[Dịch] Cầm Đế
Chương 36 : A tạp địch á chi chiến ( Phần 1 )
.
Ngay khi bọn Diệp Âm Trúc rời Khoa ni á thành trở về Thánh tâm thành , cả Long khi nỗ tư đại lục cũng sôi lên bởi không khí chiến tranh . Đó không phải là do Lôi thần bộ lạc tiến đánh Mễ lan đế quốc bởi chiến tranh ngoài biên giới đối với đại lục không có chút ảnh hưởng gì mà là từ hai quốc gia . Hơn nữa hai quốc gia này từ trước đến nay vốn cùng thuộc một khối liên minh .
Phương bắc của Long khi nỗ tư đại lục có tất cả bốn quốc gia là Mễ lan , A tư khoa lợi và Phật la cùng Ba lặc mạc , trong đó Mễ lan đế quốc đóng vai trò là hạch tâm của khối liên minh này . Nhưng tại nam phương , thiên hạ lại thuộc về Lam địch á tư đế quốc , xung quanh đế quốc này cũng có ba quốc gia là Ba lợi , Ba bàng , A tạp địch á .
Hai thế lực này có thể sánh ngang với Pháp lam , cũng chính bởi sự ước thúc của Pháp lam mà bọn họ mới không có xung đột quá lớn .
Có thực lực cầm đầu các quốc gia ở phương bắc , rõ ràng thực lực của Mễ lan đế quốc phải cực kỳ cường đại , nhưng do có sự uy hiếp cưc kỳ lớn của cực bắc hoang nguyên , cho dù Mễ lan có dã tâm muốn xâm lược phương nam cũng không thể . Hơn nữa lại có Pháp lam đứng ở trung gian , khiến cả hai bên đều đắn đo cân nhắc , vì thế đại lục được yên ổn trong suốt trăm năm qua .
Nhưng ngay từ khi Mễ lan cùng các quốc gia phương bắc phải ứng phó sự công kích của thú nhân thì tại phương nam cũng xảy ra sự bất hòa nội bộ giữa Ba bàng cùng A tạp địch á . Mà nguyên nhân sâu sa của chuyện này lại có liên quan đến Âm Trúc . Lúc vừa mới rời khỏi Bích không hải , tại A tạp địch á , Diệp Âm Trúc đã giết chết sáu ma pháp sư của Ba bàng , việc hắn làm không có gì là sai cả nhưng lại đem đến cho A tạp địch á không ít phiền toái .
Chức nghiệp ma pháp sư tại một đế quốc như Mễ lan đã vô cùng cao quý , đủ để thấy trong một quốc gia nhỏ như Ba bàng , giá trị của ma pháp sư trân quý đến dường nào . Vừa nghe tin ma pháp sư của mình biến mất một cách kỳ quái , quốc vương Ba bàng đã trực tiếp đến A tạp địch á chất vấn , đương nhiên là quốc vương A tạp địch á không thừa nhận rồi , mà ngược lại còn chất vấn quốc vương Ba bàng là tại sao lại cho ma pháp sư bí mật xâm nhập A tạp địch á . Hai bên cứ giằng co như vậy , quốc vương Ba bàng lại ỷ vào thực lực của quốc gia mình đòi A tạp địch á phải bồi thường . Bọn họ nghĩ có thể lợi dụng thời cơ này lấy đi của A tạp địch á không ít tài sản . Nếu không phải có Lam địch á tư đế quốc và Pháp lam đứng đằng sau , sợ rằng Ba bàng cũng đã thôn tính A tạp địch á từ lâu rồi .
Nhưng trái với sự tưởng tượng của quốc vương Ba bàng , quốc vương A tạp địch á lại phản đối quyết liệt , không hề thừa nhận trách nhiệm có liên quan đến việc các ma pháp sư của Ba bàng mất tích . Hai quốc gia vì thế sinh ra thái độ thù địch , sau đó là chiến tranh lạnh , và rồi không nhịn nổi nữa , quốc vương Ba bàng đã đem 10 vạn đại quân đến tấn công biên cảnh A tạp địch á , mặc kệ Lam địch á tư đế quốc cùng Pháp lam .
Quân lực toàn quốc của A tạp địch á miễn cưỡng mới có 8 vạn binh linh , mà tố chất binh lính lại vô cùng kém , bản tính vốn lười biếng , căn bản là không có cách nào có thể so sánh được với 10 vạn quân tinh nhuệ của Ba bàng . Hơn nữa tại A tạp địch á , một đại đội long kỵ binh còn không có , trong khi Ba bàng còn có hai đại đội long kỵ binh cùng hai vạn trọng kỵ binh trong quân đoàn , hơn nữa còn có một trăm ma pháp sư các hệ đi theo yểm trợ .
Tại Phỉ nhĩ thành – tòa thành trấn thủ biên cảnh của A tạp địch á với Ba bàng .
Nhìn đại quân của Ba bàng từ từ áp sát , sắc mặt của các tướng lĩnh Phỉ nhĩ thành đều trở nên ngưng trọng . Bọn họ hiểu một khi Ba bàng đã phái quân tiến đánh , sợ rằng sực việc không chỉ đơn giản ở mức bồi thường . Khi tòa thành này thất thủ , sợ rằng A tạp địch á cũng sẽ nhanh chóng thất thủ theo . Mà binh lính ở đây đã quá quen với cuộc sống yên bình , trong nhiều năm không hề luyện tập tác chiến , làm sao để đối phó bây giờ ? Cuộc chiến này căn bản không cần đánh cũng biết kết quả rồi a !
Ngày hôm qua , đại quân Ba bàng đã đến dựng trại tại ngoại thành , trải qua một ngày tu chỉnh , sáng sớm nay đã bắt đầu rục rịch chuyển động , xem ra là chuẩn bị tấn công ngay .
“ Tần Thương đại sư , bây giờ chúng ta phải làm gì ? “ . Nguyên soái Tác Nhĩ Tư Khắc Á của A tạp địch á có chút khẩn trương hỏi vị ma pháp sư bên cạnh .
Tần Thương cười nhạt , đáp : “ Không việc gì phải khẩn trương như vậy . Tác Nhĩ Tư Khắc Á nguyên soái , xin mời ngươi ra lệnh cho tất cả các kỵ binh chuẩn bị sẵn sàng đi , có thể phóng ra bất cứ lúc nào . Quốc vương bệ hạ đã phong cho ta chức chỉ huy giả trong cuộc chiến lần này , ta tuyệt đối sẽ không để người thất vọng “ .
“ Được rồi , xin theo lệnh của ngài . Bất quá Tần Thương đại sư , ta cho rằng cách này sợ không ổn , trọng kỵ binh của địch nhân số lượng đông lắm , nếu trên bình nguyên khai chiến , ta sợ binh lính của chúng ta sẽ không chống đỡ nổi “ .
Nhìn bộ dạng kinh hoàng pha lẫn sự sợ sệt của Tác Nhĩ Tư Khắc Á , trong mắt Tần Thương hiện lên sự khinh thường , lạnh lùng nói : “ Tác Nhĩ Tư Khắc Á nguyên soái , ngươi trước hết phải hiểu điều này , làm một quân nhân , khi đối diện với địch nhân cho dù đông đảo và mạnh mẽ đến đâu cũng không được sợ hãi , phải dũng cảm chống lại . Nay ngươi là người thống suất toàn quân lại có thái độ như vậy , thử hỏi trận chiến này còn có thể thắng sao ? Bây giờ , ngươi hãy đi an bài mệnh mệnh của ta đi , lập tức đi ngay ! “ .
Mặc dù ngày thường Tác Nhĩ Tư Khắc Á luôn luôn tự cao tự đại đối với mọi người nhưng khi đối diện với vị ma pháp sư trước mặt này , hắn không dám có chút nào bất kính , nhất là khi nhìn thấy huy hiệu trước ngực , hắn hiểu được thực lực bản thân chỉ nhỏ như một con kiến dưới mắt vị ma pháp sư này thôi . Hắn vội đáp ứng một tiếng m nhanh chóng rời đi .
Tần Thương than nhẹ : “ Nếu chỉ hy vọng vào đám tướng lĩnh như thé này , xem ra A tạp địch á chẳng sớm thì muộn sẽ bị diệt quốc “ .
“ May mà còn có chúng ta , đúng không ? “ . Một người đi đến bên cạnh Tần Thương , khuôn mặt già nua , mái tóc dài màu trắng phất phơ trong gió , từ trên người tỏa ra sự tang thương cùng ngạo khí bất khuất , hai thứ trái biệt tạo cho người này một khí tức vô cùng đặc biệt .
Tần Thương mỉm cười , nói : “ Lão hỏa kê ( bạn già ) , ta biết ngươi xem thường những quân nhân như vậy . Đáng tiếc , nếu không phải vì bị ước thúc , ta tin rằng ngươi đã trở thành một trong những nguyên soái giỏi nhất trên đại lục rồi “ .
Diệp Ly nhìn Tần Thương một hồi , sau đó mới thấp giọng nói : “ Hy vọng nhân cơ hội chiến tranh lần này có thể khiến Đông long bát tông chúng ta quật khởi “ .
Trong mắt Tần Thương bỗng lóe lên một đạo tinh quang : “ Nhất định sẽ thành công . Việc chúng ta làm hôm nay sẽ tạo cơ hội cho những đứa trẻ của chúng ta . Ta tin rằng Âm Trúc sẽ lãnh đạo những người bạn đồng trang lứa với nó làm cho Đông long bát tông sống lại một thời huy hoàng như trước kia , giấc mơ cả đời của chúng ta sẽ được nó thực hiện “ .
Ánh mắt Diệp Ly nhìn xuống dưới thành : “ Bọn họ tới rồi kìa , ngươi chuẩn bị đi . Ta cũng đi đây “ . Nói dứt câu , thân thể ông đã hóa thành một đạo tử quang biến mất trong không trung .
Nhìn đại quân của Ba bàng đang từ từ áp sát đến , trong mắt Tần Thương tràn ngập sát khí . Lần này phụ trách đại quân của Ba bàng là Y Sĩ Lợi Lôi nguyên soái . Ba bàng vương quốc có một điểm rất giống Mễ lan đế quốc là trong quân đội cũng có hai vị nguyên soái , ngoài Y Sĩ Lợi Lôi còn một người nữa đang trấn giữ biên cảnh bên Phật La vương quốc .
Thế nhưng hai vị nguyên soái của Ba bàng thực lực lại hoàn toàn không đồng nhất , nếu vị nguyên soái kia dựa vào chính sự nỗ lực của bản thân để có thể đạt đến thành tựu ngày hôm này thì Y Sĩ Lợi Lôi lại nhờ vào em gái của mình là vương hậu của Ba bàng . Thế nhưng việc hắn lên nắm chức nguyên soái đã khiến cho rất nhiều đại thần của Ba bàng phản đối , nay nghe nói đến việc xuất binh đi đánh A tạp địch á , Y Sĩ Lợi Lôi xung phong nhận trách nhiệm lãnh đạo đại quân luôn . Chính hắn cũng rõ bản thân không có chút thực lực nào nhưng để đối phó với một A địch tạp á nhỏ bé thì quá dễ dàng , nếu không nhân cơ hội này để bịt mồm sự phản đối của các đại thần khác thì còn đợi đến bao giờ đây ?
“ Toàn quân xông lên cho ta , hãy san phẳng Phỉ nhĩ thành “ . Y Sĩ Lợi Lôi giơ cao kỵ sĩ kiếm của mình lên ra lệnh . Mặc dù không có bản lĩnh gì nhưng Y Sĩ Lợi Lôi lại có một bộ mặt phi thường anh tuấn , người ngoài nhìn vào không thể nhận ra là hắn đã 40 tuổi mà tưởng chỉ mới ngoài 30 , lại thêm một thân kim khôi kim giáp đại hồng chiến bào , nhìn bây giờ hắn cũng rất ra dáng một nguyên soái .
Một gã tham mưu đứng bên cạnh Y Sĩ Lợi Lôi vội nói : “ Nguyên soái đại nhân , mặc dù trinh sát của chúng ta đã báo về là không có mai phục ở quanh đây , chúng ta có thể trực diện công kích nhưng dù sao Ba bàng và A tạp địch á từ trước đến nay vốn hòa hiếu , chúng ta không nên quá đáng quá , chỉ cần giả vờ tấn công một chút để dọa đối phương phải đầu hàng là được rồi “ .
Y Sĩ Lợi Lôi khinh miệt nhìn vị tham mưu vừa nói : “ Không biết thì đừng nên nói lung tung trước mặt ta . Binh pháp đã nói rồi , tham gia chiến trận phải dùng trinh sát trước tiên . Theo thám tử hồi báo toàn bộ A tạp địch á mới chỉ có tám vạn binh lính , hơn nữa thực lực cực kỳ yếu nhược , đừng nói là 10 vạn quân của chúng ta , chỉ cần có một vạn trọng kỵ binh trong tay là ta có thể nắm chắc việc hạ gục một tòa thành bé nhỏ như thế này . Lần này ta muốn đem toàn bộ những thành trì phòng thủ của A tạp địch á phá hủy đi , để cho họ biết đắc tội với Ba bàng chúng ta sẽ có hậu quả như thế nào . Toàn quân tổng lực công kích cho ta , trọng kỵ binh đi đầu , long kỵ binh phụ trách bảo vệ ma pháp sư , khinh kỵ binh ở hai bên , bộ binh đi sau đoạn hậu “ .
Nhìn bức tường cao lớn của Phỉ nhĩ thành ở phía xa , tên quân sư không khỏi nhíu mày . Dù sao cũng đã học ở học viện quân sự , hắn biết những điều Y Sĩ Lợi Lôi vừa nói là không sai , nhưng không hiểu sao lần này hắn lại có một cảm giác cực kỳ bất an .
Bình luận truyện