[Dịch] Chiến Thần Biến
Chương 12 : Chân khí Đại Võ Sư
.
Hơn một canh giờ sau, Lục Tử Lăng rốt cục cũng xong, nàng tiếp tục lấy ra một quyển trục, vận dụng ngòi bút như bay, chữ viết xinh đẹp, ước chừng nửa canh giờ sau trên quyển trục nghiêm chỉnh hiện ra công pháp đấu khí thiên cấp.
Viết xong chữ cuối cùng, Lục Tử Lăng thần sắc có chút mệt mỏi, trong nháy mắt lộ ra một dáng vẻ quyến rũ khiến cho Đằng Phi trông thấy đầu óc thoáng trở nên ngây dại, tim đập dồn dập.
Lục Tử Lăng thoáng chốc liền cảm ứng được ánh mắt khác thường của Đằng Phi, miệng nở một nụ cười, má ửng đỏ một chút, nhưng ngay sau đó liền lạnh lùng như ban đầu, nói:
- Tốt lắm, ngươi đến đây xem một chút đi.
Đằng Phi nhận lấy, cũng không vội vàng xem mà chăm chú nhìn Lục Tử Lăng hỏi:
- Công pháp này tên gọi là gì?
- Ta chắp vá lung tung từ một đống đấu kỹ Đấu Sư cấp, không cần tên gọi.
Lục Tử Lăng thản nhiên nói.
- Vậy không được, đây cũng là đấu kỹ đầu tiên ta tu luyện trong đời, nó không thể nào không có nổi một cái tên được, ta xem, gọi là siêu cấp đấu kỹ Đấu Sư cấp, Tử Lăng Thần Công.
Đằng Phi nghiêm trang nói.
- A
Với tâm tính của Lục Tử Lăng, nàng cũng bị cái tên này làm cho choáng váng, đôi mắt đẹp nhìn lướt qua Đằng Phi, nhưng cũng không nói thêm gì.
- Ta quyết định, nó gọi là Tử Lăng Thần Công!
Đằng Phi vẻ mặt vui vẻ, thật cẩn thận đem Tử Lăng Thần Công để sang một bên, chờ mực khô ráo.
- Đúng rồi, tỷ tỷ, bên trong thân thể của ta hiện tại đã có đấu tuyền sao?
Đằng Phi vẻ mặt chờ đợi nhìn Lục Tử Lăng.
Lục Tử Lăng nhẹ nhàng lắc đầu.
Đằng Phi mỉm cười trầm ngâm, trong lòng tự nhủ: “Quả nhiên, ta vẫn không thể tu luyện đấu khí! Vậy sư phụ tỷ tỷ chuẩn bị cho ta quyển Tử Lăng Thần Công này có gì hữu dụng đâu?”
Thanh âm Lục Tử Lăng trong trẻo lạnh lùng vang lên:
- Đan điền của ngươi tuy không thể nào tạo thành đấu tuyền, nhưng do thân thể ngươi đã được cải tạo, nên có thể ngưng tụ chân khí, ngươi hiện tại, đại khái đã có thực lực Thất cấp chân khí Đại Võ Sư, hơn nữa...
Không đợi Lục Tử Lăng nói xong, Đằng Phi liền ngạc nhiên cắt đứt lời của nàng:
- Ta, ta đã có thực lực Thất cấp chân khí Đại Võ Sư? Ta có thể khiêu chiến Nhị cấp Đấu Sư rồi sao? Này, cái này có thật không?
Lục Tử Lăng trừng mắt liếc Đằng Phi:
- Ngươi rất thỏa mãn phải không? Nếu không phải ngươi thể chất quá kém, sau khi cải tạo thân thể, ngươi thậm chí có thể trực tiếp ngưng tụ Chân Nguyên!
Đây cũng là Lục Tử Lăng cố ý đả kích Đằng Phi, trên thực tế, sau khi cải tạo thể chất, trong đan điền trực tiếp xuất hiện chân khí, hơn nữa đạt tới Thất cấp, cái này đã khiến cho Lục Tử Lăng cảm thấy rung động rồi, chẳng qua là nàng không muốn làm cho Đằng Phi kiêu ngạo tự mãn, mới nói như vậy thôi.
- Hơn nữa, máu của Xích Huyết Giao sau khi cải tạo thân thể, ngươi có thể kiên trì được mấy năm, chỉ có trời mới biết!
- Ách...
Vẻ hưng phấn trên mặt Đằng Phi quả nhiên biến mất.
Lục Tử Lăng cũng không nhẫn tâm đả kích hắn quá sâu, nói tiếp:
- Mặc dù trong thân thể của ngươi không có đấu tuyền, nhưng vô cùng may mắn chính là, hiện tại bên trong thân thể được cải tạo của ngươi, tự nhiên lại trực tiếp mở ra bảy đấu mạch!
Lúc Lục Tử Lăng nói ra lời này, khóe miệng cũng nhịn không được khe khẽ mấp mấy vài cái, tự nhiên mở ra bảy đấu mạch, đều này quả thật không thể dùng hai từ may mắn là có thể hình dung. Quả thực là yêu nghiệt a!
- Đấu mạch?
Đây là từ lúc chào đời đến nay lần đầu tiên Đằng Phi nghe thấy hai chữ này, trong lòng có chút rung động, đôi lông mày khẽ nhíu lại.
Thấy Đằng Phi cau mày, Lục Tử Lăng giải thích:
- Không sai, ngươi chưa nghe nói qua đấu mạch cũng là bình thường, đấu mạch là một loại tồn tại tồn trữ đấu khí cao cấp, chỉ có đại gia tộc hoặc là trong môn phái mới có công pháp tu luyện đấu mạch. Nó không giống với đấu tuyền, đấu mạch có thể ở bất cứ đâu trên toàn thân, nhưng không có công pháp đấu mạch đặc biệt, không có ai có thể tu luyện ra đấu mạch. Ngươi rất may mắn, thay đổi thể chất đồng thời trực tiếp mở ra bảy đấu mạch, so ra, ngươi có bảy chỗ đấu mạch này trải qua tu luyện, đấu khí chuyển sinh ra, có thể vượt xa Võ Giả đấu khí đồng cấp! Cho nên nói, cho dù không có dòng tuyền nhưng ngươi cũng không yếu so với bất cứ ai! Nếu không, ta sẽ không để cho ngươi mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng, đi thay đổi thể chất!
Lục Tử Lăng nói một hơi nhiều như vậy, sau đó nhìn Đằng Phi, chờ hắn hiểu lời của mình, một lát sau, lại nói tiếp:
- Nếu như sau này ngươi có thể lần nữa có được công pháp đấu mạch… còn có thể mở ra nhiều đấu mạch hơn! Bất quá, loại khả năng này rất nhỏ, người có đấu mạch công pháp tuyệt đối sẽ không dễ dàng truyền cho người ngoài.
- Đấu mạch... Rất cường đại sao?
Lục Tử Lăng vừa dứt lời, Đằng Phi liền hỏi một vấn đề hắn muốn hỏi nhất.
- Dĩ nhiên, ngươi nghĩ xem nếu là hai người giống nhau đều là Ngũ cấp Đại Đấu Sư, một người trong đó chỉ có đấu tuyền, mà người kia lại có mười đấu mạch, hai người đánh nhau, ngươi nói người nào có thể kiên trì lâu hơn? Người nào chiêu thức mạnh hơn?
Lục Tử Lăng kiên nhẫn giải thích:
- Hơn nữa, đấu mạch còn có một chỗ tốt, lúc chiến đấu, đấu khí trong đấu mạch, rất khó bị phát hiện, trừ phi đối phương là cường giả Thánh Cấp!
- Vậy... Tỷ tỷ, thân thể con người, nhiều nhất có thể mở ra bao nhiêu đấu mạch?
Đằng Phi nhẹ giọng lại hỏi.
- Bao nhiêu cái?
Lục Tử Lăng trầm tư một chút, nhẹ giọng nói:
- Nói cho ngươi cũng không sao, thiên đạo năm mươi, người diễn bốn chín, nhiều nhất con người chỉ có thể mở ra bốn mươi chín đấu mạch, tuyệt đối không có người có thể đạt được con số năm mươi này! Hơn nữa, coi như là bốn chín, ta cũng chưa từng thấy qua, chẳng qua là nghe nói qua mà thôi. Cho dù mấy người đỉnh cấp trong gia tộc, có công phap đấu mạch cường đại nhất, bất quá cũng chỉ có thể mở ra bốn mươi hai đấu mạch...
Lục Tử Lăng vừa nói, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Đằng Phi, thản nhiên nói:
- Bất quá, nếu như ngươi có thể có được công pháp tu luyện ra ra bốn mươi hai đấu mạch, cộng thêm ngươi có bảy đấu mạch tự nhiên mở ra này, cũng thật sự có thể đạt tới bốn mươi chín đấu mạch, nếu như... Ta nói là nếu như, có cái ngày đó có thể nói, ngươi thậm chí, có thể trở thành đệ nhất cường giả trên đời này rồi! Đến lúc đó, ảnh hưởng của máu Xích Huyết Giao đối với tuổi thọ của ngươi sẽ hoàn toàn không có.
Lục Tử Lăng vừa nói, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, vừa khẽ lắc đầu, trong lòng nghĩ đến: công pháp bốn mươi hai đấu mạch, làm sao có thể đây?
Đệ nhất cường giả? Đằng Phi cảm giác trong thân thể bị cải tạo của mình máu huyết đang dân trào, cảm xúc cuồn cuộn.
Nhưng ngay sau đó nghĩ đến thiên đạo năm mươi đấu mạch, khóe miệng Đằng Phi co quắp rồi rút ra:
- Ta đây nếu có được công pháp tu luyện bốn mươi chín đấu mạch, chẳng phải là vượt xa con số năm mươi, đột Phá Thiên đạo sao?
- Ân
Lục Tử Lăng đột nhiên ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Đằng Phi, mới vừa trong nháy mắt đó, trên người Đằng Phi chợt lóe lên vẻ tự tin rồi biến mất, quả thực quá cường liệt rồi, mãnh liệt đến làm cho người ta hoài nghi, trên người hắn hiện tại có công pháp bốn chín đấu mạch!
Nhưng ngay sau đó, Lục Tử Lăng lắc đầu, trong lòng âm thầm tự trách mình: “Đây tột cùng là làm sao vậy, lúc trước hắn ngay cả đấu mạch cũng chưa nghe nói qua, làm sao có thể sẽ có công pháp bốn chín đấu mạch?”
Hơn nữa, đột phá Thiên đạo? Lời này, cũng chỉ loại hài tử như không biết trời cao đất dày như Đằng Phi mới dám nói ra, coi như là nàng... căn bản cũng không dám dễ dàng nhắc tới hai chữ này!
Nghĩ tới đây, sắc mặt Lục Tử Lăng nghiêm túc lên, thanh âm lạnh như băng nói:
- Đằng Phi, ngươi nhớ kỹ, trong thân thể ngươi, chuyện tự nhiên mở ra bảy đấu mạch, tuyệt đối không thể nói với người khác, cho dù là người chí thân của ngươi cũng không được! Biết không? Nếu không ngươi sẽ vì vậy mà gặp họa sát thân!
Đằng Phi gật gật đầu, hắn dĩ nhiên rõ ràng, hơn nữa trên đời này, sợ rằng không có người nào rõ ràng điểm này hơn so với hắn rồi, bây giờ nghĩ lại, cha của mình, nhất định chính là bởi vì tượng gổ kia mà bỏ mạng.
Nhớ tới phụ thân, Đằng Phi không nhịn được nắm chặc quả đấm, trong lòng thề: vô luận là người nào, vô luận đối phương mạnh bao nhiêu, cái thù này, ta nhất định sẽ báo!
Nhất định!
Hơn nữa, làm đệ nhất cường giả trên đời thì sao? Cái ý nghĩ này rất tốt a!
- Ngày mai ta sẽ truyền cho ngươi một thiên công pháp Võ Giả chân khí, ngươi cần phải dụng tâm tu luyện, nhớ kỹ, ngoài mặt, ngươi vĩnh viễn cũng chỉ có thể là một Võ Giả bình thường, không phải vạn bất đắc dĩ, quyết không cho phép ngươi sử dụng đấu khí trong đấu mạch khi chiến đấu. Bởi vì đến cảnh giới Thập giai Đấu Thánh, bọn họ có thể cảm ứng được đấu khí luân chuyển trong đấu mạch trên người ngươi, ngươi không phải là đối thủ của bọn họ, cũng sẽ bị bắt, công pháp đấu mạch, coi như là thập giai Đấu Thánh, cũng sẽ thèm muốn. Ngươi hiểu ý của ta không?
Đằng Phi gật đầu:
- Ta biết rồi.
Vừa nói, Đằng Phi lại nghĩ tới cái gì, hỏi:
- Đúng rồi, thời gian trôi qua đã bao lâu rồi?
- Bao lâu?
Đôi mi thanh tú của Lục Tữ Lăng cau lại, suy nghĩ một chút:
- Hôm nay nữa là ngươi tới đây đã được mười bảy ngày rồi!
- Cái gì? Lâu như vậy?
Đằng Phi nhất thời ngẩn người, trợn mắt há mồm nhìn Lục Tử Lăng.
Vốn hắn cho là bất quá cũng chỉ một hai ngày, lại không nghĩ rằng, đã qua hơn nửa tháng, nói cách khác, hắn hôn mê suốt mười ba mười bốn ngày!
Gần nửa tháng a!
Lại không có bị chết đói!
- Ngươi thay đổi thể chất, đã mất mười ba ngày, sau đó, ngươi lai tiếp tục ngủ mê ba ngày, tính cả ngày ngươi tới vừa đúng mười bảy ngày rồi.
Lục Tử Lăng thản nhiên nói.
- Ta nói với gia gia, muốn rời đi hai mươi ngày, không nghĩ tới, nhanh như vậy đã trôi qua mười bảy ngày...
Đằng Phi lẩm bẩm tự nói.
- Còn có ba ngày. Vậy cũng đủ rồi, ba ngày này, ngươi có thể học xong bản chân khí công pháp này là tốt rồi, thiên công pháp ta chắp vá lung tung này, chia ra có quyền, cước, đao, kiếm bốn loại kỹ năng, cho dù không cần đấu khí, sử dụng chân khí, cũng có thể phát huy ra uy lực rất mạnh
Tự mình sáng tạo ra một môn công pháp, nhiều ít cũng còn có chút cảm giác thành tựu, vì vậy, Lục Tử Lăng cũng không có cự tuyệt lấy tên của nàng đặc tên, chẳng qua là mặt nàng rõ ràng không có dầy như Đằng Phi, sẽ không gọi nó là Tử Lăng Thần Công.
Kế tiếp trong thời gian ba ngày, Đằng Phi một mực học tập Tử Lăng Thần Công, cùng với một quyển tu luyện chân khí khác, tên thiên công pháp là Tiềm Long Chân Khí.
Cũng không biết Lục Tử Lăng từ nơi nào lấy được thiên công pháp này, vô cùng thần kỳ, mỗi khi Đằng Phi khoanh chân tĩnh tọa minh tưởng, liền cảm giác được một cổ năng lượng tinh thuần rót vào thân thể của mình, rất chậm chạp, nhưng lại không ngừng tăng trưởng.
Tử Lăng Thần Công, hoàn toàn dung hợp tinh hoa đấu kỹ của tất cả Đấu Sư cấp của Thanh Bình phủ bát đại gia tộc, tạo thành một thiên đấu kỹ đặc biệt, chẳng qua là thời gian quá ngắn, Đằng Phi cũng chỉ là mới vừa có chút nhập môn.
Bất cứ chuyện gì, cũng không phải là một lần là xong, cần có thời gian cùng quá trình, coi như là thiên tài, cũng cần khổ luyện.
Lục Tử Lăng tìm đến một vài cộc gỗ, chôn ở một chỗ tương đối bí ẩn, chỉ cần không từ trên vách đá nhin xuống, khó có thể phát hiện.
Mặc dù sau thời gian ba ngày ngắn ngủn, nhưng so với Đằng Phi qua ba năm học tập giáo quan Lý Mục dạy hài tử trong gia tộc còn có ich hơn nhiều, hơn nữa được chân khí trong cơ thể chống đỡ, mỗi một chiêu cũng lộ ra vẻ mạnh mẽ
Hơn nữa, khiến cho Đằng Phi vui sướng chính là, tu luyện Tử Lăng Thần Công, hắn rốt cục có thể cảm ứng được đấu khí trong thiên địa!
Giống như một loại đấu khí tinh quái tràn vào bên trong đấu mạch của hắn, khiến cho Đằng Phi cười ngây ngô suốt một ngày!
Tự nhiên mở ra bảy đấu mạch, hằng ngày Đằng Phi tu luyện, bên trong dần dần tích tụ một chút đấu khí, Lục Tử Lăng nói, tu vi càng cao, những thứ này trong đấu mạch cũng có thể tạo thành đấu hạch, bất quá, tu luyện đấu mạch càng nhiều, tốc độ tạo thành đấu hạch càng chậm, cấp bậc tăng lên khó khăn.
Nhưng nghĩ đến những thứ bên trong đấu mạch kia, sau này tất cả đều tạo thành đấu hạch, tự mình có cường đại tới trình độ nào, Đằng Phi cũng cảm giác được hưng phấn.
Bởi vì, hắn còn cất dấu một bí mật lớn nhất!
Thiên đạo năm mươi đấu mạch!
Bình luận truyện