[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 71 : Luận võ long trọng trên eo biển (Phần I)!
Người đăng: binh-hoi
.
Mặc dù trước khi luận võ Vương Siêu chưa đem Ám kình chính thức luyện thấu đến thắt lưng cùng phía trước ngực và sau lưng, nhưng hắn đối với trạng thái hiện tại của mình vẫn như trước là rất hài lòng.
Trước kia hắn khi dùng toàn bộ khí lực, lực Minh kình đánh ra là hơn một ngàn một trăm cân. Nhưng hiện tại lấy một kích Hổ hình Bổ quyền hung mãnh của hắn, lực lượng dĩ nhiên đột phá cực hạn tới hơn một ngàn năm trăm cân, hơn nữa sức bền, sự dẻo dai càng mạnh hơn.
Nhất là khi dùng Hổ Hình phác kích (tấn công), nhẩy nhót liên tục, dĩ nhiên có thể nhẩy xa đến năm thước.
Đại Thạch Đầu cao một thước chín. Vương Siêu ở trước mặt hắn nhảy lên, có thể dùng lòng bàn chân của mình xoa tóc trên đầu hắn khi nhẩy qua. Lực nhảy như vậy đã siêu việt tới mức cực hạn của cơ thể con người bình thường.
Thời Dân Quốc, Tôn Lộc Đường trong tác phẩm “Hình Ý tự chân” của lão sư có chép rằng, Quách Vân Thâm dùng Hổ Hình nhảy lên, lập tức nhẩy ra ngoài ba trượng. Thời Tống Nguyên, một trượng là ba thước. Quách Vân Thâm dùng Hổ Hình một lần nhẩy xa hơn chín thước, như vậy đã chẳng khác nào một người hóa hổ rồi.
Con hổ nhảy qua khe núi, cũng chỉ tầm trên dưới mười thước. {Không nói tới hổ trong vườn thú, suốt ngày ăn rồi ngủ.}
Công lực của Vương Siêu mặc dù so với bậc tiền bối còn cách xa, nhưng đã luyện được toàn bộ Thần Hình, có thể nói trong mắt người luyện võ bình thường, kĩ năng như vậy cũng đã là vô cùng kì diệu.
“Khó trách Trần tỷ trong 'Quốc thuật chân lục' ghi lại rằng nàng bất kể đang ngồi, nằm, não vừa động có thể tùy thời nhảy đến giết người ở trong vòng ba mươi sáu bước.”
Vương Siêu đột nhiên nghĩ ra, người bình thường cứ hai bước là tầm một thước. Ba mươi sáu bước chính là hơn mười thước. Võ công của Đường Tử Trần đã tới đỉnh cao của Hóa kình, lại càng thần diệu, khoảng cách hơn mười thước chỉ nhẩy một cái là tới.
Con báo ở thảo nguyên châu Phi lúc truy kích linh dương, tốc độ cao nhất một giây là hơn ba mươi thước. Đó đã là rất lợi hại.
“Trương Uy là tiền bối tung hoành trên quyền đàn, thông hiểu sâu sắc cách thức chiến đấu, lúc động thủ với hắn, ta phải thật chú ý cẩn thận, không thể khinh địch bộc phát Ám kình mà chỉ nên dùng Minh kình và thân pháp để đối lại.”
Vương Siêu cũng không quan tâm chuyện Ám kình của mình vẫn chưa luyện đến eo, ngực, lưng.
Bởi vì luận võ cùng bậc cao thủ như Trương Uy này, dù Ám kình luyện được đến eo, Vương Siêu cũng không dám để nắm tay của hắn đánh tới eo của mình để thử năng lực của Ám kình bột phát.
Ám kình chỉ có thể phòng ngự công kính của người bình thường, còn với cao thủ luyện võ, mỗi quyền đều có khí lực hơn một ngàn cân, so với người bình thường cầm côn, gậy, búa còn muốn mạnh hơn.
Kể cả Trương Uy, Vương Siêu cũng tin rằng hắn không dám xoay người lại, dùng Ám kình ở lưng để ngăn nắm đấm của mình.
Xem đoạn video trước kia của Trương Uy dám dùng lưng mạnh bạo tiếp quyền đầu của người khác, đó là do hắn khinh thường đối thủ chưa luyện thấu được kình, cũng không biết Ám kình. Nếu Trương Uy thi đấu với cao thủ cùng đẳng cấp mà thật sự dùng lưng chống lại, thì thật là tìm chết. Một quyền đó của đối thủ sẽ cắt đứt xương sống của hắn.
Bộ vị yếu ớt sẽ luôn là bộ vị yếu ớt.
Thời Dân Quốc, một ít võ thuật gia biểu diễn để người cầm gậy gỗ đánh vào đầu, eo, lưng... vv của mình, chẳng những mình không bị làm sao hơn nữa còn có thể chẫn gẫy gậy. Đó là vì công phu phòng ngự bằng Ám kình của họ không tồi. Nhưng bọn họ lúc luận võ cùng cao thủ đều cẩn cẩn thận thận, chỉ dùng tay chân đối lại, chứ không dám dùng các bộ vị ở chỗ khác trên thân thể. Đó cùng là vì đạo lý ở trên.
Chẳng qua nói đi cũng lên nói lại. Nếu quả thật họ bị một đám người bình thường vây công, vậy thì năng lực phòng ngự của Ám kình có thể được biểu hiện ra ngoài.
Tay chân của Vương Siêu hiện tại đều hết sức cứng rắn. Nhưng các bộ phận khác trên thân thể thì Ám kình còn không có luyện đến. Coi như là một người bình thường, hắn cũng không dám để đối phương cầm gậy gỗ trùy sắt hay các đồ cứng rắn như vậy đánh vào eo mình. Nhưng khi hắn luyện thành Ám kình đến đó là có thể!
“Tinh Long, ngươi đã tới sân bay Sán Đầu chưa? Tốt! Tốt lắm! Vậy một triệu đó chuyển tới tài khoản kia, rồi đổi thành tiền mặt. Ngày mai ngươi đi theo ta, xem ta luận võ cùng Trương Uy như thế nào!”
Chuẩn bị thỏa đáng hết thảy xong, giữa trưa hôm đó Triệu Tinh Long bay đến sân bay Sán Đầu, sau đó lên xe chạy tới Triều Châu, tới tối hôm đó gặp Vương Siêu tại một khách sạn.
Dù sao, bọn Đại Thạch Đầu là bí mật hành động, bây giờ chưa thể bại lộ, nên cần giấu mình trong bóng tối, mà bên cạnh Vương Siêu bây giờ thiếu người giúp đỡ. Là Giám đốc của công ty Bảo an Thiên Tinh, Triệu Tinh Long tự nhiên là trợ thủ lựa chọn tốt nhất.
Tới cùng với Triệu Tinh Long còn có ba vệ sĩ mặc complet đen đeo tai nghe, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt không chút ba động.
Ba vị vệ sĩ này Vương Siêu đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, chính là ba lính đánh thuê được Trương Đồng thuê làm vệ sĩ.
Trừ đám người đó, CEO kiêm thành viên Hội đồng quản trị, một trong mười thanh niên kiệt xuất của tỉnh S, mỹ nữ Diêu Hiểu Tuyết cũng tới.
“Trương tổng điều bọn họ cho ta nói là để tăng thêm uy thế bên này cho ngươi, tránh chuyện không có người có thể dùng. Về phần Diêu tổng lại đây là vì ta với việc tiền nong không quen, miễn cho đến lúc đó lầm lẫn.” Triệu Tinh Long giải thích như vậy.
Diêu Hiểu Tuyết khẽ cười, dĩ nhiên có vài phần khí chất của xã hội thượng lưu. Mấy năm gần đây, nàng cũng từ một sinh viên tốt nghiệp đại học biến thành một phụ nữ mạnh mẽ thành công trên thương trường. Giống như làm quan dần có quan uy vậy, ở vị trí này đã lâu, tự nhiên mà nàng cũng có khí chất như vậy.
“Chuyện luận võ này của anh cũng là chuyện của công ty. Lãi suất ngân hàng khi vay khoản tiền này mặc dù tương đối thấp, nhưng cũng không phải là một số tiền nhỏ. Chờ sau khi anh thắng xong, tôi lập tức chuyển tiền trả lại ngân hàng. Tất cả các thủ tục tài khoản thế nào các người đều không minh bạch, tất nhiên đích thân tôi phải đến làm.”
Quả thật ở phương diện tính toán tài chính, Vương Siêu cùng Triệu Tinh Long đều thuộc về loại nhân vật cấp bậc... ngu ngốc.
Về phần Vương Siêu hiện tại có thể thắng hay không, Diêu Hiểu Tuyết cũng không biết. Nhưng mà lời nói không mất tiền mua. Hơn nữa từ miệng nàng nói có vẻ khẳng định như vậy, thật giống như nàng đã tiên tri được kết quả sẽ là như vậy.
“Được, rất từng trải. Gặp đại tràng diện này cũng cần phải có người ứng phó.” Vương Siêu với biến hóa hiện tại của Diêu Hiểu Tuyết hết sức hài lòng.
Diêu Hiểu Tuyết lục cục mở mật mã của va li mầu trắng bạc đặt ở trên bàn ra. Ở bên trong chính là từng chồng tiền mặt. Đúng là một triệu Vương Siêu vay từ ngân hàng ra.
Nhìn đống tiền mặt này, Vương Siêu cảm khái vạn phần. Ba năm trước đây, hắn vẫn là một học sinh trung học không xu dính túi. Có chút thành tựu võ thuật sau vẫn như trước là thất vọng nghèo khổ, thậm chí chỉ vì mười vạn nguyên cũng nổi lên ác tâm cướp đoạt.
Nhưng hiện tại đối mặt với một triệu, hắn ngược lại trong lòng không có cảm giác gì. Trước số tiền mặt một triệu này còn không rung động bằng trước số tiền mười vạn năm đó.
Trương Đồng cũng không biết Vương Siêu đã gia nhập Tổ Chức, còn vào Đảng nữa. Bản thân nàng có đám người giỏi võ có thể điều động liền điều vệ sĩ của mình tới đây. Với tâm ý đó của nàng, Vương Siêu thật ra có vài phần cảm kích, cũng không chối từ.
Hắn từ khi xuất đạo tới nay vẫn được Trương Đồng chiếu cố, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội trả lại phần ân tình này, trong lòng hắn âm thầm quyết định, nhất định phải tìm cơ hội trả lại nó.
“Nhớ năm đó hai ta luận võ ở Tae Kwon Do đạo quán, huynh chỉ thắng ta được một chiêu. Nhưng sau này, quyền thuật của huynh mỗi ngày đều tiến triển cực nhanh. Ta thúc ngựa đuổi theo không kịp. Biết chuyện hôm nay, đương nhiên huynh có thể đường đường chính chính cùng với một trong Quảng Đông Tam Hổ, cái vị quyền thuật đại sư Trương Uy kia cùng luận võ....”
Trong lòng Triệu Tinh Long bây giờ vừa hưng phấn, vừa cảm khái. Hưng phấn chính là hắn đã từng đánh hắc quyền hai năm, nhưng đều ở những trận hạng hai hạng ba, trong tai suốt ngày nghe bàn tán cao thủ này lợi hại như thế nào, đại sư kia cường hãn như thế kia, nhưng chưa từng có cơ hội nhìn thấy những trường luận võ to lớn thật sự như vậy.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện