[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 21 : Giới Thiệu Việc Làm
Người đăng: binh-hoi
.
"Tinh Tinh, nhà của bạn không phải chỉ có một căn sao?" Vương Siêu cùng Tào Tinh Tinh sánh vai đi tới, phát hiện con đường này không phải là đường về nhà nàng mỗi ngày, không khỏi hỏi một câu.
"Nhà của mình có tới vài căn lận. Là ba của mình mua từ năm kia và năm ngoái, ông ấy nói rằng gần đây giá nhà tăng cao, mua vài căn để đầu tư, hơn nữa ông ấy làm cảnh sát, bắt giữ không biết bao nhiêu là người xấu, cho nên có rất nhiều người muốn trả thù ổng, bởi vậy mới mua tới vài căn. Ngày đó sau khi xảy ra chuyện bắt cóc kia, mình liền chuyển về đây..." Tào Tinh Tinh liếc Vương Siêu một cái, ánh mắt ra vẻ tinh nghịch.
"Nhiều nhà ở cũng giống như thỏ khôn có ba hang..." Vương Siêu trong lòng thầm cười trộm, nhưng mặt ngoài vẫn ra vẻ nghiêm nghị gật đầu.
"Cái đầu nhà ngươi đang nghĩ gì xấu phải không? Khẳng định là đang nghĩ xấu ba của ta." Tào Tinh Tinh dừng lại, liếc mắt nhìn chằm chằm.
"Ách, chuyện này cũng nhìn ra được sao?" Vương Siêu lấy làm kinh hãi, trong lòng thầm nghĩ: "Khó trách người ta nói trực giác của nữ nhân rất nhạy bén, xem ra không phải là nói bậy."
"Hừ trong bụng ngươi, mưu mô xảo trá gì, bổn tiểu thư ta nhìn không ra hay sao chứ?" Tào Tinh Tinh đắc ý, hừ một tiếng.
"Ấy, cẩn thận xe kìa!" Vương Siêu cũng không quan tâm tới vấn đề này cho lắm, liền dùng lời nói lảng tránh. Lát sau hai người đã ngồi trên xe buýt, đến một tiểu khu tráng lệ, sang trọng.
Tiểu khu này là một tòa cao ốc thủy cảnh nằm trong dự án phát triển đô thị phía Tây, đều là giành cho tầng lớp cao tầng thượng lưu, vị trí địa lí khá tốt, giá cả khoảng bốn đến năm ngàn một mét vuông. Đương nhiên tòa cao ốc này không thể so sánh với cái biệt thự của Đường Tử Trần ở tiểu khu Thiên Tinh hồ được, hai cái đương nhiên không cùng một cấp bậc, mà cho dù có là như vậy, Vương Siêu trong nhà dẫu có bán sạch bách cũng không mua nổi được một cái phòng bếp cùng với cái WC ở tòa cao ốc này.
"Di, đây không phải là Tào Tinh Tinh tiểu thư con của Tào Cục trưởng chứ?" Trong khi hai người chờ thang máy bỗng xuất hiện một nam tử trung niên cùng với một phụ nữ trang điểm bắt mắt, trông rất khêu gợi, đôi môi anh đào, tướng mạo rất có sức dụ hoặc.
"Ra là Trương thúc thúc!" Tào Tinh Tinh mơ hồ nhận thức ra, "Thúc tới đây làm gì vậy?"
"Nghe nói ba của cháu mới lên chức, thúc thúc đặc biệt tới chúc mừng đây, A Lệ..." Dứt lời Trương lão bản quay người về đằng sau đánh mắt với nử tử hấp dẫn kia.
"Nghĩ không ra Tinh Tinh tiểu thư lớn lên lại xinh đẹp như vậy, lần đầu gặp mặt cũng không có kịp chuẩn bị, chỉ có món quà nho nhỏ này, coi như là lì xì năm mới đi!" Nữ tử tên gọi A Lệ kia vội vàng cười tươi, chìa ra năm ngón tay, từ phía trên tháo xuống một chiếc nhẫn tinh xảo, "Tới đây, a di tặng con!"
Chiếc nhẫn này ánh sáng lóe ra, viên lam bảo thạch gắn trên đó tỏa sáng mê ly, vừa nhìn là biết giá trị không nhỏ.
"Lệ a di, cái này cháu không thể nhận đâu!" Tào Tinh Tinh liếc nhìn Vương Siêu một cái, sau đó nắm tay lùi ra sau lưng: " Trương thúc thúc, ngài kiếm tiền cũng rất cực khổ, cùng với ba của cháu là bạn tốt, cần gì phải tốn kém như vậy chứ, tâm ý của thúc thúc cháu sẽ chuyển đến ba, người ta thường nói 'Quân tử chi giao đạm như thủy', ba cháu là một cảnh sát tốt, ngài cùng ông ấy quân tử tương giao, cũng phải nghĩ cho ông ấy chứ, đúng không? Mặc dù cháu rất thích lễ vật này, nhưng cháu cũng phải nghĩ đến ba và giữ gìn danh tiếng cảnh sát của ông ta nữa chứ."
Mới đầu Trương lão bản còn có chút ngẩn người, người đàn bà kia thấy Tào Tinh Tinh không nhận, cũng có vài phần xấu hổ, nhưng sau khi nghe Tào Tinh Tinh nói chuyện khéo léo như vậy, không khỏi nở nụ cười.
"Ha ha, Tinh Tinh sau này tiền đồ vô lượng a!" Trương lão bản không ngừng gật đầu khích lệ, "Lão Tào có nữ nhi ngoan. Tinh Tinh chờ con thi đậu Thanh Hoa, Trương thúc thúc sẽ mở tiệc ăn mừng cho con."
"Ân, một lời đã định, Trương thúc thúc không được nuốt lời nha!" Tào Tinh Tinh thấy Trương lão bản hai người rời đi, vẫy vẫy tay, lúc này mới cùng Vương Siêu đi vào thang máy.
"Tào Tinh Tinh còn hiểu được đạo làm người. Có thể nhẫn nại trước cám dỗ? Sao lúc trước lại không thấy nhỉ?" Vương Siêu thấy một màn này, trong lòng thầm nghĩ, đối với Tào Tinh Tinh càng sâu sắc thêm một tầng nhận thức nữa.
Thang máy tới lầu hai mươi tám thì dừng lại, Tào Tinh Tinh mở cửa, vừa vào cửa là một cái hoa viên nhỏ, xuyên qua một vách tường bằng thủy tinh, chính là phòng khách, nhìn qua mấy cái hành lang cùng phòng ốc bên trong, Vương Siêu ước tính căn hộ rộng khoảng trên hai trăm mét vuông.
"Ba, con mang Vương Siêu đến rồi đây!" Tào Tinh Tinh lẳng lặng vào cửa thay một đôi dép lê hình con thỏ, sau đó lớn tiếng hô.
"Đến phòng thể dục đi!" Ở đầu một hành lang khác truyền đến thanh âm hùng hậu của Tào Nghị.
"Hừ, bạn tự mình đi tới đi, mình còn phải về phòng học. Phòng thể dục nằm ở đầu hành lang kia kìa." Tào Tinh Tinh lấy ngón tay chỉ về một hướng, sau đó xoay người đóng cửa phòng một cái xoạch.
Vương Siêu bước đi trầm ổn, đi tới cuối hành lang, quả nhiên có một căn phòng cánh cửa đang khép hờ.
Cũng không nhiều lời, thuận tay đẩy cửa phòng ra, đột nhiên kình phong ập vào mặt, vừa nhanh vừa ngoan lạt. Vương Siêu đột nhiên bị tập kích, cũng không có né tránh, theo bản năng eo tụ lực lại, giậm chân một cái, đầu nắm tay nghênh tiếp, từng bước giẫm chân đều làm cho sàn nhà rung động một chút.
Hai quyền tương kích! Vương Siêu như cảm giác đấm phải một khối sắt, Tào Nghị đứng đối diện sắc mặt cũng là mười phần kinh ngạc, lùi lại phía sau, lắc lắc tay, dường như cũng không khá gì hơn, nhưng ngay lập tức lại vọt lên.
Vương Siêu cước bộ đạp về sau, giẫm mạnh một cái, cả người như "Hầu thống phong oa" (Khỉ Chọc Tổ Ong), nhảy mạnh ra ngoài.
Thân pháp này đúng là một trong mười hai hình của Hình Ý quyền- Hầu Hình biến, tên như thế "Hầu thống phong oa".
Khỉ thử chọc vào tổ ong vò vẽ, lo sợ bị chích, sợ hãi nhảy về sau, cú nhảy này phi thường lớn, cũng phi thường xa.
Ngay khi nhảy về sau, Vương Siêu tâm thần vừa động, đột nhiên kéo mạnh cánh cửa, đóng cửa phòng lại, đem nhốt Tào Nghị đang muốn xông tới.
Vương Siêu với một chiêu " Hầu thống phong oa" nhảy lùi lại, sau đó lại đóng cửa lại, tâm tùy ý động, cùng với hoàn cảnh chung quanh kết hợp một cách hoàn mỹ, quả là quyền thuật thiên phú.
Rầm rầm! Nhảy lùi đóng cửa, một bước nhảy tới bốn năm thước, Vương Siêu lùi ra sau từng bước, đến khi cảm thấy khoảng cách an toàn, lập tức lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, lại một lần nữa phát quyền, cả thân thể các đầu khớp xương phát ra thanh âm răng rắc.
Cả người ép sát, sau đó nhảy vọt lên, mượn xung lực, một quyền lăng không đến! Mạnh mẽ khôn tả! Oanh kích trên cửa phòng!
Phanh! Cả tòa nhà như bị chấn động, cửa phòng bằng gỗ dày bị một quyền chấn bay vào bên trong.
Tào Nghị đang định đi tới mở cửa phòng ra ngoài, nhưng không nghĩ đến Vương Siêu lại hành động như vậy, một quyền chấn bay cánh cửa vàp phía trong, bị cánh cửa đang bay vào đụng trúng người, thân thể lùi về sau vài bước, thật vất vả mới ổn định được, nhưng khiến cho mặt mũi bầm dập, hai lỗ mũi ăn trầu máu chảy ròng ròng.
"Ông ta bị cửa phòng đụng chảy máu mũi hả? Bị thương rồi sao?"
"Vương Siêu! Tại sao bạn đập bể cửa nhà mình?" Tiếng rống giận dữ từ phía sau truyền đến, phía sau Tào Tinh Tinh phát hiện có chuyện chạy ra, vừa vặn nhìn thấy một màn này, gầm to lên, khiến cho lỗ tai Vương Siêu một trận ong ong.
"Không phải ta động thủ trước, là ba bạn động thủ trước!" Vương Siêu vẻ mặt vô tội, trong lòng rất là buồn bực. Mình vừa rồi thuần túy là phản ứng theo bản năng, cũng đâu có nghĩ tới hậu quả lại như vậy!
"Hảo hảo! Quyền thuật không nương tay, nương tay không phải là quyền thuật. Ngươi làm tốt lắm." Tào Đội trưởng vẻ mặt như khỉ ăn ớt, kết hợp với máu mũi chảy ròng ròng, còn muốn khó coi không biết bao nhiêu.
"Tinh Tinh, trở về phòng học đi, chuyện này không cần con quản."
Tào Tinh Tinh trừng mắt nhìn Vương Siêu một cái, không còn cách nào khác đem cửa phòng đóng sầm một cái, phát ra âm thanh thật lớn, mơ hồ còn nghe được hàng xóm phía dưới có người nói: "Phía trên nhẹ nhàng một tí! Chết người rồi a!"
Vương Siêu từng bước đi tới hỏi: "Tào bá phụ, ngài không sao chứ?"
Tào Nghị hung hăng hừ một tiếng, lấy khăn lông lau mặt, sau đó lấy hai miếng giấy vệ sinh nhét vào hai lỗ mũi, đặt mông ngồi trên ghế salon, hai mắt hung dữ trợn trừng nhìn thẳng Vương Siêu.
"Ngươi luyện tốt lắm, tiến bộ nhanh như vậy! Có thể cùng hoàn cảnh xung quanh phối hợp, có thiên phú về quyền thuật, ta trước kia là xem thường ngươi. Tốt, tốt lắm!" Tào Nghị vẻ mặt âm trầm, nhìn cánh cửa bị Vương Siêu phá hỏng, cơ mặt giật giật: "Lão nương tám chục té bởi trẻ con, ta lại bị bại cả hai lần dưới tay ngươi.... Khá lắm!"
Vương Siêu liên tục gật đầu, cười xấu hổ: "May mắn, may mắn chút đỉnh mà thôi!"
"Kì thật cháu cũng có chuyện muốn nhờ bá phụ, lộ số chiêu thức của bá phụ, có thể giảng giải cho cháu không, chỉ điểm những chỗ còn không rõ, để sau này có hướng đi đúng đắn!"
Vương Siêu vội vàng nói lảng sang chuyện khác, hắn sợ Tào Nghị bắt hắn bồi thường cánh cửa.
"Một thân công phu cùng thiên phú của ngươi không nên bị mai một, ta sẽ giới thiệu cho ngươi một công việc, hôm nay gọi ngươi đến chính là muốn nói cho ngươi vấn đề này, công việc này vừa có thể kiếm được tiền, vừa có thể thực chiến. Làm quen với không ít nhân vật. Ngươi nếu muốn vượt trội thì phải xem khả năng của bản thân mình như thế nào! Dù sao ngươi cứu Tinh Tinh một lần, ta trả lại ngươi một cái nhân tình." Tào Nghị che mũi với mồm nên giọng nói nghèn nghẹt không rõ ràng cho lắm: "Ngày mai, ngày mai ta sẽ mang cháu lên thành phố!"
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện