngài xem đây, thứ này thần kì cỡ nào, cái đồng hồ này có niên đại từ xưa qua tay hắn sửa chữa lại có được sức sống lần thứ hai.” Lão quỷ đầu trọc vỗ vỗ chiếc đồng hồ để bàn phong cách cổ xưa.
Tiêu Linh đang muốn ngăn cản thì đã chậm, chiếc đồng hồ để bàn đó đã là đồ từ 2000 năm trước, bên trong linh kiện đã gần như tổn hại hết rồi, làm sao chống lại được lão quỷ đầu trọc lăn qua lăn lại?
Bị lão quỷ đầu trọc tùy ý chà đạp, chiếc đồng hồ để bàn nọ cạch cạch một tiếng, đình chỉ vận chuyển, bên trong phát ra âm thanh lách cách, vừa nghe đã biết là toàn bộ máy móc bên trong hỏng rồi. Lão quỷ đầu trọc đang hưng phấn mặt nhất thời co quắp biến thành màu tím.
Người trẻ tuổi đùa cợt nói: “Ta thật sự tưởng tượng không ra một người mặc áo vải tân thủ, ngay cả Robot Quỷ Nhỏ cũng không có có thể sửa đồng hồ ra cái dạng gì.”
Lão quỷ đầu trọc xấu hổ đứng tại chỗ, nhưng Tiêu Linh lại như không có nghe thấy bởi vì hắn bị cái đồng hồ treo tường trước mắt này hấp dẫn rồi, cái đồng hồ treo tường này thật sự rất kỳ quái, trên đồng hồ treo tường khắp nơi đều là ký hiệu gia cố ngũ giai, nhưng không ngờ ngay cả một cái ký hiệu động lực cũng không có, vậy trung tâm động lực cùa nó là cái gì?
Căn cứ theo nguyên lý giải thích trong [ Cơ giới luyện kim thuật sĩ chuyên tu ], từ chất liệu của chiếc đồng hồ treo tường, độ tổn hại, độ hư hỏng trên mặt ngoài ký hiệu mà phán đoán, cái đồng hồ treo tường này đã có chừng một vạn năm lịch sử rồi, chẳng lẻ là thời đại địa tinh gì đó? Chỉ có địa tinh mới có thể sáng tạo ra trung tâm động lực căn bản mà không cần dùng ký hiệu động lực, bọn họ tuy bé nhỏ nhưng trong óc bọn họ chứa các loại ý tưởng cổ quái kỳ tư diệu tưởng, mỗi một địa tinh đều là một người đầy trí tuệ, tại ngàn năm trước đã sáng tạo ra nền văn minh khoa học kỹ thuật vĩ đại.
Mở xác ngoài của đồng hồ treo tường ra, kết cấu bên trong đồng hồ treo tường chậm rãi hiện ra trước mắt Tiêu Linh, bên trong mỗi một linh kiện máy móc đều kết hợp nghiêm mật, phi thường có quy luật mà chuyển động, cấu tạo tinh tế bên trong đồng hồ treo tường làm cho Tiêu Linh càng thêm vững tin đồng hồ treo tường này khẳng định là một kiệt tác tinh vi, chỉ có đầu óc tinh tế, ngón tay linh hoạt của địa tinh mới thể sáng tạo ra loại máy móc hoàn mĩ đến như vậy.
Bên trong đồng hồ treo tường còn có hai cái ngăn ngầm, trong hai cái ngăn ngầm khẳng định dấu diếm trung tâm động lực của cái đồng hồ treo tường này rồi.
Tiêu Linh mở ngăn ngầm phía dưới đồng hồ treo tường ra, hai tấm da dê màu xám gần như không bị tổn hại lẳng lặng cuộn mình góc tối, trái tim Tiêu Linh bỗng dưng đập nhanh, hai trương bản vẽ này tuyệt đối không đơn giản, rất có thể là do địa tinh đặt vào đây. Vật như vậy tuyệt đối không thể tiện nghi cho lão quỷ đầu trọc keo kiệt kia, Tiêu Linh không có cẩn thận xem xét hai tấm da dê, bất động thanh sắc đem thu hai tấm da dê vào trong hành trang.
Hệ thống: Bạn đạt được bản vẽ rèn đúc máy móc.
Hệ thống: Bạn đạt được bản đồ nơi giấu bảo vật của địa tinh.
Nhìn hệ thống thông báo, Tiêu Linh sửng sốt, cưỡng chế tâm trạng vui mừng như điên, tiếp tục suy nghĩ nghiên cứu về chiếc đồng hồ treo tường, trong đồng hồ treo tường một tia sáng màu lam từ mặt khác của chiếc ngăn ngầm ló ra, duy trì cho đồng hồ treo tường vận chuyển, cái ngăn ngầm này hẳn là trung tâm động lực của đồng hồ treo tường rồi.
Trừ ký hiệu động lực ra, còn có thứ gì có thể thay thế ký hiệu động lực trở thành trung tâm động lực duy trì cho đồng hồ treo tường vận chuyển? Tiêu Linh đối với cơ giới luyện kim trầm mê không phải người bình thường có thể lý giải, giải khai một bí mật mới của cơ giới luyện kim viễn cổ, loại cảm giác hưng phấn này không thua gì đạt được bảo tàng thời viễn cổ.
Người trẻ tuổi kia thấy Tiêu Linh không để ý tới hắn, nên cũng không thèm để ý với Tiêu Linh nữa.
Cửa gỗ cửa hàng cạch một tiếng mở ra. Trong ánh đèn màu vàng nhè nhẹ, một nữ mục sư mặc áo bào trắng cùng một nữ pháp sư mặc pháp bào màu đỏ như lửa từ bên ngoài đi đến, nữ mục sư kia dung mạo xinh đẹp hòa nhã ôn nhu mà điềm tĩnh, mái tóc đen xõa sau lưng, phía trước tết thành hai bím nhỏ buông xuống hai bên làm tăng khí chất ung dung của nàng. Pháp bào mục sư màu trắng thánh khiết mà trang trọng vừa giống thánh nữ, điềm tĩnh giống như mặt nước hồ.
Nếu đem nàng thí dụ thành nước mà nói, như vậy nữ pháp sư bên cạnh chính là một đoàn ngọn lửa. Toàn thân pháp bào màu đỏ như lửa, khó có thể che dấu vóc người nóng bỏng, dung mạo xinh xắn tinh xảo tựa như ngọc như ý, đôi mi thanh tú, mũi quỳnh, môi khẽ cong, tựa như có ngàn loại phong tình, xinh đẹp hoạt bát.
Hai cô gái quả thực chính là kiệt tác của Thượng Đế.
“A! Ông trời ơi, các nàng không phải là thiên sứ đấy chứ?” Lão quỷ đầu trọc nhìn nhìn hai cô gái khoa trương nói.
Người trẻ tuổi chứng kiến hai dung nhan của tuyệt thế giai nhân, ngây người ngẩn ngơ, trong ánh mắt nháy mắt si mê, nghênh đón, lấy lòng nói: “Hoa Vũ, Hỏa Vũ các ngươi sao lại tới đây thế. Các ngươi không phải đi cùng với đại ca à?”
Bộ dáng người trẻ tuổi làm cho nữ mục sư Hoa Vũ cau mày, Hoa Vũ vẻ mặt thản nhiên, cũng không phản bác: “Chúng ta nửa giờ sau sẽ xuất phát, mục tiêu chính là phụ bản Đầm Lầy Huyết Giả. Đại ca bảo ta tới thông tri ngươi.”
Nếu như Tiêu Linh biết nữ mục sư trước mắt này là Hoa Vũ bài danh thứ hai, Tiêu Linh có lẽ sẽ không keo kiệt ánh mắt nhìn qua xem thử, nhưng lúc này Tiêu Linh đã bị một bức ký hiệu cổ bên ngoài của cái ngăn ngầm trong chiếc đồng hồ treo tường hấp dẫn mất rồi.
Khóa ký hiệu Ngũ giai, thông thạo các loại khóa ký hiệu là chương trình học bắt buộc của Công trình, khả năng giải thích kết cấu của Tiêu Linh đối với khóa ký hiệu là có hạn, dù sao Tiêu Linh ngay cả Công trình trung cấp cũng chưa có đạt đến, đối với khóa ký hiệu cũng chỉ mang tính nhận thức mà thôi, cũng không quen thuộc, hơn nữa khóa ký hiệu có hàng ngàn, hàng vạn loại biến hóa muốn đem khóa ký hiệu giải khai đúng là một việc rất khó, càng huống chi ngũ giai khóa ký hiệu đã vượt qua phạm trù năng lực của Tiêu Linh rồi.
Tiêu Linh chỉ có thể căn cứ các loại lý luận tính toán cơ bản của Công trình để đoán phương pháp phá giải chiếc khoá ký hiệu này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Tiêu Linh chăm chú nhìn chiếc đồng hồ, pháp sư Hỏa Vũ mặc pháp bào màu đỏ lửa kia không khỏi có chút tò mò, rốt cuộc là cái đồ vật gì hấp dẫn Tiêu Linh đến vậy?
“Phong Long, nhớ kỹ 30 phút sau chúng ta tập hợp tại giáo đường Duy Kim. Hỏa Vũ, chúng ta đi thôi. Hỏa Vũ?” Hoa Vũ vừa mới cất bước đã thấy Hỏa Vũ còn đang tại chỗ ngẩn người, tâm lý có chút nghi hoặc, Hỏa Vũ rốt cuộc làm sao vậy? Theo ánh mắt Hỏa Vũ, Hoa Vũ thấy được Tiêu Linh đang loay hoay với cái đồng hồ treo tường ở quầy.
( Nguyên văn : Bích chung : dịch : chuông treo trên tường - đồng hồ treo tường )
“Hả, a,chúng ta đi thôi.” Hỏa Vũ lúc này mới phản ứng lại, cảm giác vừa rồi bản thân mình mới thất thố nhất thời không biết làm sao, tỷ tỷ sẽ không thấy được toàn bộ chứ.
Hoa Vũ sắc mặt cổ quái nhìn thoáng qua Hỏa Vũ tâm lý dâng lên một cảm giác khác thường, khóe miệng mỉn cười, cô gái nhỏ này không phải là động xuân tâm rồi đấy chứ?
Hỏa Vũ chứng kiến Hoa Vũ vẻ mặt cổ quái, nhất thời xấu hổ, cảm giác trên mặt nóng bừng, chà chà chân sẵng giọng: “Tỷ tỷ chúng ta nhanh lên một chút đi.”
Hỏa Vũ vừa nói, một bên thầm nghĩ rốt cuộc cái gì hấp dẫn Tiêu Linh như vậy? Hỏa Vũ có chút tò mò, hắn sẽ không phải là một tên ngốc suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào nghiên cứu đấy chứ.
Vẻ mặt động tác của Hoa Vủ cùng Hỏa Vũ một tia cũng không thoát khỏi ánh mắt Phong Long, hắn thật sự nghĩ không ra, một người loay hoay sửa đồng hồ treo tường rốt cuộc có cái gì đáng để ý.
Phong Long nhăn mày nhìn lướt qua Tiêu Linh còn đang chuyên chú công việc, cười nói: “Bây giờ tố chất người chơi mới càng ngày càng thấp, ngay cả đồng hồ cũng không sửa được. Trò chơi mở cũng được hơn tháng rồi mà vẫn mới chỉ có cấp 1. Nơi này không có gì đáng xem cả chúng ta đi lẹ lên thôi.”
Phong Long âm dương quái khí nói làm cho Hoa Vũ và Hỏa Vũ đều có chút chán ghét, nhưng mà Phong Long còn không tự biết, vẫn như trước mỉa mai Tiêu Linh.
Tiêu Linh hoàn toàn không có để vào tai, đao khắc trong tay cẩn thận tại phía trên khóa ký hiệu khắc xuống một đường vân cuối cùng. Trong nháy mắt lam quang trên khóa ký hiệu lưu chuyển biến thành một đường ánh sáng màu lam hoàn chỉnh.
Tiêu Linh vui vẻ, thành công rồi. Khóa ký hiệu chậm rãi mở ra. Đinh một tiếng, hệ thống truyền đến thanh âm dễ nghe.
Hệ thống: Bạn đạt được 10 điểm độ thuần thục kỹ năng Công trình.
Hệ thống: Công trình của bạn đã tăng lên trung cấp.
Trung cấp Công trình, độ thuần thục kỹ năng: 57/150.
Hơn một tháng rồi, Công trình rốt cuộc cũng lên tới trung cấp! Tiêu Linh phi tường hưng phấn, nhưng trên tay không có ngừng lại, chậm rãi che lại mở ngăn ngầm ra. Cái thứ bên trong ngăn ngầm lực hấp dẫn đối với Tiêu Linh tuyệt đối không thua gì một tuyệt sắc mĩ nữ bán khỏa thân cả.
Một ánh sáng màu lam bùng cháy, trong ngăn ngầm lẳng lặng trôi nổi một viên ngọc màu lam, khối ngọc màu lam này góc cạnh rõ ràng, phát ra lam quang chói mắt.
Thái Thản Chi Tâm: Loại đá quý đặc biệt, quý báu tam giai, thuộc tính chưa giám định. Dùng cho gia công châu báu, rèn, Công trình.
( *Thái Thản Chi Tâm: Trái tim của người khổng lồ - vị thần khổng lồ. Titans )
Tiêu Linh mí mắt giật giật, kinh hoàng, không ngờ lại có thể là ngọc cấp Sử Thi, trước mắt trò chơi chưa bao giờ ra qua một kiện tài liệu cấp quý báu, thậm chí ngay cả hiếm có tứ giai gì đó cũng chưa từng ra qua chứ càng đừng nói đến tam giai quý báu.
Tiêu Linh cũng không nghĩ tới chuyện đem thứ này đưa cho cái lão quỷ đầu trọc tham lam kia, vì muốn giữ lại khối ngọc quý báu cực phẩm này, Tiêu Linh không chút do dự đem nó thu vào trong túi. Hoàn hảo là không có ai thấy, chứ nếu như bị người ta biết nơi này rơi ra một viên ngọc quý báu tam giai, Tiêu Linh sợ sẽ gặp phiền toái rất lớn, sợ rằng sẽ bị vô tận đuổi giết. Bị bao vây đuổi giết liên tục khẳng định sẽ có thể bị rơi ra mất a.
“Chúng ta đi thôi, Nửa giờ sau xuất phát, chúng ta còn phải đến khách sạn mua ít bánh bao cùng nước suối, không những thế còn phải tốn một ít thời gian chế tạo băng vải nữa cơ.” Hoa Vũ nói, hành vi cử chỉ của Tiêu Linh làm cho Hoa Vũ có chút tò mò, đến tột cùng là cái đồ vật gì hấp dẫn hắn đến vậy, không ngờ ngay cả ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái cũng không buồn, nhưng nàng tuyệt đối cũng sẽ không đem thời gian lãng phí với một người không có liên quan gì đến mình.
“Ừh.” Hỏa Vũ mất mác lên tiếng, nhìn thoáng qua Tiêu Linh, rồi đi theo phía sau Hoa Vũ hướng ra bên ngoài.
Chứng kiến Phong Long phải đi, lão quỷ đầu trọc vội la lên: “Vị thân sĩ anh tuấn này, ngươi không muốn mua vài món lễ vật tặng cho hai vị tiểu thư xinh đẹp à?”
Phong Long cước bộ ngừng lại, cái đề nghị này quả là rất hấp dẫn nha.
“Không cần phải mua, chúng ta không cần.” Hoa Vũ thản nhiên nói, trong đó rõ rang có mùi cự tuyệt làm cho trong con ngươi Phong Long hiện lên vẻ thâm trầm, không phải chỉ là ỷ vào mình là muội muội của lão đại Cuồng Long thôi sao, nếu một ngày có thể đem ngươi thu tới tay, xem ta hung hăng chà đạp ngươi như thế nào.
Phong Long nhìn thoáng qua Tiêu Linh bên cạnh quầy sửa chữa, không nhịn được cười khẩy nói: “Ta thấy có lẽ hàng hóa trong cửa hàng cũng chẳng đáng cho ta bỏ tiền ra mua, vừa nhìn tố chất nhân viên của các ngươi là đủ biết rồi. Mấy cái đồng hồ đó tựa như một đống sắn vụn vứt đi, ta cũng không muốn trong lúc đánh nhau lại đột nhiên phát hiện đồng hồ bị chết, ta thấy có lẽ phải đi đến thành thị chính của Bố Lạp Tạp Đạt là Ngả Đinh Tư xem thôi, ít nhất bên kia có lẽ sẽ có gì đó cấp bậc cao hơn một ít.”
Lão quỷ đầu trọc sắc mặt xanh mét, Tiêu Linh mới vừa đem Thái thản chi tam thu vào túi xong, nghe được Phong Long nói, phi thường tức giận, thằng này như thế nào nhân phẩm kém vậy! Nhìn bộ dáng Phong Long, nhìn kiểu gì cũng không vừa mắt.
“Phong Long!” Hoa Vũ vẻ mặt nghiêm túc, quát: “Ngươi nói hơi quá đáng rồi đó.”
Phong Long chứng kiến vẻ mặt phản cảm của Hoa Vũ, tâm lý máy động, hắn cũng không muốn tạo cho Hoa Vũ một ấn tượng không tốt, nhưng muốn hắn xin lỗi là tuyệt đối không có khả năng, trong lúc nhất thời có chút xấu hổ.
Đúng lúc này, ở chỗ quầy Tiêu Linh truyền đến một tiếng nổ vang, linh kiện leng keng rơi đầy xuống đất. Có một ít linh kiện còn trực tiếp bắn nát một số đồng hồ trong cửa hàng, rồi rơi xuống các nơi. Trong cửa hàng đồng hồ trở thành một mảnh hỗn loạn, có khối linh kiện còn rơi trúng cái đầu không một cọng tóc của lão đầu trọc, rồi lăn mất để lại trên đầu lão vài cục u lớn màu đỏ.
Tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Tiêu Linh vô cùng buồn bực, không biết tại sao đồng hồ treo tường này tự nhiên lại bùng nổ, nếu như không phải bản thân mình vừa rời đi thì sẽ vì sự nghiệp cách mạng chủ nghĩa mà hiến thân rồi.
Nổ mạnh khiến khói dày đặc bám đầy vào mặt Tiêu Linh.
Hỏa Vũ chứng kiến Tiêu Linh có thể so với tên mặt đen Lý Quỳ, nhất thời khanh khách cười ra tiếng.
Hoa Vũ cũng không nhịn được cười, che miệng cười khẽ.
Hai cô gái dung nhan tuyệt thế tạo thành một phong cảnh xinh đẹp, Tiêu Linh lúc này cũng mới chú ý tới trong cửa hàng không ngờ còn hai vị tuyệt sắc mĩ nữ, mà càng không ngờ hơn là lại thất thố như thế trước mặt hai vị mĩ nữ này, thật là lỗ lớn.
Thông qua kính thủy tinh phía trên đồng hồ treo trên vách tường, Tiêu Linh lờ mờ thấy được bộ mặt dân Phi Châu chạy nạn của mình, thiếu chút nữa phun ra búng máu. Đây là thân hình ngọc thụ lâm phong, phong lưu khoái hoạt của ta sao, xong hết rồi, lần này mất hết mặt mũi rồi.
“Tiêu Linh! Ngươi đã bị sa thải! Aaa, trời ơi, những chiếc đồng hồ đáng yêu của ta đều bị ngươi phá hủy rồi.” Lão quỷ đầu trọc rít lên, trên đầu mấy cục u đỏ tươi, mặt mũi vặn vẹo tới mức gần như biến dạng trông rất là dọa người, hai tay run run nhặt lên một mảnh nhỏ của khối đồng hồ.
Tiêu Linh nhún nhún vai, hiện tại cũng chẳng muốn ở lại cửa hàng đồng hồ này làm gì, Tiêu Linh không bao giờ muốn hầu hạ lão quỷ đầu trọc keo kiệt này thêm một lần nữa, dù sao hắn cũng liên tục khất nợ tiền công của mình, nên Tiêu Linh phi thường tiêu sái hướng mặt ra ngoài mà đi.
Thời điểm đi lướt qua bên cạnh Hoa Vũ cùng Hỏa Vũ, Tiêu Linh tựa hồ thấy được nét mặt không vui cùng cảm thông của các nàng, Tiêu Linh mỉm cười, thật là hai cô bé đa sầu đa cảm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Tiêu Linh đi tới bên bờ khe suối nhỏ thuộc rừng rậm khô lâu, vừa dùng nước lạnh rửa qua gương mặt một chút, vừa hồi tưởng hết thảy chuyện mới phát sinh vừa rồi, tâm tình lại trở nên kích động, không nghĩ tới đột nhiên chiếm được nhiều thứ tốt như vậy, Tiêu Linh một hồi lâu cũng chưa có cách nào chấp nhận ngay chuyện này được, khó khăn lắm mới làm cho trái tim kích động của mình bình tĩnh hơn.
Vật như Thái Thản Chi Tâm cũng chỉ mới xuất hiện qua ở trong sách sử của ngàn năm trước, tại quán trọ thi thoảng mới có một hai người kể chuyện ngâm thơ rong đề cập đến Thái Thản Chi Tâm, Tiêu Linh nghĩ bất quá chỉ là một tồn tại hư vô mờ mịt mà thôi, không nghĩ tới bản thân mình lại có thể có được một viên Thái Thản Chi Tâm như vậy, không những thế còn có thêm hai bản vẽ lai lịch cũng tuyệt đối không đơn giản chút nào. Tiêu Linh hiện tại cũng cảm thấy hồ đồ luôn, không biết có phải là mình đang năm mơ hay không nữa.
Robot Quỷ Nhỏ, Robot Tượng Đá Ma, Thái Thản, Kim Cương Long đều là tác phẩm luyện kim cực kỳ cường đại trong truyền thuyết, hai cái trước thì khá là thông dụng rồi, có thể tùy ý thấy được, mà Thái Thản cùng Kim Cương Long từng tại trong viễn cổ thần thoại xuất hiện qua, nhưng nó cường đại không thể nghi ngờ, mà bộ phận trọng yếu nhất của thái thản, đúng là trung tâm động lực nguyên, cũng chính là Thái Thản Chi Tâm, có Thái Thản Chi Tâm, thái thản mới có thể khu động, đương nhiên muốn đạt được những phụ kiện còn lại cũng không đơn giản, muốn chế tạo một thái thản gần như không có khả năng. Nhưng là Thái Thản Chi Tâm này trên thị trường có thể coi là vật phẩm trân quý, ít nhất cũng có giá hơn 100.000 kim tệ.
( *Cơ giới thạch tượng quỷ : Robot Tượng Đá Ma – Robot Stone Gargoyle.
Hình của nó:
http://hauntersdepot.com/2007NEWTEMPLATES/AnimatedAndStaticProps1/Displays/StoneGargoyle.jpg )
Tuy vậy nhưng Tiêu Linh cũng không có ý định bán ra, bởi vì Thái Thản Chi Tâm chính là thứ mà tất cả các Cơ giới luyện kim thuật sĩ đều mơ tưởng, hơn nữa có thể nắm giữ một kiện giá trị hơn 100.000 kim tệ trong tay, loại khoái cảm này không phải thường nhân có thể nhận thức được.
Tiêu Linh tỉ mỉ thưởng thức khối ngọc bích phát ra ánh sáng này, yêu thích không muốn buông tay. Hồi lâu mới đem Thái Thản Chi Tâm để vào trong hành trang.
Còn hai tấm bản vẽ bằng da dê, Tiêu Linh cũng đem ra, hai kiện này hẳn cũng là đồ vật giá trị xa xỉ.
Bản Vẽ Chế Tạo Robot*: Chế tạo Robot Tượng Đá Ma, yêu cầu trung cấp Công trình. Tài liệu cần: hai khối kim loại, Ngọc Màu Lam Đậm 5 khối, Ngọc Màu Xanh Đậm 5 khối. Kỹ năng kèm theo của Tượng Đá Ma : Thổ Tức Băng Phong ( phun ra hơi thở có thể đóng băng ), Băng Hoàn Thuật.
(*Bản Vẽ Chế Tạo Robot : thực ra là cơ giới luyện kim chỉ đồ, dịch là bản vẽ rèn robot thì chuẩn hơn nhưng không hay = nên mình để như trên)
Robot Tượng Đá Ma so với Robot Quỷ Nhỏ còn muốn cao hơn một giai, thuộc về loại robot phẩm chất cao, trước mắt Cơ giới luyện kim thuật sĩ có thể mang theo Robot Tượng Đá Ma cũng không nhiều, cả trò chơi chỉ có một hai con cơ giói Tượng Đá Ma 1 giai, chiến lực tương đương Robot Quỷ Nhỏ 3 giai, thậm chí còn muốn cao hơn một ít, giá cả thị trường chừng 100.000 kim tệ, nhưng lại là vô giá, hơn nữa Tượng Đá Ma này nhiều nhất cũng chỉ có một cái kỹ năng, Tượng Đá Ma mang hai kỹ năng là rất hiếm thấy.
Tiêu Linh phỏng đoán, bản thân mình nếu như có thể chế tạo ra một con Tượng Đá Ma 1 giai có hai kỹ năng phỏng chừng có giá thị trường chừng 200.000 kim tệ. Bất quá 200.000 kim tệ, trừ một ít đại bang hội ra, game thủ bình thường đúng là rất khó gánh chịu được chi phí lớn như vậy.
Kim loại dạng khối Tiêu Linh đã có, nhưng 5 khối Ngọc Màu Lam Đậm cùng 5 khối Ngọc Màu Xanh Đậm, Ngọc Màu Lam Đậm giá cả thị trường là 2000 kim tệ, Ngọc Màu Xanh Đậm 1500 kim tệ, nói cách khác Tiêu Linh phải có đủ 17.500 kim tệ mới có thể luyện chế ra một Tượng Đá Ma.
Tiêu Linh có cảm giác mục tiêu thăng cấp hình như càng ngày càng xa rồi thì phải?
Ban đầu chỉ cần mấy ngàn kim tệ là có thể tự mình đi thăng cấp, mà bây giờ lại phải cần đến 17.500 kim tệ mới được.
Coi như chịu cực một chút vì con đường thăng cấp sau này vậy, dù sao Robot Quỷ Nhỏ thực lực so với Robot Tượng Đá Ma kém khá nhiều. Nếu như thật sự có thể luyện chế ra một Robot Tượng Đá Ma có hai kỹ năng, tốc độ luyện cấp khẳng định phải nhanh như mài sắc rìu xong mới đốn củi vậy. ( Ý là chuẩn bị kỹ lưỡng thì sau làm việc sẽ thuận lợi nhanh chóng hơn.)
Về phần một tấm da dê khác, Tiêu Linh nhìn một chút.
Địa Tinh Tàng Bảo Đồ ( Bản vẽ nơi giấu bảo vật của địa tinh): Chúng ta bị đuổi ra khỏi gia viên, bị đuổi tới nơi ôn dịch đáng sợ, rất nhiều đồng bào bị ôn dịch trong thống khổ mà chết đi, tương lai chúng ta không có bất cứ hi vọng gì. Vì không thể thoát ra khỏi cơn ác mộng này, cuối cùng tài sản của chúng ta bị vùi lấp tại phía tây Đầm Lầy Ôn Dịch.
Tiêu Linh nhìn lộ tuyến một chút, trong lòng cảm thấy khó khăn. Thượng đế cho bản thân mình một khối thịt nướng, nhưng lại quên đưa cho mình hàm răng để ăn thịt nướng ah! Bởi vì bảo tàng của địa tinh chôn dấu ở phía tây Đầm Lầy Ôn Dịch!
Bố Lạp Tạp Đạt nằm ở phía nam Ân Trạch Tư đại lục, mà phía tây Đầm Lầy Ôn Dịch thì lại nằm ở phía bắc Ân Trạch Tư đại lục, Tiêu Linh muốn đến Đầm Lầy Ôn Dịch tìm kiếm bảo tàng thì phải xuyên qua quốc gia nhân loại Ai Lạp Tây Á, quốc gia của tinh linh Cáp Mông Đại Nhĩ, vong linh quốc gia Địch Nhã, quốc gia nhân loại cùng quốc gia tinh linh quan hệ còn tốt một chút, cùng thuộc Thiên sứ liên minh với nhau có thể tùy ý xuất nhập, mà Địch Nhã thì lại là quốc gia thuộc Liên Minh Tà Ác, hai cái liên minh trong mọi lúc đều thường xuyên có đại chiến phát sinh, tích oán đã quá sâu, muốn một mình xuyên qua quốc gia thuộc Liên Minh Tà Ác để tới Đầm Lầy Ôn Dịch mà nói thì khó khăn đến mức nào cũng có thể đoán được! Ngay cả cao thủ hơn 40 cấp cũng không dám thử a.
Đối với Tiêu Linh mà nói, muốn tới chỗ đó chiếm bảo tàng quả thực là không có một chút khả năng thành công nào.
Tiêu Linh than oán một tiếng, trước tiên cứ đem cái này dẹp qua một bên đã vậy, cứ thành thật mà làm một thợ mỏ, xem ra con đường làm thợ mỏ của mình còn rất dài, không có biện pháp a, chỉ có thể tiếp tục cầm cuốc chim đào quặng mỏ….
--------------
“Tỷ tỷ, hắn bị sa thải rồi không phải sẽ thất nghiệp sao?” Hỏa Vũ lo lắng hỏi.
Hoa Vũ mỉm cười: “Cô bé của chúng ta không phải là thích hắn rồi đấy chứ?” Hoa Vũ vĩnh viễn đều là tươi cười uyển chuyển hàm súc, đoan trang hào phóng như vậy.
Hỏa Vũ mặt đỏ lên, chu cái miệng nhỏ nhắn: “Nào có.”
“Thế mới vừa rồi là ai nhìn hắn đến ngẩn người vậy?” Hoa Vũ cười nói.
Hỏa Vũ chà chà chân, xấu hổ cấp bách nói: “Mới vừa rồi người ta chỉ là tò mò, hắn rốt cuộc đang làm cái gì thôi.” Trên mặt một mảnh kiều diễm ửng đỏ, tựa như năm vò nữ nhi hồng khiến lòng người say đắm, ven đường mọi người đều không nhịn được phải ghé mắt nhìn.
“Được rồi, Được rồi, đừng tức giận.” Hoa Vũ an ủi nói:“Mỗi người đều có tương lai của bản thân mình, cần chính bản thân hắn phải tự bắt lấy, người khác chính là có giúp hắn cũng không được. Chúng ta chỉ là trùng hợp gặp hắn mà thôi, dù là hắn có chút hành vi cử chỉ khiến ngươi chú ý, chúng ta cũng chỉ là một người khách qua đường, rất có thể sau hai ngày ngươi đã quên mất người này rồi, cần gì phải quá để ý a.”
Hỏa Vũ gật đầu, lời nói của Hoa Vũ tỷ tỷ luôn có đạo lý, Hỏa Vũ đối với Tiêu Linh cũng chỉ là sinh ra một ít tò mò, con gái là thế luôn có tâm lý kỳ quái, qua vài ngày rồi nhân tiện sẽ lãng quên mà thôi.
Xuyên qua con đường đất nhỏ hẹp dài, hai người hướng khách điếm đi đến mua bánh bao cùng nước suối, làm tốt công việc chuẩn bị. Nửa giờ sau một đội ngũ khổng lồ do game thủ cấp 45 – 50 tạo thành hướng ao đầm tiến tới.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện