[Dịch] Ngã Dục Phong Thiên

Chương 140 : Phong yêu cổ đạo, kỳ niệm như kinh

Người đăng: dienwa1357

Ngày đăng: 17:45 18-05-2018

.
nhưng nó hiểu, cho nên nó chìm vào đáy hồ, dường như là chết đi, cũng dường như là sống lại một cuộc đời mới. Bởi vì nó đã thức tỉnh. Khoảnh khắc thức tỉnh ấy, nó thấy dưới đáy hồ có một cô bé đang mỉm cười với nó. - Ngươi muốn vĩnh viễn ở cùng ta sao? - Ta không rõ vĩnh viễn là bao lâu, nhưng khi còn sống ta nghe được âm thanh của ngươi, chết rồi ta cũng muốn ở cùng ngươi, tiếp tục cuộc đời của ta. Ở khoảnh khắc ấy, nó hiểu ra, nó chính là linh hồn của thuyền, là thuyền linh nghe được giọng nói của hồ nước không biết bao nhiêu năm mà sinh ra. Lúc còn sống, cuộc đời của nó lênh đênh trên hồ nước, chết đi rồi, linh hồn của nó canh giữ vùng hồ này, vĩnh viễn, cho tới vĩnh hằng. Từ đó về sau trên hồ nước này xuất hiện một con thuyền cô độc, trong khoang thuyền có một tiểu cô nương ham rượu, bọn họ luôn một mực du đãng trên con hồ bạc này. Mạnh Hạo đầu óc chấn động, tất cả những gì hắn nhìn thấy dần mơ hồ, khi mọi thứ rõ ràng trở lại, hắn đang ở trên thuyền, ông già đang cầm chén rượu mỉm cười nhìn mình, tiểu cô nương kia hai tay chống cằm, cũng mỉm cười. - Đây là tâm của ta, truyền nhân của Phong Yêu Tông, ngươi đã hiểu chưa? Ông già lại uống cạn một chén rượu nữa, hỏi. Mạnh Hạo trầm mặc, ánh mắt đầy mê mang, hắn vẫn không hiểu. - Đừng đi tìm đáp án, bởi vì như vậy, đáp án mà ngươi có được sẽ là giả, đáp án chân chính nằm trong tính mạng của ngươi, ngươi cứ tiếp tục bước đi có lẽ sẽ tìm được. Sắc mặt ông già có phần tang thương, nhìn Mạnh Hạo. - Đại ca ca, dưới chân của đại ca ca có khí tức của nó, đừng trêu chọc nó, hãy nhớ Phong yêu cổ đạo, kỳ niệm như kinh. Tiểu cô nương bỗng nhắc hắn. Trong phút chốc khi cô bé mở miệng, Bắc Hải bỗng cuồn cuộn sóng dữ, cao lớn vô cùng, bốn phía biển động, dấy lên vô số gợn sóng bao phủ lấy con thuyền cô độc này, dường như cả trời đất đều tối sầm lại. Mạnh Hạo không né tránh, chỉ nhắm mắt lại. Hồi lâu sau, khi hắn mở mắt ra, hắn đã ngồi ở bờ Bắc Hải. Bắc Hải yên ổn không chút gợn sóng, không có con thuyền cô độc, dường như tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là hư ảo. Tiểu cô nương chưa từng xuất hiện, ông lão kia cũng chưa từng xuất hiện, tất cả dường như chỉ là một giấc mộng. - Dưới chân có khí tức của nó Mạnh Hạo đầy khó hiểu, cúi đầu nhìn chân mình, ngoài đôi giầy ra thì chẳng còn gì khác. - Phong yêu cổ đạo, kỳ niệm như kinh Mạnh Hạo nhíu mày, cái hiểu cái không. Hắn chậm rãi đứng lên, ôm quyền quay về phía Bắc Hải bái lạy lần thứ ba. - Hôm nay không hiểu, nhưng ngày khác Mạnh mỗ nhất định sẽ hiểu ra. Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn Bắc Hải, khẽ nói. Bắc Hải gợn lên sóng như đáp lại lời của Mạnh Hạo. Hắn im lặng đứng dậy, nhưng đúng lúc này, hắn như phát giác ra gì đó, quay đầu lại nhìn về phương xa. Lúc này vài dải cầu vồng đang vù vù bay tới đây. - Mạnh Hạo! - Không ngờ hắn ở đây! Chưởng giáo ra ngoài chính là đi tìm hắn! - Bắt lấy hắn, như vậy mọi chuyện sẽ sáng tỏ! Đó là ba cây cầu vồng, trong đó có ba tu sĩ, một người có tu vi Ngưng Khí tầng chín, còn lại là Ngưng Khí tầng tám. Ba người giẫm trên một ống sáo khổng lồ. Mạnh Hạo nhận ra hai tên Ngưng Khí tầng tám kia, chính là hai tên họ Chu, Từ đã truy sát Mạnh Hạo ngày đó. Về tên Ngưng Khí tầng chín kia thì là một thanh niên tuổi hơn ba mươi, sắc mặt lạnh lùng, đạp trên một cây sáo toàn thân xanh biếc bay giữa không trung, lạnh lùng nhìn Mạnh Hạo. Dưới ba người này, trên mặt đất còn có năm người đang phi nhanh tới. Mạnh Hạo bình tĩnh, thản nhiên nhìn mấy người này một cái rồi không thèm để ý nữa, mà quay về phía Bắc Hải ôm quyền cúi đầu. Gần như trong khoảnh khắc khi hắn ôm quyền, hai tên họ Chu và họ Từ của Khúc Thủy Tông kia mắt lóe sáng, đồng loạt kháp quyết ra tay. Mây đen lập tức kéo tới khắp trời, sấm chớp rần rần như sắp giáng xuống. Còn tên thanh niên Ngưng Khí tầng chín kia thì lúc này vỗ túi trữ vật, một chiếc trống lớn bay ra. Y gõ một cái lên mặt trống, tiếng trống như sấm rầm rầm vang khắp nơi, khiến cho vô số đất đá trên mặt đất bay lên, bắn thẳng tới Mạnh Hạo.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang