[Dịch] Cầm Đế
Chương 21 : Đông Long chi họa tông ( phần 2 )
.
Do Phất Cách Sâm đang đứng quay lưng nên Diệp Âm Trúc không thể nhìn thấy ánh mắt ông bây giờ đầy sự giảo hoạt . Phất Cách Sâm thản nhiên nói : “ Bây giờ chỉ còn duy nhất một biện pháp . Dù sao ngươi cũng là một đệ tử của học viện , ta cũng không muốn thấy ngươi bị người của Pháp lam thất tháp xử lí . Ngươi hãy bái ta làm thầy đi , như vậy ta có thể nói là đã tặng ngươi ma pháp vật phẩm giúp ngươi che dấu cấp bậc của mình . Ngươi tính thử xem như vậy có được không ? “ .
“ A , bái ngài làm vi sư ư ? Nhưng mà ta đã có sư phó rồi . Cách này sợ rằng không được “ .
Phất Cách Sâm nói : “ Ta chỉ có thể giúp ngươi đến thế thôi , chẳng lẽ ngươi muốn đến Pháp lam thất tháp trình bày sao ? Có ai quy định ngươi chỉ có thể có một vị sư phó duy nhất không ? “ .
Diệp Âm Trúc lắc đầu đáp : “ Việc này không có , bất quá ... “ .
“ Nếu không có , vậy thì ngươi còn do dự điều gì ? Cả đời ta nghiên cứu tinh thần hệ am pháp , cho tới bây giờ cũng chưa có một đệ tử nào . Ngươi yên tâm , những điều ta sẽ truyền thụ cho ngươi tuyệt đối sẽ không xung đột với vị sư phụ đầu tiên của ngươi đâu . Thần âm sư cũng là một dạng ma pháp sư thuộc tinh thần hệ , nếu sư phụ của ngươi có đến chất vấn , ta sẽ đứng ra giải thích cho “ .
Lúc này , Diệp Âm Trúc không khỏi nhớ đến những điều Ny Na đã nói với hắn , hỏi dò một câu : “ Ta không thể gọi ngài là sư phó , gọi là sư phụ có được không ? “ .
Phất Cách Sâm biết Diệp Âm Trúc đã đồng ý , mỉm cười nói : “ Hảo , cứ theo ý ngươi đi “ . Trong lòng ông bây giờ không khỏi có chút cảm thán . Tại Mễ lan không biết có bao nhiêu vương công quý tộc đưa con mình tới để bái mình làm sư phụ àm mình còn không đồng ý , nay tiểu tử này lại còn đặt thêm cả điều kiện nữa .
“ Sư phụ “ . Diệp Âm Trúc khom người hành lễ với Phất Cách Sâm . Hắn cảm giác được Phất Cách Sâm đối với mình hoàn toàn có thiện ý , không uy hiếp điều gì , hơn nữa Ny Na nãi nãi đã từng nói qua nên hắn không hề do dự đáp ứng .
“ Hảo , sau này ngươi chính là đệ tử duy nhất của ta . Nếu ta đoán không lầm thì người hôm nay ngươi dùng khế ước gọi tới là ma thú của ngươi sao ? Ngươi có biết lai lịch của hắn không ? “ .
“ Ma thú ? Không , Tử không phải là ma thú , hắn là bằng hữu của con . Hắn đối với con rất tốt “ . Diệp Âm Trúc vôi đính chính .
Vẻ mặ của Phất Cách Sâm có đôi chút kích động : “ Nói vậy là ngươi biết hắn từ lâu rồi hả ? Hắn ở hình dạng con người từ lúc nào ? Bây giờ đang ở đâu ? “ .
Diệp Âm Trúc đáp : “ Mười năm trước , khi con 6 tuổi , đang luyện cầm thì hắn xuất hiện . Sau đó mỗi ngày hắn đều đến nghe con đạn cầm , hắn là bằng hữu duy nhất của con tại Mễ lan . Mười năm vừa qua chúng con tựu không có tách xa nhau “ .
Nghe Diệp Âm Trúc nói , Phât Cách Sâm chấn động , điều này hoàn toàn ngoài sự hiểu biết của ông : “ Vậy tại sao các ngươi lại sử dụng bình đẳng khế ước ? Loại khế ước này có từ thời thượng cổ , đã thất truyền lâu lắm rồi . Nếu ngươi và hắn có quan hệ bình đẳng khế ước thì tính mạng và linh hồn của cả hai đồng thời ảnh hưởng đến nhau đấy , ngươi có biết không ? “ .
Diệp Âm Trúc gật đầu đáp : “ Con biết chứ ! Tử là bạn tốt của con , nhưng hắn lại không thể cùng con tới học viện . Tử nói nếu thiết lập bình đẳng khế ước , chúng ta có thể thường xuyên đến thăm lẫn nhau , cho nên con đồng ý luôn “ .
Phất Cách Sâm cười khổ nói : “ Nói như thế chắc ngươi cũng chẳng biết hắn là ma thú nhỉ . Mà ngươi cũng không hỏi hắn học loại khế ước này từ đâu sao ? “ .
Diệp Âm Trúc trả lời rất đơn giản : “ Con tin tưởng Tử “ .
Nhìn ánh mắt kiên định có chút quật cường của Diệp Âm Trúc , Phất Cách Sâm trầm mặc . Có một đệ tử phẩm tính như vậy , ông đương nhiên rất hài lòng nhưng ông có cảm giác Tử không đơn giản như vậy . Không có đấu khí , cũng không có ma pháp , chỉ bằng lực lượng lại có thể ngăn trở một kích của lục cấp long kỵ sĩ , từ trước đến any ông chưa từng biết đến trường hợp nào như thế này cả . Đổng đẳng bổn mệnh khế ước , theo truyền thuyết chỉ có vợ chồng song phương tình cảm đạt đến mức gắn bó keo sơn mới thiết lập , nay Âm Trúc lại thiết lập đối với Tử . Tử chắc chắn không phải thuộc nhân loại , tinh thần lực của ông không để phán đoán con người hắn . Mặc dù ngoại hình của hắn so với con người hoàn toàn giống nhau lại không có một chút khí tức của loài người . Nếu nói là ma thú , vậy loại ma thú nào có nhục thể cường hãn đến vậy , lại còn có thể huyễn hóa thành hình người nữa chứ ! Nghĩ đến đây , Phất Cách Sâm không khỏi có chút đau đầu .
“ Được rồi , Âm Trúc , ngươi về trước đi . Nhớ chuẩn bị thật tốt cho trận đấu cuối cùng nhé . Ta bây giờ cũng chưa biết nên truyền thụ cho ngươi loại ma pháp gì , thôi cứ để ta tính sau vậy . Nhớ điều này nhé , nếu có ai hỏi thì bảo ta đưa cho ngươi ma pháp vật phẩm để che dấu đi năng lực của chính mình , còn lại mọi chuyện cứ để ta giải quyết sau “ .
“ Tốt quá , cám ơn người , sư phụ “ . Diệp Âm Trúc có chút cảm kích hướng tới Phất Cách Sâm cách biệt , đúng lúc hắn chuẩn bị rời đi thì bị Phất Cách Sâm gọi lại : “ Chờ một chút , Âm Trúc , ta có chuyện muốn nói với ngươi . Sau khi đại hội so tài tân sinh chấm dứt , học viện se tổ chức một cuộc diễn luyện thực chiến , cũng không phải như các trận đấu mà như chiến trường thật sự . Đến lúc đó các đệ tử trung cấp của các học hệ mới có thể tham gia . Ta hy vọng ngươi cũng nên tham gia thử , chiến tranh thường làm cho người ta phát triển nhanh hơn . Cụ thể thế nào ta sẽ thông báo sau “ .
“ Vâng , con nhất định sẽ tham gia “ . Tại học viện nên nghe theo mọi sự an bài của viên trưởng , Diệp Âm Trúc với vấn đề này cũng không thắc mắc quá nhiều , ngay cả đại lục bây giờ mà có chiến tranh hắn cũng không dò hỏi nguyên nhân tại sao .
Nhìn Diệp Âm Trúc dần rời đi khuất tầm mắt , trên khuôn mặt của Phất Cách Sâm bây giờ mới tràn ngập nụ cười . Trong lòng ông thầm nghĩ , tên đệ tử mới thu nhận này cũng dễ dụ dỗ quá a ! Một đệ tử tốt như vậy , sợ rằng tại Long khi nỗ tư đại lục cũng sẽ không có người thứ hai . Tâm tính thì đan thuần , tinh thần lực cùng đấu khí thì hùng hậu , tinh khiết , còn có thêm sự trợ giúp của Tử nữa chứ . Tất cả chỉ có thể diễn tả bằng hai chữ thiên tài , không , thiên tài vẫn chưa đúng , phải là siêu thiên tài .
Từ khi xem Diệp Âm Trúc đấu trận đầu tiên , Phất Cách Sâm đã chú ý đến hắn . Càng theo dõi , hắn lại càng mang lại cho ông những sự ngạc nhiên , bất ngờ đến thú vị . Cho đến hôm nay , ma pháp lực của Diệp Âm Trúc trực tiếp đột phá đến hoàng cấp , ông không do dự nữa , lợi dụng cơ hội này quyết thu phục hắn làm đệ tử . Ông trong lòng mơ hồ có cảm giác sau này Diệp Âm Trúc sẽ trở thành một ngôi sao sáng trên Long khi nỗ tư đại lục .
Diệp Âm Trúc vừa rời khỏi phòng của Phất Cách Sâm đã gặp ngay vào Tô Lạp . Tô Lạp tựa hồ như đã đợi ở đây rất lâu , vừa thấy hắn đi ra đã vội tiến lên , gấp giọng hỏi : “ Âm Trúc , viện trưởng tìm ngươi có chuyện gì vậy ? Có đúng hay không ngươi tăng một lúc hai cấp ? Ngươi cũng không cần phải như thế , trận đấu ngày hôm nay rất nguy hiểm , không cẩn thận thì ngươi đã mất mạng rồi . Rốt cuộc ngươi đã tu luyện đến đẳng cấp nào vậy ? “ .
Diệp Âm Trúc bị Tô Lạp chất vấn đến luống cuống tay chân : “ Tô Lạp , ngươi nói từ từ thôi , đừng có gấp quá . Không có chuyện gì đâu , vừa rồi sư phụ đã nghĩ giúp ta biện pháp giả quyết vấn đề này “ . Lập tức hắn nói lại nguyên bản cuộc trò chuyện giữa hắn và Phất Cách Sâm cho Tô Lạp nghe . Tại học viện này , người mà Âm Trúc tín nhiệm hoàn toàn chỉ có hai người , một là Ny Na , người còn lại là Tô Lạp . Ngoại trừ những bí mật về cầm tông , còn lại sự việc nào Âm Trúc cũng nói hết cho Tô Lạp nghe , không chú dấu diếm .
“ Hoàn hảo , hoàn hảo , ngươi thật sự làm ta sợ muốn chết “ . Tô Lạp đưa tay vuốt vuốt ngực . “ Hôm nay ngươi gọi ra ai vậy ? Lúc ta chứng kiến Nội Tư Tháp cùng hồng long từ không trung công kích ngươi đã lo cho ngươi lắm rồi . Viện trưởng cũng không ngăn cản hắn lại , ngài cho rằng ngươi tự sẽ có biện pháp đối phó “ .
Bình luận truyện