[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 22 : Biểu Diễn Cùng Với Giết Địch Cái Nào Kiếm Được Nhiều Tiền Hơn?

Người đăng: binh-hoi

.
Ngày hôm sau, Vương Siêu cũng đã tạt qua nhà, nói với ba mẹ một tiếng, rồi tới Cục Công an. Trong một năm nay, ba mẹ tin tưởng hắn sử dụng thời gian nghỉ học rảnh rỗi để làm thuê buôn bán kiếm tiền bên ngoài. Dưới sự giấu diếmcủa Vương Siêu, cả hai cũng không hề biết số tiền hắn có được là tiền bẩn mà hắn chiếm đoạt được. Đương nhiên Vương Siêu cũng không đem liền một lúc mười vạn ra. Tới Cục Công an, vừa lúc Tào Nghị lái xe đi ra, lão hiện tại đã thăng chức lên Phó Cục trưởng Cục Công an. Từ một Đội trưởng một Phân cục, mà liền một lúc nhảy lên đến chức Cục phó, tình huống này rất hiếm gặp, cho dù Vương Siêu không nhìn ra một số chuyện trong chốn quan trường, nhưng nhìn ra Tào Nghị con người này hết sức không đơn giản. "Khó trách lần trước ta cùng đám côn đồ kia đánh nhau, ông ta lại khẩn trương như vậy, nguyên là đúng vào dịp bầu cử Quốc hội và Hội đồng Nhân dân, là cơ hội thăng quan tiến chức trọng đại trong cuộc đời, nên ông ta lại leo nhanh như vậy." Mặc dù đối với Tào Nghị hắn rất tò mò, nhưng cũng không quá tìm hiểu chi tiết, mỗi người đều có bí mật riêng của mình, một khi bị người khác xâm phạm, thì bằng hữu cũng trở thành địch nhân. Vương Siêu hiện tại tính tình đã thay đổi và trưởng thành lên rất nhiều. "Ngươi tới rồi!" Tào Nghị khuôn mặt sưng đỏ không biết bôi cái gì mà sau một đêm đã biến mất, gật đầu ý bảo lên xe. Chờ Vương Siêu ngồi vào xe, Tào Nghị nhấn ga một cái, chiếc xe vọt nhanh lên phía trước. Không thể không nói rằng đây là lần đầu tiên trong đời Vương Siêu ngồi xe hơi, chả bù với xe buýt, kẻ chen người lấn, quả là hoàn toàn bất đồng. Từ trong xe hơi một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra kết hợp với hơi ấm máy điều hòa đem không khí lạnh ngăn cách bên ngoài, cùng là đi xe, nhưng đi xe buýt thì như là chịu cực hình, còn đi xe hơi chính là một loại hưởng thụ. "Thế nào? Lần đầu tiên ngồi xe hơi à?" Tào Nghị ánh mắt sắc bén, nhìn bộ dáng của Vương Siêu, trên mặt cười cười. "Không có gì, cháu thường đi lên tỉnh vào buổi tối, nên thời gian đi về cũng mất không bao lâu, hôm nay đi xe hơi, có điểm không quen mà thôi." Vương Siêu cũng không chịu kém, liếm môi nói. "Công phu bộ cước của ngươi quả thật không tồi!" Tào Nghị cũng tùy tiện nói một câu, sau đó chuyên tâm lái xe. Cảnh vật chạy lùi nhanh như chớp, so với xe buýt bình thường thì rút ngắn được phân nửa thời gian, đi qua giữa những tòa nhà cao tầng, cuối cùng xe ngừng lại trước một tòa nhà khoảng ba mươi tầng, vách tường phía trước toàn bộ là một màu xanh biếc. Xe dừng lại, đã có người dẫn đường sang một bãi đỗ xe bên cạnh. Xuống xe, Vương Siêu ngẩng đầu nhìn thấy một tấm biển lớn treo phía trên tòa nhà: "Liên minh Tae Kwon Do Á Châu" (Tae Kwon Do: Đài Quyền đạo). Cửa vào tòa nhà cũng rất lớn, quả thật là mở rộng tầm mắt, cánh cửa điện tử bằng thủy tinh, như cửa lớn của phi trường vậy, hết sức rộng rãi. Vương Siêu vừa tiến vào trong đại sảnh, phát hiện bên trong bầy bố hết sức cổ điển, vách tường phía đối diện trên cao treo hai lá cờ, một cái là Trung Hoa hồng kỳ năm sao, một cái là cờ Hàn Quốc, cũng là hình Thái cực đồ cổ xưa của Trung Quốc. Vương Siêu nhìn một chút, trong lòng thầm gật đầu, treo hai lá cờ song song chứng tỏ tình hảo hữu giữa hai nước, nếu treo quốc kì Hàn Quốc không e rằng có điểm không ổn. "Nơi đây là hội quán Đài Quyền đạo, nhưng không phải đơn giản như bề ngoài, một huấn luyện viên bình thường, tùy tiện thuê một phòng tập, phát vài tập quảng cáo, thu nhận đệ tử để lừa gạt tiền học phí với tiền võ phục." Tào Nghị vừa đi vừa giải thích cho Vương Siêu. "Đây là Hiệp hội chính thức của Liên minh Đài Quyền đạo tại Châu Á, ở chỗ này thăng cấp chuyên môn, sân tập cùng huấn luyện viên đều rất chuyên nghiệp, ở chỗ này đệ tử báo danh nếu như luyện tập tốt, đều có cơ hội được huấn luyện viên chọn lựa đem đi thi đấu ở những trận đấu thăng cấp, tiền thưởng do những công ty lớn tài trợ, lên đài là cũng đủ thu lời rồi." "Trừ cái đó ra, hàng năm còn diễn ra nhiều trận biểu diễn, trong nước hay nước ngoài đều có cả!" "Ngoài những trận thi đấu ra, nơi này còn là chỗ cho những nhân sĩ thượng lưu thích rèn luyện đến để giao lưu. Cho ngươi biết, cao nhất là chuyên khu huấn luyện cho thượng khách, chính là dành riêng cho giới thượng lưu, chỗ này không phải đơn giản là quyền thuật, mà còn là nơi buôn bán, rèn luyện, biểu diễn, giao lưu, lễ nghi, văn hóa, còn là một liên minh khổng lồ giữa những tầng lớp thượng lưu. Tầm ảnh hưởng và tiềm lực rất lớn, không phải là chuyện ngươi có thể tưởng tượng được." Vương Siêu một mặt im lặng lắng nghe, một mặt đánh giá khắp nơi, bốn phía trên vách tường đều treo tranh Thư pháp, có " Lễ nghĩa liêm sỉ", "Nhẫn nại khắc kỉ", "Bách chiết bất khuất" thật lớn bằng mực đen trên nền giấy trắng, chữ viết mạnh mẽ hữu lực, làm cho người ta có cảm giác chí tiến thủ vươn lên mạnh mẽ. Mặt bên đại sảnh, có khu báo danh, khu cố vấn, đa phần đều là do những nữ sinh trẻ tuổi mặc đạo phục màu trắng đứng ở nơi đó, làm cho quan khách có cảm giác vui mắt. Ngoài ra, trong đại sảnh còn có những võ sinh tụm năm tụm ba lên lên xuống xuống nhộn nhịp, có già có trẻ, mỗi người đều rất nho nhã, gặp nhau đều cúi đầu chào. "Hoạt động kinh doanh, hoạt động kinh doanh...Trận đấu, tài trợ, giao lưu, biểu diễn, tầng lớp thượng lưu..." Vương Siêu trong lòng liền ghi lại những lời Tào Nghị vừa mới giới thiệu, trong lòng có điểm hiểu được tại sao võ thuật cổ truyền nước nhà lại xuống dốc. "Chỉ giết địch, không biểu diễn....".Vương Siêu trong miệng thì thào những lời lúc đầu cùng với Đường Tử Trần gặp mặt. "Giết địch không biểu diễn, vậy kiếm cơm bằng gì? Kiếm tiền bằng gì?" Tào Nghị dường như nghe được hắn lẩm bẩm quay người lại nói: "Cho dù quyền thuật ngươi luyện đến cảnh giới thiên hạ vô địch cũng phải ăn cơm, cũng phải kiếm tiền, chẳng lẽ ngươi muốn làm phản à?" "Ngài dẫn ta tới đây để giới thiệu ta làm gì thế?" Vương Siêu hỏi. "Đi, lên thang máy, chúng ta tới tầng ba mươi sáu! Vừa đi vừa nói vậy!" Tào Nghị cười nói, hai người bước vào thang máy kế bên. Thang máy từ từ lên cao, vỏ ngoài trong suốt nên có thể nhìn thấy cảnh vật bên ngoài. "Đài Quyền đạo chia thành mười đai, cao nhất là đai đen còn có tới chín đẳng. Bên trong tòa nhà này, mỗi một tầng huấn luyện đều đại biểu cho việc thăng cấp một đai, đệ tử ở nơi này, sau một khoảng thời gian huấn luyện, cũng có thể tham gia khảo hạch." "Đến chỗ này tập luyện, học phí là bao nhiêu?" Vương Siêu chốc lát đã hỏi đến vấn đề then chốt, Tào Nghị cười nói: "Học phí rất mắc, có khu huấn luyện dành cho người lớn, khu dành cho trẻ em, khu dành cho thiếu niên, khu dành cho nữ hài tử, từng khu học phí không giống nhau. Hơn nữa từng đẳng cấp huấn luyện học phí cũng không giống nhau, chẳng qua nếu thành tích ngươi tốt, có thể thông qua được tầng quản lý khảo hạch, thì sẽ được miễn học phí cùng với Liên minh này tổ chức trận đấu, đôi khi vận khí tốt, còn có thể trở thành chuyên nghiệp. Sau này nổi danh, đóng phim, kiếm càng nhiều tiền. Thế nhưng những người này cũng chỉ là số ít thôi." Tào Nghị mang theo Vương Siêu tới lầu mười thì dừng lại, ra ngoài thang máy là nhiều hành lang dẫn đến những phòng tập đồ sộ, có rất nhiều người đang luyện tập bên trong, cũng có một số đang nghỉ ngơi nói chuyện ở ngoài hành lang. Nền nhà trải thảm nhìn rất sạch sẽ, khi Tào Nghị và Vương Siêu vừa bước ra khỏi thang máy thì có một mỹ nữ mặc đạo phục đi tới tiếp đón: "Hai vị tiên sinh, các ngài là học viên của phòng huấn luyện nào, xin mời xuất trình thẻ học viên, sau đó sẽ mang các ngài đến phòng thay đồ để thay đổi đạo phục." "Không phải, ta tìm Lí Hội trưởng!" Tào Nghị phất tay, tiếp tục cùng với Vương Siêu vào thang máy. "Nơi này đệ tử nhiều thật!" Vương Siêu nhìn thoáng qua, trong lòng thầm kinh ngạc: "Thế nào mà lại nhiều người như vậy?" "Hiện tại trong xã hội, người có tiền ngày càng nhiều, nên chú trọng việc rèn luyện thân thể. Cha mẹ của mấy đứa trẻ cũng bỏ tiền ra, nhân viên công chức, lão bản, giám đốc v..v.., cũng đều tới nơi này, một nửa là về hưu nhàn rỗi đến rèn luyện, học để phòng thân, một nửa khác là tới giao hữu, tán gái, dù sao đến chỗ này tập luyện cũng đều là loại người có tiền. Hơn nữa trước hết là phải học tập lễ nghi, không giống những Câu lạc bộ giao hữu xa hoa khác, mặc dù là có tiền, nhưng một khi không có lễ nghi hạng nhất, thì trông có vẻ vẫn thấp kém." "Khổng Tử định ra lễ nghi, người Trung Quốc chúng ta xem trọng nhất là lễ nghi xã giao, cho dù đây là một cái nội khố, nhưng cũng không thể thiếu, không có nội khố mà cứ trần truồng, dù là nhân sĩ thượng lưu cũng sẽ cảm giác được không thoải mái!" Tào Nghị nói xong ,thang máy cũng đã đi lên được thêm một tầng. Vừa đi ra, Vương Siêu liền hỏi: "Chẳng lẽ ngài muốn ta học thứ Đài Quyền đạo này, sau đó tham gia trận đấu?" "Không, không, không!" Tào Nghị nở nụ cười: "Ta giới thiệu ngươi tới là muốn giúp ngươi trở thành 'người tọa trấn' coi sóc, xem xét nơi này." "Người tọa trấn?" Vương Siêu nhíu mày. "Ngươi biết Thích Quán chứ?" Tào Nghị nói: "Đài Quyền đạo bởi vì hoạt động kinh doanh, nên đã loại bỏ khá nhiều kỹ xảo mang tính sát thương cao, cho nên toàn bộ đều là những động tác biểu diễn đẹp mắt. Cho nên từ bên trong nhìn ra thì không thể đánh đấm được gì, nhưng nó hết lần này tới lần khác lại phát triển rộng khắp, nơi nơi đều thành cả một phong trào. Cho nên nhiều người trong nghề rất ấm ức, cũng có rất nhiều người đến tận nơi để tìm hiểu sự tình và gây sự khiêu chiến, nếu họ là cao thủ thì những huấn luyện viên ở đây không phải là đối thủ, ảnh hưởng đến danh dự, mà cũng không thể gọi cảnh sát, nếu gọi thì càng bị ảnh hưởng thêm. Cho nên phải có cao thủ tọa trấn, tùy thời ứng phó với Thích Quán." Vương Siêu bừng tỉnh: "Nguyên do là như vậy!" "Không sai, đúng là như vậy, có điều muốn được làm trấn thủ nơi đây, phải trải qua rất nhiều khảo nghiệm, nếu như khảo nghiệm thành công, tiền lương ít nhất là con số này", Tào Nghị giơ ba ngón tay lên. "Ba nghìn?" Vương Siêu hỏi. "Thêm một con số không nữa!" Tào Nghị ngừng một lúc: "Ở nơi này, ngươi có thể kết giao với nhiều người ở tầng lớp thượng lưu, có rất nhiều cơ hội để phất lên. Chỉ có thể xem ngươi có nắm bắt được hay không thôi." "Ngài trước kia là trấn thủ Thích Quán ở nơi này, hiện tại thăng quan, việc công nhiều hơn!" Vương Siêu liếc nhìn Tào Nghị một cái, trong lòng đối với thân phận của lão lại hiểu rõ thêm một tầng. "Đài Quyền đạo, muốn ta dùng Quốc thuật truyền thống để phòng ngừa người khác khiêu chiến, thật là có ý tứ..." Tào Nghị cũng không để ý, hai người đi ra thang máy một lúc, một thanh niên mặc đạo phục nhằm hướng hai người đi tới. Thanh niên này khoảng hơn hai mươi tuổi, vóc người hết sức cân xứng, hai mắt lóe sáng, cước bộ trầm ổn, không chút nào phù phiếm, vừa nhìn là biết thân pháp tinh xảo. "Tào Cục trưởng, Lý Hội trưởng chờ ngài đã lâu!" Nam tử kia dường như đối với Tào Cục trưởng rất quen thuộc, sau đó liếc nhìn Vương Siêu một cái, nhíu mày: "Đây là người mà ngài muốn giới thiệu sao?" Lời nói rất không khách khí, lộ ra thần sắc khinh thường. "Lý Phong, dẫn ta tới gặp Lý Hội trưởng, cô ta sẽ có an bài!" Tào Nghị cười nhẹ. "Đi theo ta!" Lý Phong hừ lạnh một tiếng, trừng mắt với Vương Siêu một cái, lộ ra địch ý. Vương Siêu cảm giác có chút hưng phấn, "Người này hình như rất bất mãn, sắp được chiến đấu rồi!" Tào Nghị cùng Vương Siêu được đưa tới một phòng làm việc cửa đang khép hờ. "Tào Cục trưởng, vào đi!" Một thanh âm nữ nhân lạnh như băng truyền ra: " Lý Phong, ngươi đi thông báo cho các huấn luyện viên đai đen tới đây!" "Vâng!" Lý Phong lại trừng mắt nhìn Vương Siêu một cái, xoay người bước đi. Tào Nghị cùng Vương Siêu đẩy cửa phòng vào. Phía sau bàn làm việc lớn, một nữ nhân xinh đẹp mặc đạo phục đang ngồi. Vừa nhìn nữ nhân này, ai cũng có cảm giác như đứng trước một tòa núi băng, lạnh lùng, nghiêm túc, không cười nói, một cỗ khí chất cự tuyệt người ngoài ngàn dặm. "Đây là Lý Hội trưởng!" Tào Nghị giới thiệu nói: "Người, ta cũng đã giới thiệu rồi, bên trong Cục còn có một vài sự tình cần ta giải quyết, ta phải đi trước." Nói xong xoay người đi ra, để lại Vương Siêu bên trong. Tào Nghị đi rồi, nữ nhân lạnh như băng kia mới từ sau bàn đi ra, liếc nhìn Vương Siêu một cái, mặt không chút thay đổi như trước nói: "Chào cậu, ta là Phân hội trưởng Liên minh Á Châu Đài Quyền đạo quốc tế, phân hội tỉnh S, tên Lý Vạn Cơ" Dứt lời, đi tới trước mặt Vương Siêu vươn tay trái ra. "Lý Vạn Cơ", Vương Siêu nghe thấy tên này, lặng đi một chút, sau đó vội vàng vươn tay ra: "Ta gọi là Vương Siêu". Ngay lúc hai người đang bắt tay, đột nhiên chân của Lý Vạn Cơ chợt động, một cước dũng mãnh từ dưới đá lên, hướng thẳng cằm Vương Siêu. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang