[Dịch] Âm Dương Miện (Tửu Thần)

Chương 56 : Cửu Thiên Huyền Nữ và Lôi Thần Giáng Thế(toàn)

Người đăng: 

.
Nhìn những động tác của Phất Thụy, Chúc Dung hài lòng gật đầu: - Tốt lắm, lực khống chế của ngươi lại có tiến bộ, không có lãng phí một tia ma lực nào. Trên gương mặt của Lôi Đế Phất Thụy toát ra một tia mỉm cười hiếm có. Cái sáu quan Dương Miện trên đỉnh đầu lặng yên biến mất, khôi phục lại bình thường, gương mặt không đỏ, hô hấp không loạn, phảng phất giống như là vừa rồi cũng không có gì xảy ra vậy. Lôi Điện Điều Rượu, Điện Long Hí Châu. Những gì Lôi Đế Phất Thụy làm được gây cho Cơ Động một sự kinh hãi quá lớn. Hắn chưa từng nghĩ đến, lại còn có cách pha chế rượu như vậy nữa. Giờ khắc này, hắn mới chính thức hiểu rõ, dù sao thế giới này so với thế giới trước đây của hắn cũng hoàn toàn khác nhau. Ở thế giới này, ma lực mới chính là chúa tể hết thảy mọi thứ, tác dụng của nó đối với pha chế rượu cũng như vậy. Chính mình đã quá tự phụ vào thủ pháp điều chế và kỹ năng pha chế, cái này chỉ có thể đứng đầu dưới điều kiện tiên quyết là không có ma lực tồn tại. Sự huyễn lệ khi Phất Thụy pha chế rượu mang đến, còn có loại Kê Vỹ Tửu mà hắn không cách nào đoán được mùi vị kia, cũng khiến hắn lâm vào trầm tư suy nghĩ. Phất Thụy cũng không có nóng lòng mở bình pha chế rượu ra. Lúc này, bên ngoài bình pha chế rượu cũng còn vô số luồng quang điện màu lam tím vờn quanh, cả thân bình cũng có màu lam tím nữa. Hắn quay về phía Cơ Động làm ra một động tác thủ thế: - Tiểu sư đệ, đến phiên ngươi. Chậm rãi ngẩng đầu lên, một tia quang mang kiên định xuất hiện trong mắt Cơ Động. Tay phải vung lên, liên tiếp chín bình rượu ngon đã xuất hiện trên bàn. Hắn biết, nếu không xuất ra bản lĩnh trấn môn của mình, quyết không có khả năng chiến thắng được loại rượu do ma lực lôi điện khổng lồ chế tạo ra của Phất Thụy. Nghệ Xạ Cửu Nhật tuy đã mạnh, nhưng cũng còn chưa thể ngang bằng trình độ này của Phất Thụy. Điện Long Hí Châu, chỉ riêng phần khí thế mang đến khi pha chế, cũng đã đủ trên thủ pháp Nghệ Xạ Cửu Nhật rồi. Khó trách hắn lại tự tin đến như thế. Nhưng mà, bản thân Cơ Động từng là một đời Tửu Thần, như thế nào lại có thể nhận thua được? Tuy rằng hắn vừa mới cảm nhận được vài phần huyền bí của việc sử dụng ma lực pha chế rượu, còn chưa có nghiên cứu cẩn thận, nhưng mà, kinh nghiệm ba mươi năm nghiên cứu về rượu, cũng không phải dễ dàng chiến thắng được như vậy. Chứng kiến Cơ Động lấy ra chín bình rượu như vậy, Phất Thụy cũng không khỏi sửng sốt một chút. Bản thân hắn là một gã Điều Tửu Sư Cao cấp nhất, hắn biết rất rõ, số lượng rượu phối chế càng nhiều, quá trình pha chế cũng càng khó khăn hơn. Bất luận là tỷ lệ rượu, hay là tỷ lệ pha chế hỗn hợp, cách phối hợp… đều theo số lượng rượu pha chế tăng lên mà gia tăng thêm gấp bội phần. Cơ Động lấy ra chín loại rượu làm nguyên liệu, Phất Thụy tự hỏi ngay cả hắn cũng không có khả năng hoàn thành. Trong trí nhớ của hắn, cũng chỉ từng một lần thấy được Đỗ Tư Khang nhờ vào khả năng khống chế tinh diệu đối với Thủy nguyên tố mới có thể thi triển thành công mà thôi. Chẳng lẽ là, vị tiểu sư đệ của mình không ngờ lại cũng có thể hay sao? Cơ Động dùng hành động thực tế để chứng minh những phán đoán của Phất Thụy, chín loại rượu nguyên liệu, dựa theo tỷ lệ nhất định, trước sau đổ vào trong bình pha chế rượu làm bằng thủy tinh. Quang mang nhàn nhạt lóe lên, chín loại rượu gia vị trộn lẫn với nhau trong bình, làm thành một màu đục ngầu. Phất Thụy lập tức đoán ra, Cơ Động sử dụng chín loại rượu nguyên liệu có màu sắc hoàn toàn khác nhau. Chỉ riêng rượu bạc hà thôi cũng đã có hai loại rồi, phân biệt là màu lam và mày xanh lá. Bảy thứ rượu còn lại tuy rằng chỉ là các loại rượu thông thường, nhưng màu sắc lại hoàn toàn khác nhau. Đậy chặt nắp bình lại, Cơ Động thoáng lui về sau một bước, hắn nhắm chặt hai mắt mình lại, hai tay thả lỏng hai bên thân, mười ngón tay khẽ xoay chuyển bằng một tiết tấu nhất định. Hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm vẫn chưa lần nào chứng kiến Cơ Động pha chế rượu. Khi nãy nhìn thấy Phất Thụy sử dụng thủ pháp kia, bọn họ đã hiểu được Phất Thụy xem trọng Cơ Động đến mức nào. Điện Long Hí Châu, chính là tuyệt kỹ bình sinh của Phất Thụy, hắn cũng chính nhờ vào thủ pháp pha chế này mà đạt được tư cách Cửu Tinh Điều Tửu Sư. Có thể khiến hắn toàn lực đối phó như vậy, Cơ Động cũng không thể tầm thường. Trong lúc bọn họ suy tư, Cơ Động đã triển khai hành động, chỉ thấy hắn đột nhiên mở to hai mắt, một loại khí phách cao ngạo mãnh liệt đã bộc phát ra. Trong cặp mắt trong suốt hoàn toàn chỉ còn hình ảnh của bình pha chế rượu thủy tinh mà thôi cả người hắn tựa hồ cũng đã tiến nhập vào trong một cảnh giới đặc thù. Tay trái cực kỳ thông thả đưa lên về phía bình pha chế rượu, nhưng lại hương mu bàn tay về phía bình pha chế, hai chân dang ra, thân thể có chút giống như ngồi chồm hổm xuống. Tay phải giang thẳng ra bên người, tinh, khí, thần cả người trong khoảnh khắc hòa hợp thành nhất thể. Nháy mắt, Cơ Động hất mạnh mu bàn tay một cái, bình pha chế rượu đã văng ngang ra, chỉ thấy hắn xoay tròn thân thể một vòng, tay phải đã đập nhẹ vào đáy bình pha chế, bình pha chế văng lên theo một góc chín mươi độ, rất nhanh bay lên không trung. Thứ chất lỏng pha trộn bởi chín loại màu sắc khác nhau rất nhanh bắt đầu kịch liệt xoay chuyển trng bình pha chế rượu bằng thủy tinh. Hai tay Cơ Động lúc này tựa như là Hồ Điệp Xuyên Hoa, không ngừng bay múa trong không trung. Bình pha chế rượu phảng phất như là sống lại, trong không trung xoay chuyển thành đủ loại hình dáng khác nhau. Có lúc hóa thành tròn như thái dương, có lúc ẩn hiện tinh quang giống như sao trên trời, có lúc bỗng nhiên hóa thành một đường cong sáng rọi giống như là mặt trăng vậy. Hai tay Cơ Động giống như là ảo ảnh vậy, không ngừng ẩn hiện trong không trung, thân thể hắn lại không ngừng biến chuyển, làm thành những tư thế không giống bất kỳ tư thế bình thường nào, liên tục đẩy vào bình pha chế rượu. Lúc này, cảm giác mà hắn gây ra cho ba người Chúc Dung chính là một bầu trời đêm rộng lớn, lại giống như vũ trụ bao la vậy. Mặt trời, mặt trăng, các vầng tinh tú không ngừng lóng lánh, có khi còn xuất hiện những ngôi sao chổi sáng chói lướt qua bầu trời đêm nữa. Lúc này, Cơ Động đã không còn đứng phía sau bàn nữa, thân người đã hoàn toàn ở trong khoảng trống của căn phòng, đem những tư thế đẹp hoàn mỹ của việc pha chế rượu hoàn toàn thể hiện ra. Vẻ mặt của hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm lúc này đã hoàn toàn chấn kinh, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy thủ pháp pha chế rượu nào phức tạp đến như vậy. Động tác hai tay của Cơ Động thật sự quá nhanh, vì vậy bọn họ có cảm giác như nhìn không kịp. Những hình ảnh mặt trời, mặt trăng, tinh tú kia rõ ràng là do bình pha chế rượu ở những tư thế xoay chuyển khác nhau mà gây ra ảo giác. Mà trong quá trình pha chế này, trên toàn bộ thân thể Cơ Động cũng hoàn toàn không có phóng xuất ra nửa phần ma lực. Kẻ rung động nhất, lại chính là đối thủ của Cơ Động, Lôi Đế Phất Thụy. Từ khi hắn trở thành một gã Điều Tửu Sư xuất sắc, hắn vẫn mãi cho rằng, cường độ ma lực chính là chỉ tiêu trọng yếu thể hiện năng lực của một gã Điều Tửu Sư. Ma lực Lôi thuộc tính của hắn tuy rằng không có được khả năng khống chế rượu được như Thủy Hệ ma lực, gây hiệu quả rất lớn cho quá trình điều chế rượu, nhưng bản thân Lôi thuộc tính của hắn có thể mang lại rất nhiều hiệu quả thần kỳ. Mà hiện tại Cơ Động, chỉ dựa vào thủ pháp mà thôi, đã có thể bày ra một màn như vậy, tài nghệ lô hỏa thuần thanh như vậy, vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Hắn hiểu cực kỳ rõ ràng, cho dù là Hội Trưởng của Điều Tửu Sư Công Hội, Tửu Thần Đỗ Tư Khang cũng hoàn toàn không có khả năng làm được một màn trước mắt như Cơ Động. Đó là một loại kỹ xảo thuần túy không gì có thể tưởng tượng, cũng hoàn toàn không có mưu mẹo gì, cũng như hoàn toàn không cần ma lực phụ trợ! Mỗi một động tác của Cơ Động, đối với hắn sinh ra một cảm giác khó có thể hình dung được, mỗi một lần thân thể Cơ Động xoay chuyển, đều làm cho Phất Thụy không khỏi sinh ra cảm giác thỏa mãn. Tuy rằng hắn vẫn chưa chịu thừa nhận là mình sẽ thua, nhưng hắn đối với Cơ Động, trong lòng hoàn toàn không có nửa phần khinh thị, mà hơn nữa, tự đáy lòng hắn cũng đã hoàn toàn khâm phục vị tiểu sư đệ này. Thủ pháp mà Cơ Động đang sử dụng chính là thủ pháp điều chế rượu cao cấp nhất, từng giúp hắn tung hoành trong giới Điều Tửu Sư ở kiếp trước. Thủ pháp này từng khiến hắn mất hơn mười năm thời gian mới nghiên cứu thành công, có tên gọi là Bao Hàm Vạn Tượng. Lúc này, trong mắt hắn lộ ra một tình cảm thâm thúy, toàn bộ thân thể theo bản năng vẫy động. Ở trong lòng hắn, dung nhan kiều diễm của Liệt Diễm không ngừng thoáng hiện. Một Điều Tửu Sư trong lòng tràn ngập tình cảm mãnh liệt, mới là Điều Tửu Sư tốt nhất. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể đặt toàn bộ linh hồn mình vào trong việc điều chế rượu. Đột nhiên, quang mang nhật nguyệt, tinh tú đại phóng, thậm chí toàn bộ thân thể Cơ Động cũng đều bị che dấu dưới luồng quang mang chói mắt kia. Lúc này đây, không còn ai có thể nhìn thấy được những động tác của hắn nữa. Mà ngay sau đó, quang mang nhật nguyệt cũng đã thu liễm lại, Cơ Động một lần nữa lại xuất hiện, tay phải nâng lên, bình pha chế rượu thủy tinh lúc này đang kịch liệt xoay tròn trên ngón trỏ của hắn. - Mời xem. Cơ Động khẽ quát một tiếng, tay trái nâng lên, luồng Âm Dương lốc xoáy tự động xoay chuyển, đem toàn bộ ma lực trong cơ thể chuyển hóa thành Bính Hỏa thuộc tính, một đoàn ngọn lửa đỏ rực từ trên tay trái hắn bốc lên, chiếu rọi mãnh liệt phía sau bình pha chế rượu. Hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm, Lôi Đế Phất Thụy tu vi cao thâm đến mức nào, nhãn lực lại càng phi thường không cần phải nói. Giờ khắc này, ba người bọn họ cơ hồ đồng thời nhảy dựng lên. Phất Thụy lại kinh hô một tiếng: - Chuyện này không có khả năng. Dưới ngọn lửa màu đỏ làm nổi bật lên, bọn họ rõ ràng nhìn thấy, bên trong bình pha chế rượu bằng thủy tinh, ẩn hiện dưới làn rượu kịch liệt xoay tròn kia, tựa hồ như có một nữ tử quần áo phiêu nhiên đang lặng lẽ nhảy múa. Chất rượu lỏng chập chờn, tựa hồ như là cái váy dài chín màu của nàng, động tác nhẹ nhàng mà thư thái. Cả người nàng tựa hồ như đang phiêu phù trong mây khói vậy, tuy rằng không nhìn rõ tướng mạo của nàng, nhưng chỉ cần nhìn những động tác động lòng người kia, cũng khiến cho người ta dễ dàng lâm vào mê say. Đó là hình người hoàn toàn do chất lỏng của rượu hình thành a! Cơ Động thoáng điều chỉnh phương hướng thân thể của mình một chút, ngọn lửa lúc này đã che trước bình pha chế rượu, cảnh tưởng xảy ra bên trong bình được làm nổi bật lên trên bức tường phía sau. Hình ảnh nữ tử nhất thời xuất hiện trên bức tường, phóng đại lên vô số lần, nhảy múa cực kỳ chân thật. Tựa hồ như muốn nói cho ba người Chúc Dung biết, ánh mắt của bọn họ cũng không có nhìn nhầm, tất cả mọi thứ đều là chân thật cả. Nếu như lúc trước Lôi Đế Phất Thụy còn có thể cảm thấy rằng một màn pha chế Điện Long Hí Châu thần kỳ kia cùng với loại Kê Vỹ Tửu có lôi điện thấm đẫm còn có thể chiến thắng được Cơ Động, thì như vậy, hiện tại đến thời khắc này hắn đã không còn lời nào đã nói nữa. Cho dù là chưa có thưởng thức qua loại rượu kia, hắn cũng tuyệt đối cho rằng chính mình đã không còn nửa phần cơ hội chiến thắng nữa. Chúc Dung thở sâu, chậm rãi nói: - Thần kỹ, chính là thần kỹ a! Cổ tay Cơ Động khẽ hất mạnh, bình pha chế rượu nhẹ nhàng bay lên, nữ tử đang nhảy múa trong bình pha chế tựa như phiêu nhiên bay lên, giống như Thiên Nữ Nhập Thiên Cung vậy, biến mất không thấy nữa. Quang mang lại lóe lên, bình pha chế rượu đã nằm ngay ngắn trên bàn, ngay trước mặt Cơ Động. Thông qua bình thủy tinh trong suốt có thể nhìn thấy, trong bình pha chế, chín loại rượu có màu sắc bất đồng không hề trộn lẫn với nhau, theo trình tự rõ ràng xuất hiện trong bình. Thu hồi ngọn lửa trong lòng bàn tay trái, Cơ Động lặng lẽ đứng đó. Lúc này ba người Chúc Dung mới nhìn thấy, trên người Cơ Động đã ướt đẫm mồ hôi, cả người giống như là mới từ trong lồng hấp bước ra vậy, quần áo toàn thân cũng đã ướt đẫm. Có thể thấy được, thủ pháp mà hắn vừa thi triển làm tiêu hao thể lực đến mức nào. Phất Thụy nhìn Cơ Động: - Tiểu sư đệ, ta chỉ muốn biết, thủ pháp vừa rồi ngươi thi triển và ly rượu này tên gọi là gì? Cơ Động há miệng thở hổn hển một lúc, sự phập phồng trước ngực mới từ từ ổn định lại, mỉm cười: - Thủ pháp vừa rồi ta sử dụng có tên là Bao Hàm Vạn Tượng. Ly rượu này, cũng là đỉnh cấp mà ta có khả năng đạt đến. Tên gọi: Cửu Thiên Huyền Nữ giáng trần. Hôm nay ta khá may mắn, thật sự điều chế thành công. Ta cũng không phải lúc nào cũng có thể điều chế thành công thủ pháp này. Phất Thụy giơ một ngón cái về phía Cơ Động: - Tiểu sư đệ, ta phục ngươi rồi. Về sau, trước mặt ngươi ta sẽ không bao giờ tự xưng Điều Tửu Sư cao thủ nữa. Chuyện xảy ra tại phân hội Trung Nguyên thành coi như một bút xóa hết. Chỉ nói về năng lực pha chế rượu, ta tin là ngay cả Hội trưởng Đỗ Tư Khang cũng tuyệt không phải là đối thủ của ngươi. Ngươi hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Tửu Thần. Phân hội chúng ta bại cũng không chút nào oan uổng. Cho dù là ngươi đến thẳng Tổng hội tại Bắc Thủy Đế Quốc, ngươi cũng tuyệt đối có năng lực đến trước cửa khiêu chiến. Cơ Động ha ha cười: - Sư huynh, hiện tại trong lòng ta chỉ muốn thưởng thức một chút ly Điện Long Hí Châu của ngươi mà thôi. Kỹ năng ta thi triển cũng chỉ là tiểu xảo mà thôi. Lôi điện ma lực của ngươi mới là thực lực chân chính. Phất Thụy phất tay áo, thở dài một tiếng, nói: - Tiểu sư đệ, ngươi không cần phải dát vàng lên mặt của vi huynh nữa. Từ trước đến nay, ta vẫn luôn cho rằng mình là xuất sắc nhất. Nhưng hiện tại ta đã phát hiện ra, ta tuy rằng có thể đem ma lực áp dụng vào điều chế rượu, nhưng ta lại xem nhẹ bản chất cơ bản nhất của việc pha chế rượu. Xét trên kiến thức cơ bản về rượu, ta kém ngươi không biết bao nhiêu mà nói. Trận đánh cuộc hôm nay ta thua. Từ nay về sau vi huynh còn phải thỉnh giáo ngươi nhiều hơn nữa. Bất cứ thứ rượu nào chỉ có nằm trên tay ngươi mới có thể nở rộ ra quang huy tốt đẹp nhất của nó. Đừng nói là những thứ mà ta tích trữ, cho dù là bất cứ loại nào trên đại lục này, chỉ cần là ngươi muốn, ta có thể tìm được, ta nhất định sẽ nghĩ mọi biện pháp để tìm cho ngươi. Chúc lão nhị không biết khi nào đã đi đến bên cạnh Cơ Động, gãi gãi đầu tóc đỏ rối bời của mình, nghiêm trang nói: - Ban giám khảo còn chưa có chấm điểm, ngươi đã vội nhận thua vậy? Không uống thử làm sao biết thứ rượu này ngon hay không? Nói xong, hắn đã giật bình pha chế rượu trên tay Cơ Động, vội vã mở bình pha chế ra. - Bỏ xuống. Thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên sau lưng Chúc lão nhị. Chúc lão nhị cười khổ nói: - Có cần phải như thế không? Lão Đại, không nên khi dễ người quá đáng như vậy chứ. Chúc Dung hừ một tiếng: - Ta khi dễ ngươi thì sao. Câu nói kia của Cơ Động rất đúng, có thực lực, ngươi cũng có thể khi dễ ta mà! - Ngươi… Chúc lão nhị giận dữ, quay đầu nhìn lại Chúc Dung, nhưng mà, khi hắn nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của Chúc Dung, lại hoàn toàn mềm nhũng xuống, bất đắc dĩ đem bình pha chế rượu đưa lại cho Chúc Dung, vẻ mặt đáng thương nói: - Lão Đại, ngươi chừa lại cho ta một chút nhe. Cơ Động và Phất Thụy liếc nhìn nhau, không khỏi phải mỉm cười. Ở trước mặt Chúc Dung, Chúc lão nhị đã gần trăm tuổi lại không khác gì một đứa nhỏ bị ủy khuất vậy. Phất Thụy cầm sáu ly uống rượu thủy tinh đặt lên trên bàn, lấy bình pha chế rượu của mình ra, đổ vào trong ba chén thủy tinh, đón nhận bình pha chế rượu Chúc Dung đưa cho, hắn cũng đổ ra ba chén. Ly rượu do Phất Thụy dùng phương pháp Điện Long Hí Châu điều chế ra nhìn qua cũng giống như lôi điện của hắn vậy, có màu lam tím, trên mặt ly có màu lam, dần dần thay đổi xuống dưới, đến đáy ly đã hoàn toàn biến thành màu tím. Mơ hồ còn có thể nhìn thấy vài tia điện quang đang xẹt lên trong lòng ly rượu. Hết sức dị thường. Mà ly rượu của Cơ Động, sau khi đổ ra, chín loại màu sắc vẫn như trước tách ra, cũng không có trộn lẫn vào nhau. Phất Thụy đem một ly rượu mà mình pha chế đưa tận tay Cơ Động: - Ta đặt cho nó tên là Lôi Thần Giáng Thế. Tiểu sư đệ, ngươi nếm thử một chút đi. Cơ Động gật gật đầu, nhìn thứ chất lỏng màu lam tím kia, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ khát vọng đã lâu rồi chưa từng xuất hiện qua. Một loại Kê Vỹ Tửu, hắn chỉ cần liếc nhìn vài lần, ngửi nó một chút, là có thể đoán được hương vị của nó như thế nào. Nhưng chén Lôi Thần Giáng Thế này của Phất Thụy hắn lại không cách nào đoán được mùi vị của nó, bởi vì Lôi nguyên tố trong rượu đã hoàn toàn che lấp đi hương vị của ly rượu, chỉ có thể cảm nhận được một chút cảm giác tê tê mà thôi. Không có nhấm nháp qua, hoàn toàn không thể nào đoán được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang