[Dịch] Âm Dương Miện (Tửu Thần)
Chương 15 : Ngũ cấp học đồ (Thượng)
.
- Lão Đại, đêm qua ngươi đi đâu vậy? Cũng không có xuống căn tin ăn cơm, không có ngươi dẫn vào, bọn ta cũng không dám lên tầng thượng để kiếm ngươi, nghe nói viện trưởng cũng ở trên đó.
Vừa chạy một bên, Tất Tô vừa hỏi Cơ Động.
Cơ Động nói:
- Ngày hôm qua ta có chút việc.
Tất Tô cũng không miệt mài theo đuổi một chủ đề, nhìn thấy Chúc Quy đang chạy dẫn đầu hàng, vẻ mặt khó chịu nói:
- Tên nam nhân bà kia rất sung sức a! Lão Đại, chúng ta có nên chạy lên chọc phá nàng ta một chút không?
Không đợi Cơ Động mở miệng, Tạp Nhĩ đã hừ một tiếng, nói:
- Ngươi bớt gây rối một chút đi, đừng nhìn thấy nàng là con gái mà lầm, lúc khảo thí nhập học, nàng là người có thành tích tốt nhất Bính Hỏa Hệ bọn ta đó, còn cao hơn cả ta nữa. Nghe nói, thuộc tính của nàng là tiên thiên tỷ lệ chín-một đó.
- Không thể nào.
Tất Tô há to miệng:
- Một nữ tử, lại có thuộc tính Bính Hỏa Hệ chín-một sao? Nàng có đầu thai lộn giới tính không vậy?
Cơ Động nói:
- Thế giới rộng lớn, không có gì là không thể. Bớt nói nhiều đi, tiết kiệm thể lực một chút. Chạy một vòng quanh thành, chỉ sợ cũng hơn vài chục dặm. Chạy chậm một chút giữ sức đi thôi.
Chạy ra khỏi Ly Hỏa Thành, Cơ Động cũng đã cảm giác được thân thể của mình cũng đã có chút nóng lên, máu huyết tuần hoàn trong thân thể, thoải mái không nói nên lời. Lúc này hắn mới cảm nhận sâu sắc được chỗ tốt của việc hấp thu hai khối Tinh Miện hôm qua. Có được thực lực Nhất cấp Song Hỏa Hệ Học đồ, thể lực hắn tăng nhiều, loại bỏ ra một lượng lớn tạp chất, công năng của ngũ tạng cùng với lực lượng cơ thể cũng được tăng cường không ít. Nếu không mà nói, chỉ riêng việc chạy từ học viện ra khỏi thành thôi, chỉ sợ hắn cũng đã phải thở hồng hộc lên rồi. Nhưng đến bây giờ, hắn cũng không có cảm giác mệt mỏi chút nào, chỉ cảm thấy các khớp xương trên cơ thể dường cũng còn hoạt động tốt hơn bình thường nữa.
Vô ý sờ soạng một chút lên dâu Hồng Liên trên ngực trái một chút, trong lòng Cơ Động không khỏi dâng lên một luồng khí nóng, hắn thậm chí có chút muốn ngay lập tức đi gặp mặt địa tâm Liệt Diễm hoàn mỹ kia nữa. Mà cỗ nhiệt lưu này cũng tựa hồ làm cho hắn hoàn toàn thanh tỉnh lại, tinh lực sung mãn, vẫn kiên trì chạy theo đội ngũ, không có chút nào tụt lại phía sau.
Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô cảm thấy rất kỳ quái, chỉ mới một ngày không gặp, thể lực của Cơ Động rõ ràng tốt hơn rất nhiều. Hai người bọn họ trong đám đệ tử năm nhất cơ hồ được xem là ưu tú, vốn nghĩ nên chạy theo bên cạnh Cơ Động để có thể giúp hắn một chút, nhưng hiện tại xem ra, ít nhất trong khoảng một, hai canh giờ căn bản là không cần thiết.
Thời gian trôi qua, nửa canh giờ sau, sự chênh lệch về tố chất thân thể của các đệ tử đã thể hiện ra rõ ràng. Chạy trước nhất, không ngờ lại chính là nữ đệ tử duy nhất Chúc Quy. Nàng ta chạy ngay sát sau lưng Hạ Thiên lão sư. Còn các đệ tử khác đều bắt đầu tụt lại ở phía sau. Đám đệ tử kia đã bắt đầu toát ra mồ hôi, tốc độ cũng bắt đầu chậm lại. Mà hiện tại bọn họ chỉ vừa mới chạy từ Nam thành đến Tây thành, còn cách một khoảng xa mới tới được Bắc thành.
- Nhanh lên, chạy nhanh lên cho ta. Ai mà chạy chậm lại, cũng đừng trách ta không khách khí.
Vừa nói hắn vừa huy động cây roi mây trong tay hắn.
Thanh âm đe dọa của Hạ Thiên cũng giống như một mũi thuốc tăng lực vậy, làm cho tốc độ của đám đệ tử rõ ràng tăng lên vài phần.
Vừa tiếp tục chạy, Hạ Thiên vừa quát lớn:
- Muốn trở thành một gã Âm Dương Ma Sư, không phải chỉ có ma lực cao là đủ, các ngươi còn phải cần có thể lực cường tráng cùng với ý chí lực cương ngạnh nữa. Đúng vậy, hôm nay ta bắt các ngươi thực thi nhiệm vụ cơ hồ là không có khả năng hoàn thành, về sau cũng sẽ thường xuyên có các chương trình học giống như thế này nữa. Nếu ai kiên trì không nổi, thực xin lỗi về mớ học phí mà cha mẹ các ngươi đã đóng, tùy thời đều có thể đuổi học. Biết vì sao Ly Hỏa Học Viện chúng ta có tỷ lệ học viên tốt nghiệp có thể ngưng kết ra Âm Dương Miện cao đến hơn ba mươi phần trăm hay không? Chính là bởi vì học viên của chúng ta có nghị lực cao hơn so với các học viện khác rất nhiều. Biến không thể thành có thể. Lên tinh thần hết cho ta, chạy nhanh lên.
Không thể nghi ngờ, những lời nói này của Hạ Thiên lão sư nhất thời có tác dụng ủng hộ rất lớn đối với đám học viên. Chẳng qua, cái này cũng chỉ có thể giúp cho bọn họ kiên trì thêm khoảng một phút nữa mà thôi, lại dần dần tụt lại phía sau. Những người tụt lại càng ngày càng nhiều. Một đứa trẻ mười tuổi thì có bao nhiêu thể lực? Mặc dù đúng là đám học viên này đều có tố chất thể lực không tồi, nhưng mà bắt phải chạy quanh Ly Hỏa Thành một vòng, quả thật có chút là nhiệm vụ bất khả thi.
Hạ Thiên bắt đầu bày ra ý nghĩa chân chính của hình phạt theo như lời hắn nói. Hắn dùng hành động để nói rõ cho đám học viên năm nhất Bính Hỏa Hệ, thanh roi mây trong tay hắn tuyệt đối cũng không phải là để trang trí chơi. Hắn từ vị trí đầu hàng đã chuyển xuống phía cuối hàng. Thanh roi mây bắt đầu múa may, tiếng kêu thảm thiết bắt đầu vang lên liên tiếp.
Không thể nghi ngờ, tiếng kêu la thảm thiết có tác dụng kích thích tuyệt đối cao hơn so với những lời nói suông của Hạ Thiên lão sư. Cố gắng đè nén sự thống khổ, đám đệ tử tiếp tục chạy như điên.
Chẳng qua, nếu cẩn thận chú ý một chút sẽ thấy, Hạ Thiên lão sư tuy rằng nhìn qua cực kỳ nghiêm khắc, nhưng thanh roi mây trong tay hắn lúc đánh xuống quả thật cũng không mạnh lắm. Hơn nữa, trên bề mặt thanh roi mây mơ hồ có một tầng hồng quang nhàn nhạt. Phàm những ai bị hắn đánh, đều kinh hoảng chạy nhanh lên một chút, nhưng nếu chú ý kỹ sẽ phát hiện, từ chỗ bị đánh sau mông, có một cỗ nhiệt lực truyền lên, làm cho thể lực tiêu hao cực hạn cũng được khôi phục thêm vài phần.
Ba người đám Cơ Động lúc này đã chạy trong nhóm dẫn đầu, tuy rằng không giống như Chúc Quy, chạy dẫn đầu, nhưng cũng tuyệt không chạy tụt xuống. Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, tuy rằng hô hấp Cơ Động đã bắt đầu trở nên ồ ồ, nhưng tiết tâu bước chạy cũng không có tán loạn, hiển nhiên còn có không ít thể lực dự trữ. Hôm nay chạy vòng quanh thành so với chạy vòng quanh sân thể dục hai mươi vòng hôm qua nhiều hơn nhiều, nhưng thể lực Cơ Động lại chênh lệch một trời một vực, làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Chẳng qua lúc này hai người bọn họ mới cảm nhận sâu sắc được khi nãy Cơ Động kêu bọn họ tiết kiệm thể lực là sự lựa chọn vô cùng sáng suốt. Tuy rằng bọn họ trong đám đệ tử năm nhất tuyệt đối là nổi bật, nhưng mà chạy đến lúc này cũng đã cảm thấy rất mệt mỏi.
- Ý, tên nam nhân bà kia đã chạy chậm lại rồi kìa. Ta đã nói rồi, nữ nhân làm sao có thể so sánh với nam nhân được chứ.
Tất Tô vừa thở hổn hển vừa nói, trong ánh mắt có chút ý vui sướng khi người khác gặp nạn.
Cơ Động lúc này cũng đã tiêu hao thể lực không ít, ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên, Chúc Quy đang chạy phía trước tốc độ rõ ràng giảm xuống, mà ở sau lưng Chúc Quy, không ngờ lại chính là ba người bọn họ, những đệ tử khác còn bị tụt về phía sau một quãng xa.
Nhìn thấy Chúc Quy đã giảm bớt tốc độ, tinh thần Tất Tô nhất thời đại chấn, tăng tốc đuổi theo, chỉ chốc lát đã sắp bắt kịp:
- Thế nào? Nam nhân bà, hết sức rồi hả?
Chúc Quy xoay người lại, nhìn thấy Tất Tô đang chạy đuổi theo mình, đột nhiên nhoẻn miệng cười một cái. Tất Tô còn chưa kịp phản ứng lại, đã cảm thấy dưới chân phảng phất giống như có cái gì ngáng chân mình lại, nhất thời trọng tâm không ổn, lảo đảo ngã về phía trước. Ngay lúc hắn miễn cưỡng muốn khống chế thân mình lại, sau ót đã bị đánh mạnh một cái:
- Ngã xuống cho ta, đồ ẻo lả.
Phốc một tiếng, Tất Tô nhất thời bị té úp mặt xuống đất, Chúc Quy ngừng chạy, một chân đạp mạnh lên lưng hắn, lạnh lùng nói:
- Nói cho người rõ, từ nay về sau ít chọc ta một chút. Ta mà còn nghe ngươi gọi ta là nam nhân bà, ta sẽ đốt sạch tóc trên đầu ngươi đó.
Vừa nói, Chúc Quy vừa duỗi tay phải ra, phù một tiếng, một ngọn lửa đỏ rực đã xuất hiện trên bàn tay nàng, không ngờ ngọn lửa cao gần đến nửa thước.
Bình luận truyện