[Dịch] Long Huyệt
Chương 61 : Hắc Y
.
“Ừm...” Long Dực vốn cho rằng nàng sẽ giận dữ và mắng chửi mình, nhưng trông thấy thần sắc nàng vẫn bình thường tựa như không có gì xảy ra vậy, trong lòng cũng cảm thấy áy náy, nói “ là quần áo, ta mua vài bộ cho cô”
“Tại sao phải mua quần áo?”
“Cô xem đi” Long Dực cười khổ lấy đồ từ trong túi ra 2 bộ đồ rách nói ”tối qua cô tự xé hết quần áo của mình, còn ta cũng cùng chung số phận, đồ này còn có thể mặc sao? Ta vừa mới đi sắm một bộ mới, nhân tiện mua luôn cho cô, không biết cô có thích không nữa”
“Long Dực, ta muốn biết tối qua hai chúng ta sao lại..... tại sao...lại làm vậy.....” Ánh mắt Đông Ngưng Tuyết xấu hổ, hỏi.
Long Dực ngây người, nghĩ thầm chuyện này cũng không cần dấu nàng, vì vậy đem chuyện xảy ra thuật lại.
“Anh nói là ta......là ta chủ động sao?” Đông Ngưng Tuyết nghe xong kinh ngạc vô cùng.
Nàng không hề tin chính mình lại làm ra cái việc như thế, nhưng nhìn vào vẻ mặt của Long Dực thì nàng nghĩ “người này chắc không nói dối đâu”
Căn phòng đột nhiên chìm vào yên tĩnh, hai người nhất thời cũng không biết nói gì.
“Tối qua, cô bị Dư Uy Dương thi triển mê hồn thuật khống chế, rồi sau đó hình như ta thấy hắn ném vào miệng cô một viên thuốc, sau đó định giở trò với cô” Long Dực đột nhiên nhíu mày nói “tối qua, hành động của cô quá kỳ lạ, ta nghĩ là do tác dụng của viên thuốc đó....”
“Chẳng lẽ là xuân dược? Là thôi tình dược sao?” Đông Ngưng tuyết từ nhỏ đã theo cha mẹ bôn ba khắp nơi, kinh nghiệm giang hồ cũng rất phong phú, nên cũng biết được một số loại thuốc như vậy.
“Ta cũng chỉ đoán thôi, ngoại trừ điều này, ta nghĩ không ra có cái gì mà làm cô ra nông nổi đó”
Đông Ngưng Tuyết gật gật đầu, hiểu rằng tối qua đã bị Dư Uy Dương sử dụng mê hồn thuật khống chế rồi cho mình uống xuân dược, hắn vốn muốn chiếm đoạt mình nhưng lại bị Long dực can thiệp vào. Sau đó về đây, dược tính mới bộc phát, kết quả là xảy ra chuyện cùng Long Dực.
Đông Ngưng Tuyết ngây người một lúc lâu, sau đó đột nhiên nói “ Long Dực, cảm ơn anh”
“Tại sao lại cảm ơn?”
“Nếu không có anh kịp thời ra tay giúp đỡ, ta đã bị tên khốn đó làm nhục rồi”
“Nhưng....ta....”
“Ta biết anh muốn nói việc gì nhưng ta vẫn phải cảm ơn anh” Đông Ngưng tuyết liếc mắt nhìn Long Dực nói” Tên Dư Uy Dương là một tên tà ác, nếu bị hắn làm nhục, ta thà chết còn tốt hơn.. Còn anh......
“Ta cũng không phải là quân tử gì đâu” Long Dực cười khổ nói “nếu là quân tử thì ta sẽ không thừa nước đục thả câu rồi, chuyện tối qua, ta.......”
“Anh đương nhiên không phải quân tử” Đông Ngưng Tuyết ngắt lời nói “ vì đối với bất kỳ nam nhân nào mà gặp chuyện tối qua thì cũng không có khả năng cầm lòng được, nếu có thể khống chế thì người đó chắc chắn là thần tiên rồi”
“Ta dám cam đoan, nếu có thần tiên tối qua ghé vào đây thì họ cũng động tâm thôi” Long Dực nhìn khuôn mặt thanh lệ của Đông Ngưng Tuyết nói “ vì cô thật sự quá đẹp, quá hoàn mỹ, giống như là thần tiên vậy, thần tiên trông thấy mà không động tâm mới là lạ đó. Những lời này là lời thật lòng của ta”
Sau khi vào trường học, kết bạn với bọn Tiễn Như Vũ thì bị “ảnh hưởng” luôn, Long Dực nghĩ có lẽ mình đã thay đổi rồi, trước kia không bao giờ dám nói suy nghĩ trong lòng nhưng bây giờ thì mở miệng ra thì cái gì cũng dám nói cả.
“Cô thật sự quá đẹp, quá hoàn mỹ, giống như là thần tiên vậy” Nghe xong những lời này, tim của Đông Ngưng Tuyết đập loạn lên, từ trước tới nay chưa hề có cảm giác này”
“Kính cong....kính cong......” kim đồng hồ trên tường đã chỉ vào số 6.
“Anh mua cho ta quần áo phải không? Ta muốn thay đồ.” Đông Ngưng Tuyết đưa cánh tay trắng như ngọc ra trước Long Dực.
Long Dực cầm cái túi quần áo đưa cho nàng rồi bước ra khỏi phòng.
Một lát sau, Đông Ngưng tuyết mặc một bộ đồ màu đen bước ra.
“Bộ đồ này xem ra rất hợp với cô, rất vừa vặn đó” Đông Ngưng Tuyết trông như một tiểu cô nương, vẻ mặt xấu hổ chạy tới trước gương nhìn vào.
Nàng xoay qua xoay lại để ngắm mình trong gương, mái tóc bay bay, giống như là tiên nữ vậy.
“Ta xem cô rất thích màu đen, cho nên ta mua bộ này, vốn sợ không vừa với cô nhưng không ngờ cô mặc vào quá đẹp, quá vừa vặn.” Long Dực cười nói
“Bộ đồ này tốt thiệt, nhất định là rất mắc tiền.” Đông Ngưng Tuyết sửa sang một chút rồi nói
“Không mắc đâu. Chỉ 3000 tệ thôi” Long Dực không hảo sắc, nhưng đối với bạn bè thì không bao giờ hẹp hòi cả.
“3000 tệ hả?” Đông Ngưng Tuyết nghe xong ngạc nhiên “ Long Dực, nhà anh nhất định rất giàu phải không?”
Đối với một sinh viên bình thường trong quang Long đại học thì 3000 tệ có thể xài được mấy tháng, nhưng Long Dực mua một bộ đồ giá như thế này thì chắc hẳn phải rất giàu có nên Đông Ngưng Tuyết mới hỏi thế.
“Nhà của ta không có tiền” Long Dực cười nói
“Không có tiền còn xa xỉ vậy? Đem bộ đồ này trả lại đi, ta không mặc nữa. Mặc dù rất thích bộ đồ này nhưng Đông Ngưng Tuyết không muốn Long Dực phí tiền vì mình.
Long Dực lắc đầu nói “Làm sao mà trả lại đây. Cho dù ta có nghèo nhưng không đến nỗi mua vài bộ đồ cũng không được a”
“Vậy anh xem bộ đồ này là vật bồi thường hả?” Đông Ngưng Tuyết hỏi.
Long Dực hiểu ý nàng, liền đáp “không phải đâu, đây là quà ta tặng cho bạn của mình”
“Bạn.....bạn.....” Đông Ngưng Tuyết chậm rãi bước đến sofa ngồi xuống, trong miệng lập lại hai chữ này giống như trẻ con tập nói vậy.
Long Dực lẳng lặng nhìn nàng, nhịn không được muốn thi triển Tha Tâm Thông để đọc ý nghĩ của nàng.
“Long Dực, có thể cho ta biết một chút về anh không?” Đông Ngưng Tuyết nhìn Long Dực nói “ anh có thể nói về gia đình anh, về việc một thân võ công học từ đâu..... Bây giờ chúng ta là bạn bè rồi, phải biết về nhau chứ”
Long Dực gật đầu nói “nói cũng đúng, bạn bè quý nhau ở tấm lòng mà. Ta nói cho cô nghe”
“Vậy anh nói trước đi, sau đó sẽ đến lượt ta” Đông Ngưng Tuyết nở nụ cười nói “ người nào dám dấu diếm hoặc nói dối thì người đó là tiểu cẩu”
“Ha ha, thật trùng hợp a, ta tuổi tuất đó”
“Ah, anh.....anh xấu thiệt nha” Nhìn vẻ mặt vui vẻ của Long dực, Đông Ngưng Tuyết nũng nịu nói.
Bình luận truyện