[Dịch] Long Huyệt

Chương 18 : Khách xa chi lang

Người đăng: tieungunhi

.
Sáng hôm sau Long Dực cùng với phu phụ Nhậm Đạo Viễn, Nhậm Thiên Vũ dùng điểm tâm. Trong bữa ăn, Triệu Mạn Lệ dặn dò đủ điều nào là phải chú ý chuyện gì khi đi đường, coi chừng bị cảm mạo, đừng cùng người khác tranh chấp …… Long Dực lắng nghe những lời này biết nghĩa mẫu rất quan tâm đến mình, trong lòng chỉ biết cảm động không thôi. Còn Nhậm Đạo Viễn thì nhắc nhở và buộc Long Dực hứa trên đường đi không nên để lộ bản lĩnh, nếu gặp chuyện bất bình cũng không nên can thiệp, nếu muốn can thiệp cũng phải dấu diếm thân phận rồi mới ra tay, để tránh chuyện không hay xảy ra. Long Dực gật đầu đáp ứng. Sau khi dùng bữa xong, Long Dực lấy hành lý rồi chào tạm biệt phu phụ Nhậm Đạo Viễn và Nhậm Thiên Vũ. Thật ra, Long Dực lần này muốn bộ hành, ngoài nguyên nhân thửơng thức phong thổ nhân tình trên đường, mục đích chính là lợi dụng cơ hội này thâm nhập các vùng núi non để tìm long huyệt, đặc biệt là Âm, Dương Long Huyệt mà bảo điển đã đề cập. “Hoa đáo âm, dương long huyệttiện năng túng hoành thiên hạ” đây là câu đầu tiên trong Long Huyệt bảo điển. Long Dực biết rõ linh lực của mình hiện tại chỉ đạt mức độ sơ cấp mà thôi, mặc dù đủ để đối phó với dị năng cao thủ ở mức trung bình, nhưng nếu gặp phải cao thủ thực sự thì sẽ khó đối phó. Điển hình là Trịnh Đại Hổ của Phong Hổ tổ chức, qua cuộc tỷ thí hôm trước thì thấy hắn có chân khí tu vi cao hơn, nếu đấu dài lâu thì sợ rằng khó có thể ngăn cản được. Mặc dù Long Dực không hề có ý nghĩ "tung hoành thiên hạ", nhưng đối với việc tìm được Âm, Dương Long Huyệt, hắn rất khao khát. Hắn muốn biết sau khi tìm được thì 2 huyệt đó sẽ làm cho hắn thay đổi ra sao, thực lực tăng cường đển đâu… Hắn thề nếu ngày nào không được 2 long huyệt này, tuyệt không bỏ cuộc. Long huyệt nói chung đều nằm tại chốn thâm sơn cùng cốc. Xung quanh thành phố nơii Long Dực sống gần đây, hắn đã tìm khắp các núi non ở chung quanh, mặc dù cũng phát hiện ra mấy huyệt có thể hỗ trợ tăng tiến linh lực, nhưng tại các long huyệt này, tu luyện linh lực cực kỳ hao phí thời gian, hiệu quả lại không nhiều cho nên hắn không thèm để ý. Năm đó tại quê hương, Long dực vừa mới tu luyện Long Huyệt bảo điển. Dựa theo phương pháp tìm huyệt đựơc ghi chép trong bảo điển, hắn đã tìm khắp vùng núi xung quanh, Mất hai năm thời gian, dấu chân Long Dực đã in khắp chu vi 10 dặm xung quanh, tìm được hơn mười long huyệt có linh lực thượng phẩm, rốt cục cũng tu luyện đạt cảnh giới sơ cấp linh lực, đồng thời cũng học được một số thần thông dị thuật ghi trong bảo điển. Cảnh giới sơ cấp linh lực thì tu luyện dễ dàng, nhưng sao đó muốn đạt cảnh giới cao hơn rất khó. Từ cảnh giới sơ cấp muốn đạt cảnh giới trung cấp, nếu tu luyện tại một long huyệt bình thường, ít nhất phải mất mười năm thời gian. Nhưng nếu có thể tìm được "Thất Tinh Long Huyệt", một huyệt thượng đẳng, việc tu luyện có thể rút ngắn đựơc thời gian rất nhiều. Còn từ cảnh giới trung cấp muốn đạt được cao cấp cảnh giới, tất phải tìm được Âm, Dương Long Huyệt như Long Huyệt bảo điển ghi lại, trước tiên phải tu luyện đạt được âm, dương lưỡng đạo linh lực, sau đó dựa theo "Linh Quyết" ghi lại trong bảo điển dung hợp chúng thành một, lúc này mới có thể đạt đựơc đại thành cảnh giới. Theo Long Huyệt bảo điển ghi lại thì “âm vi thủy, dương vi hỏa”. Âm Long Huyệt chắn hẳn phải toạ lạc tại những nơi âm hàn chi xử, còn Dương Long Huyệt thì phải ở những nơi kiền táo xích nhiệt (khô nóng nhất). Long Dực đã ghi tạc vào tâm tất cả những ghi chép về 2 huyệt này, điều còn lại chỉ là tìm kiếm mà thôi. Rời biệt thự không lâu, Long Dực đón xe buýt để đi. Theo bản đồ thì cách trăm dặm có một vùng núi, đến đó Long Dực sẽ xuống bộ hành tiến vào thâm sơn tầm long tham huyệt. Trên xe khách không nhiều lắm, chỗ ngồi cơ hồ trống phân nửa, do vậy tài xế cố ý chạy chậm để đón khách. Quả nhiên sau khi đi khoảng 20 cây số, khách kéo lên xe liên tục, rất nhanh đã lấp đầy những chỗ ngồi trống trên xe. Nhóm khách cuối cùng lên xe là 4 nam 1 nữ, nhìn thì thấy hình như họ không cùng nhóm, vì xe đã chật kín không còn chỗ ngồi nên họ phải đứng nắm lấy tay vịn trên xe. Bốn người thanh niên khoảng chừng ba mươi tuổi, hình dáng trông giống côn đồ, sau khi lên xe ánh mắt cứ liếc tới liếc lui xung quanh, giống như là những con sói đói lâu ngày đang tìm mồi vậy. Còn nữ tử thì khoảng 18, 19 tuổi, dung mạo thanh lệ, da tay trắng nõn như tuyết, bộ đồ trên thân thể trắng tinh càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ và xinh đẹp của nàng. Trên vai phải nàng mang ba lô du lịch, tay trái nắm lấy tay vịn trên xe, cả người đứng thẳng ở đó giống như bức tượng thiên thần, lộ ra một vẻ đẹp đạm nhã nhu hòa, khiến cho ai nhìn vào cũng phải thốt lên "thiên nhiên khứ điêu sức, thanh thuỷ xuất phù dong." Xe vẫn với tốc độ trung bình, lúc này đang chạy trên đường cạnh chân núi. Đồng thời gian, một gã cao gầy trong bốn tên thanh niên chậm rãi bước tới phía sau lưng bạch y thiếu nữ, khi bước đến hắn lợi dụng lúc tài xế thắng xe, thân thể cố ý ngả về phía trước một chút, tay hắn chạm vào mông của thiếu nữ. Thiếu nữ hiển nhiên biết được ý đồ xấu xa của hắn, vẻ mặt đỏ lên, cúi đầu hướng tới phía trước một bước. Tên côn đồ cao gầy này liền bám theo như hình với bóng, thân thể càng thêm tiếp cận lưng thiếu nữ, thỉnh thoảng hắn quay đầu lại nhìn ba gã đồng bọn ra chiều đắc ý, sắc mặt hiện lên vẻ dâm đãng. “Bọn côn đồ đáng chết” Long Dực trong lòng cảm thấy tức giận, nếu trước đó không hứa với Nhậm Đạo Viễn rằng không tuỳ ý gây chuyện thì hắn đã sớm đứng lên giáo huấn tên này rồi. Thiếu nữ từng bứơc tránh tới tránh lui thì tên côn đồ cũng từng bứơc bứơc theo, cứ như vậy dần dần lui về phía cuối xe, xuất hiện trước mặt Long Dực. Tên côn đồ thấy thiếu nữ không còn đừơng lui nữa, trên mặt nổi lên một tia dâm tiếu, hai tay đột nhiên xuất chiêu “nhũ hương phiên thiên thủ” hướng tới ngực của thiếu nữ. "Ah!" thiếu nữ thét một tiếng kinh hãi, lại lui về sau, vấp phải chân của Long Dực, thân thể mất thăng bằng, cả người ngã vào lòng ngực của Long Dực. Lúc này trên xe đa số khách đều nổi giận với hành vi của tên côn đồ nhưng thấy bốn tên bộ dáng hung ác, vì vậy đều không dám lên tiếng. Tên côn đồ cao gầy thấy thiếu nữ sắc mặt tái nhợt đang ngồi trên 2 chân của long dực (mấy chân đây?? ^.^), cười nói "mỹ nữ, không nghĩ nàng cũng thích kiểu ngồi này. Ha ha, ta khi hoan ái cũng rất thích sử chiêu này, hai chúng ta thật sự là tri âm a! Lại đây, ngồi với ca ca của nàng đây để luận bàn nào !" Tên côn đồ không kiêng kỵ đặt 2 tay lên vai thiếu nữ không cho nàng đứng lên, sau đó hung hăng nhìn Long Dực nói "Cút sang một bên, nhường chỗ này cho lão tử! Mẹ kiếp, được mỹ nữ ngồi trên chân thật là phứơc cho ngươi" Hắn còn chưa thốt ra chữ cuối cùng thì một tiếng "Ba" vang lên, bên mặt phải của hắn dường như bị vật gì hung hăng đánh một phát, làm cho hắn đau đớn và thấy nhiều ngôi sao. "Con bà nó …… mẹ kiếp! Ai …… ai đánh lão tử …… ai da ……" tên côn đồ lên tiếng chửi, nhưng tiếp theo bên trái gương mặt còn lại của hắn lại bị đánh thêm lần nữa, lần này so với lần trước lực đạo nặng hơn, làm cho hắn cảm thấy trong miệng mặn mặn, máu tươi từ khóe miệng chảy ra. Thiếu nữ thấy cảnh này sợ ngây người, sau một lúc mới phục hồi tinh thần lại thì phát giác mình đang ngồi trên đùi của một thanh niên lạ mặt, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thanh niên đang mỉm cười mà thôi. "Xin lỗi anh" thiếu nữ nhất thời mặt đỏ lên, cuống quít đứng lên, nói. Ba gã đồng bọn của tên cao gầy phát hiện tình huống không ổn, nhanh chóng bước đến. "Lão Tam, chuyện gì vậy?" “Mặt của huynh……" Tên cao gầy hai tay đang ôm miệng, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi không thôi. Hành khách trên xe cũng hiếu kỳ đưa ánh mắt nhìn vào. "Là hắn, nhất định là tên tiểu tử này làm! Mẹ kiếp, dám đánh ta!" Hắn phát hiện trên mặt tất cả hành khách đều hiện lên vẻ kinh ngạc, duy chỉ có Long Dực là sắc mặt nở nụ cười mà thôi, do đó liền chỉ vào Long Dực hét lên. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang