[Dịch] Cầm Đế
Chương 335 : Uy hiếp của Mẫu Yêu Vương (phần 2)
.
Diệp Âm Trúc lạnh lùng nhìn Mẫu Yêu Vương:
- Đối với thực lực của ngươi, ta quả thật đã tính lầm. Cho dù năng lượng cường đại như Cầm Đế hào cũng không thể nào hủy diệt ngươi. Giết ta đi. Ta tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với ngươi. Cho dù bây giờ ngươi không giết ta. Chỉ cần ngươi giết bọn họ, ta cũng sẽ theo bọn họ. Không sai, thực lực của ngươi rất mạnh, có thể dùng Thần Giới khống chế ta. Nhưng ngươi không thể vĩnh viễn khống chế nó. Ta không thể giết ngươi, nhưng ta muốn tự sát cũng không có gì khó. Cùng lắm ta sẽ đồng mệnh uyên ương với các Thê Tử của ta, còn có bằng hữu làm bạn. Ít nhất ta ở dưới đất không cảm thấy cô đơn.
- Ngươi…
Mẫu Yêu Vương rốt cuộc cũng bị Diệp Âm Trúc làm cho phẫn nộ:
- Nhân loại các ngươi thật là ngu xuẩn, chẳng lẽ ngươi không biết Sinh mạng quý giá đến như thế nào sao? Bất luận là Nhân loại hay là Thâm Uyên chúng ta, mỗi sinh vật đều chỉ có một cơ hội sống mà thôi. Chết sẽ biến mất vĩnh viễn. Cái gì mà trên trời, dưới đất, chỉ là tâm lý an ủi của các ngươi mà thôi.
Diệp Âm Trúc cười:
- Thì đã sao? Có thể cùng chết với người mình yêu quý, đối với ta mà nói, đó là một hạnh phúc. Đây là cảm giác vui sướng mà đám Thâm Uyên sinh vật ích kỷ các ngươi không thể nào hiểu được.
Mẫu Yêu Vương trừng mắt nhìn Diệp Âm Trúc. Thân thể Diệp Âm Trúc mặc dù không thể động đậy, nhưng đôi mắt trong suốt không hề e ngại nhìn chằm chằm vào ả ta, không hề khiếp sợ vì sự mạnh mẽ của Mẫu Yêu Vương.
Một người một Yêu cứ thế nhìn nhau, không ai chịu thua.
Đột nhiên Mẫu Yêu Vương cười phá lên. Cho dù là Diệp Âm Trúc cũng không thể không thừa nhận, tiếng cười của ả rất động lòng, đương nhiên, tiếng cười này vốn thuộc về Tiểu Long Nữ.
- Diệp Âm Trúc, ngươi đã quên. Lúc trước ngươi có nói, ngươi thích ta.
Vẻ tức giận trong mắt Mẫu Yêu Vương đã biến mất. Ả khống chế cảm xúc của mình đã đến mức thần kỳ, lúc này trên mặt chẳng những hiện ra vẻ ôn nhu, mà còn đầy cảm giác khiến người ta thương tiếc.
Diệp Âm Trúc khinh thường nhìn ả:
- Ta có nói sao? Không phải, ta chưa bao giờ nói là thích ngươi.
Mẫu Yêu Vương đáp:
- Không, ngươi có nói. Trước khi Cầm Đế hào phát động công kích, ngươi nói, ngươi thích ta. Người hoàn mỹ như ta, ngươi sao có thể không thích được chứ?
Diệp Âm Trúc nói:
- Không, ngươi nhớ lầm. Ta không nói thích ngươi, mà là thích Tiểu Long Nữ, đó là sự thích thú. Mỗi người đều yêu cái đẹp. Lúc đó, ta nói là ta thích Tiểu Long Nữ, chứ không phải ta thích Mẫu Yêu Vương.
- Ngươi…
Hô hấp của Mẫu Yêu Vương trở nên dồn dập:
- Giỏi, giỏi cho Diệp Âm Trúc ngươi. Lại dùng lời nói để trêu chọc ta. Ngươi nghĩ rằng, như vậy ta không thể có được ngươi sao? Chỉ cần ta muốn, thì không gì là không thể có được. Cho dù là ta muốn hủy diệt toàn bộ Long Khi Nỗ Tư Đại lục thì cũng có thể làm được. Ta là Thần, Thần của tất cả.
Diệp Âm Trúc cười lạnh nhìn ả:
- Ta muốn nhìn xem, ngươi làm như thế nào để chinh phục được ta.
Vẻ mặt Mẫu Yêu Vương trở nên khó coi, nhưng vẫn đầy tự tin nói:
- Ngươi vừa rồi có nói. Nếu các Thê Tử của ngươi mà chết, ngươi chết cũng không sao, có thể ở dưới lòng đất đoàn tụ, đúng hay không?
Diệp Âm Trúc ngạo nghễ nói:
- Không sai, chết cũng không có gì đáng sợ. Cô độc vĩnh viễn như ngươi, mới là đáng sợ nhất.
Sát khí lóe lên trong mắt Mẫu Yêu Vương, nhưng ả cố nén lại không phát tác: - Nếu các Thê Tử của ngươi không có chết, không phải trong lòng ngươi sẽ có vướng bận, sẽ không muốn chết chứ?
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
- Ngươi muốn tra tấn chúng ta sao? Cái đó ngươi cứ việc ra tay. Tuy nhiên, ngươi tuyệt đối không nên cho ta có cơ hội. Nếu không, ta nguyện ý mang các Thê Tử của mình cùng chết, cũng sẽ không để cho ngươi lăng nhục, lại càng không thỏa hiệp với ngươi.
Mẫu Yêu Vương cười cười. Ả cười rất vui vẻ, thân hình lóe lên, đã đi đến trước mặt Diệp Âm Trúc. Nâng tay phải lên, nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt Diệp Âm Trúc, hà hơi vào mặt hắn. Một mùi hương nhàn nhạt ập vào mặt. Ở khoảng cách gần như vậy, càng khiến cho người khác cảm nhận vẻ đẹp kinh hồn của ả.
- Chàng ơi, yên tâm đi. Ta sẽ không cho ngươi cơ hội như vậy. Đồng thời, ta tin rằng ngươi cũng sẽ không làm như vậy. Ngươi dường như đã quên, trên Thế giới này ngoại trừ Thê Tử của ngươi, còn có người mà ngươi không thể bỏ qua. Ngươi muốn đấu với ta sao? Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, thắng lợi cuối cùng vẫn thuộc về ta. Ta là Thần, Thần không có gì là không thể.
Vừa nói, thân thể Mẫu Yêu Vương chợt lui về phía sau trăm thước. Đồng thời, hai tay ả từ từ khép lại trước mặt mình, nhắm hai mắt lại.
Nhìn qua, vẻ mặt Mẫu Yêu Vương rất là ngưng trọng. Cho dù là đối mặt với Sinh mệnh chi hỏa mà Diệp Âm Trúc dùng toàn lực cùng với Tài Quyết Thần Lực, ả cũng không ngưng trọng đến vậy. Tiếng chú ngữ kỳ quái từ từ phát từ trong miệng ả ra, đó là ngôn ngữ mà Diệp Âm Trúc nghe không hiểu. Giờ phút này, xuất hiện bên cạnh Mẫu Yêu Vương là một vầng quang mang màu bạc, từ từ mở miệng ra, một hạt Châu trong suốt bắn ra. Mặc dù không biết Mẫu Yêu Vương muốn làm gì. Nhưng trong lòng Diệp Âm Trúc lại dấy lên cảm giác bất an. Ngân quang từ nhạt chuyển sang mạnh dần. Trên mặt Mẫu Yêu Vương thậm chí hiện ra vẻ thống khổ. Có thể thấy năng lượng ả dùng rất khổng lồ. Khi ả ngăn cản một kích toàn lực của Cầm Đế hào cũng không thống khổ như vậy, rốt cuộc ả muốn làm gì?
Giờ phút này, Diệp Âm Trúc cũng không thể nghĩ được Mẫu Yêu Vương tiêu hao năng lượng khổng lồ đến như vậy để làm gì. Ả muốn giết chết những người ở đây thật quá dễ dàng. Mặc dù không thể thành công phá vỡ Cầm Đế hào, ép Diệp Âm Trúc không thể không sử dụng cách thứ hai để đối phó ả, đưa tất cả mọi người vào hiểm cảnh. Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn xâm nhập vào Thâm Uyên sống chết không rõ. Nhưng đối với kế hoạch của mình, hắn vẫn có chút chắc chắn. Diệp Âm Trúc tin rằng, Mẫu Yêu Vương tuyệt đối sẽ không dễ dàng giết mình. Đây là điều hắn có thể chắc chắn. Điều mà Mẫu Yêu Vương – Thâm Uyên Chi Thần xâm chiến thân thể Tiểu Long Nữ hy vọng nhất không phải là giết chóc, mà là làm cách nào để dung nhập vào trong xã hội Long Khi Nỗ Tư, trở thành một Nhân loại thực sự. Nắm chắc điểm này, Diệp Âm Trúc còn có một kế hoạch có thể thành công rất lớn, mặc dù là mạo hiểm, nhưng còn có vài phần nắm chắc. Nhưng năng lực mà Mẫu Yêu Vương thi triển lúc này lại khiến hắn bất an, thứ không biết thường làm người ta sợ hãi nhất.
Mẫu Yêu Vương rốt cuộc đang làm gì? Không ai biết, Diệp Âm Trúc đã không biết, thì những người khác càng không thể biết.
Ngâng quang từ trên người ả phát ra từ từ ngưng tụ trong bàn tay. Quang mang không ngừng lóe lên, mơ hồ có thể thấy năng lượng trong đó rất sống động, đó tuyệt đối là năng lượng Thần Cấp. Mẫu Yêu Vương khẽ quát lên một tiếng, ném mạnh ngân quang trong tay phải ra trước mặt mình. Trong không trung xuất hiện một vệt sáng màu bạc, Linh hồn mỗi một người ở đây đều chấn động mạnh, âm thanh xé rách chói tai khiến bọn họ rất thống khổ. Đột nhiên, Diệp Âm Trúc hiểu được Mẫu Yêu Vương đang làm gì, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi. Hắn cũng không thể nào ngờ được rằng Mẫu Yêu Vương lại mạnh đến như vậy. Lúc này ả sợ rằng còn cường đại hơn cả cuộc chiến vạn năm trước với Thần Long Vương.
Thu tay phải lại, vệt sáng màu bạc vẫn tồn tại trước mặt Mẫu Yêu Vương. Vẻ mặt ả rất ngưng trọng, một chuyện quỷ dị xuất hiện, hai tay ả không biến mất khi tiến vào vệt sáng màu bạc. Ngay sau đó, hai tay ả mở ra, vệt sáng màu bạc bị ả kéo từ giữa sang hai bên, biến thành một hình chữ nhật phiêu phù trước mặt ả. Mở miệng ra, một hạt châu trong suốt từ trong miệng Mẫu Yêu Vương phun ra, phiêu phù trước mặt ả. Nhìn hạt châu này, trong mắt Mẫu Yêu Vương đầy vẻ quyến luyến. Hạt châu nhìn như trong suốt, trong nháy mắt khi nó xuất hiện, Thâm Uyên dưới chân Mẫu Yêu Vương như phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ, cả mặt đất Thâm Uyên vị diện đều chấn động như gặp động đất vậy.
Không sai, hạt Châu này chính là Hồn Châu của Mẫu Yêu Vương. Cũng là một viên Thần Cấp Hồn Châu chân chính, nơi tập trung Linh hồn Mẫu Yêu Vương. Hồn Châu phiêu phù trước mặt Mẫu Yêu Vương, thong thả chuyển động, hai mắt Mẫu Yêu Vương biến thành màu trắng, Tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ dựa vào Hồn Châu trực tiếp tiến vào bên trong hình chữ nhật màu bạc. Khóe miệng toát ra nụ cười hưng phấn, Mẫu Yêu Vương vô ý thức liếc nhìn Diệp Âm Trúc, khiến trái tim hắn đập loạn lên.
- Tìm được các ngươi rồi, các ngươi xuất hiện cho ta.
Hay tay Mẫu Yêu Vương lại đưa vào trong hình chữ nhật màu bạc. Ngay sau đó, từng đạo thân ảnh bị ả lôi từ bên trong ra, xuất hiện trước mặt ả. Bởi vì có Thần Giới của Mẫu Yêu Vương, nên mấy thân ảnh này vừa xuất hiện đã lập tức phiêu phù bất động trong không trung. Bị Mẫu Yêu Vương kéo ra chính là bốn Nhân loại, nói đúng hơn là bốn Hài tử. bọn chúng chính là bốn Hài tử của Tô Lạp, Hải Dương và Hương Loan sinh cho Diệp Âm Trúc. Diệp Tư Cầm, Diệp Luyến Cầm, Diệp Niệm Cầm, cùng với Diệp Duệ Cầm Thái tử Mễ Lan đế quốc.Nhìn thấy bốn Hài tử xuất hiện, không chỉ vẻ mặt Diệp Âm Trúc biến đổi, mà Tô Lạp, Hải Dương cùng hai vị Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và Mạch Khắc Mễ Lan cũng biến sắc. Bọn họ không sợ chết. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy bốn Hài tử, cũng không thể nào khống chế sự sợ hãi trong lòng. Bọn họ rốt cuộc hiểu được, Mẫu Yêu Vương muốn làm cái gì.
Bình luận truyện