[Dịch] Cầm Đế
Chương 30 : Sát lục âm nhận ( Phần 1 )
.
Tốc độ của những viên nhân thật kinh khủng , bọn họ chỉ cần nhảy lên một cái là đã tới ngay sát bên cạnh những dã thú đang chạy , nắm lấy và xé toạc một cách dễ dàng . Có viên nhân thậm chí còn dùng trảo xé toàn ổ bụng của dã thú ra mà cho vào miệng nhai .
“ Viên nhân ? “ . Diệp Âm Trúc kinh ngạc nhìn Tô Lạp , lúc này Hương Loan và Hải Dương sắc mặt đều đã trở nên tái mét , những cảnh tượng man rợ này đối với nữ tử quả thực không thể chịu nổi .
Sắc mặt Tô Lạp bây giờ cũng trở nên trắng bệch , nhưng lời nói của hắn vẫn giữ được sự bình tĩnh : “ Viên nhân là một trong những binh chủng quan trọng của thú nhân , lực lượng cường đại vô cùng , có thể dễ dàng xé đôi hổ , báo . Bộ lông trên người viên nhân cực kỳ cứng cỏi , đao kiếm bình thường không thể đả thương , cho dù có là trọng kỵ binh cũng rất khó có thể chống đỡ bọn họ . Thú nhân phái viên nhân đến đây làm gì nhỉ ? Chẳng lẽ bọn chúng muốn đánh lén Khoa ni á thành ? “ .
Diệp Âm Trúc nhíu mày suy nghĩ : “ Không đúng ! Viên nhân này nhìn qua mặc dù rất lợi hại , nhưng so với long kỵ binh vẫn còn kém hơn rất nhiều , hơn nữa số lượng viên nhân này chỉ có hơn 100 thôi ... “ . Hắn nói đến đây sắc mặt đại biến , bởi ngoài 100 viên nhân đang đến gần đỉnh núi , dưới chân núi còn có vô số thân ảnh xám trắng đang lầm lũi tiến lên , không thể đếm xuể .
Tô Lạp vội quát : “ Đi mau , chúng ta nhanh trở về báo tin cho mọi người chuẩn bị ứng chiến “ .
Không trung đột nhiên xuất hiện một cái bóng lớn , Tô Lạp ngẩng đầu nhìn lên , chỉ thấy một viên nhân tráng kiện cánh tay cầm một thân cây làm vũ khí đang hướng tới Hương Loan nhảy tới .
“ Cẩn thận ! “ .
Diệp Âm Trúc đã kịp thời ra tay , tả thủ vội kéo Hương Loan sát vào ngực mình , hữu thủ sử dụng trúc đấu khí công kích , một cỗ đấu khí màu vàng ồ ạt xông lên công kích thân thể của viên nhân tráng kiện .
“ Ầm ! “ . Viên nhân nhất thời bị chấn bay về phía sau . Nhưng lúc này số đông viên nhân khác đã phát hiện ra bốn người Diệp Âm Trúc , dùng tốc độ kinh người tạo thành nửa vòng tròn bao vây xung quanh .
“ Mau thừa dịp chủ lực của bọn họ chưa đến , chúng ta toàn lực đột phá vòng vây “ . Tô Lạp nhảy từ trên cành cây cổ thụ xuống , trên tay đã xuất hiện chủy thủ thiên sử thán tức , thân ảnh chợt lóe , trong chớp mắt đã đuổi theo viên nhân bị Diệp Âm Trúc chấn bay , ô quang từ thiên sử thán tức hiện lên , nhất thời một chùm huyết vũ bắn ra tung tóe .
Phảng ứng của Diệp Âm Trúc cũng rất nhanh , có lẽ nguy hiểm trước mắt đã kích thích tiềm lực của hắn , hữu thủ vội kéo Hải Dương lên lưng mình , tả thủ ôm chặt Hương Loan , hai chân dùng sức vọt theo phương hướng Tô Lạp đang đi phía trước .
Thiên sử thán tức không hổ danh là thần khí chi vương của thích khách , cứ mỗi lần Tô Lạp vung tay lên là có một chùm huyết vũ bắn ra , những nạn nhân của hắn đều bị công kích vào yết hầu , chết ngay lập tức , cho dù không bị như thế thì cũng bị trớ chú trên thiên sử thán tức làm cho mất máu mà chết . Thân hình nhỏ bé của Tô Lạp không ngừng di động áp sát vào trận doanh của địch nhân . Thông thường thích khác lực phòng ngự rất yếu , căn bản gần như là con số không , nhưng lực công kích so với long kỵ binh còn muốn kinh khủng hơn . Nay Tô Lạp có thêm sự trợ giúp của vĩnh hằng thế thân khôi lỗi , thân thể trở nên hư ảo , có thể tránh được mọi sự công kích của viên nhân . Tất cả các công kích đều xuyên qua thân hình hắn mà không cách nào tạo được thương tích , trong khi đó thiên sử thán tức trong tay hắn đã nhanh chóng lấy mạng địch thủ .
Ngân Tệ tựa hồ như không e ngại cảnh tượng trước mắt , thủy chung vẫn ở trên vai Tô Lạp , thỉnh thoảnh còn giúp sức cho ‘ mụ mụ ‘ của mình . Hỏa cầu , thủy tiễn , băng trùy , phong nhận , quang đạn , các loại đê cấp ma pháp không ngừng phóng ra từ trong miệng nó , mặc dù chỉ ở chanh cấp nhưng cũng đã khiến các viên nhân phân tâm không ít , tạo cơ hội cho Tô Lạp ra tay hạ sát .
Bất quá lực chiến đấu của viên nhân so với dã thú cao hơn rất nhiều , bgay sau khi ba viên nhân bị Tô Lạp giết , bọn họ đã biết cách phòng ngự , chỉ cần thấy Tô Lạp nhấc tay là bọn họ đưa cánh tay tráng kiện của mình ra che lấy yết hầu , mặc dù vết thương sẽ không cách nào khép lại được nhưng cũng không thể chết ngay , gây khó khăn không ít cho Tô Lạp .
Diệp Âm Trúc lúc này cũng đang phải đối mặt với áp lực cực đại , trừ mặt phía trước được Tô Lạp mở đường , ba mặt còn lại của hắn đều thụ địch , dưới khoảng cách gần như thế này , hắn không kịp đạn cầm để công kích , hơn nữa lại còn phải bảo vệ Hải Dương và Hương Loan , thế nên chỉ có hữu thủ của hắn là có thể hoạt động chống lại địch nhân .
Nguyệt thần thủ hộ mở ra , quang mang màu trắng nhu hòa bao phủ hoàn toàn lấy thân thể của ba người , lực công kích của viên nhân mặc dù cường đại , nhưng muốn đột phá tầng phòng ngự này cũng không phải dễ dàng . Cùng lúc đó , bích ti đã được Diệp Âm Trúc sử dụng như một ngọn trường tiên . Bảy , tám viên nhân đồng thời áp sát ba người bọn họ , hữu thủ Âm Trúc rung lên , bích ti quét ngang ra , ‘ phanh , phanh ‘ hai tiếng , hai viên nhân đã bị hất bay về phía sau .
Bởi vì phải mang theo hai người nên sự linh hoạt của hắn giảm đi không ít , sau khi chấn lui hai viên nhân , nguyệt thần thủ hộ cũng đã ngăn chặn ba đợt công kích liên tiếp , chấn động kịch liệt khiến suýt nữa tinh thần của Diệp Âm Trúc không duy trì nổi . Hắn vội quét ngang bích ti một lần nữa , bức lui những viên nhân còn lại .
Tô Lạp quát lớn : “ Âm Trúc , hạ sát thủ đi , tốc độ xuống núi của ngươi khi phải mang theo hai người không nhanh bằng viên nhân đâu . Nếu không giết bọn họ , chúng ta sẽ không thể đi được “ . Hắn biết Diệp Âm Trúc nhân từ , nếu không kích thích một chút , sợ rằng Âm Trúc sẽ không nhẫn tâm hạ sát thủ .
Diệp Âm Trúc thầm than một tiếng , có lẽ bây giờ không phải là lúc mềm yếu . Diệp Ly cùng Tần Thương đều đã dạy hắn rằng : đối diện với địch nhân , trong thời gian ngắn nhất phải khiến cho đối thủ bị thương nặng , nương tay chỉ có thể khiến cho bản thân bị thương tổn . Khi Tô Lạp nhắc nhở , sát ý trong lòng hắn đã bộc phát . Ít nhất hắn cũng biết bản thân phải bảo vệ cho Hải Dương và Hương Loan , tránh không cho các nàng chịu thương tổn .
“ Khởi ! “ . Diệp Âm Trúc hét lớn một tiếng , toàn thân dùng sức hất Hải Dương và Hương Loan lên cao mấy chục thước .
“ Trúc công ! “ . Hoàng trúc đấu khí và bích ti kết hợp một cách hoàn mỹ , từng đạo cột sáng hoàng lục nhị sắc hỗn hợp giống như lưỡi dao sắc bén trong nháy mắt đột khởi , đâm ra bốn phương tám hướng xung quanh . Bích ti vốn cực kỳ cứng cỏi , nay lại có thêm hoàng trúc đấu khí ngũ giai hỗ trợ , có thể dễ dàng xuyên qua thân thể như lưỡi dao sắc xuyên qua tờ giấy .
Oanh , oanh ... !
Tám viên nhân vây quanh đó đồng thời gục ngã không thể đứng dậy nổi nữa , khiến các viên nhân còn lại cảm thấy ngơ ngác . Ở giữa mi tâm của bọn họ có một cái lỗ hồng nho nhỏ , mắt thường rất khó nhận biết , đó là do sự công kích của bích ti trong nháy mắt đã xuyên thủng đại não của họ .
Một kích giết chết tám viên nhân , Diệp Âm Trúc vẫn không dừng lại , lúc này thân hình Hải Dương và Hương Loan từ trên cao cũng đã bắt đầu rơi xuống . Trên người Diệp Âm Trúc bỗng xuất hiện một đạo tử khí , hắn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng , thân thể vọt đến bên Tô Lạp , song thủ xuất ra đón lấy quyền của hai viên nhân mà không cần sử dụng đến đấu khí . Hắn cảm thấy toàn thân bây giờ tràn ngập khí lực , muốn được phát tiết ra ngoài , khí phách vô song từ người hắn không ngừng tỏa ra , tựa như đã biến thành một người khác .
Bình luận truyện