[Dịch] Âm Dương Miện (Tửu Thần)

Chương 17 : Cực hạn song hỏa (Thượng)

Người đăng: 

.
Từ đó trong Ly Hỏa Học Viện, Cơ Động bắt đầu hoạt động theo quy luật, cuộc sống chậm chạp thậm chí có chút buồn tẻ nữa. Mỗi sáng sớm lúc nửa canh giờ Âm Dương giao hội, hắn tiến hành tu luyện nửa canh giờ, sau khi dùng điểm tâm xong bắt đầu buổi học sáng, học tập các loại tri thức về Âm Dương Ma Sư. Đến chạng vạng chiều, lại tiếp tục tu luyện nửa canh giờ, sau đó mới điều chế cho Dương Bỉnh Thiên một ly Kê Vỹ Tửu. Sau khi ăn cơm chiều xong, hắn lại trở về phòng mình, điều chế cho Liệt Diễm một chén rượu, mang xuống Địa Tâm Hồ, bắt đầu ba canh giờ tu luyện trọng yếu nhất của hắn. Ngày nào cũng như vậy, cứ thế mà tuần hoàn. Từ lúc bị Chúc Quy kích thích, bất luận là Tất Tô ẻo lả hay là Tạp Nhĩ cao lớn cường tráng đều dụng toàn bộ tinh thần cùng thể xác đầu nhập vào quá trình tu luyện, thậm chí cũng không có đến chỗ Cơ Động mà uống rượu nữa. Mà tốc độ tiến bộ của hai người này cũng thực sự cực nhanh, chẳng những là hai người đầu tiên trở thành Nhất cấp Học đồ, hơn nữa tại các phương diện tố chất thể hiện ra đều là đứng đầu đám đệ tử năm nhất, gần sát với Chúc Quy. Đối với Cơ Động, các lão sư cũng không quá chú ý đến, cho dù là Dương Bỉnh Thiên cũng chỉ lâu lâu ngẫu nhiên hỏi thăm tình huống của hắn một chút mà thôi. Cơ Động tự nhiên cũng không có tự mình tiết lộ ra chuyện mình thường đi đến Địa Tâm Hồ tu luyện, tùy ý trả lời chiếu lệ cho qua mà thôi. Cho nên, cũng không ai biết chính xác tình huống cùng với trình độ tu luyện của hắn. Trong nháy mắt đã sắp hết một năm học, sắp đến lúc tiến hành kỳ thi cuối khóa. - Liệt Diễm. Tay phải đặt trên ngực, Cơ Động một lần nữa gọi lên cái tên đã làm hắn hồn xiêu phách lạc không biết bao nhiêu lần. Đóa Hồng Liên quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện, bao phủ thân thể của hắn, làm cho hắn biến mất khỏi phòng. Quá trình như vậy Cơ Động đã trải qua hơn ba trăm lần, hắn đã quen đến mức không thể quen thuộc hơn nữa. Thế giới hỏa hồng hết thảy vẫn như cũ, đóa Hồng Liên cũng hóa thành bọt khí nâng đỡ thân thể Cơ Động. - Ngươi đã đến rồi. Liệt Diễm mỉm cười đón lấy ly Kê Vỹ Tửu trong tay Cơ Động, mà Cơ Động cũng là gật gật đầu, ánh mắt thủy chung không có rời khỏi dung nhan của nàng. Suốt gần một năm nay, Cơ Động mỗi ngày chân chính có thể nhìn thấy được Liệt Diễm cũng chỉ ngắn ngủi vài cái chớp mắt mà thôi, sau khi đón nhận ly rượu của hắn, Liệt Diễm cũng sẽ rời đi, để hắn tự mình tu luyện. Hơn ba trăm ngày trôi qua, sự yêu quý đối với Liệt Diễm trong lòng Cơ Động cũng không có hạ thấp xuống chút nào, ngược lại càng trở nên đặc biệt hơn nữa. Tuy rằng hắn cũng không có chân chính thấu hiểu được Liệt Diễm, thậm chí mỗi ngày cũng chỉ có thể đơn giản nói chuyện với Liệt Diễm có mấy câu mà thôi. Nhưng mỗi ngày hắn tiến hành điều chế Kê Vỹ Tửu, tình cảm hắn nhắn gửi vào trong đó cũng càng ngày càng nồng đậm hơn trước vài phần. Cơ Động không biết Liệt Diễm có cảm nhận được phần tình cảm của hắn hay không, nhưng hắn có thể khẳng định chính là, tài nghệ điều chế rượu của mình đã khôi phục đến năm thành của kiếp trước. Nếu không phải là vì rượu của thế giới này khác với rượu của kiếp trước, trình độ khôi phục của hắn sẽ cao hơn nhiều. Mà Liệt Diễm đối với rượu của hắn đều là rất hài lòng, chưa từng có bất kỳ dị nghị gì. - Chén rượu này gọi là ‘Hải Phong Tập Tập’ (gió biển phất phơ), khi uống vào có tình trạng như sóng đánh vậy, từng cỗ từng cỗ đánh sâu vào, không có cảm giác gián đoạn… Cơ Động theo thông lệ giới thiệu cho Liệt Diễm về ly rượu hôm nay hắn điều chế. Liệt Diễm vừa nghe hắn giảng giải, vừa chậm rãi nhấm nháp chén rượu Hải Phong Tập Tập. Hai người lúc đó đã sớm hình thành sự ăn ý, nghe Cơ Động giảng giải về chén rượu là lạc thú của Liệt Diễm, còn có thể giảng giải cho tuyệt sắc giai nhân, nhìn nàng uống chén rượu do chính mình điều chế cũng đồng dạng là khoái hoạt của Cơ Động. Khi hắn chứng kiến thần sắc Liệt Diễm vì uống chén rượu của mình mà biến hóa, trong lòng Cơ Động thỏa mãn đến không nói nên lời. Khi Cơ Động giảng giải xong, rượu trong chén cũng đã hết. Lúc Cơ Động theo thói quen chuẩn bị được Liệt Diễm đưa đến cái động nhỏ chỗ vách tường bắt đầu tu luyện, Liệt Diễm lại mở miệng. - Tiểu Cơ Động, ngày mai là kỳ thi kết thúc năm học đầu tiên của ngươi rồi. Ngươi có chuẩn bị tinh thần tại cuộc thi trở nên nổi tiếng hay chưa? Liệt Diễm đem cái ly trả lại cho Cơ Động, mỉm cười hỏi. Kỳ thật, hiện tại Cơ Động so với một năm trước đã lớn hơn không ít, đương nhiên, cũng không phải chỉ là trên mặt tuổi tác mà thôi. Sau một năm tu luyện, làm cho hắn đã hoàn toàn thoát ly vóc người ốm yếu, tuy rằng không cao lớn, cường tránh như Tạp Nhĩ vậy, nhưng nhìn qua cũng là một thiếu niên mười một tuổi bình thường. Thân thể hơi cao một chút, một thân da thịt màu đồng tràn ngập vẻ sáng bóng khỏe mạnh. Mái tóc cắt ngắn theo tiêu chuẩn nam đệ tử của học viện, ánh mắt trở nên kiên định, trầm ổn hơn nhiều, sáng ngời có thần. Tuy rằng hắn cũng không tính là anh tuấn, nhưng khí chất trầm ổn của hắn cũng rất dễ dàng làm người khác lưu lại ấn tượng. Cơ Động sửng sốt một chút: - Ngươi như thế nào lại biết ngày mai ta tiến hành khảo nghiệm kết thúc năm học? Liệt Diễm mỉm cười: - Kỳ thật, tất cả những gì ngươi trải qua ta đều biết rõ. Hồng Liên không chỉ có tác dụng đưa ngươi đến đây và trở về, đồng thời, nó cũng chính là ánh mắt của ta. Đây chính là bí mật mà ta từng nói với ngươi. Cơ Động chợt hiểu: - Thì ra là thế, khó trách… Hồi tưởng lại lúc trước khi mình lần đầu tiên đến đây chuẩn bị tu luyện, Liệt Diễm đã biết, nguyên lai là nàng đã chú ý đến mình từ trước. - Ngươi còn chưa có trả lời vấn đề của ta đó. Liệt Diễm hơi sẵng giọng. Bộ dạng trách cứ xinh đẹp của nàng là lần đầu tiên Cơ Động nhìn thấy, có thể nói, lúc hắn nhìn thấy Liệt Diễm, chính là thời khắc ý chí của hắn yếu ớt nhất từ khi đi đến thế giới này. - Bỗng nhiên trở nên nổi tiếng quả thật ta không có nghĩ tới, ta chỉ muốn cố gắng tu luyện, sớm ngày trở thành một gã Âm Dương Ma Sư chân chính. Liệt Diễm nếu có chút suy nghĩ nói: - Ngươi có khát vọng đối với thực lực như vậy sao? Cơ Động nói: - Đúng vậy, ta khát vọng đạt được thực lực cường đại, không có thực lực, tại thế giới này chuyện gì cũng không thể làm được. Một khi ta đã lựa chọn chức nghiệp này, như vậy ta nhất định sẽ cố hết sức để làm tốt nhất. Cũng nhất định vì sự lựa chọn này mà trả giá bằng toàn bộ cố gắng. Liệt Diễm gật gật đầu: - Điều này thì ta tin tưởng. Suốt một năm nay, mỗi ngày ngươi tu luyện kỳ thật ta đều âm thầm quan sát ngươi. Từ khi ngươi lần đầu tiên đến nơi này tu luyện, ngươi cũng chưa từng bao giờ lãng phí một phút một giây nào, cho dù là ba canh giờ tiến hành tu luyện trong này có hiệu quả hơn mấy chục lần một canh giờ tu luyện trên mặt đất, nhưng ngươi cũng chưa từng bỏ qua một canh giờ tu luyện kia một ngày nào cả. Ba trăm ngày như một, sự kiên trì như thế này cũng thật hiếm thấy. Cũng đã uống rượu của ngươi suốt một năm nay, nếu như ngươi không thèm để ý đến ánh mắt của các học sinh khác trong học viện, như vậy, ta có thứ này có thể dạy cho ngươi. Đối với tương lai tu luyện của ngươi sẽ có chỗ tốt rất lớn. - Ngươi muốn dạy ta sao? Cơ Động kinh hỉ hỏi, sự vui sướng trong lòng hắn hơn tám phần không phải bởi vì thứ mà Liệt Diễm sắp dạy cho hắn, mà là bởi vì có thêm thời gian có thể tiếp xúc với Liệt Diễm. Chỉ riêng việc nhìn thấy nàng, nghe được thanh âm của nàng, trái tim Cơ Động đã đập nhanh hơn vài phần.Tuy rằng sẽ không giống như lần đầu tiên, chảy máu mũi dọa người như vậy, nhưng loại say mê không cách nào hình dung này có thể nói là sự giải trí duy nhất của Cơ Động trong suốt một năm học nay. Chẳng sợ tu luyện buồn tẻ hay là vất vả, chỉ cần gặp mặt được Liệt Diễm một cái, tâm hắn lại càng thêm kiên định vài phần. Hắn vừa rồi mạnh miệng nói là muốn theo đuổi thực lực cường đại, nguyên nhân chủ yếu chính là bởi vì Liệt Diễm. Hắn biết, hiện tại chính mình vô luận như thế nào cũng không xứng với Liệt Diễm, phải nhanh chóng mạnh lên, chỉ có khi hắn cường đại giống như là Liệt Diễm vậy, hắn mới chân chính có đủ tư cách để theo đuổi nàng. Mà tu luyện thành Âm Dương Ma Sư chính là con đường duy nhất hắn có thể thực hiện được mục tiêu này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang