[Dịch] Thánh Vương
Chương 12 : Khí công cấp sáu
Người đăng: no_dance8x
.
-----o0o-----
Trường mâu trên tay Dương Kỳ tỏa ra hơi thở nguy hiểm như quỷ Tu La dưới địa ngục. Cây trường mâu này được ngưng tụ ra từ pháp môn đặc thù để vận hành chân khí của Thần Tượng Trấn Ngục Kình.
Minh Thần Chi Mâu!
(Giáo của Minh thần)
Mặc dù khí công tầng sáu “Binh Khí Cảnh” có thể ngưng khí thành binh, nhưng không thể ngưng tụ tùy tiện mà phải đi theo lộ tuyến vận công phức tạp, do thân thể huyệt khiếu và các loại chân khí riêng rẽ tổ hợp mới ngưng tụ ra binh khí tương ứng.
Nếu ngưng tụ tùy tiện thì uy lực không lớn và dễ bị đối thủ phá giải.
Dương Kỳ ngưng tụ ra Minh Thần Chi Mâu có hình dáng cổ xưa, trường mâu bằng đá này tràn ngập hơi thở của địa ngục. Máu rỉ ra từ mũi mâu làm cho người ta nhìn vào mà run rẩy, giống như linh hồn mình bị hút vào trong địa ngục vậy.
Dương Kỳ cầm trường mâu trên tay, khí thế uy nghiêm y như vị chúa tể Minh thần của địa ngục.
Minh Thần Chi Mâu! Đâm!!!
Ấm…Ầm…!!!
Lực lượng khổng lồ của Cự Tượng điên cuồng vận chuyển trong thân thể hắn rồi tạo nên vô số lốc xoáy. Mà lốc xoáy này không phải là loại bình thường, nó chính là “Địa ngục chi qua toàn”.(dòng xoáy địa ngục)
Dưới sự dẫn dắt của lốc xoáy, một luồng lực bạo phát rồi bắn mạnh ra khỏi tay Dương Kỳ.
Minh Thần Chi Mâu vạch phá bầu trời, lao vun vút hàng trăm bộ rồi đâm sầm vào trong vách núi. Vách núi mềm như đậu hủ, không thể cản được lực xuyên phá của trường mâu. Vách núi bị xuyên thủng thì bắt đầu phát ra những tiếng nổ vang dội. Một lỗ thủng đen nhánh không biết sâu bao nhiêu hiện ra trước mắt.
"Mạnh thật! Một mâu này ăn đứt tốc độ và uy lực của Hàn Băng khí công tầng tám của Dương Thạch."
Dương Kỳ nhìn lỗ thủng trên vách núi, ngay cả nham thạch cũng bị bốc hơi, càng hiểu nhiều hơn về uy lực của Thần Tượng Trấn Ngục Kình. Vô luận là thủ đoạn ngưng tụ chân khí hay là phương pháp phát kình cũng đều vượt xa các loại khí công khác.
Uy lực của trường mâu màu lam do Dương Thạch thi triển Hàn Băng khí công ngưng tụ ra cũng chỉ được như thế này mà thôi.
Nhưng tu vi của hắn là tầng tám.
Còn Dương Kỳ hắn hiện tại chỉ là tầng sáu.
Dương Kỳ xoay người cúi xuống nhặt một cục đá. "Lốc xoáy địa ngục" trong cơ thể đột nhiên bùng nổ khiến cục đá này lập tức phát ra một hồi dài như tiếng còi tàu, bùng lên ánh lửa giữa không trung. Một sau đó mới đập vào bề mặt vách núi rồi nổ tung giống như thuốc nổ.
"Hay lắm!!! Có thể Phá Không Phi Thạch (nghe thì kêu nhưng thực ra nó có nghĩa là ném đá ra xa), tạo ra uy lực như thuốc nổ thì trình độ khí công phải đạt đến tầng bảy đỉnh phong mới làm được. Lực lượng khí công của ta lại mạnh đến thế sao? Chỉ tiếc là không thể thi triển tùy ý, muốn thi triển thì phải nhặt đá ném mới được."
Khí công tầng sáu chỉ có thể ngưng khí thành binh, nhưng lại không thể cách không nhiếp vật được.
Tỷ như khi nhặt cục đá lúc nãy, người có khí công tầng thứ sáu thì phải cúi người xuống nhặt. Nhưng cao thủ tầng bảy chỉ cần hóa chân khí thành bàn tay là đã có thể cách không nhiếp vật, nắm vào trong tay rồi.
Thu phóng tự nhiên, mới là nét đặc trưng rõ rệt nhất của cao thủ tầng bảy, cảnh giới "Tượng Khí".
Mà trong chiến đấu nếu có thể thu phóng chân khí một cách tự nhiên, thì thể lực cũng như khí công sẽ liên tiếp không ngừng. Chiến lực so với cường giả tầng sáu mạnh hơn gấp mười lần.
Bởi vậy, một khi tu luyện tới cảnh giới tầng bảy như Dương Hồng Liệt thì không ai bì kịp, nên hắn mới có thể áp bách Dương Kỳ. Cho nên, dù rằng Dương Kỳ chân khí hùng hồn đến đâu cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng mà, bây giờ chỉ cần dựa vào sự lợi hại của Thần Tượng Trấn Ngục Kính, Dương Kỳ đã có thể tự tin đánh một trận với Dương Hồng Liệt. Nhất là Minh Thần Chi Mâu bất ngờ phóng ra vừa nãy, nhất định có thể giết chết cao thủ tầng bảy ngay tại trận. Không một ai có thể trốn được một kích đó.
Minh Thần Chi Mâu thật không đơn giản chỉ là vũ khí. Trong lúc chiến đấu nó còn phát ra những âm thanh gào thét như ma kêu quỷ rống từ địa ngục khiến lòng người hỗn loạn và hoang mang, căn bản không thể né tránh. Đây là một dạng của song trọng vừa công kích tinh thần vừa công kích thân thể.
Thật ra cho dù là thiên tài hạng siêu khi có được Thần Tượng Trấn Ngục Kính cũng không có khả năng ngưng tụ ra Minh Thần Chi Mâu.
Dương Kỳ có thể ngưng tụ nhanh như vậy là do một số ít tinh hoa của lôi đình cự Tượng, bên trong nó ẩn chứa cao thủ tu luyện chân khí.
Người nhỏ nhắn màu vàng bên trong mi tâm của hắn không hiểu đã xảy ra chuyện gì sao lại biến thành hình dạng này, nhưng tinh hoa của hắn để lại chẳng khác gì quán đính (xối nước lên đầu) tiến nhập vào cơ thể Dương Kỳ, làm cho hắn có một loại linh dị vượt xa thường nhân.
Chân khí trong cơ thể cuồn cuộn dâng trào khiến cả người hắn cảm thấy sung sướng muốn thét dài. Hắn như muốn ngửa mặt lên trời mà huýt sáo, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã tu hành đến tầng sáu, cảnh giới Binh Khí thì nhìn khắp cả đại lục Phong Nhiêu e rằng cũng không có mấy người.
Bất Bại Vương Quyền!
Hắn gầm lên một tiếng, liên tục thi triển võ học Vương cấp. Khí lưu xoay tròn, chưởng ảnh như núi, càng đánh càng nhanh phát ra tứ phía. Mỗi một chiêu đều như xé rách không khí, đất đá như bị một cái búa lớn đánh bay bề mặt tạo thành một cái hố sâu vạn dặm.
Minh Thần Chi Mâu này không thể tùy tiện thi triển, nếu không bị ai đó nhận ra thì quả thật là đại họa lâm đầu. Nếu như giao thủ bình thường có lẽ dùng Bất Bại Vương Quyền là lựa chọn tốt nhất.
Uy lực của võ học Vương cấp cũng không nhỏ đi!
Tu luyện mấy ngày nay, Dương Kỳ đã đem sáu chiêu thức của Bất Bại Vương Quyền luyện đến mức thuần thục, từng chiêu từng thức đều lô hỏa thuần thanh. Mặc dù không thể ngưng tụ ra sáu cánh tay chân khí giống như Dương Chiến, lực đạo của mỗi một tay muốn xóa đi hồ nước, như muốn phá núi. Nhưng hắn cũng có thể miểu sát cao thủ cùng cấp.
Thời gian gần tới canh ba, hàn khí bắt đầu tràn ngập trong sơn cốc. Dương Kỳ ngừng tu luyện, nhanh nhẹn nhảy lên một cây đại thụ còn hơn cả khỉ. Hắn bay qua bay lại giống như chim chạy ra phía bên ngoài núi.
Nếu như là cao thủ khí công tầng bảy hoàn toàn có thể đạp cây mà đi, thậm chí còn có thể dùng chân khí bản thân dựa theo pháp môn đặc thù nào đó mà ngưng tụ ra một đôi “Chân khí vũ dực” lăng không lướt đi, một ngày đi lại ba ngàn dặm cũng không thành vấn đề.
Thần Tượng Trấn Ngục Kính sau khi tu luyện tới tầng bảy có thể ngưng tụ ra một đôi “Ác ma chi dực” còn vượt xa xa hơn pháp môn của “Chân khí vũ dực”
Trong khí công của Dương gia, hiện giờ không có môn công pháp nào dùng chân khí ngưng tụ thành cánh. Đây chính là nhược điểm lớn nhất.
Bởi loại công pháp “Chân khí vũ dực” này rất quý hiếm, thường thường không truyền ra ngoài.
"Vân Hải Lam, Tống Hải Sơn … hai người các ngươi dám lừa gạt ta. Sớm muộn gì ta cũng sẽ đòi lại. Nhưng mà hiện giờ thì chưa phải là lúc, chờ sau khi tu vi của ta cao hơn và hoàn toàn luyện hóa lôi đình cự Tượng trong cơ thể. Lúc đó sẽ cho các ngươi biết, lừa gạt ta sẽ phải trả cái giá đắt như thế nào….!!!!"
Trong lòng Dương Kỳ thì việc chấn hưng gia tộc, sau đó trợ giúp phụ thân và đại ca là việc đầu tiên. Hắn có một cái gai luôn nhức nhối đó chính là Vân Hải Lam, nữ tử đã lừa tình hắn.
Thù này không trả, thề không làm người!!!
Rất nhanh, Dương Kỳ đã ra khỏi núi rồi quay đầu đi theo một con đường lớn ở thành Yến Đô.
Ngoại thành Yến Đô khoảng mấy trăm dặm chính là một ít thôn trấn, bốn phía ở xung quanh huyện thành tựa như bàn cờ, kênh đào lại chằng chịt, đường xá đan xen lẫn nhau. Có con đường lớn còn rộng lớn đủ cho mười chiếc xe ngựa cùng di chuyển trong một lúc. Trên mặt đường đều được dùng đá xanh và sắp xếp một cách chỉnh tề.
Ở đại lục Phong Nhiêu, Tu hành giả khí công khá nhiều. Cơ hồ mỗi một người đều tu hành, cho dù là bình dân cũng có sức mạnh to lớn nên con đường tại các thành trì cũng được tu kiến rất đơn giản.
Nhưng bá tánh bình dân chỉ thường tu luyện những loại khí công bất nhập lưu, nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện tới tầng bốn, cảnh giới “Luyện Khí”, mà thôi.
Tuy nhiên, tầng bốn cũng có thể bộc phát mười phần, giơ cao vật trên trăm cân cũng có thể tùy tiện chạy khắp nơi. Lúc đó, nếu có đại lực sỹ bình dân tham gia xây dựng, sửa đường, đào mương, phá núi… sẽ nhanh hơn nhiều. Vì thế cho nên khắp đại lục Phong Nhiêu, đâu đâu cũng có những tòa kiến trúc to lớn, đường cái rộng rãi, vật tư phong phú.
Đại lục Phong Nhiêu, chữ “Phong” tên cũng như ý nghĩa.
Nếu có bình dân nào đó ngẫu nhiên có được Tụ Khí đan rồi tu luyện, đột phá đến cảnh giới Bạo Khí sẽ được quý tộc, hào môn chào mời làm thị vệ. Lúc đó có thể đi sâu vào gia tộc đạt được địa vị và công pháp cao minh.
"Hả? Dường như trên bờ sông Yên có người đang giao chiến?"
Đột nhiên lỗ tai Dương Kỳ hơi động đậy.
Hắn phóng từ trên núi xuống, chạy dọc theo bờ sông nhanh trở về thành, toàn bộ thành Yến Đô đều được bao bọc bởi một con sông Yên rộng lớn chừng hơn mười dặm, dùng đường thủy rất thuận tiện cho đi lại.
Hai bên bờ sông Yên có bờ cát rộng lớn với những bụi cỏ lau rậm rạp chằng chịt, còn có cự thạch đen sì, địa hình hiểm yếu, nhiều nơi xuất hiện dòng nước chảy xiết và rất nhiều địa phương nguy hiểm bí ẩn. Có một số khí công sư cao siêu xây dựng nhà ở dọc hai bên bờ sông.
Trong lúc hắn chạy như điên, thì ở trên một bờ cát rộng lớn khí công dao động mãnh liệt tràn tới khiến hắn dừng cước bộ. Cảm thấy hiếu kỳ hắn liền nhẹ nhàng tiến lên thì thấy có hơn mười hắc y nhân đang vây công một nữ tử.
Mỗi hắc y nhân đều là cường giả tầng năm “Bạo Khí”, trong đó người thủ lĩnh tu vi cao minh hơn, chỉ một kích tùy ý chân khí đã ngưng kết thành một đám mặt quỷ dữ tợn. Đây là hỗn hợp chân khí và vật kịch độc mà tu luyện thành.
Tên thủ lĩnh này đem chân khí ngưng thành mặt quỷ, có thể đã đạt tới tầng bảy “Tượng Khí”, so với Dương Kỳ thì cao hơn một tầng.
"Đây là…. Khí công của Ảnh Độc môn?"
Cảm giác Dương Kỳ rất linh mẫn, lập tức từ trên “Quỷ kiểm khí công” của tên thủ lĩnh kia đã cảm nhận được độc khí rất giống đại ca hắn trúng phải. Hiển nhiên bọn hắc y nhân này cùng một giuộc với đám người có ý đồ gây bất lợi với Dương gia.
Cô gái bị vây công kia một thân bạch y, trên tay nàng là Thanh Phong kiếm, tùy ý vung lên, từng đạo thanh sắc kiếm khí từ trên thân kiếm bắn ra, tụ mà không tán. Chúng biến thành những con kình khí tiên hạc đánh tan mặt quỷ.
Viu…viu…viu…!!!
Một đám mưa cung nỗ tiễn vang dội bắn ra. Thì ra là vũ khí do hơn mười tên hắc y nhân thi triển ra, nỗ tiễn như trường thương liên miên không dứt nhằm vào nữ tử bạch y.
"Nỏ Phá Quân?"
Dương Kỳ lắp bắp kinh hãi. Nỗ kia là một loại binh khí rất lợi hại, một mũi tên bắn ra có thể phá nát chân khí thân hộ. Cho dù là khí thuẫn cũng không ngoại lệ.
Dù cho Dương Khôi thi triển ra khí thuẫn đao thương bất nhập, nhưng nếu gặp phải Phá Quân nỗ này cũng sẽ bị bắn thủng như thường.
Tên nỏ đầy trời, giống như châu chấu chằm chằm bắn về phía bạch y nữ tử.
Mắt thấy bạch y nữ tử kia không đường lui, sắp ngã xuống sông thì… ”Ba…!!!” Chân khí vũ dực từ trên lưng nàng dài ra, mỗi cánh dài đến ba trượng mang theo cuồng phong gió lốc, mang nàng lăng không phi hành giống như tiên hạc, nhất phi trùng thiên, trong tích tắc đã tránh khỏi tên nỏ.
"Đây là… Bạch Hạc chi dực, là công pháp thượng thừa của phủ Thành chủ? Nàng là người của phủ Thành chủ sao?"
Dương Kỳ cả kinh, thân hình liền di chuyển.
-----o0o-----
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện