[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 41 : Giác ngộ ra là bia đỡ đạn!

Người đăng: binh-hoi

.
“Võ học chính là được các vị tiền bối lĩnh ngộ từ cuộc sống, lúc Trần tỷ tỷ dạy ta đứng tấn từng nói qua, xem ra cần chú ý những chi tiết cuộc sống, thức ngộ ra đạo lý trong đó đem dung nhập vào quyền thuật, đây mới chính là mọi hành động đi đứng nằm ngồi đều có thể là quyền thuật!” Uy thế của Chu Thiên Lương đang làm Vương Siêu liên tưởng tới đấu pháp võ học, thì đột nhiên một thanh âm không hài hòa vang lên bên tai. “Tốt, em cũng tới đây rồi, ta vừa từ Bắc Kinh trở về đã vội vã gọi điện cho em, tại sao em không nghe?” Nguyên là cùng đi với Chu Thiên Lương trong phái đoàn quan chức Thị ủy còn có một vị thanh niên khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi. Người thanh niên này vừa nhìn thấy Chu Giai lập tức hai mắt sáng ngời, chỉ hai ba bước chân đã tiến lại gần. Vương Siêu không tự chủ được đưa ánh mắt đánh giá tướng mạo của người trước mặt. Người này mặc bộ complet lễ hội, đi giày da, vóc người rất cao, khuôn mặt trắng trẻo, ngũ quan cân xứng, trên mũi mang một cái kính gọng viền vàng, bộ dáng khí chất rất ung dung thoải mái. Chỉ là trong khi con mắt chuyển động, ánh mắt đó làm Vương Siêu cảm giác có chút quỷ dị âm trầm. Ấn tượng đầu tiên về người thanh niên này so với khí chất của Chu Thiên Lương cũng có nét tương đồng, làm Vương Siêu lập tức sinh ra nhận xét: “Người này sống trong gấm vóc nhung lụa, có địa vị xã hội, cũng có được sự kính trọng, cũng am hiểu xuất sắc thuật ngoại giao, nhưng mà khí chất chưa được mài giũa sắc bén, khiếm khuyết lớn nhất chính là công tử thượng lưu tuổi còn trẻ.” “Triệu Quân, từ nay về sau không nên luôn gọi điện thoại làm phiền công việc của tôi, hiện tại công việc của tôi rất bề bộn. Còn nữa, anh nên chú ý cách xưng hô, đây là nơi công cộng.” Chu Giai vừa nghe xong sắc mặt vốn đang tươi tỉnh chợt trở nên có chút lúng túng, ngữ khí cũng trở nên băng lạnh. Sắc mặt biến chuyển thật nhanh làm cho Vương Siêu kinh ngạc, thì ra Chu Giai không có hảo cảm đối với người thanh niên kia. “Giai Giai, em không nên gây náo loạn nữa.” Triệu Quân hình như đã quen với những lời nói lạnh nhạt của Chu Giai, mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, đột nhiên thấy Chu Giai đứng bên cạnh Vương Siêu, con mắt lóe ra một tia nghi hoặc: “Vị này chính là..?” “Đây là bạn của ta!” Chu Giai cư nhiên đáp lời, trên mặt nụ cười nở rộ, thân thể cố ý đứng sát vào Vương Siêu, hơn nữa còn đem chữ “bạn” kéo dài, âm tiết mơ hồ làm người ta nghe thấy rất mập mờ. “Cái gì?” Triệu Quân nhìn thấy điệu bộ và cử chỉ của Chu Giai, khóe mắt có chút co rúm lại, nhưng rồi lập tức bình thường trở lại ngay. “Chẳng lẽ Chu Giai đem ta làm bia đỡ đạn trước vị công tử nhà giàu này sao?” Vương Siêu ánh mắt lợi hại, am hiểu mọi biến động của cơ thể, nhìn thấy trên cổ Triệu Quân nổi gân xanh, rõ ràng là tức giận bừng bừng, tim đập mạnh huyết dịch sôi trào. Nếu trạng thái như vậy gia tăng, mặt sẽ nóng bừng lên, cuối cùng con mắt sẽ trở nên đỏ đậm. Tuy nhiên gã thanh niên Triệu Quân này khống chế tâm tình khá tốt, hồi phục như bình thường trong nháy mắt. Nhưng như vậy đã đủ để Vương Siêu cảm giác được địch ý và sự tức giận của hắn. “Triệu Quân rốt cục là người như thế nào?” Ngày hôm qua buổi tối nói chuyện phiếm, nhưng không nghe Chu Giai nhắc qua, bọn họ nói chuyện có chút thân mật như vậy hiển nhiên quan hệ cũng không giống như bình thường, nhưng tại sao Chu Giai một lời cũng chẳng nhắc tới hắn? Là chán ghét sao chứ? Xem ra sự việc này thật là rắc rối.” Vốn định tạo mối quan hệ trong làm ăn kinh doanh nhưng lại vô tình bị Chu Giai kéo vào khúc mắc trong tình cảm gây ra hiểu lầm, Vương Siêu trong lòng cảm thấy không tốt, quay qua Chu Giai liếc mắt một cái. Chu Giai nhìn thấy ánh mắt của Vương Siêu, hiểu được ý tứ trách móc trong đó, lập tức ánh mắt trở nên đáng thương như muốn tìm kiếm một sự giúp đỡ, âm thầm lấy tay kéo nhẹ vào vạt áo của hắn. Nhưng mà hành vi của hai người trong mắt Triệu Quân lại biến thành đầu mày cuối mắt của một đôi tình nhân, nhất thời Vương Siêu phát hiện gân trên cổ của hắn nổi lên ngày càng nhiều, mặt nóng đỏ lên, nhãn tình ghen ghét nhướng lên chớp lia lịa. “Tốt tốt, nghe nói cháu ngày hôm qua đi làm phóng sự trực tiếp sao? Một người phóng viên chui vào giữa rừng súng ống, thật sự là hồ đồ!” Ngay lúc này một âm thanh hùng hậu vang lên cắt đứt tình huống vi diệu vừa rồi. Thì ra Chu Thiên Lương đã đi tới lên tiếng với Chu Giai. Chu Thiên Lương dù ở đâu cũng đều là tiêu điểm được chú ý, lúc này đi lại đây, mọi người cũng hướng tới bên này để ý, những tiếng nghị luận ồn ào vang lên. Vương Siêu trong lỗ tai nghe được rất nhiều những âm thanh nhỏ: “Cái người trẻ tuổi này là ai vậy?” “Hình như đối với cháu gái của Thư ký rất là thân mật?” “Chỉ sợ là địa vị và lai lịch không nhỏ. Công tử của Triệu Chủ tịch giống như đang kinh ngạc….” Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ tử đang hổn loạn trong đám người, cũng nghe thấy những lời lào xào bàn tán, trong lòng đối với thân phận của Vương Siêu cũng sinh ra cảm giác thần bí. “Là một huấn luyện viên cao nhất ở Đài Quyền Đạo quán, thân thủ giỏi kinh người lại cùng cháu gái của vị Thư ký thị ủy có quan hệ mập mờ, Cục trưởng Công an cũng là bạn tốt của hắn,…chẳng lẽ là công tử nhà đại quan hay phú hào ra ngoài thể nghiệm cuộc sống tự lập? Hoặc là hắn nhìn thấy vừa ý ai đó trong chúng ta nên muốn tiếp cận chúng ta sao?” Mặc dù cùng Vương Siêu hùn vốn làm ăn, nhưng mà một tháng qua Vương Siêu rất ít tới công ty, các nàng cũng không biết cụ thể chi tiết thân thế lai lịch của hắn, nhưng những cô gái này đã xem qua không ít tiểu thuyết đô thị ngôn tình và phim tình cảm lãng mạn, nên nhất thời vẽ ra một thân thế của Vương Siêu. “Ân, Chu bá bá.” Nhìn thấy Chu Thiên Lương đi lại đây, Triệu Quân cũng ngăn chặn lại được tâm tư của mình. "Ta ngày hôm qua nghe nói cháu đi làm phóng sự gặp nguy hiểm, hôm nay vội vàng tới xem sao. Không biết vị này là...?” Cuối cùng hướng về phía Vương Siêu hỏi một câu, rõ ràng trong đó mang theo một chút địch ý. “Bá bá, không phải cháu không có việc gì sao? Rồi lại nói, cháu từ nhỏ đã có ước muốn làm phóng viên. Ngày hôm qua chỉ là một cuộc ẩu đả nho nhỏ. Bá bá không cần lo lắng.” Chu Giai nghe thấy Chu Thiên Lương trách cứ vội lớn tiếng phản bác. Chu Thiên Lương hình như đối với cháu gái mình cũng không làm gì được, bất đắc dĩ mỉm cười, chuyển ánh mắt về phía Vương Siêu. ‘Người trẻ tuổi! Nghe Tào Cục trưởng nói, ngày hôm qua toàn bộ dựa vào cậu mới bắt được hết phần tử tội phạm. Hiện tại cậu thật sự là ngày càng nổi tiếng a.” Ngữ khí của Chu Thiên Lương rất là nhu hòa, làm cho người ta có một loại cảm giác êm dịu nhẹ nhàng như gió xuân. “Chu Thư ký quá khen rồi!” Vương Siêu không vì thế mà kiêu ngạo, cũng không siểm nịnh, chỉ hơi cúi thấp người mỉm cười. “Tốt! Có tiền đồ tốt đấy!” Chu Thiên Lương vỗ vỗ vào vai Vương Siêu, sau đó đi lên hội trường phía trước. Mặc dù đơn giản chỉ là vỗ vai Vương Siêu một cái, nói với hắn vài câu nhưng chuyện này vốn được rất nhiều người để ý. Sau đấy là những phát biểu trong đại hội, tiệc rượu bắt đầu. Tuy nhiên Chu Thiên Lương cũng không có uống nhiều. Đi ra những bàn ghế phía sau, nói một câu khách khí: “Mọi người tiếp tục uống, hôm nay ta còn có công việc bận, rất tiếc không thể bồi tiếp mọi người được.” Các vị lãnh đạo của Thị ủy vừa tiễn Chu Thư ký đi, không khí trong hội trường lập tức trở nên sôi nổi hẳn lên. Vương Siêu bị Chu Giai lôi kéo, xem ra hắn là bia đở đạn rồi, gã Triệu Quân cũng đang ở một bàn tiệc bên cạnh cùng một vài quan chức đang cùng nhau nói chuyện, cũng không có tới làm phiền hắn. “Triệu Quân rốt cuộc là người như thế nào?” Lợi dụng lúc ít người Vương Siêu quay sang Chu Giai hỏi. Chu Giai hừ một tiếng :”Hắn là con thứ hai của Triệu Chủ tịch tỉnh, vừa đi du học về năm ngoái, là một cậu ấm hoa hoa công tử.” “A! Nguyên là con trai của Chủ tịch tỉnh.” Vương Siêu gật đầu, cũng không hỏi thêm gì nữa. Đến phiên Chu Giai quay sang kỳ quái hỏi: ”Anh không hỏi gì khác sao? Như vì sao hắn quấn quít lấy ta, ta vì sao lấy anh ra làm bia đỡ đạn?” Vương Siêu nói: “Cô không nói ra, khẳng định là có lý do, chúng ta là bạn bè, giúp cô một chút cũng không có việc gì.” “Anh thật ra rất là hiểu ý đó!” Chu Giai gật đầu chăm chú nói. Cuối cùng cũng nhíu mày nhắc nhở một câu: “Triệu Quân là người lòng dạ hẹp hòi, sau này anh nên chú ý một chút. Ta trót mang phiền toái đến cho anh rồi.” “Không có chuyện gì đâu.” Ánh mắt Vương Siêu chợt lóe lên, sau đó lại thu hồi như cũ. Tiệc rượu đã gần tàn, Vương Siêu trong lòng lo lắng cho công việc, tranh thủ chút thời quay qua tìm Diêu hiểu Tuyết xem các nàng đang làm gì. Lúc này mới phát hiện bốn cô nàng đang cùng một vài viên chức nói chuyện rất thân mật. “Công việc thế nào rồi?” “Không có vấn đề, lần này có ba dự án mạng lưới Internet với tổng số tiền là tám mươi vạn, hiện giờ đang đấu thầu, tôi nói anh là ông chủ của chúng tôi, những người này tức thì quyết định đồng ý luôn.” Diêu Hiểu Tuyết bị Vương Siêu kéo đi ra, ánh mắt mê ly, mặt đã đỏ ửng, hiển nhiên là đã uống không ít rượu. Vương Siêu thấy vậy nhíu mày một cái, đột nhiên ra tay, hung hăng bấm vào Hổ khẩu nàng, oa! Một ngụm rượu phun ra, Diêu Tiểu Tuyết nhất thời thanh tỉnh lên rất nhiều. Nàng không khỏi cảm kích, liếc nhìn Vương Siêu một cái. “Chú ý một chút!” Vương Siêu dặn dò một tiếng. “Tôi sẽ chú ý.” Diêu Tiểu Tuyết đã thanh tỉnh, nói năng cũng rõ ràng hơn nhiều: “Nghe bọn hắn nói, sang năm toàn bộ địa bàn của tỉnh kể cả thành phố và nông thôn đều được phổ cập Internet, Nhà nước đầu tư ít nhất là hàng chục triệu, tôi nghĩ lần này sinh ý kéo đến, cần phải tuyển dụng nhiều nhân tài và mở rộng thêm phạm vi kinh doanh của công ty.” “Được lắm, các cô hiện giờ cũng có nhiều kinh nghiệm để có thể sắp xếp ổn thỏa mà.” Vương Siêu suy nghĩ một chút, “Ta sẽ lôi kéo Triệu Tinh Long sang công ty, thành lập một bộ phận an ninh. Làm việc lớn cũng phải phòng ngừa người ta kéo tới gây sự.” “Ân, thật là đúng đó, công ty chúng ta chỉ bằng một góc của người ta, thuận tiện kêu một đám lưu manh tới, cũng đủ phá chúng ta tan tành.” Diêu Hiểu Tuyết liên tục gật đầu đồng ý. Vương Siêu gật gật đầu, nhìn thấy bên kia Triệu Quân không biết cùng Chu Giai nói cái gì làm cho nàng tức giận bừng bừng, đang nổi giận đùng đùng đi lại đây, quay sang Vương Siêu nói: "Đi, đưa ta về nhà!” Nói xong, không cần Vương Siêu đồng ý hay không, kéo tay hắn đi ngay ra ngoài. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang