[Dịch] Long Huyệt
Chương 5 : Cao thâm Mạc Trắc
Người đăng: tieungunhi
.
Tên quang đầu thanh niên đã gọi điện thoại đang chờ trước cửa quán, nhìn thấy người trung niên từ trên xe bước xuống, mặt lộ vẻ cuồng hỉ, liền chạy đến bên cạnh nói ” Chu đường chủ, ngài đã đến. Mấy vị huynh đệ của chúng ta bị tên tiểu tử kia khi phụ rất thảm a, hiện đang nằm trong quán”
Bang quy của Quang đầu bang là đường chủ không cần phải để đầu giống như cấp dưới, nhưng Chu đường chủ này không thèm quan tâm đến bang quy, nhìn trên đầu hắn chỉ có lưa thưa mấy cọng tóc thôi.
Chu đường chủ lạnh lùng nói “Bọn bay năm người liên thủ thu thập một tên nhà quê cũng không đựơc? Thật là phế vật”
Tên gọi điện thoại vẻ mặt khổ nảo nói “Chu đường chủ, không phải bọn thuộc hạ là phế vật, mà là tên tiểu tử kia hắn thật sự rất lợi hại. Thuộc hạ thấy chỉ có Chu đường chủ ngài tự thân xuất thủ mới có khả năng chế phục hắn.”
Sắc mặt chu đường chủ hiện lên một tia lãnh tiếu, hướng mắt nhìn vào quán nói “đi, để bổn đường chủ xem tên tiểu tử kia có cái gì lợi hại”
“Dạ. Chu đường chủ xuất mã, tên tiểu tử thật có phúc a.” Tên thanh niên nói xong, nhanh chân bước vào quán, rồi hắn hung hăng nhìn Long Dực nói “hừ, tiểu tạp chủng, Chu đường chủ của chúng ta đã đến, ngài sẽ tận tâm chiếu cố ngươi. Ha ha, để xem ngươi còn oai phong được bao lâu”
Long Dực nhìn hắn, ánh mắt toả ra hàn quang nhiếp nhân làm cho hắn hoảng hồn thối lui lại vài bước.
Lão bản nhìn thấy tràng cảnh này, tâm cơ hốt hoảng, sắc mặt trắng bệch vội chạy đến bên Long Dực thở dài nói “ Long Dực à, ta xin cậu, cậu hãy mau đi đi. Chỗ của ta nhỏ như vậy không thể thu nhận được một nhân tài như cậu đâu. Đây là lương của cậu tháng này, ba …. Ah không … ta cho cậu 500 tệ luôn, xin hãy mau rời khỏi đây dùm.”
“Được, ta đi” Long Dực gật đầu nói.
Long Dực biết rằng hiện giờ bản thân đã có phiền toái, nếu như còn ở lại, quán của lão bản sẽ gặp phải nhiều tai ương.
“Ta ở tại đây làm việc được 7 ngày, tiền công tính ra được 70 đồng. Đây là chuyện của ta, ông không cần phải lo, an tâm.” Long Dực lấy 70 tệ từ trên tay lão bản bỏ vào túi.
Long Dực căn bản là không tính toán, chỉ vì thấy bọn chúng vũ nhục cháu gái của lão bản nên hắn phát hoả mà thôi.
Xoay người nhìn lại quán một lần nữa, Long Dực thở dài rồi cũng khởi thân bước đi.
Hai nam khách ngồi tại bàn số 8 cũng đứng dậy rời khỏi.
Vừa bước ra tới cửa quán, Long Dực liền gặp được Chu đường chủ của Quang đầu bang.
Vừa nhìn thấy Long Dực bước ra, Chu đường chủ lìên đánh giá “Người này có cân lượng đây, chả trách bọn thuộc hạ bại trong tay hắn”
“Người này phát xuất ra khí ba động thật mạnh a” Long Dực cũng nhìn Chu đường chủ đánh giá.
“Chu đường chủ, là hắn đó” Tên quang đầu thanh niên chỉ Long Dực nói.
Tuy cảm giác được Long Dực thâm bất khả trắc, nhưng Chu đường chủ tự nhủ thân mình ủng hữu “Thanh thành phi kiếm” thì có gì phải sợ, liền nhìn Long Dực cười nói “hảo tiểu tử, hai lần liên tiếp đả thương người của chúng ta, khi dễ trong bang của chúng ta không có người hả? Ta thân là Chu đường chủ trong bang, nếu không giáo huấn ngươi một chút thì mặt mũi để đâu đây.”
Long Dực mỉm cười nói “ Mặt mũi của ngươi thì có liên quan gì đến ta? Ta hôm nay đã đánh bị thương nhiều người rồi, không muốn đánh thêm nữa”, nói xong liền bước đi.
“Nếu như ngươi can đảm đối mặt cùng ta, ta bảo đảm Đào gia diện quán này bình an vô sự. Còn nếu như bỏ đi, ta cũng bảo đảm nội trong nửa giờ, Đào gia diện quán này sẽ “mua may bán đắt” Chu đuờng chủ cười ha ha nói.
Long Dực dừng bước, mặt hiện lên một tia phẫn nộ, xoay người lại nói “Đựơc, ngươi muốn đánh, ta tiếp ngươi. Tới đây”
“Đây là chỗ đông người, động thủ thật bất tiện” Chu đường chủ nở nụ cười đầy ác ý, “cách đây về hướng đông có một bãi đất trống, rất an tĩnh, chúng ta tới đó giải quyết đi”
“Chúng ta đi.” Long Dực quay sang nhìn hai người nam khách không biết nghĩ gì, sau đó liền bước theo tên Chu đừơng chủ.
Thấy Chu đừơng chủ thân chinh xuất thủ, bọn lâu la lập tức cười nói rôm rả tựa như đường chủ của bọn chúng sẽ tất thắng, sau đó chúng đi vào quán giúp đỡ đồng bọn bị Long Dực đánh trọng thương.
“Lão Tiễn, ngươi đoán xem kết quả sẽ như thế nào?” Người thanh niên nhìn hình bóng của Long Dực dần khuất xa hỏi.
“Tên họ Chu của Quang đâu bang với tuyệt kỹ “Thanh thành phi kiếm” tuy nhiên lợi hại nhưng ta có thể thắng hắn” Người trung niên đáp lại.
“Ưm, cả ngươi cũng có khả năng thắng hắn, vậy thiếu niên kia cũng sẽ tất thắng vô nghi. Lão Tiễn, vậy lão có thể đoán xem thiếu niên kia có thể đả bại tên họ Chu đó trong bao lâu.”
“10 phút” Người trung niên đáp lại.
“10 phút? Nhanh vậy à? Theo như ông nói thì kỳ này tên họ Chu đó phải ngậm đắng nuốt cay rồi.”
“Ngươi không nhận ra thiếu niên đó đang phẫn nộ sao? Tên họ Chu kỳ này phải đau đớn rồi. Mặc dù là đệ tử của phái Thanh thành, tuy nhiên hắn tiếng xấu đồn xa trong hắc bạch lưỡng đạo, có người giáo huấn hắn một chút cũng tốt.”
“Quang đầu bang không phải là một tiểu bang phái, nghe đồn có trên vạn bang chúng, nếu bọn chúng phục thù thì thiếu niên đó làm sao ứng phó đây” Người thanh niên tâm trung hốt hoảng nói.
“A, a, tiểu Lý, ngươi quên nhiệm vụ của chúng ta rồi sao? Nếu như hôm nay mang tên tiểu tử đó đến gặp chủ tịch, rồi hắn sẽ gia nhập một trong hai tổ chức của chúng ta là Phong Hổ hoặc Phong Vân, thì một tiểu bang phái như Quang đầu bang có gì mà phải sợ?”
“Ông nói đúng. Tên tiểu tử đó chúng ta cũng đã điều tra thân phận của hắn rồi, cộng thêm đã khảo nghiệm nhân phẩm nữa, hắn đã đủ điều kiện để gia nhập vào tổ chức của chúng ta. Lão Tiễn à, ông mau điện thoại báo cáo cho chủ tịch đi”
Người trung niên gật đầu đồng ý rồi lấy điện thoại ra gọi mắt vẫn nhìn theo hình bóng của Long Dực.
“Lão Tiễn à, ta dám cá tên tiểu tử đó sẽ hạ tên họ Chu trong vòng 5 phút. Ngươi xem có khả năng không?” Người thanh niên nhìn vào đồng hồ của mình, đạm nhiên nói.
“Không phải tên họ Chu vô dụng, mà là tên tiểu tử đó thực sự quá cường đại, đã vượt ra khỏi dự đoán của ta rồi”
“ Lão thiên a, vậy phải gọi là cao thâm mạc trắc mới đúng a”
Trời đã dần tối, đèn đường đã được bật lên.
Tại nơi hai lộ giao nhau, Long Dực đang nằm ngủ trên một chỗ gần đó.
Long Dực nằm đó nghĩ lại những chuyện đã xảy ra bất giác trên mặt xuất hiện một nụ cười khổ não.
Trước đó, tại cuộc chiến, Long Dực vận dụng “Tụ nguyên thuật” ngưng phong hóa kiếm, kích gãy gậy của tên họ Chu, sau đó đả thuơng hắn, dễ dàng dành thắng lợi.
Trước khi bỏ đi, Long Dực nhìn thấy ánh mắt âm ngoạn thủ lạt của tên họ Chu, thầm nghĩ “Lại là Quang đầu bang, ta vào thành phố có vài ngày mà lại 2 lần đụng độ. Sau này chúng nó tìm ta báo thù thì làm sao ta có thể an tâm tìm kiếm việc làm tại đây bây giờ”
Long Dực bèn hạ quyết tâm, nếu sau này tìm được một việc làm nào đó thì sẽ không sanh sự nữa, cho dù gặp phải chuyện gì cũng không liên quan đến mình, không nhúng tay.
“Thứ nhất phài có học vấn bằng cấp cao, thứ hai phải có chuyên môn giỏi, tìm vịêc tại thành phố thật là khó quá” Long Dực nhớ lại các bảng quảng cáo tuyển dụng lắc đầu khổ não.
Đang lúc suy nghĩ mông lung, một chiếc xe hơi màu đen chạy tới rồi đậu lại trước mặt Long Dực. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện