[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 86 : Vây công
Người đăng: bachung
.
Một chiêu “Kê hình đầu đả” này của Liêu Tuấn Hoa, hai cước đều duỗi ra, một cước đạp vào giữa, một cước khác duỗi ra sau hông, hơi hơi nhếch lên, đúng là thối pháp Kê Hình “Thập tự quải” (Gậy chữ thập: X).
Chỉ có điều bộ pháp “Thập tự quải” này của hắn là động mà không phát, ẩn giấu nhằm ngăn cản mọi biến hóa ở hai chân của Vương Siêu.
“Đầu đả khứ ý chiêm trung đường,
Lưỡng thủ ngoại bát nhân nan đáng,
Cước thải trung môn thưởng địa vị,
Tựu thị thần tiên dã nan phòng.”
“Đầu đánh tới chiếm đường trung tâm,
Hai tay dang rộng khó cản ngăn
Cước đạp trung môn đoạt trung tuyến
Thần tiên phòng ngự khó chắc ăn!"
Tinh túy ở câu đấu pháp ca quyết này trong chiêu thức "Kim kê trác mễ" (gà vàng mổ thóc) của Liêu Tuấn Hoa đã được hắn hoàn toàn thể hiện ra.
Người luyện quyền, chân hết sức mềm dẻo và có lực. Khả năng mềm dẻo có thể đến mức bất khả tư nghị, tùy tiện đá một chút lên trên đỉnh đầu của mình cũng không có vấn đề gì.
Liêu Tuấn Hoa cũng không nguyện ý một chiêu “Đầu đả” liều mạng của mình bị Vương Siêu một cước cất lên đá thẳng vào trán mình.
Chiều “Đầu đả” này của Kê Hình vốn là một chiêu số hung hãn tìm thắng lợi khi đang bị thất bại, tìm sống trong chết, đằng sau vẫn ẩn chứa một loạt biến hóa, không chỉ đơn giản là dang tay dùng đầu đánh mạnh như vậy.
“Giỏi cho một chiêu Kim kê trác mễ này!”
Nguyên bản ban đầu Vương Siêu sử ra một chiêu "Xà hình tê giảo", năm ngón tay phát kình bấu chặt lấy hai tay Liêu Tuấn Hoa xong, vừa lúc đang muốn dùng Ám kình. Đột nhiên bên tai nghe được một tiếng gà gáy rõ to, sau đó hai mắt tối lại, cái trán của đối phương đã hoàn toàn che khuất bầu trời, đang hạ nhanh xuống đập mạnh lên mặt của chính bản thân mình.
Đòn đập xuống này như lưu tinh (sao băng) hạ xuống mặt đất, mau lẹ mà lại mạnh mẽ, nếu quả như bị đánh trúng thì ngũ quan Vương Siêu sẽ bị phá hủy toàn bộ. Chuyện mặt mũi bị phá hủy trở thành xấu trai chỉ là chuyện nhỏ, chỉ sợ mũi, môi, con mắt sẽ toàn bộ bị nát bét, cả đầu thành một quả dưa hấu nát vụn mà thôi.
Hơn nữa đồng thời khi đầu Liêu Tuấn Hoa đánh tới, cảm giác nhạy cảm của Vương Siêu còn thấy được nền cát dưới chân đang rung động, đó là do chân của đối phương đã phát kình.
Quyền thuật đại sư cao minh, mỗi một bộ vị toàn thân trên dưới đều vô cùng mẫn cảm.
Từng có một vị quyền thuật đại sư nói: “Công phu ở chân phải luyện đến khi da ở đó còn mỏng hơn da mặt, như vậy mới tính là đạt.”
Vương Siêu hiện tại chính là như thế. Thông qua cảm giác rất nhỏ ở lòng bàn chân, lập tức từ bỏ ý tưởng vung chân lên đá ra.
Cũng nhờ vào sự mẫn cảm và nhanh nhẹn này của Vương Siêu, chứ nếu không cứ dùng cước đá ra như vậy sẽ trúng vào kế của Liêu Tuấn Hoa.
Vì khi đó chân hắn sẽ bị thối pháp “Thập tự quải” chặn lại, Vương Siêu không có lực nối tiếp, lập tức sẽ bị đánh vỡ mặt.
Mặc dù hắn vẫn có thể phế bỏ cánh tay của đối phương, nhưng so sánh sự trọng yếu với đầu và mặt thì không cần nói cũng biết.
Đầu mình bị đánh vỡ thành quả dưa hấu nát bét, còn Liêu Tuấn Hoa chỉ bị phế hai tay. Kết quả như vậy, Vương Siêu hiển nhiên không thể tiếp nhận.
Chẳng qua bây giờ Vương Siêu vẫn là người chiếm quyền chủ động. Hai tay hắn đột nhiên buông lỏng, bỏ qua chuyện dùng kình, dưới chân dùng sức đạp ra phía sau, tay đặt ở sau mông tựa như đuôi của con khỉ. Một chiêu “Hầu hình bính” được xuất ra. Hai chân Vương Siêu trượt trên mặt cát về phía sau, tạo thành một vệt dài.
“Cơ hội tốt!” Liêu Tuấn Hoa một thức Kê Hình "Đầu đả”, ý muốn liều mạng làm cho Vương Siêu phải dùng chiêu “Hầu hình bính” để lui về sau, khí thế đã bị mất đi, nên Liêu Tuấn Hoa lập tức cướp được thượng phong.
Cước bộ Kê Hình “Thập tự quải” của hắn liên tục đá vào trên mặt cát, cuốn cát bay về phía con mắt Vương Siêu.
Cùng lúc đó hắn mượn cước lực của “Thập tự quải’, thân thể phát kình, là chiêu “Long hình khiêu dược” (Rồng nhảy lò cò), cả người giống như một con tôm hùm thật lớn nhảy lên, hai tay bốc lên cao, như hai cái càng tôm thật lớn, đánh vào huyệt Thái dương ở phía trước tai của Vương Siêu.
Đầu tiên hắn dùng cước pháp Kê Hình đá tung cát lên, ý đồ mê hoặc làm loạn tầm nhìn của Vương Siêu, sát na sau đó chuyển hóa thành Long hình nhảy về phía trước, hai tay đánh vào huyệt Thái dương, như song phong quán nhĩ (hai luồng gió ập vào tai), có thể nói là đem sự âm độc của quyền thuật Hình Ý Lục Hợp phát huy tới cực điểm.
Đánh ở hai bên sườn, không phải là đánh vào hai bên thắt lưng, mà chính là đánh ở huyệt Thái dương. Đó chính là bộ vị một kích trí mạng.
Chiêu “Hầu hình bính” của Vương Siêu nhảy lùi về sau tới năm sáu thước, trong mắt người thường đã là khoảng cách rất dài, nhưng trong mắt của một cao thủ quyền thuật, lại có thể chưa là gì cả. Liêu Tuấn Hoa là một đại cao thủ, vồ lên một cái tựa như bóng gắn với hình cướp được vị trí trước mặt Vương Siêu.
Một loạt biến hóa này làm cho Đái Quân bên cạnh xem mà vô cùng hồi hộp, tâm tình khẩn trương lên cao tới đỉnh điểm.
“Võ thuật của sư đệ cũng không vì thân ở địa vị trên cao mà giảm bớt! Một chiêu Kê hình Đầu đả này hóa hiểm thành an, cướp lấy thượng phong, thật sự là làm người khác phải hết sức khen ngợi. Nếu ta ở vào vị trí hiện tại của Vương Siêu, vừa phải đề phòng cát bay vào mắt, còn phải ngăn cản hai càng tôm đánh tới bên tai (nguyên văn: Long hình Song phong quán nhĩ), thật đúng là không dễ làm!”
Đái Quân mặc dù ở vị trí người xem, biết mình không dễ ngăn, nhưng nếu nói đến khi hắn thật sự động thủ, sẽ là việc khác. Cao thủ tranh đấu không phải là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, mà chính là người đứng xem bị mê.
Cao thủ tiến vào trạng thái đánh nhau, toàn bộ tinh thần chăm chú, tất cả cảm giác, linh mẫn đều đẩy lên tới đỉnh điểm, thường thường người ở bên ngoài nhìn thấy như trong tuyệt cảnh, nhưng người bên trong lại có thể sử xuất ra chiêu số xảo đoạt thiên công hóa hiểm thành an toàn.
Cuộc tỷ đấu của hai người Liêu Tuấn Hoa và Vương Siêu mặc dù chỉ có hai hiệp, nhưng như ưng đuổi thỏ chạy, trong lúc lăn lên lộn xuống, sát khí ẩn giấu quả thật là kinh tâm động phách.
Chỉ tiếc đây không phải là luận võ chính thức trên lôi đài, nếu không chỉ bằng hai chiêu vừa rồi, vé vào xem hai người đả đấu phải vượt qua giá một triệu.
Đồng dạng là Thái tử đảng, nhưng "Thái tử" Sơn Đông Liêu Tuấn Hoa này so với Triệu Quân, Vương Tiểu Lỗi, Ngô Dĩnh Đạt ở Tập đoàn Triệu Khoa mạnh hơn rất nhiều
“Thủ đoạn thật giỏi!” Thủ đoạn của vị Thái tử gia Liêu Tuấn Hoa này hôm nay cấp cho Vương Siêu nỗi vui mừng và sự sợ hãi thật sự là rất lớn. Vừa thi triển một chiêu “Hầu bính” nhảy ra xong, cát biển đã liên tiếp bay đến mắt, theo sau là bóng đen nhoáng tới, hai bên huyệt Thái dương kịch liệt nhảy dựng lên.
Huyệt Thái dương nhảy lên rõ ràng là do kích thích của kình lực đối phương. Quyền chưa tới, gió đã tới.
Vương Siêu ở tình huống vạn phần nguy hiểm này con mắt bỗng nhiên nhắm lại, thở ra một hơi. Cùng theo đó là một đòn Hổ Hình Bổ kình của hắn được xuất ra.
Đối mặt với đòn “Song phong quán nhĩ” này của Liêu Tuấn Hoa, Vương Siêu cũng không né tránh, cũng không đưa tay ngăn chặn, mà dùng sách lược “Ngươi đánh là chuyện của ngươi, ta đánh là chuyện của ta”. Hắn trầm thắt lưng xuống, cong người, tay trái vòng ra sau, tay phải kích ra một quyền Hổ Hình Bổ quyền, tiếng hổ rống cực lớn vang lên, như lưu tinh đuổi nguyệt, bổ về bộ vị trung tuyến trên mặt Liêu Tuấn Hoa.
Đó không phải là Vương Siêu không cách nào ngăn cản, phải cố ý dùng chiến thuật "đồng quy vu tận" (cùng nhau chết).
Mà là dựa vào năng lực cảm giác chuẩn xác của hắn, đã sớm tính toán ra việc Liêu Tuấn Hoa phát kình từ cự li xa, lộ trình quá dài, còn chính mình là dĩ dật đãi lao (lấy sức nhàn thắng địch mỏi mệt), kình lực chợt bộc phát, tuyệt đối có thể trước khi đối phương đánh tới huyệt Thái dương của mình mà bổ vào đầu của đối phương trước.
Một đòn Bổ kình này của Vương Siêu lực lượng mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi. Không khí đột nhiên xuất ra một âm thanh vang lừng, rõ ràng bị phá rách ra đến chấn động.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện