[Dịch] Sư Sĩ Truyền Thuyết - Tàng Thư Viện

Chương 98 : Lên tàu

Người đăng: quocvuong

.
Một con tàu vũ trụ khổng lồ đang bay vùn vụt trong vũ trụ, sự xung đột thị giác mang lại không có gì so sánh được! Tưởng tượng một chút, một con cá voi to như ngọn núi nhỏ đột ngột đè ngươi xuống, cái bóng to lớn trong nháy mắt nuốt chửng ngươi, trái tim đập dồn dập, hô hấp không ngăn được mà dừng lại! Diệp Trùng dám khẳng định, cái này tuyệt đối là tàu vũ trụ lớn nhất mà mình đã từng thấy tới tận giờ, quang giáp bình thường xem ra hùng tráng bá khí đứng trước nó càng nhỏ bé giống như một con muỗi. Nhìn số liệu do chim ruồi truyền về, Diệp Trùng nhất thời trợn tròn mắt, từ đầu tới đuôi tàu dài 10 km! Đây, còn là tàu vũ trụ sao? Thật ra là do Diệp Trùng ít thấy nên lấy làm lạ, có rất nhiều loại tàu vũ trụ, kích cỡ chênh lệch cũng vô cùng lớn. Tàu vũ trụ mà hiện giờ Diệp Trùng nhìn thấy là một tàu vũ trụ cấp Silan loại hào hoa, loại tàu vũ trụ này chỉ có sau khi nhận được đơn đặt hàng mới chế tạo, tuyệt đối sẽ không lưu thông trên thị trường. Giống như kích cỡ của nó, nó cũng có một cái giá trên trời, tuyệt không phải là những thứ mà phú hào thông thường có thể có được. Tàu vũ trụ cấp Silan tuy rằng không phải là tàu vũ trụ tiên tiến nhất, nhưng về mặt hào hoa và thoải mái lại không hề có loại nào hơn được, nó giống như hoàng cung bay trong vũ trụ. Ngoại hình của nó rất tao nhã, tuy rằng kích cỡ khổng lồ, nhưng mỗi một chi tiết đều thể hiện trình độ công nghệ cao siêu. Lần đầu tiên nhìn thấy vật to lớn như vậy, trong lòng Diệp Trùng vô cùng chấn kinh, làm hắn há hốc mồm, đầu óc lâm vào trạng thái đoản mạch. - Mục, thật sự là tàu vũ trụ sao? Diệp Trùng lẩm nhẩm nói. - Không chút nghi ngờ! Mục rất nhanh liền trả lời. - Chỉ dựa vào 2 người chúng ta, thật sự có khả năng cướp được tên to lớn thế này sao? Lớp giáp ngoài này, độ dày ít nhất hơn 100 mét, muốn phá vỡ nó, căn bản là không thể nào!" Diệp Trùng tuy rằng vô cùng tin tưởng Mục, nhưng tên trước mắt này rõ ràng làm lòng tin của hắn có chút dao động. Mục không cho là đúng nói: "Diệp tử, thực lực và kích cỡ không hề có quan hệ tất yếu! Muốn cướp hoặc phá hủy nó không hề là một việc quá khó khăn, theo lý luận mà nói, trên thế giới này không hề có thứ gì vô địch tồn tại!" Diệp Trùng hoài nghi hỏi: "Thật sao? Nhưng ta không nghĩ ra có cách nào có thể công phá vỏ giáp của tên to lớn này!" Mục không tán đồng nói: "Độ dày của vỏ ngoài và có thể hay không bị cướp, phá hủy không hề có quan hệ cơ bản về mặt bản chất nào! Phá hư vỏ giáp rồi giành lấy quyền điều khiển con tàu chỉ là một loại cách làm thuần bạo lực, thuộc cấp thấp trong việc vận dụng sức mạnh. Chú ý, sức mạnh ở chỗ này không hề là chỉ năng lượng thân thể của một người." Diệp Trùng nửa hiểu nửa không nói: "À, ra vậy à!" Đột nhiên trước mắt sáng lên: "A, uy hiếp mà lần trước Thương dạy ta cũng là một loại trong đó à?" Mục nói: "Không sao, nó thuộc về phạm trù tâm lý học! Thương rất có nghiên cứu về phương diện này, cũng là một trong những nguyên nhân hệ thống phán định tình cảm của hắn cao cấp hơn của ta!" - Ta vẫn thích không quanh co, rõ ràng, dứt khoát, mấy thứ này có chút phức tạp! Diệp Trùng thành thật nói. Đối với Diệp Trùng vốn đặc biệt thích quy tắc tự nhiên mà nói, mấy thủ đoạn này xem ra thật sự là phức tạp hơn nhiều! Mục nghiêm túc nói: "Mấy thủ đoạn này so với thuần bạo lực càng lẹ làng mà hiệu quả hơn nhiều, là phương diện quan trọng ngươi sau này phải học tập! Tuy rằng ta không hề cho rằng một sư sĩ cần có trình độ gì ở phương diện này, nhưng Thương lại kiên trì cho rằng ngươi cần phải học tập vấn đề này. Bây giờ xem ra, đề nghị của Thương rất chính xác!" Vừa nghĩ tới Thương, Diệp Trùng có vài phần cảm giác khóc cười không xong, đột nhiên hắn hơi tò mò: "Nếu như là Thương, ngươi nói xem, hắn sẽ dùng cách nào để thực hiện mục tiêu của chúng ta?" Mục trả lời: "Tư liệu không đủ, không thể tính toán!" Không thể không nói, hệ thống chống truy tìm của Sương chi Vịnh Thán Điệu quả thật tiên tiến, tới trước mặt mà vẫn không bị tên to con này quét hình được, thực lực của nhà họ Cơ có thể từ đó mà suy, không hổ là một trong tứ đại thế gia. Đối với Mục, hệ thống quét hình có thể quét được hắn, Diệp Trùng hoài nghi đã có hay chưa! Hai cái quang giáp giống như 2 con muỗi vằn như hổ rình mồi đứng bên cạnh một con hồng hoang cự thú. - Ngươi dự định dùng cách nào? Diệp Trùng nhịn không được tò mò hỏi. Thấy Mục nói qua loa như vậy, Diệp Trùng cũng vô cùng muốn biết. - Với điều kiện của chúng ta, muốn chính diện công phá vỏ ngoài của tàu vũ trụ này, khả năng dưới 25%, căn bản có thể phán định là không thể nào! Mà sở trường của ta là tính toán, trong mạng mô phỏng, ta có thực lực rất mạnh. Mà trong tất cả tàu vũ trụ, mạng quang não điều khiển và hệ thống tín hiệu đa tần đều có liên hệ với nhau, mà ta cũng có máy phát ra tín hiệu đa tần, hai bên kết nối, ta sẽ có thể xâm nhập vào quang não điều khiển chính của tàu vũ trụ, lấy được quyền khống chế của con tàu này. Mục giải thích. Diệp Trùng lúc này mới nhớ lại Mục còn là một hôi vực lĩnh giả siêu cấp nhất, ngay cả nhà họ La cũng từng chịu đả kích mang tính hủy diệt của Mục. - Vậy há không phải ngươi là thiên hạ vô địch sao? Tất cả tàu vũ trụ đều là có mà như không với ngươi? Trả lời của Mục trông dễ dàng như thế, Diệp Trùng cũng có chút hoài nghi hỏi. Mục không hề tán đồng quan điểm này của Diệp Trùng: "Cách nói này vô cùng sai lầm! Thứ nhất, cách xâm nhập này phải ở trong tình trạng kẻ địch không phát hiện ra sự tồn tại của ngươi. Thứ hai, khi ở trong trạng thái xâm nhập, ngươi không hề có khả năng tự bảo vệ mình, đối với các loại tình huống đột nhiên xảy ra, không thể có chút phản ứng hữu hiệu nào. Thứ ba, nếu như đối phương có hư vực lĩnh giả, không cần phải quá mạnh mẽ chút nào, loại kế hoạch này sẽ không cách nào thực hiện. Thứ tư, nếu đối phương đóng hệ thống tín hiệu đa tần, vậy khả năng của loại phương pháp này coi như là không." Diệp Trùng gần như không suy nghĩ, nói: "Xem ra sự giới hạn của những phương pháp này vẫn rất lớn a! Nhưng, hư vực lĩnh giả vẫn thật là mạnh mẽ nha!" Trong giọng nói của Diệp Trùng ít nhiều có chút ngưỡng mộ. Mục tán đồng nói: "Không sai, sự mạnh mẽ của hư vực lĩnh giả là một loại biểu hiện của trí tuệ, so với thân thể đơn thuần và kỹ xảo sư sĩ mà nói, sức mạnh của nó càng lớn hơn nhiều! Nhưng đáng tiếc, Diệp tử, ngươi không có hứng thú với phương diện này, nếu không, chính là một môn học cực kỳ có ích với ngươi!" Diệp Trùng lập tức đầu to như cái đấu: "Ài, những thứ có liên quan tới quang não thì không cần nói, ta hình như không có khiếu ở phương diện này, hơn nữa ta bây giờ còn có rất nhiều thứ phải học tập. Ài, thật ra công nghệ sinh học cũng rất thú vị, chỉ đáng tiếc, vừa có chút hứng thú thì bị cắt ngang rồi!" Mục đưa ra kết luận cuối cùng: "Vô luận lực lượng gì, không hể có cái gọi là cực hạn tồn tại, chỉ cần vận dụng hợp lý, trên lý luận, đối với bất kỳ vấn đề gì, luôn tồn tại một loại hoặc nhiều loại phương pháp giải quyết chính xác, hợp lý! Cho nên, sự đa dạng trong theo đuổi lực lượng không nhất định là chính xác!" Diệp Trùng phấn chấn tinh thần: "Có đạo lý!" Thuyền trưởng Hardyck nhàn nhã ngồi trên ghế trường kỷ trong phòng điều khiển chính, trên cái khay bên trái đặt một ly trà xanh, hơi nóng bay lên nghi ngút, tỏa ra hương thơm thoang thoảng, nhìn mọi người đang chộn rộn trong phòng điều khiển chính, Hardyck không khỏi cười khẽ, cuộc sống thế này thật là không tồi nha! Thuyền trưởng Hardyck là một thuyền trưởng tàu vũ trụ từng trải, kể từ khi y lần đầu đảm nhận chức thuyền trưởng, đã có lịch sử 35 năm. Gương mặt xem ra có vài phần từng trải, ánh mắt kiên nghị, làm cho người ta không khỏi tràn đầy cảm giác tin tưởng. Đột nhiên, máy liên lạc trước mặt phát ra tiếng réo vang. Hardyck khẽ nhíu mày một cái, nhận cuộc gọi, trên màn hình hiện ra hình ảnh một ông lão, tuy rằng tuổi đã thất tuần, nhưng sắc mặt hồng hào, nếp nhăn cực ít, rõ ràng làn da được bảo dưỡng cực tốt. Hardyck cung kính hỏi: "Fred đại sư, không biết ngài có gì phân phó?" Sắc mặt ông lão có vài phần không tự nhiên, nhưng giọng nói lại rất rõ ràng: "Thuyền trưởng Hardyck, chúng ta hiện nay cách hành tinh Lam Hải còn bao nhiêu lộ trình?" Hardyck nói: "Vẫn còn không tới một ngày lộ trình, phỏng chừng qua vài giờ nữa thì sẽ gặp được đội tuần tra khu vực xung quanh hành tinh Lam Hải!" Ông lão bình tĩnh nói: "Ừm, chúng ta tạm thời thay đổi lộ trình, không đi hành tinh Lam Hải, tàu chuyển hướng hành tinh Morientes." Thuyền trưởng Hardyck kinh ngạc: "Fred đại sư, cái này, hành tinh Lam Hải đang ở trước mặt, chúng ta tại sao đột nhiên đổi hướng vậy? Nếu như đại sư không muốn dừng lại ở hành tinh Lam Hải, chúng ta không có gì trở ngại mà bổ sung ở hành tinh Lam Hải! Với nguồn dự trữ của chúng ta hiện nay, muốn bay tới hành tinh Morientes, dọc đường chắc chắn phải có bổ sung! Hơn nữa, dường như như vậy cũng không tốt ..." Chú thích: NV: 莫伦斯特: là tên của cầu thủ bóng đá nổi tiếng người Tây Ban Nha, Fernando Morientes, thông tin chi tiết có thể tìm được ở .. Đại sư Fred phẩy tay: "Không cần đâu, hành tinh Lam Hải hiện giờ đang bị giới nghiêm! Chúng ta bây giờ thay đổi lộ trình!" - Giới nghiêm? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đại sư? Lại làm người nhìn xa trông rộng như ngài đột nhiên thay đổi chủ ý?" Hardyck vô cùng kinh ngạc, tuy rằng tính khí của đại sư Fred vô cùng cổ quái, nhưng Hardyck cho rằng, ông ta, không nghi ngờ gì, là một trưởng giả vô cùng trí tuệ, Hardyck tin rằng, đại sư Fred tuyệt sẽ không làm ra chuyện gì không có đạo lý. Sắc mặt Fred thoáng qua một chút không tự nhiên, lập tức bình tĩnh nói: "Vừa rồi nhận được tin tức, hành tinh Lam Hải đã bị giới nghiêm toàn diện, nghe nói là có khả năng phát hiện virus Charles số 5, ta nghĩ, chúng ta lúc này đổi hướng, chắc là một lựa chọn chính xác! Ừm, ta sẽ gửi tin cho một số bạn bè ở học viện Lam Hải, đối với đám nhà báo đó, chúng ta không cần để ý tới!" (Chú thích: Chương trước có nói là virus Charles số 2 nhưng không hiểu sao chương này lại là số 5. Đã kiểm tra ở các trang web khác nhau, nhưng đều có sự sai sót này.) - Virus Charles số 5? Charles màu đen? Hardyck đại kinh thất sắc: "Trời! Thứ đáng sợ này tại sao xuất hiện chứ? Đúng! Ngài nói đúng, vậy chúng ta mau đổi lộ trình thôi!" Ánh mắt Hardyck đầy sự sợ hãi, rõ ràng đối với virus Charles số 5, Hardyck vô cùng kiêng dè! Khi nghe thấy virus Charles số 5 mà Hardyck buột miệng nói ra, cả phòng điều khiển chính lập tức như vỡ tổ, loạn cào cào cả lên! Vẻ mặt Fred trang trọng nói: "Đúng vậy, ta nghĩ, chúng ta hay là cách xa hành tinh Lam Hải một chút thì tốt hơn! Tin rằng ai cũng không muốn nhiễm thứ đáng sợ này, dù gì nó cũng quá khủng bố đi! Hơn nữa, hành tinh Lam Hải lúc này chỉ e cũng loạn cả lên rồi, bây giờ cũng không phải là thời cơ tốt để thăm viếng đâu!" Hardyck vội vàng gật đầu lia lịa: "Ngài nói rất đúng! Chúng ta đổi lộ trình!" Sau đó liền lập tức hét lên: "Đổi hướng! Mục tiêu... hành tinh Morientes!" Nhưng mọi người đều không nghĩ tới, chính ở nơi mà máy liên lạc của đại sư Fred chiếu không tới, bỗng đâu có 1 người đang đứng, còn có một cái quang giáp bị hư hỏng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang