[Dịch] Thốn Mang - Tàng Thư Viện

Chương 5 : Lâm gia chi biến

Người đăng: Minerva

.
“Con trai của Đảng chủ Mafia Ý ? Vậy ngươi sao lại bị truy sát đến bước này, hơn nữa có ngươi nào dám truy sát ngươi ? Bọn chúng không lo Mafia Ý các ngươi báo thù sao ?” Lý Dương cười nhạt nói. Steven nhìn thấy biểu tình cùa Lý Dương, trong lòng có chút thất vọng, hắn nguyên bổn nghĩ sau khi nói ra thân phận, đối phương nhất định sẽ chấn kinh, nhưng hiện tại trên mặt Lý Dương chỉ có một nụ cười mỉm có vẻ có chút cao thâm mạc trắc, khiến Steven không nắm được hư thực. “Cách chúng ta một dặm, hình như có bốn huyết tộc hầu tước đang đến đây !” Lý Dương liếc nhìn Steven, tiếp tục nói : “Phải rồi, bốn huyết tộc hầu tước kia có phải là cùng nhóm với người không ?” Steven vừa nghe lập tức biến sắc, trong lòng thầm nói : “Không hay, bốn huyết tộc hầu tước, hiện tại ta cho dù đã đạt đến hầu tước đính phong cũng đối khó không được !” Nghĩ đến đó, Steven lập tức nói : “Đương nhiên không phải, lần này tôi đến nước Mỹ cũng chỉ mang theo ba tuỳ tùng mà thôi. New York mặc dù cũng có một số người của Mafia Ý chúng tôi, nhưng đều không phải là huyết tộc”. Nói rồi, Steven hướng mục quang về phía Lý Dương, cũng chỉ có Lý Dương là có thể cứu hắn. Lý Dương tuỳ ý một trảo nắm lấy vai Steven, lập tức triển khai độn thuật. “Hô !” Stêven trợn mắt há mồm nhìn mọi thứ trước mắt, đá tảng, đất cát, rễ cây từng thứ xuyên qua thân thể hắn, tựa như hắn không tồn tại vậy. Độn thuật, có thể mang người theo mà tiến hành độn thuật. Steven đối với độn thuật của nhẫn giả Nhật Bản cũng có chút quen thuộc, nhưng nhẫn giả Nhật Bản thì không thể mang người theo mà tiến hành độn thổ, vậy độn thuật của Lý Dương hiển nhiên là vượt xa độn thuật của nhẫn giả Nhật Bản, trong lúc độn thổ, Steven thậm chí không dám mở miệng, hắn lo lắng đất cát gì đó sẽ chui vào mồm hắn. Đang nắm lấy hắn Lý Dương muốn nói cho hắn biết, trong quá trình độn thổ không cần phải lo lắng đất cát chui vào mồm. Nhưng Lý Dương lúc này lại không nói ! Bởi vì hắn không có rảnh. Lý Dương có khổ tự mình biết. Độn thuật của Ngũ Hành Tông trong Côn Lôn tiên cảnh cũng có thể mang người theo, tiên giới độn thuật của Lý Dương mang người theo được là bình thường, chỉ là Lý Dương làm sao cũng không tưởng được mang một người theo tiến hành độn thổ, thể nội chân khí không ngờ bị tiêu hao đến mức kinh người. So với độn thổ chỉ có một mình thì gấp mười lần. May mắn Lý Dương vừa mới được đại đại đề cao công lực, tiên thiên chân khí cũng hơn lúc xưa mấy lần, mới có thể miễn cưỡng kiên trì tiếp tục. “Hô !” Lý Dương và Steven thoáng chốc đã xuất hiện trong phòng khách của Lý Dương, Steven thoáng chốc đã đứng vững, nhưng vừa rồi độn thổ cực nhanh khiến hắn lúc này có chút xây xẩm. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên hắn tiến hành độn thổ. Lúc này đêm đã khuya, trong phòng khách một màu tối đen, mọi người đều đã đi ngủ. “Tôi tên Steven, còn chưa biết tên tuổi của ân nhân”. Steven lúc này đã hồi phục lại bình thường. Lý Dương cũng vừa đi đến bên tường phòng khách bật đèn. Dưới ánh sáng đèn, nhất thời cả phòng khách sáng bừng lên. Lý Dương bình tĩnh nói : “Ngươi có thể gọi ta là Mộc Dịch, tại đây ngươi không cần lo lắng có người có thể tìm thấy ngươi, hoặc là gây thương hại đến ngươi. Phải rồi, căn phòng phía tây bắc lầu một không có người ở, người hôm nay có thể nghỉ ngơi ở đó. Ngàn vạn lần đừng có chạy vào mấy căn phòng bên cạnh. Trong đó có ba vị nữ sĩ !” Lý Dương nói rồi, người đã bước lên cầu thang, khi Lý Dương lên được một nửa cầu thang thì bất ngờ dừng lại. Quay đầu qua nhìn Steven nói : “Ngươi mau truyền tin tức đến người của ngươi đi ! Ồ, coi như ta đa sự, với thế lực của Mafia Ý các ngươi, chắc là chỉ ngày mai đã biết được ngươi xảy ra chuyện, nhất định sẽ phái một lượng lớn cao thủ đến ! Steven, đi ngủ đi, chúc ngươi ngủ ngon “. Lý Dương nói rồi, liền đi lên lầu hai. Steven vẫn đang chìm trong suy nghĩ người Đông phương cứu hắn thật là cao thâm mạc trắc, không chỉ có độn thuật thần kỳ, vượt xa độn thuật của nhẫn giả. Hơn nữa còn trong nháy mắt giết chết hai huyết tộc hầu tước, phải biết là huyết tộc thì vô cùng linh mẫn, muốn đánh lén trừ phi thực lực vượt xa, bằng không gần như là không thể. Steven cũng tiến vào phòng. Trải qua kiếp hậu dư sinh, Steven trong lòng chấn động không thôi. Cuối cũng ngủ cũng không được, nhưng Lý Dương thì ngủ rất ngon. o0o Ngày hôm sau ! Anh quốc London, tại lãnh địa của Lâm thị gia tộc, trong biệt thự của Lâm Thiên Vũ. Lâm Thiên Vũ lúc này đang trên ghế sofa trong phòng khách, tay đang cầm điện thoại nói chuyện. “Cái gì !” Lâm Thiên Vũ hét lên một cách khó tin vào điện thoại. “Thiếu gia, nhị tiểu thư đã chết rồi, bị người giết trong một khách sạn ở New York, không biết là ai hạ sát thủ !”Trong điện thoại tùy tùng của Lâm Thiên Kiều hướng đến Lâm Thiên Vũ báo cáo. Sắc mặt Lâm Thiên Vũ nhất thời biến thành rất âm trầm. Muội muội chết rồi, thân muội muội của mình vậy là chết rồi ! Mặc dù Lâm Thiên Vũ tính tình rất độc ác, nhưng đối với muội muội vẫn còn chút cảm tình, dù gì cũng là thân muội muội đã chơi với nhau từ nhỏ đến lớn ! “Biết người nào giết không ?” Lâm Thiên Vũ cố hết sức khống chế tình cảm của mình, nhưng sát cơ trong lời nói của hắn ngay cả tùy tùng của Lâm Thiên Kiều ở đầu kia điện thoại cũng cảm nhận được. “Không biết, theo đạo lý, nhị tiểu thư đáng lẽ phải ở cùng một chỗ với Oliver của Mafia Mỹ, nhưng không biết vì sao, không ngờ lại xuất hiện trong phòng khách sạn cách đó cả chục dặm !” Tùy tùng tựa hồ cũng rất nghi hoặc, hắn nhớ rõ tối hôm đó Lâm Thiên Kiều là ở trong biệt thự của Oliver. “Oliver ? Là Oliver con trai của Đảng chủ Mafia Mỹ ?” Lâm Thiên Vũ lập tức hỏi. “Đúng vậy ! Chính là hắn !” Lời hồi đáp của tùy tùng thập phần khẳng định. Lâm Thiên Vũ nhất thời cảm thấy đau đầu, sự tình lại có liên hệ đến con trai của Đảng chủ Mafia Mỹ. “Tốt, ngươi quay về trước đi !” Lâm Thiên Vũ gác điện thoại, thở ra một hơi dài, dùng ngón tay day day huyệt thái dương. Thời gian này, hắn vô cùng phiền não đau đầu ! Hắn luôn khuyên nhủ gia gia hắn, hắn muốn đem gia tộc nội công truyền cho một số thủ hạ tinh anh, vì gia tộc bồi dưỡng ra địa hạ thế lực cường đại chân chính. Đương nhiên hiểu rõ tính cách của gia gia nên Lâm Thiên Vũ cũng không dám tiền trảm hậu tấu, Lâm Ngạo Thiên dù sao cũng là người khai sáng tập đoàn Thánh Lâm, làm việc thập phần quả đoán, đối diện với chuyện lớn, cũng tuyệt không dung tình, nếu như hắn thực đem nội công truyền ra ngoài, e là Lâm Ngao Thiên có khả năng trực tiếp đem quyền lợi của Lâm Thiên Vũ hoàn toàn thu hồi. Nhưng, đây không phải là nguyên nhân căn bản khiến Lâm Thiên Vũ phiền não ! Nguyên nhân căn bản chính là thời gian này toàn bộ tập đoàn Thánh Lâm bị không ít các siêu cấp đại tập đoàn chén ép, dùng các loại phương thức để chén ép, thậm chí còn có lực lượng địa hạ lớn mạnh vận dụng ám sát, cướp đoạt, thu mua các loại thủ đoạn, khiến cho tài sản của tập đoàn Thánh Lâm giảm mất 1/3 ! 200 tỷ USD. Gần 200 tỷ USD vì vậy mà mất, Lâm Thiên Vũ thân là người quản lý chủ yếu của tập đoàn Thánh Lâm, hắn đương nhiên phải chịu trách nhiệm chủ yếu, bởi vì chuyện này. Lâm Ngạo Thiên đã trực tiếp triệu hồi hắn từ Phi Châu về, hơn nữa hiện tại chuyện của gia tộc tập đoàn đều do nghĩa tử của phụ thân mình là Lâm Ngọc quản lý. Nghĩ đến Lâm Ngọc, Lâm Thiên Vũ nhất thời nghiến răng. “Hừ hừ, nghĩa tử ? Ta thấy chính là đứa con tư sanh bên ngoài của lão già đó !” Lâm Thiên Vũ thấp giọng chửi. Một lão nhân hiền từ bộ dạng 60-70 tuổi đi vào biệt thự của Lâm Thiên Vũ. “Lam thúc, muội muội chết rồi !” Lâm Thiên Vũ nhìn thấy Lam thúc, nhất thời tâm tình thoải mái hơn. Lam thúc đã theo Lâm Thiên Vũ từ nhỏ đến lớn. Lâm Thiên Vũ đối với Lam thúc cảm tình e là so với phụ thân còn sâu hơn ! “Ta biết rồi, thủ hạ ta có người báo cáo với ta, tổ chức trung gian sát thủ có người nhận nhiệm vụ ám sát nhị tiểu thư, người này hiện nay đang nổi danh đệ nhất sát thủ “Tử Đạn” !” Lam thúc sắc mặt cũng rất khó coi. “Sát thủ “Tử Đạn” ?” Lâm Thiên Vũ sắc mặt biến thành càng khó coi hơn, hắn là một thành viên của Giáo đình, thân là thanh đồng thánh đấu sĩ, hắn đối với lang vương Carter cũng biết chút ít, đại danh lang vương Carter tại nội bộ Giáo đình tuyệt đối như sấm nổ bên tai, đỉnh điểm của thất cấp cao thủ ! Thực lực vô cùng khủng bố, người của Giáo đình chết dưới tay hắn tuyệt đối không dưới con số trăm. Cho dù như vậy lang vương Carter cũng vẫn chết trong tay sát thủ “Tử Đạn”, Lâm Thiên Vũ biết, bản thân có lẽ không có cơ hội báo thù. Cho dù cầu Giáo đình cũng vô dụng ! Giáo đình đối với lang vương Carter đã không có biện pháp gì, càng không cần nói đến kẻ đã giết Carter là “Tử Đạn” ! “Thù của muội muội thật không có cách gì báo được rồi, Tử Đạn, hừ hừ !” Lâm Thiên Vũ hừ mấy tiếng rồi cũng không nói gì. Bất ngờ ánh mắt Lâm Thiên Vũ sáng lên, từ trên ghế sofa đứng phắt dậy. “Lam thúc, cùng ta đi gặp gia gia !” Lam thúc nhìn Lâm Thiên Vũ nói : “Lẽ nào thiếu gia còn muốn đi khuyên nhủ lão tổ tông ?” Lâm Thiên Vụ tự tin nói : “Đây là lần cuối cùng đi khuyên nhủ gia gia !” Ngừng một chút rồi nói tiếp : “Bởi vì, lần này ta nhất định thành công !” Trong phòng khách biệt thự của Lâm gia lão tổ tông Lâm Ngạo Thiên. Lúc này Lâm Ngạo Thiên đang ngồi trên sofa, người hầu đang đứng một bên. Còn Lâm Thiên Vũ thì cung kính đứng trước Lâm Ngạo Thiên. Lâm Ngạo Thiên mặc dù tuổi đã quá 90. Nhưng vẫn tinh thần quắc thước, bình thường những chuyện lớn của tập đoàn Lâm Ngạo Thiên vẫn nhúng tay vào. “Gia gia, Lâm gia chúng ta thời gian này vì sao không có phát triển gì lớn, thậm chí trong thời gian này còn bị các thế lực khác chèn ép, tổng tài sản của tập đoàn không ngờ đã giảm đi 1/3. Gia gia, người nói với cháu, đây rốt cuộc là nguyên nhân gì ?” Lâm Ngạo Thiên mí mắt giương lên, nhìn đứa cháu của mình, cười nói : “Thiên Vũ à, cháu có phải muốn khuyên ta đem gia truyền nội công truyền ra ngoài không. A a, Thiên Vũ, cháu thời gian này hãy an tâm suy nghĩ xem sau này quản lý tập đoàn như thế nào, chuyện này cháu không nên quá cố chấp, gia tộc nội công, cái này vạn vạn lần không thể truyền ra ngoài”. “Gia gia, vì sao khi Lâm gia chúng ta bị người chèn ép, lại không có lực phản kháng? Vì sao chứ, chính là vì Lâm gia chúng ta không có địa hạ thế lực cường đại, hừm, nếu như Lâm gia chúng ta có địa thế lực cường đại, bọn chúng còn dám sao ? Lẽ nào gia gia hy vọng Lâm gia chúng ta cứ vậy mà đi xuống sao ?” Lâm Thiên Vũ lớn tiếng nói. “Hỗn xược !” Lâm Ngạo Thiên quát mắng. Lâm Thiên Vũ lập tức hít lấy một hơi sâu, khống chế lại tình cảm của mình. “Thiên Vũ, ta biết con là vì muốn tốt cho Lâm gia chúng ta, nhưng gia tộc nội công là trải qua các đời trưởng bối truyền lại, làm sao có thể tuỳ ý truyền ra ngoài ? Con thử tuỳ tiện tìm một võ lâm gia tộc, con xem coi có mấy người đem gia tộc nội công truyền ra ngoài ?” Lâm Ngạo Thiên tha thiết nói. Lâm Thiên Vũ bất ngờ nhẹ nhàng nói : “Gia gia, muội muội đã chết rồi !” “Con nói cái gì ?” Lâm Ngạo Thiên đứng phắt dậy, tựa hồ không tin vào những lời tai vừa nghe được. Mục quang Lâm Thiên Vũ lập tức nhìn thẳng vào gia gia, lớn tiếng nói : “Con nói muội muội đã chết rồi, bị người giết chết rồi, thân muội muội của con đã chết như vậy đó, vì sao ? Nếu như vệ sĩ của nó lợi hại hơn thì làm sao như vậy được ? Nếu như Lâm gia chúng ta có được địa hạ thế lực, địa hạ vũ trang lớn mạnh ! Có mấy kẻ dám treo thưởng giết muội muội của con, gia gia, người nói thử xem ! Lẽ nào một ngày mà cháu trai cũng chết đi, gia gia người mới tỉnh ngộ sao ?” Lâm Ngạo Thiên trong lòng chấn động, nhìn Lâm Thiên Vũ, trong lòng như biển trào dậy sóng. “Lẽ nào một ngày cháu trai cũng chết, gia gia mới tỉnh ngộ sao ?” Lời Lâm Thiên Vũ nói không ngừng vang vọng trong đầu Lâm Ngạo Thiên. Cháu trai mình nếu như chết đi, Lâm gia không phải không có hậu đại sao ? Lâm gia không phải là kết thúc sao ? Hương hoả truyền thừa ? Lâm Ngạo Thiên sinh trưởng trong xã hội cũ của Trung Quốc, đối với truyền thừa hương hoả xem trọng hơn mọi thứ ! Đừng thấy ông bình thường nghiêm khắc với Lâm Thiên Vũ như vậy, nhưng trong lòng ông tuyệt đối đặt đứa cháu trai bảo bối này ở vị trí thứ nhất. Lâm Thiên Kiều chết mặc dù đối với Lâm Ngạo Thiên có chút đả kích, nhưng trong lòng Lâm Ngạo Thiên cũng không quá để tâm đến. Con gái xuất giá thì cũng như bát nước đổ đi, đối với cháu gái, Lâm Ngạo Thiên không quan tâm mấy ! Nhưng cái chết của Lâm Thiên Kiều nhắc nhở ông một điểm ! Nếu như cháu trai ông chết thì sao ? “Nếu như cháu trai mình cũng bị giết như vậy, bản thân còn mặt mũi để gặp liệt tổ liệt tông của Lâm gia không ?” Lâm Ngạo Thiên trong lòng bắt đầu đấu tranh. Bất ngờ Lâm Ngạo Thiên thở một hơi dài, trong thoáng chốc tựa hồ như già đi khá nhiều : “Bỏ đi, bỏ đi, nếu như ngay cả hương hoả cũng không truyền thừa lại được, vài chục năm sau, Lâm gia không còn, còn nói gì đến gia tộc nội công ?” Lâm Ngạo Thiên nhìn cháu trai của mình một cái, nói : “Kể từ hôm nay, Lâm gia ta tất cả mọi chuyện đều hoàn toàn do con quản lý, mấy vị trưởng lão cũng sẽ giúp đỡ con. Còn gia tộc nội công, con muốn truyền thì cứ truyền, nhưng mà con nhất định phải đáp ứng một chuyện !” Lâm Thiên Vũ con mắt thoáng chốc mở lớn. Hắn thành công rồi, hắn không ngờ đã thực sự thuyết phục được gia gia cố chấp ! Mặc dù hắn cho rằng cái chết của muội muội sẽ khiến gia gia mình có chút bừng tỉnh, bản thân có khả năng thành công, nhưng khi thành công đến tay, Lâm Thiên Vũ trong lòng vẫn mừng như điên, còn cái chết của muội muội, hắn thực một chút cũng không để tâm. “Gia gia, người nói đi, bât kể là một chuyện hay là một trăm chuyện, cháu nhất định theo ý người !” Lâm Ngạo Thiên nói : “Con có thể truyền gia tộc nội công, nhưng phải phân ra mà truyền, trước hãy truyền tầng thứ nhất, không thể một lúc đem truyền hết, còn một điểm nữa, tầng cuối cùng của nội công gia tộc tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, đây là vạch giới tuyến cuối cùng của ta !” Lâm Thiên Vũ cười, cung kính nói : “Gia gia xin yên tâm, cháu còn chưa ngốc như vậy, gia tộc nội công tầng cuối cùng này cháu đương nhiên sẽ không truyền ra ngoài!” Lâm Ngạo Thiên gật đầu nói : “Con đã biết được, vậy ta cũng yên tâm rồi !” Nói rồi, liền quay người đi về phòng của mình. Kể từ lúc đó Lâm Ngạo Thiên coi như đã hoàn toàn bỏ xuống đại quyền trong gia tộc. Lâm Thiên Vũ nhìn gia gia của mình, không biết sao lại như vậy, hắn cảm thấy gia gia của mình già đi không ít, đồng thời uy nghiêm cũng giảm đi nhiều, và cũng hiện rõ vẻ thân cận dễ gần hơn. “Ha ha… …tốt, hiện tại ta đã hoàn toàn nắm được đại quyền của Lâm gia, ta cũng có thể án theo kế hoạch của ta bắt đầu hành động, 400 tỷ tài sản, đủ rồi, bao nhiêu đó tài sản, trong mười năm ta tuyệt đối có thể khiến Lâm gia có được một chi địa hạ lực lượng vũ trang lớn mạnh ! Muội muội, sớm biết đơn giản như vậy, em đáng lẽ nên chết sớm đi !” Lâm Thiên Vũ tinh thần bốc lên cao bước nhanh ra khỏi phòng khách của gia gia. Lâm gia rốt cuộc vì vậy sẽ đi về đâu ? Tất cả hiện tại vẫn là ẩn số.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang