[Dịch] Cầm Đế

Chương 71 : Thần Long huyết thệ (phần 1)

Người đăng: 

.
Quang hoa dần dần thu liễm, thân thể mềm mại của Hải Dương đang xoay tròn chậm rãi hạ xuống, từng đạo quang mang trắng sữa xung quanh thân thể nàng dần dần dung nhập vào trong cơ thể, tay phải nhẹ phất rất tự nhiên, tấm lụa trắng trên khuôn mặt nhất thời bị một tầng quang mang trắng sữa thay thế, cũng không cần phải lo lắng tấm lụa trắng rơi xuống. Tầng tầng ma pháp nguyên tố ba động trở nên ngày càng mãnh liệt, nàng nhắm hai mắt, giữa mi tâm phát ra ánh sáng mầu vàng đẹp rực rỡ tinh thần lực bắt đầu xuất hiện biến hóa. Do vừa mới đề thăng lên cho nên đang màu vàng cơ hồ trong nháy mắt đã đột phá đạt tới màu vàng đậm, ngay sau đó, màu vàng đậm tiếp tục phát sinh biến hóa, trải qua xanh nhạt ,xanh, xanh đậm, dĩ nhiên một loạt đột phá, vượt qua ngũ giai, tiếp tục biến hóa cho đến khi đạt tới chính thanh sắc mới ngừng lại. Trong nháy mắt tăng vọt tới lục giai tinh thần lực, khiến cho Thường Hạo và Mã Lương trợn mắt há hốc mồm, trong mắt lộ vẻ hâm mộ nhưng không có một tia đố kỵ. Đây là lợi ích mà cửu cấp ma thú mang đến sao? Đề thăng thật lớn như thế, hoàn toàn đem Hải Dương từ một người cao cấp ma pháp sư trung giai tiến tới trình độ ma đạo sĩ trung giai. Cửu cấp thượng vị ma thú trợ giúp quả nhiên không giống bình thường. Nhưng thật ra bọn họ không biết rằng, chân chính khiến cho tinh thần lực của Hải Dương trong nháy mắt đột phá lục giai cũng không phải là công lao của hai đầu tuyết long báo, mà là khỏa tinh hạch mà mẫu thân chúng nó lưu lại, thông qua thiêu đốt linh hồn chi hỏa, tình mẫu tử vĩ đại mặc dù không có lưu lại một chút tro tàn, nhưng đem toàn bộ băng lượng của mình đều bảo tồn lại, vì những đứa nhỏ của nàng mà bảo tồn lại. Tinh hạch tiến vào trong cơ thể Hải Dương, trực tiếp cải tạo thể chất của Hải Dương, trước đó trong lúc được quang mang trắng sữa bao quanh đã đem tạp chất trong cơ thể nàng hoàn toàn bài trừ, mà đại bộ phận năng lượng trong tinh hạch cũng đã cùng hai tiểu long báo liên lạc cùng một chỗ, chúng nó tương thông với Hải Dương giống như liên hệ giữa mẹ con bình thường, hấp thụ năng lượng chính thức mẫu thân chúng nó lưu lại rất nhanh trưởng thành. Tương tự như Tô Lạp đạt được khối ngân long nghịch lân. Mặt khác cùng hai đầu tuyết long báo đồng thời thiêm đính khế ước, Hải Dương cũng đạt được thiên phú ma pháp mà báo mẹ lưu lại trong trứng lớn. Đây là một loại ma pháp phòng ngự , căn cứ theo thực lực bản thân mà hiệu quả tăng lên khác nhau. Bởi vì đây là một cái thiên phú ma pháp cho nên nó là thuấn phát (trong nháy mắt phát ra). Mà Hải Dương thực lực vừa mới đột phá, có thể thuấn phát thanh cấp Tuyết Sắc Quang Đái, không thể nghi ngờ đối với thần âm sư như nàng là bảo vệ tốt nhất. Diệp Âm Trúc nhìn Hải Dương toàn thân bao phủ trong một vòng quang mang trắng sữa, ánh mắt có chút tìm kiếm, có chút kinh ngạc hỏi : -Chúng nó đâu? Hải Dương mỉm cười, ôn nhu nói : -Chúng nó ngủ, điều này đối với tiểu bảo bối vừa mới sinh ra chúng nó rất cần phải nghỉ ngơi,phải nghỉ ngơi thời gian dài mới được. Diệp Âm Trúc tò mò nói : -Vậy chúng nó nghỉ ngơi ở chỗ nào? Lạ một nỗi, Hải Dương lần này không có trả lời vấn đề của Diệp Âm Trúc, Tuyết sắc quang đái trên mặt nàng đỏ ửng ngượng ngùng -Sau này sẽ nói cho ngươi. Diệp Âm Trúc không có thói quen làm người khác khó xử, mỉm cười nói : -Chúc mừng ngươi, Hải Dương. Hải Dương khe khẽ lắc đầu ,nói : -là ta phải cảm ơn ngươi mới đúng. Ta thật sự rất thích chúng nó, có thể nhìn thấy một đôi tiểu sinh mệnh này chậm rãi lớn lên, nhất định là niềm vui sướng lớn nhất của ta từ nay về sau, ta sẽ thay thế mẫu thân chúng nó chiếu cố tốt cho bọn chúng, không để cho chúng nó chịu bất kỳ một tia ủy khuất nào. Diệp Âm Trúc gật đầu vui mừng,trên tay quang mang chợt lóe, hai khỏa ma tinh hạch long lánh đặc thù hoa văn lộng lẫy xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Chuyển hướng Thường Hạo và Mã Lương nói : -Đây là tinh hạch của Kim Văn Kiếm Xỉ Hổ Vương và Cụ Phong Mãng vương. Các ngươi lựa chọn ấu thú như vậy, liền ăn tinh hạch đi, như vậy chẳng những thực lực bản thân có thể tăng lên một trình độ nhất định, cũng có thể càng thêm tốt cùng ấu thú thiêm đính khế ước. Nhìn hiệu quả cường đại sau khi tuyết long báo thiêm ước, Mã Lương và Thường Hạo trong lòng ít nhiều có chút mất mát, lúc này Diệp Âm Trúc đưa ra hai khỏa tinh hạch cửu cấp ma thú, nhất thời dọa bọn họ nhảy dựng lên. Giá trị của tinh hạch cửu cấp ma thú ,tuyệt đối không dưới một đầu cửu cấp ma thú, bởi vì tinh hạch là trung tâm phát ra lực lượng của ma thú, là vật liệu tốt nhất để chế tạo ra cao cấp ma pháp đạo cụ, nhất là ma pháp trượng mà ma pháp sư sử dụng, nếu có thể khảm lên một viên ma tinh hạch đồng hệ, hiệu quả tất nhiên sẽ tăng lên rất nhiều. Tinh hạch của cửu cấp ma thú căn bản không dùng giá trị có thể đánh giá. Tuy nhiên bọn họ cũng biết Diệp Âm Trúc đối với ngoại vật luôn luôn không quá coi trọng, nhưng cũng không nghĩ tới hắn lại chịu đem một vật quý giá như thế cho đi. -Âm Trúc, chúng ta không thể nhận. Mã Lương kiên quyết nói. -Ngươi cho chúng ta đã rất nhiều rồi. Có thể đạt được cửu cấp hạ vị ma thú, ta trước kia căn bản ngay cả tưởng tượng cũng không dám nghĩ. Nếu ngươi tiếp tục đem tinh hạch cửu cấp ma thú cho chúng ta, ân tình này, sợ rằng cả đời chúng ta cũng không thể hoàn trả. Thường Hạo và Mã Lương thái độ giống nhau -Đúng vậy, Âm Trúc, ngươi đã đối với chúng ta rất tốt. Chúng ta thật sự không thể nhận. Diệp Âm Trúc không nghĩ tới thái độ hai người này lại kiên quyết như thế, tức cười nói : -Các ngươi làm cái gì đây. Cái này gọi là vật tẫn kỳ dụng. Có đồ vật tốt, nếu như không ai phát huy giá trị của nó cũng chỉ là một kiện vật chết mà thôi. Hai khỏa tinh hạch này đối với ta mà nói lại không có tác dụng gì, mà đối với các ngươi cùng với hai tiểu tử thiêm ước kia, ở trên người các ngươi, giá trị của hai khỏa tinh hạch này mới có thể chính thức thể hiện ra. Có tinh hạch, ma thú đồng bọn của các ngươi mới có thể trong thời gian ngắn nhất trưởng thành. Chúng ta là bằng hữu ! Đừng quên sứ mạng của các ngươi, các ngươi không chỉ là đệ tử của Mễ Lan ma võ học viện. Đang có Hải Dương và Tô Lạp ở đây, Diệp Âm Trúc không có nói ra bốn chứ Đông Long Bát Tông, nhưng ý tứ của hắn Thường Hạo và Mã Lương tự nhiên là hiểu được. Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều rơi vào trầm tư. Trong lúc đó đôi môi máy động, tựa hồ sử dụng truyền âm trao đổi cái gì đó. Sau một hồi lâu, quang mang chấp nhất trong ánh mắt từ từ tiêu biến, thay vào đó là một loại ý cười vui vẻ, tựa hồ đã đưa ra một cái quyết định trọng đại nào đó, đồng thời tiến lên từ trên tay Diệp Âm Trúc lấy đi tinh hạch của Kim Văn Kiếm xỉ hổ và Cụ Phong mãng vương. -Âm Trúc. Mã Lương vừa nhìn tinh hạch ma lực ba động kịch liệt trong tay vừa nói : -Bắt đầu từ bây giờ, ta và Thường Hạo đều không còn là bằng hữu của ngươi. Diệp Âm Trúc nhất thời sửng sốt, nhanh chóng cười nói : -Đúng vậy ! Chúng ta không còn là bằng hữu nhưng vẫn còn là huynh đệ. Mã Lương gật đầu nói : -Đúng vậy, chúng ta là huynh đệ. Đồng thời, chúng là cũng là thủ hạ của ngươi. Ta tin tưởng Tô Lạp và Hải Dương sẽ không đem chuyện của chúng ta hôm nay nói ra ngoài. Tại đây, ta Mã Lương... -Ta Thường Hạo. Thường Hạo cũng nói. Ngay sau đó, hai người dị khẩu đồng thanh nói : -Lấy danh nghĩa thần long phát thệ, tinh lực cả đời, vĩnh viễn không phản bội Diệp Âm Trúc vĩnh viễn vì hắn mà ra sức, thuộc hạ của hắn, huynh đệ của hắn. Nếu phản bội lời thề này, thần long phản phệ, trời tru đất diệt. Vừa nói xong, không đợi Diệp Âm Trúc có hành động phản đối, hai người đồng thời cắn ngón giữa tay phải mình, hô nhẹ một tiếng, máu ngón giữa đồng thời bay lên không trung,đều tự phun ra một ngụm tiên huyết. Tiên huyết ở giữa không trung hóa thành một đạo huyết long kỳ dị ,không giống như hình dạng cự long bình thường của thất long thành, mà là một loại trên đầu có hai sừng,hình thái đặc thù long tộc tràn ngập tôn uy vương giả trong thiên địa. Hai đạo huyết long bay lên, hóa thành lưỡng đạo lưỡng đạo tia chớp huyết quang, đột nhiên nhập vào đỉnh đầu Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, truyền đến một cỗ cảm giác ấm áp bao quanh thân thể, nhưng thân thể tịnh không có một cảm giác khác thường, theo dòng nhiệt nhanh chóng đi qua rất nhanh liền khôi phục lại bình thường. Thường Hạo và Mã Lương nhìn qua cũng không có bởi vì mất máu mà hư nhược, trên mặt hai người đều toát ra một tia tươi cười như trút được gánh nặng, đều tự giơ tay phải của mình lên, trong lòng bàn tay đều xuất hiện một cái hình vẽ tiểu long màu đỏ. -Các ngươi làm gì? Diệp Âm Trúc nghi hoặc hỏi. Mã Lương mỉm cười nói : -Đây là lời thề đặc hữu của Đông Long chúng ta, tên là Thần Long Huyết thệ. Bây giờ chúng ta không nói cho ngươi biết, sau này ngươi hỏi Tần tông chủ một chút sẽ biết ngay. Tính cách của Diệp Âm Trúc luôn luôn không thích so đo quá nhiều. bản thân tựa hồ cũng không có biến hóa gì, hắn cũng tin tưởng Thường Hạo và Mã Lương sẽ không làm thương tổn bản thân mình, nhưng ý tứ trong lời thể của bọn họ, tựa hồ như là hướng tới mình thuần phục ? Đều là huynh đệ, điều này có ý nghĩa gì? Hắn cũng không biết, Thần Long Huyết Thệ, trong Đông long đế quốc năm đó,đều là biểu hiện của thần tử đối với quân chủ tuyệt đối thuần phục. Một khi vi bối lời thể, tiểu huyết long trên tay lập tức sẽ phản phệ, thẳng đến trái tim khiến cho phát thệ giả chết một cách tàn khốc. Là một người tu luyện không gian ma pháp, Thường Hạo càng phải linh hoạt, cho nên hắn lựa chọn Kim Văn Kiếm xỉ hổ vương ấu thú có thể phi hành, mà Cụ Phong mãng vương tự nhiên đưa cho Mã Lương. Hai người sau khi phát thệ, lập tức ăn ma tinh hạch, hoàn thành khế ước cùng với hai cửu cấp ma thú hạ vị. Bởi vì là ma pháp sư, bọn họ không cần như Tô Lạp có đặc thù vật phẩm mới có thể gọi về bên người ma thú đồng bọn, chỉ cần mở ra một cái ma pháp trận đơn giản là có thể ra lệnh cho ma thú của mình tùy thời khắc mà xuất hiện. Thông qua triệu hoán đơn giản nhất mà gọi ra. Kim Văn Kiếm Xỉ hổ vương và Cụ Phong mãng vương tinh hạch mặc dù so với tuyết long báo kém hơn, nhưng cũng khiến cho pháp lực của Thường Hạo và Mã Lương đều tăng lên ba cấp, mặc dù bởi vì phương pháp tu luyện của Đông Long bát tông đặc thù vẫn như cũ là hoàng sắc , nhưng đã đạt tới tương đương trinh độ thanh cấp sơ giai, tiếp nhập tới cấp bậc ma đạo sĩ. Có thể nói, đi tới Cực bắc hoang nguyên lần này, ngoại trừ Tô Lạp cùng với Diệp Âm Trúc còn mấy người kia đều có thu hoạch thật lớn. Nguyệt Minh hoàn thành tâm nguyện của mình, Mã Lương, Thường Hạo cùng Hải Dương đều thu được cửu cấp ma thú, thực lực bản thân đều tăng lên thật lớn. Anh ninh một tiếng, Nguyệt Minh được Minh Tuyết liên tục trông nom rốt cục cũng từ trong hôn mê tỉnh táo trở lại, khiến cho Xích Tinh hồng linh ở một bên mơ màng ngủ cũng bị hù dọa tỉnh lại. Từ sau khi tới băng sâm cho tới giờ, Xích tinh hồng linh cũng rất thành thật, nửa bước không rời đi theo mọi người,nơi này có rất nhiều cao cấp ma thú gây áp lực cho nó, khiến cho nó không ngừng run rẩy. Ô ô, Minh Tuyết ô yết vài tiếng, thân thể u hồn ôm chặt lấy Nguyệt Minh nhẹ nhàng cọ sát.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang