[Dịch] Cầm Đế
Chương 12 : U Minh Tuyết Phách (P1)
.
Môn sinh năm nhất của Thần Âm Hệ đều có mặt tại phòng học, trong đó có Hải Dương. Hải Dương lúc này ngồi ở góc tường và đang chỉnh lại dây đàn.
Tuyết Linh quay về phía Diệp Âm Trúc nói: “Mọi người đang thương lượng về trận đấu chiều nay đây mà.”
Diệp Âm Trúc nghi hoặc hỏi: “Thương lượng? Ny Na nãi nãi chẳng phải đã soạn kế hoạch rất tốt rồi sao?”
Tuyết Linh cười hì hì một tiếng rồi nói: “Chuyện chúng ta đang thương lượng là đội cổ động viên. Các sư tỷ nói nếu chúng ta có thể thắng lần nữa, đợi đến trận đấu ngày mai tất cả các tỷ cùng đến để cổ vũ. Đến lúc đó, toàn học viện sẽ chấn động a. Âm Trúc, ngươi đáp ứng Ny Na nãi nãi hệ chủ, người còn không sợ chết, chúng ta lẽ nào ngay cả mệt cũng sợ.”
Âm Trúc mỉm cười không đáp. Ngay lúc đó, cửa giáo thất mở ra, Ny Na từ bên ngoài tiến vào. Mặc dù sắc mặt bà nhìn thoáng qua vẫn như mọi khi, cao ngạo lạnh lùng như băng tuyết khó người dò, nhưng tâm tình Ny Na hôm nay rất khác lạ, đúng rồi, nét cười rộn vang từ khóe mắt bà có thể cảm nhận rõ ràng.
Vỗ vỗ tay, Ny Na hướng sự chú ý của mọi người tập trung vào mình: “Tốt lắm, tất cả mọi người hãy lắng nghe ta nói. Ta vừa hoàn tất việc rút thăm quay về, đối thủ của chúng ta chiều nay là Ám Ma hệ. Chiến thuật cũng giống như buổi sáng, bất quá các ngươi nhất định phải cẩn thận. Phòng ngự một khi không chống đỡ nổi công kích của đối phương phải lập tức nhận thua. Diệp Âm Trúc, điểm này do ngươi quyết định.”
Để cho công bình, tân sinh sau mỗi vòng đấu luân lưu đều tiến hành bốc thăm lại, việc rút thăm nhằm tránh đối thủ đã đối mặt.
Vừa nghe nói đối thủ hạ tràng được xác định chính là Ám Ma Hệ, Tuyết Linh và Lam Hi đồng loạt kêu thất thanh, Khổng Tước mặt biến sắc, dù không lên tiếng nhưng sắc diện cao ngạo của nàng rành rành thêm vài phần ảm đạm. Ngồi ở góc phòng, duy chỉ có Hải Dương không tỏ vẻ gì, giống như trước vẫn lạnh băng và bình thản.
Chín học hệ chính của Ma Pháp bộ được phân biệt: Thủy hệ, Hỏa hệ, Phong hệ, Thổ hệ, Quang minh hệ, Ám ma hệ, Triệu hoán hệ, Tinh thần hệ và Không gian Lĩnh vực hệ. Trong đó, sáu loại đầu thuộc về ma pháp nguyên tố, ba loại sau thuộc loại ma pháp đặc thù. Huyền diệu nhất chính là Không gian Lĩnh vực hệ, cường đại nhất là Tinh Thần hệ và Triệu Hoán hệ. Nhưng làm cho người ta ngại phải đối mặt nhất đích thị là Ám ma hệ.
Tần Thương có lần kể lại cho Diệp Âm Trúc, giảng giải những ảo diệu của từng hệ ma pháp. Thủy hệ ma pháp tại sơ kỳ tương đối yếu nhược. Nhưng Ám ma hệ lại vừa khéo trái ngược hẳn, sơ kỳ ma pháp cực mạnh. Dưới mức Lục cấp (lục = xanh lục), Ám Ma hệ đáng danh xưng đệ nhất. Ám Ma hệ ma pháp này phần lớn là tự thân triệu hoán hắc ám nguyên tố về cho mình sử dụng, uy lực cực kỳ to lớn, trong đó Hủ thực Ma pháp (hủ thực = ăn mòn) càng khiến bất luận kẻ nào cũng không muốn đối mặt. Một khi trúng phải Hủ thực Ma pháp, thương tích thường là vô phương hồi phục, chính điều này là nguyên nhân khiến Thần Âm hệ mỹ nữ đâm ra sợ hãi.
“Ny Na nãi nãi, trận đấu buổi chiều có thể để cho ta đến an bài chiến thuật?” Gọi Ny Na là nãi nãi trước mặt mọi người, đây không phải là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc hoàn toàn bình thản.
Ny Na trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng điều làm mọi người giật mình là bà không phát tác, ngược lại gật đầu bảo: “Được, do ngươi làm chủ tướng, tác chủ cũng do ngươi. Bất quá có một điểm quan trọng ta muốn nói rõ trước tiên, nhất thiết phải lấy an toàn làm trọng. Ta hy vọng các ngươi không gặp tai nại gì. Ma pháp không có mắt, thương tích do ma pháp của Ám Ma hệ gây ra đều rất trầm trọng.”
Diệp Âm Trúc gật đầu nói: “Ta hiểu rồi. Hải Dương tỉ tỉ, buổi chiều ta có thể thỉnh ngươi tấu lại khúc Thiếu Nữ U Hồn một lần nữa?”
Hải Dương sững sờ tái mặt, vẻ mặt toát ra một tia kinh ngạc: “Tại sao? Khúc Thiếu Nữ U Hồn chỉ để thể hiện tình cảm bi thương, đệ tử Ám Ma hệ không như Thủy hệ để dễ dàng đối phó như vậy. Cho dù Thiếu Nữ U Hồn có thành công cũng vị tất có thể khiến cho bọn họ mất đi năng lực chiến đấu.”
Diệp Âm Trúc tự tin nói: “Xin Hải Dương tỉ nghe ta an bài đi. Còn có Tuyết Linh, Lam Hi, Khổng Tước. Các ngươi hẳn cũng biết nhạc khúc này tương đối dễ. Chỉ cần các ngươi mỗi người sử dụng nhạc khí mình am tường để tấu. Lam Hi, đến lúc đó ngươi đứng cạnh ta diễn tấu, đàn là loại nhạc khí khó tương hợp nhất, khi đó ngươi phải chú ý thủ pháp của ta.”
Lam Hi có chút hưng phấn, gật đầu đáp ứng. Cầm nghệ của Âm Trúc nàng đã chứng kiến, đã sớm muốn mời hắn chỉ điểm cho mình. Khổng Tước đứng một bên dường như mặc kệ, tức giận hỏi: “Diệp Âm Trúc ngươi, đây là ý tứ gì? Tất cả mọi người tấu Thiếu Nữ U Hồn, ai là người phòng ngự đòn công kích của ma pháp Ám Ma hệ?”
“Ta.” Diệp Âm Trúc trả lời duy nhất một từ, nhưng lời thốt ra kiên định dị thường.
Khổng Tước nói có chút khinh thường: “Ngươi chắc chưa?”
Trong số bốn nữ tử Diệp Âm Trúc vốn không ưa Khổng Tước tính tình kiêu ngạo, hắn lạnh lùng nói: “Ta không làm được, chẳng lẽ là ngươi chắc? Nếu ngươi nghĩ ra cách có thể chống trụ nổi ma pháp công kích của đối thủ, ta đây nhượng quyền chỉ huy cho ngươi.”
“Ngươi …” Khổng Tước nổi giận, “ngươi tính chuyện gì vậy, dám nói chuyện với ta như vậy. Ngươi tin hay không, ta …”
“Đủ rồi. Trận đấu còn chưa có bắt đầu, các ngươi lại định nội bộ bất hòa sao? Khổng Tước ngươi nhớ kỹ, nơi này không phải là đế quốc Ba Lạc Mặc các ngươi. Ta đã nói rồi, Diệp Âm Trúc là chủ tướng, vì vậy bắt đầu từ hôm nay, hết thảy những gì liên quan đến trận đấu đều do hắn an bài.” Giọng nói bình thản của Ny Na khiến Khổng Tước phải nuốt những lời định nói xuống.
Chiều xuống trận đấu của Thần Âm hệ diễn ra tại thí luyện tràng (thí luyện tràng = sân đấu tập) số bốn của Ám Ma hệ. Chỗ này so với Thủy hệ chung quy có điểm khác biệt. Mặc dù lớn nhỏ không sai biệt lắm nhưng vật liệu dùng để kiến tạo thí luyện tràng đều có màu đen. Người lần đầu đến nơi này đều cảm thấy rõ vài phần âm sâm.
Thí luyện tràng số bốn náo nhiệt chưa từng thấy từ trước tới nay. Đến xem trận đấu của Thần Âm hệ với Ám Ma hệ nhân số đầu giờ ngọ so với trận Thần Âm và Thủy hệ còn nhiều hơn hai phần. Mặc dù Thần Âm đã thắng một vòng, nhưng cho tới giờ chẳng ai thèm cược cho họ. Đa số đệ tử đều cho rằng buổi sáng Thủy hệ sở dĩ bại trận chỉ vì tân sinh Thủy hệ lúc đầu đã khinh địch, làm cho tốc độ công kích chậm lại một chút. Nhưng bọn họ không biết rằng tốc độ công kích ma pháp chậm không phải do khinh địch mà do ảnh hưởng của nhạc khúc gây ra.
“Âm Trúc, ngươi nhất định phải cố gắng lên a! Ta cá một kim tệ các ngươi Thần Âm hệ thắng.” Tô Lạp hướng về Diệp Âm Trúc đang chuẩn bị thượng đài thấp giọng cười.
Diệp Âm Trúc nhíu mày nói: “Gia gia của ta nói, đánh bạc không tốt.”
Tô Lạp cười hắc hắc nói: “Cá độ chút chút cho vui, không có gì. Tốt rồi, ngươi mau thượng đài nhanh lên, ta sẽ cổ vũ cho ngươi.”
Không giống trận đầu, lần này Thần Âm hệ mang đến thí luyện tràng không phải một bộ bàn ghế mà là ba. Ngoại trừ bộ của Diệp Âm Trúc tự hắn đem đến, hai bộ còn lại dành cho hải Dương và Lam Hi sử dụng do đệ tử cùng học hệ với hắn làm hộ.
“Thần Âm hệ, cố lên! Thần Âm hệ, tất thắng!” Tiếng hô dõng dạc hấp dẫn ánh mắt toàn trường vào một điểm. Đệ tử Thần Âm hệ ngoại trừ bốn người năm nhất còn có thêm tám người mặc đồng phục đứng cạnh thí luyện tràng cổ vũ bọn Diệp Âm Trúc. Lúc này, đa số ánh mắt nữ nhân thật ra đều dán lên người Diệp Âm Trúc. Mặc dù Diệp Âm Trúc làm cho người ta có cảm giác hắn xuất thân bần hàn, nhưng khí chất, tướng mạo của hắn thật sự xuất sắc. Nếu chức nghiệp của hắn không phải là Thần âm sư vô dụng, sợ rằng có nữ đệ tử sẽ bắt đầu theo đuổi. Đáng tiếc thế giới này điều cần có trước tiên là thực lực.
Đệ tử Ám Ma hệ ít nhất trong số chín hệ ma pháp, Tinh Thần hệ và Thần Âm hệ cũng chẳng nhiều hơn là bao. Mỗi năm học cũng chỉ có hai ba chục người. Lúc này các đệ tử cùng học hệ với hắn đang tụ tập có vẻ không vào được.
Bàn của Diệp Âm Trúc đặt ở đầu tiên, phía sau Lam Hi và Hải Dương hai bên tả hữu, Tuyết Linh và Khổng Tước đứng sau cùng. Nhạc khí của các nàng Diệp Âm Trúc lần đầu tiên trông thấy, nhạc khí của Tuyết Linh là một cây ngọc tiêu màu lam, còn đàn tỳ bà của Khổng Tước màu vàng nhũ, trông giống như tạc bằng ngà trong suốt nhìn thấu qua được, thỉnh thoảng dây đàn cọ xát phát ra thanh âm tràn ngập khí tức kim chúc sung mãn.
Bình luận truyện