[Dịch] Đại Ma Vương
Chương 1027 : Trận Cuối Cùng
Người đăng: [T]hun[D]er
.
Thanh âm vừa vang lên, cả Thiên Không thành nổi lên dị biến. Kết giới Thiên Không thành lúc trước bị Hàn Thạc dùng sức mạnh xé toang, trong nháy mắt lại hoàn toàn khép kín lại. Hào quang đủ màu bao phủ cả Thiên Không thành, chụp lấy mười hai đại Chủ thần có thần cách và Hàn Thạc.
Chỉ trong chốc lát, giữa Thiên Không thành bỗng truyền ra một tiếng động rất lớn. Trong tiếng vang rung chuyển trời đất, một quả trứng khổng lồ từ giữa thành bắn vọt ra.
Quả trứng vừa nhô ra, lúc này bắt đầu hấp thu các loại hệ lực lượng nguyên tố phiêu lãng trong thành. Những hoa văn rất tinh xảo trên mặt quả trứng khổng lồ liên tục biến đổi, rồi trở thành một vầng sáng mĩ lệ.
“Rắc rắc.” Quả trứng khổng lồ nứt ra. Một phụ nữ trưởng thành đẹp tới mức làm cho người ta lóa mắt từ trong quả trứng đi ra. Cả người trần trụi, không có một mảnh y phục phàm trần nào. Tỉ lệ vóc người hoàn mỹ, da thịt lóe sáng, những sắc thái thay đổi làm cho người ta hoa mắt điên đảo, đôi mắt ẩn chứa tinh thần mênh mông mang theo nụ cười phảng phất.
Mụ vừa từ quả trứng khổng lồ đi ra, lập tức giơ tay lên. Quả trứng khổng lồ bị nứt ra đó đột nhiên bay tới bao lấy những khu vực cấm kỵ trên cơ thể mĩ lệ của mụ. Hoa văn mỹ lệ bao trùm thân thể mụ, làm cho người ta sinh ra loại cảm giác mãnh liệt muốn quì xuống cúng bái. Khi những mảnh nhỏ trên quả trứng khổng lồ đó trùm kín lấy thân thể mụ, sắc mặt mười hai đại Chủ thần có thần cách toàn bộ biến đổi. Áo Nhĩ Sắt Nhã bật thốt lên ‘Mẫu thần’, rồi quát lớn:
- Còn chờ gì nữa.
Lời vừa nói ra, mười một đại Chủ thần có thần cách khác không còn do dự nữa, đồng thời cùng ra tay.
Mười hai thần cách được họ dùng tín ngưỡng lực áp chế tối đa, mười hai thần cách vốn dung hợp thành một thể với họ trong nháy mắt tuôn ra sức mạnh kinh thiên động địa. Thần cách từ ngực họ bắn ra. Có cái thần cách thì nổi lên trước mắt, có thần cách thì được họ nắm trong tay.
Mười hai đại Chủ thần có thần cách biết nếu muốn chống lại mụ nhất định phải không do dự đem tất cả sức mạnh trong nháy mắt bộc phát ra. Cơ hồ trong nháy mắt, toàn bộ sức mạnh thần cách đều được phóng thích tới mức lớn nhất.
Những biển lửa cuồng phong, sét điện, khí lạnh, ánh sáng chói mắt khắp trời, hắc ám mênh mông, lực hủy diệt vô tận. Đột nhiên, thế giới như không còn tồn tại nữa. Sức mạnh do mười hai đại Chủ thần có thần cách phóng thích ra trong nháy mắt được phát huy đến cực hạn. Cả thế giới rốt cuộc không còn thanh âm gì nữa. Sức mạnh của mười hai đại thần cách cùng phóng cả về phía Mẫu Thần, như muốn dùng một chiêu giết chết ngay Sáng Thế Mẫu Thần này.
- Những đứa con đáng yêu của ta. Sức mạnh của các ngươi toàn bộ đều do ta ban cho. Các ngươi sao có thể thương tổn được ta chứ? - Sáng Thế Mẫu Thần cười vẻ hiền lành. Không thấy mụ nhúc nhích gì mà quang mang đủ mọi màu sắc vô cùng đẹp mắt từ trên người mụ bắn ra ngoài. Những quang mang ấy đan vào nhau, hình thành một kết giới cùng loại với thứ bao phủ bên ngoài Thiên Không thành.
Lực công kích của mười hai đại Chủ thần có thần cách vừa bắn vào kết giới phòng hộ do mụ vừa bày ra, lập tức như đá chìm đáy biển, không thể hình thành chút thương tổn nào với mụ cả.
Mười hai đại Chủ thần có thần cách kinh hãi, mặt méo xệch đi vô cùng khó coi. Những nữ thần như Mạn Nhu, Lai Na thì tỏ vẻ vô cùng khủng hoảng, không biết phải ứng phó như thế nào.
- Trong vũ trụ này là của ta. Các ngươi trước nay đều là từ vũ trụ này sinh ra. Tất cả những thứ trên người các ngươi đều do ta ban cho. Ta hiểu các ngươi rõ hơn các ngươi hiểu mình. Ta cho các ngươi sức mạnh, nuôi lớn bọn ngươi, làm cho các ngươi có năng lực nắm được các đại vị diện. Thế mà các ngươi lại muốn phản bội ta, phản bội lại mẹ của các ngươi. Các ngươi thật đúng không phải là những đứa con ngoan. - Sáng Thế Mẫu Thần vẫn thần tình tươi cười, thân thể hoàn mỹ của mụ chỉ hơi vặn vẹo một cách kỳ dị một chút, vầng sáng đủ mọi màu sắc từ người mụ phóng ra, bây giờ bị mụ từng chút một thu vào trong cơ thể.
Sau khi kết giới vừa được mụ lập nên chống lại toàn bộ sóng công kích của mười hai đại Chủ thần có thần cách, những vầng sáng trên người một lần nữa được hút vào trong cơ thể. Lập tức mụ như vừa được uống thuốc đại bổ vậy. Khí thế trên người mụ chợt thay đổi tăng lên vô cùng vô tận. Lớp da cũng trở nên sáng hơn.
Sắc mặt mười hai đại Chủ thần có thần cách càng thêm khó coi. Xem ra họ không ngờ Sáng Thế Mẫu Thần lại kinh khủng như thế. Bị trọng thương mà vẫn còn có thể có được loại sức mạnh đáng sợ như thế này.
- Tất cả những gì của chúng ta, đích xác đều là ngươi ban cho. Nhưng, trước nay ngươi cũng không hề công bình. Ngươi ban cho chúng ta tất cả, chỉ muốn bắt chúng ta làm tay làm chân cho ngươi, để ngươi nắm được tất cả mọi thứ trong vũ trụ này thôi. Ngươi ban cho chúng ta thần cách, nhưng lại buộc chúng ta chỉ có thể mượn được sức mạnh từ trong thần cách, làm chúng ta không thể có thần cách chính thức cho riêng mình. Ngươi chưa bao giờ coi chúng ta là con cái, ngươi chỉ coi chúng ta là nô lệ sai bảo thôi. - Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã sắc mặt từ từ bình tĩnh lại, nhìn chằm chằm vào Sáng Thế Mẫu Thần quát lớn.
- Việc này thì có quan hệ gì chứ?
Sáng Thế Mẫu Thần vẫn thủy chung không thay đổi nét mặt hiền lành và vẻ tươi cười ôn hòa. Mụ cười khẽ nhìn Áo Nhĩ Nhã nói:
- Các ngươi đều là hài tử của ta. Hài tử làm vài việc cho mẫu thân chẳng phải là việc thiên kinh địa nghĩa à. Ha ha. Áo Nhĩ Sắt Nhã. Ngươi là đứa có tiền đồ nhất. Nhưng, ngươi nghĩ rằng đưa họ tới nơi này, lợi dụng sức mạnh của họ là thật sự có thể làm thương tổn ta sao?
- Ta đương nhiên biết họ vĩnh viễn không thương tổn được ngươi. Cho dù năm đó ngươi bị trọng thương, chỉ cần ngươi nguyện ý, vẫn có thể dễ dàng hủy toàn bộ chúng ta đi. Chỉ là, một khi mười hai thần cách của chúng ta bị thu hồi, ngươi sẽ không thể lợi dụng thần cách để duy trì việc không ngừng thu hoạch lực tín ngưỡng. Ngươi thông qua mười hai thần cách, nắm chắc chúng ta trong tay. Trước giờ chưa bây giờ thay đổi. Buồn cười, họ còn cho là ngươi vì bị trọng thương, do đó co đầu rút cổ ở trong Thiên Không thành không ra nữa. - Áo Nhĩ Sắt Nhã cười lạnh.
- Không sai không sai.
Sáng Thế Mẫu Thần rất tán thưởng, rồi nói:
- Áo Nhĩ Sắt Nhã, ngươi đích thật là đứa thông minh nhất. Ngươi biết được ta cố ý tha cho các ngươi một con đường sống. Ha ha, nếu không thông qua các ngươi, ta khó có thể lợi dụng mười hai đại thần cách thu được nhiều lực tín ngưỡng như vậy. Lựa chọn lại một Chủ thần có thần cách mới lại quá phiền hà. Do đó các ngươi mới có thể sống được đến giờ. Ngươi rõ là một hài tử thông minh.
Nghe vậy, từ Áo Nhĩ Sắt Nhã tới tất cả những Chủ thần có thần cách đều biến sắc. Đến cả hai cha con Hàn Thạc cũng có vẻ hoảng sợ.
- Áo Nhĩ Sắt Nhã. Ngươi có ý gì đây?
Mạn Nhu cực kỳ hoảng sợ nói:
- Ngươi nói là chúng ta đúng ra đã chết từ rất sớm rồi à? Mụ cố ý lưu mạng của chúng ta lại chứ không phải không có năng lực hạ sát thủ với chúng ta à? Như vậy … nói như vậy thì bao nhiêu năm nay chúng ta cố gắng phấn đấu, toàn bộ đều uổng phí à? Vận mệnh của chúng ta ngay từ đầu đã sớm định rồi phải không? Con mụ điếm này, ngươi rõ ràng cái gì cũng biết, lại lừa chúng ta lâu như vậy. Áo Nhĩ Sắt Nhã, ngươi là một con điếm vô sỉ âm hiểm.
Lúc này Thủy hệ nữ thần Mạn Nhu rốt cuộc không thong dong như ngày thường nữa, sau khi tấm màn bí mật bị vạch ra, ả đã cho thấy bộ mặt dữ dằn của mình.
- Việc này chẳng phải tốt hơn à. Thắp niềm hi vọng các ngươi bao nhiêu năm nay. Nếu năm đó ta nói cho các ngươi chân tướng, ta nghĩ các ngươi không thể sống thoải mái đến giờ, cũng không có khả năng làm cho ta nhiều việc như vậy. - Áo Nhĩ Sắt Nhã nói lạnh nhạt nhưng ôn hoà.
- Hả. Việc gì? - Lai Na kinh hô.
- Sức mạnh của chúng ta là từ mẫu thần. Bất luận Mẫu Thần suy yếu bao nhiêu, chúng ta vẫn không thể giết được mụ. Đây là điều không ai thay đổi được.
Áo Nhĩ Sắt Nhã bình tĩnh nhìn Sáng Thế Mẫu Thần:
- Ngươi nuôi dưỡng chúng ta lâu như vậy, thực ra là chờ hôm nay chúng ta tới đây, rồi thu hồi mọi sức mạnh của chúng ta lại phải không? Chỉ cần sức mạnh của chúng ta bị ngươi thu hồi, thương thế của ngươi có thể chính thức khôi phục, sau đó lại thả ra mười hai thần cách, bồi dưỡng ra tân Chủ thần có thần cách. Đúng không?
- Xem ra sau khi thân thể ta trọng thương, ta đích xác hơi lơ là. Áo Nhĩ Sắt Nhã, ngươi đã giải trừ phong ấn của ta đối với ngươi rồi phải không? - Sáng Thế Mẫu Thần rốt cục khẽ cau mày, tựa hồ phát giác ra có việc gì đó ngoài ý liệu của mụ.
- Không sai. Tỉ tỉ năm qua kí ức của ta bị ngươi phong ấn không ngừng luân hồi, sau đó truyền lại cho những Vận Mệnh nữ thần mới sau đó. Cách một thời gian, ngươi sẽ triệu hồi tất cả những Chủ thần có thần cách về, lấy đi tất cả sức mạnh của những Chủ thần có thần cách này. Trừ ta ra, bao nhiêu thế hệ Chủ thần có thần cách toàn bộ đều bị Thần hồn câu diệt. Chỉ có phần ý thức của ta là không ngừng luân hồi, sau khi thức tỉnh sức mạnh lại biến thành Vận Mệnh nữ thần. Rồi một thế hệ Chủ thần có thần cách mới lại bị ngươi hấp thu sức mạnh đi mất. Rồi lại đẩy vào luân hồi. Tính toán lại thì số mệnh này đã được duy trì chín lần rồi phải không? - Khóe miệng Áo Nhĩ Sắt Nhã nhếch lên một nụ cười lạnh.
- Nếu không phải nhờ vào lúc ngươi và hắn đấu với nhau rồi bị thương nặng, ta vĩnh viễn không có khả năng chốc lát đã nhận rõ chân tướng vận mệnh. Ta sau này sẽ luôn bị ngươi nắm trong tay. Lần lượt bị ngươi tiếp tục đùa giỡn. - Áo Nhĩ Sắt Nhã quát lạnh.
- À. Ngươi bây giờ biết rồi. Nhưng biết thì sao chứ?
Mẫu thần lại khôi phục vẻ tươi cười, ôn hòa nói:
- Ta sẽ lập tức thu hồi sức mạnh của ngươi lại. Sau đó ta sẽ một lần nữa phong ấn ký ức của ngươi. Ngươi cũng sẽ vẫn như trước, chẳng hề hay biết gì, rồi tiếp tục không ngừng luân hồi. Quản lý quỹ tích Vận Mệnh trong vũ trụ này cho ta, thu thập những sức mạnh Vận Mệnh trong vũ trụ này cho ta. Ngươi căn bản không phản kháng được đâu.
Thanh âm vừa dứt, hai tay Sáng Thế Mẫu Thần tạo thành chữ thập, hai mắt mở lớn sáng quắc như mặt trời sáng chói.
Đột nhiên, từ mọi phương hướng trong Thiên Không thành xuất hiện mười hai vật chứa lóng lánh đủ mọi loại hào quang. Những vật chứa đó có khí tức của Quang Minh, Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt, Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa, Thời Không, Vận Mệnh, Sinh Mạng, Thủy, tổng cộng mười hai loại sức mạnh áo nghĩa, làm cả thành phát ra năng lượng dao động mãnh liệt.
- Vật chứa thần cách. - A Tư Đình Tư cực kỳ hoảng sợ. Thần cách trên ngực hắn bắt đầu không chịu khống chế nữa, kéo theo hắn nhích lên từng chút một về phía đồ đựng thần cách.
Chẳng những A Tư Đình Tư, mà cả thân thể của Hàn Hạo và tất cả Chủ thần có thần cách đều bắt đầu không chịu khống chế, bị thần cách trong cơ thể thao túng, từng chút một nhích về phía vật chứa thần cách tương ứng với mình.
- Ta không thể chống lại ngươi, nhưng ta có thể giết họ. - Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã đột nhiên điên cuồng rít lên. Kính Vận Mệnh xuất hiện sắc thái kỳ dị, trong đó những sợi tơ đại biểu cho quỹ tích Vận Mệnh nhanh chóng đan vào với nhau.
Trong thời gian ngắn ngủi, hàng tỉ tỉ sợi tơ đại biểu cho quỹ tích vận mệnh trong Kính Vận Mệnh kết lại thành mười một cái dây thừng to dài dị thường. Mười một sợi dây dài lớn dị thường vừa thành hình, trừ Áo Nhĩ Sắt Nhã ra, những Chủ thần có thần cách khác toàn bộ đều biến sắc, thần hồn bắt đầu không chịu khống chế nữa.
- Áo Nhĩ Sắt Nhã. Ngươi muốn làm gì? - Tử Vong Chủ thần Nội Tư Đặc hoảng sợ, lớn tiếng hét lớn.
- Các ngươi vĩnh viễn không thoát khỏi bàn tay mụ. Dù sao cũng phải chết. Ta giúp các ngươi vĩnh viễn giải thoát. - Áo Nhĩ Sắt Nhã lạnh lùng cười, đột nhiên dùng sức giật mạnh mười một sợi dây thừng mang theo quĩ tích vận mệnh.
- Áo Nhĩ Sắt Nhã. Ngươi muốn chết. - Sáng Thế Mẫu Thần luôn luôn thong thả, bây giờ rốt cục cũng biến sắc. Mụ chỉ một ngón tay vào Áo Nhĩ Sắt Nhã. Một luồng hào quang dị dạng chợt lóe lên, rồi bắn về phía Vận Mệnh nữ thần.
Áo Nhĩ Sắt Nhã đang dùng sức kéo mạnh sợi dây thừng vận mệnh tái nhợt vì hoảng sợ, vội quát:
- Hàn Thạc. Còn không mau hỗ trợ. Ta phí rất nhiều tinh lực ở Chúng Thần đại lục mới chế tạo ra cuộc chiến chúng thần. Góp nhặt nhiều Thần hồn vào Kính Vận Mệnh, cũng là để dùng vào lúc này. Chỉ cần một thời gian ngắn nữa là những sợi tơ to nhất đại biểu cho vận mệnh của Chủ thần có thần cách sẽ toàn bộ nổ tung. Mười một Thần hồn và thần cách sẽ cùng hoàn toàn bị hủy. Mẫu thần cũng sẽ chính thức bị thương nặng. Còn ngươi cũng có thể có cơ giết mụ.
- Hàn Hạo. Lập tức động thủ. - Hàn Thạc chỉ chần chờ một chốc, lúc này bất chấp tất cả, cùng nhau bổ về phía Áo Nhĩ Sắt Nhã. Vạn Ma đỉnh trong tay được ném đi đầu tiên. Ngàn vạn đạo ô quang đột nhiên chiếu rọi khắp cả Thiên Không thành, bao kín Áo Nhĩ Sắt Nhã vào giữa.
Tuy làm như vậy thì đến cả Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa cũng sẽ diệt vong, nhưng cơ hội chỉ có một lần. Nếu không thể tận dụng cơ hội ngàn năm khó gặp này, họ rốt cuộc sẽ không còn cơ hội phản kháng nào nữa. Vì Hỗn Loạn chi địa, vì Ma Ẩn Cốc, vì thân nhân và bằng hữu của mình, Hàn Thạc không thể không ra sức một phen.
Ô quang trong Vạn Ma đỉnh vừa bắn ra, dị quang do Sáng Thế Mẫu Thần bắn ra bị gạt đi một cách khó khăn. Sức mạnh của hai vũ trụ vừa va chạm lập tức bộc phát những màu sắc rực rỡ. Thân thể Hàn Thạc run lên, máu trong thân thể hắn không kìm được phải rỉ ra. Cuối cùng mới nỗ lực gạt được một kích của Sáng Thế Mẫu Thần.
- Ngươi còn kém xa người kia. Hàn Thạc, sao ngươi có thể đánh với ta được chứ? - Sáng Thế Mẫu Thần mỉm cười, đưa mắt nhìn mười hai đại Chủ thần có thần cách, kể cả Áo Nhĩ Sắt Nhã, từng chút một di động về phía vật chứa thần cách. Trong tay mụ đột nhiên bay ra mười một vầng sáng ngũ sắc bao kín tất cả Chủ thần có thần cách, trừ Áo Nhĩ Sắt Nhã.
- Không ổn, Hàn Thạc, giúp ta một tay. Bị cái vòng phòng ngự của mụ che mất, cho dù ta làm nổ tung Thần hồn của mười một người này, cũng không thể làm nổ tung thần cách của họ. Hàn Thạc, ngươi phải hủy mười một vòng phòng ngự đó đi. Có như vậy ta mới có thể hủy được thần cách của họ. - Áo Nhĩ Sắt Nhã thất thanh thét lên, hiển nhiên vô cùng kinh hoảng.
- Hiểu rồi. - Hàn Thạc hét lớn một tiếng.
Cùng lúc đó một cái bóng hùng vĩ mang theo sức mạnh kỳ dị phá vỡ kết giới Thiên Không thành, rồi lao tới trước mặt Sáng Thế Mẫu Thần.
Chính là hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc. Sau hai trăm năm, hóa thân ngoại thân này không còn là bán thành phẩm do lợi dụng sức mạnh không gian mà dung hợp lại như trước. Đây là một chỉnh thể hoàn mỹ vô khuyết, không hề có sơ hở nào.
Năm đó, vốn không thể dung hợp các lực lượng với nhau. Vì bản thể Hàn Thạc phải ở ngầm trong Ma Ẩn cốc vận dụng Huyền Âm khí rèn luyện thân thể, nên thủy chung không thể thân mật mới mấy cô vợ được. Thời gian hai trăm năm, tên tiểu tử Hàn Thạc rốt cục không nín được, phải dùng một hóa thân ngoại thân giao lưu với cô La Ti hấp dẫn lại không hề chống cự. Nhưng trong lúc vô ý, hắn lại phát hiện khi sử dụng bí pháp giao hợp âm dương trong ma công, hai hóa thân ngoại thân đã có dấu hiệu dung hợp.
Mất thêm một thời gian nữa, Hàn Thạc không ngừng tiếp tục giao hợp với những phụ nữ khác trong cốc. Rốt cục ba mươi năm trước đã thành công làm hai hóa thân ngoại thân hòa hợp thành một khối, trở thành một thứ quái thai trong vũ trụ này.
- Ủa.
Sắc mặt Sáng Thế Mẫu Thần hơi biến đổi. Mụ nhìn chằm chằm vào một tên Hàn Thạc nữa vừa xuất hiện, trong mắt lóe lên những tia sáng kỳ dị, kinh hô:
- Không tệ, không tệ. Gần bằng với thân thể ta. Dung hợp mười ba hệ sức mạnh, hắn quả thực có thể thay thế hoàn mỹ cho thân thể của ta năm trăm ức năm trước. Thật tốt quá. Thân thể này của ngươi có thể trực tiếp dung hợp với thân thể ta, như vậy có thể làm ta vượt qua thời kỳ có sức mạnh toàn thịnh nhất.
- Hàn Hạo. Động thủ! - Hàn Thạc hét lớn một tiếng. Bản thể và hóa thân ngoại thân cùng đánh về phía Sáng Thế Mẫu Thần. Hàn Hạo có tâm thần tương thông với hắn, cưỡi Bạch cốt vương tọa, bảy cây đoạn cốt thứ sau lưng cùng rít lên lao ra. Sức mạnh oán hận tuyệt vọng, sợ hãi, thô bạo, giết chóc vô cùng vô tận được Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo phóng thích ra, cùng hai thân thể Hàn Thạc đánh về phía Sáng Thế Mẫu Thần. Bảy đoạn cốt thứ sau lưng khi đang bay chợt đổi hướng, quẹo về phía màn hào quang đang bao chặt mười một đại Chủ thần có thần cách đâm tới.
Bản thể Hàn Thạc và hóa thân ngoại thân, cộng thêm Tiểu Khô Lâu, sức mạnh ba người trong nháy mắt thi triển đến cực hạn.
Nắm chặt Vạn Ma đỉnh, mười vạn ma đầu trong Vạn Ma Đỉnh cùng gầm rú. Hào quang mười ba hệ sức mạnh lóe ra xung quanh hóa thân ngoại thân, rồi tập hợp thành một luồng. Hơn nữa sức mạnh kinh khủng từ cây cốt thứ trong tay Hàn Hạo cũng đâm tới.
Đổi lại là một Chủ thần có thần cách, dưới ba lực lượng này chắc chẳn sẽ chết.
Sắc mặt Sáng Thế Mẫu Thần ngưng trọng. Chỉ thấy trong mắt mụ lóe ra dị quang, rồi đột nhiên cả thân thể rút lại thành một cục. Vỏ trứng vừa vỡ ra thành từng mảnh bây giờ lại liền lại, trở thành một quả trứng khổng lồ bao kín Sáng Thế Mẫu Thần.
Rắc rắc rắc.
Những thanh âm rùng rợn vang lên trên mặt quả trứng khổng lồ quả trứng khổng lồ đó cũng không biết thật ra làm bằng chất liệu gì. Năm sáu luồng hào quang màu đủ màu dội lên trên mặt quả trứng, y như một dòng nước đang chảy, triệt tiêu đại bộ phận sức mạnh công kích của hai phụ tử Hàn Thạc. Nhất là sức mạnh từ hóa thân ngoại thân Hàn Thạc, khi đánh vào mặt quả trứng khổng lồ thì tựa hồ căn bản không có hiệu quả bao nhiêu.
Chỉ có bản thể Hàn Thạc, cùng với sức mạnh từ Tiểu Khô Lâu phóng thích ra, ngược hẳn với những sức mạnh của vũ trụ này, mới làm quả trứng khổng lồ phát ra những tiếng vang lớn, không ngừng lắc lư.
- Hàn Hạo. Đừng dừng tay. - Hàn Thạc hét lớn. Vạn Ma đỉnh trong tay bắn ra hàng vạn hàng nghìn ma đầu, tụ tập lại với nhau thành một nắm đấm vô cùng kinh khủng, đấm thẳng vào mặt quả trứng khổng lồ.
Một kích của bản thể Hàn Thạc cùng sức mạnh của tất cả ma đầu trong Vạn Ma Đỉnh đã là cực hạn của hắn rồi. Một quyền đánh ra, quả trứng khổng lồ đó kêu lên một tiếng “ầm ầm”, rồi rốt cục vỡ tung ra.
Không chờ Hàn Thạc phát ra nắm đấm thứ hai, những mảnh trứng vỡ lại một lần nữa dán vào làn da sáng bóng mượt mà của Sáng Thế Mẫu Thần, tuy sắc thái đã nhạt đi một chút. Mụ vội vàng lùi ra sau một đoạn dài, rồi đưa mắt nhìn Hàn Thạc, lạnh nhạt nói:
- Muốn chết.
Vừa dứt lời, hai tay Sáng Thế Mẫu Thần làm một động tác kỳ dị. Một vật chứa thần cách mới đột nhiên xuất hiện giữa không khí. Vật chứa thần cách này vừa xuất hiện, lập tức có hào quang đen huyền bắn ra. So với mười hai vật chứa thần cách khác, chẳng những nó lớn hơn, mà khí tức cũng dài vô tận. Trong đó chẳng những mang theo ba phần khí tức của Sáng Thế Mẫu Thần, mà còn có cả một phần tà khí của Hàn Thạc.
Vật chứa thần cách đó vừa xuất hiện, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách không gian, thoáng cái bay tới trên đầu Tiểu Khô Lâu.
Đôi mắt Hàn Hạo lúc này chợt hơi dại đi, có vẻ sững sờ nhìn Sáng Thế Mẫu Thần. Bảy đoạn cốt thứ đang bắn về phía những Chủ thần có thần cách khác cũng đột nhiên ngưng trệ bất động giữa không khí.
- Hài tử của ta. Ngươi mới là con chính thức của ta. Hài tử duy nhất.
Trong mắt Sáng Thế Mẫu Thần tràn đầy ánh sáng hiền hoà, nhìn Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo mỉm cười nói:
- Cha ngươi muốn giết ta. Muốn giết chết mẹ của ngươi. Ngươi cứ trơ mắt mà nhìn cha giết mẫu thân sao?
- Không. - Tiểu Khô Lâu mờ mịt sửng sốt trong chốc lát, rồi cốt thứ trong tay lại chỉ về phía Hàn Thạc.
- Việc này … việc này rốt cuộc là thế nào? - Hàn Thạc tỏ vẻ kinh dị, nhìn Hàn Hạo vẻ khó tin, rồi nhìn Sáng Thế Mẫu Thần. Hắn có cảm giác sắp sụp đổ.
Sáng Thế Mẫu Thần vẫn tươi cười, đầu tiên khen Tiểu Khô Lâu ‘Hảo hài tử’, sau đó cười ha ha nói với Hàn Thạc:
- Ngươi nghĩ rằng chỉ dựa vào huyết mạch của một mình ngươi, bằng vào một vài kí ức không được đầy đủ về ma công, mà hắn thật sự có thể trưởng thành tới bước này à? Ha ha. Hàn Thạc ơi là Hàn Thạc. Từ khi hài tử này tìm được Vong Hồn bia, trong cơ thể hắn đã bắt đầu có một phần máu và ấn kí tinh thần của ta. Chỉ là ngươi và hắn đều không biết thôi.
- Không có máu và dấu vết tinh thần của ta, hắn sao có thể tiến bộ nhanh như thế? Sao có thể có được thực lực ngang với ngươi? Có thể tu luyện một thần cách mới? Do đó, nếu nói hắn là hài tử của hai người chúng ta thì chẳng có gì là quá đáng. Ngươi làm cha muốn bảo hắn giết ta, việc này tự nhiên là không có khả năng rồi.
Nghe mụ vừa nói như vậy, Hàn Thạc tỏ vẻ hoảng sợ. Rốt cục cũng hiểu ra tại sao Tiểu Khô Lâu có thể tiến bộ nhanh như vậy, tại sao hắn có thể hình thành thần cách mới, tại sao thần cách của hắn không cần tín ngưỡng lực duy trì, tại sao hắn khác với đám Nội Tư Đặc.
Hóa ra… hóa ra có lẽ là từ rất sớm, Sáng Thế Mẫu Thần đã cấy mầm mống trong thân thể Hàn Hạo rồi. Một thứ mầm mống có thể làm hắn không ngừng đột biến, không ngừng cường đại.
- Ngươi vừa làm gì với hắn thế. Rõ ràng không phải là suy nghĩ bình thường của hắn. - Hàn Thạc gầm lên. Nhìn Hàn Hạo ánh mắt dại đi, cốt thứ chỉ thẳng về mình, trong lòng hắn dấy lên cảm giác đau đớn tận tim óc.
- Đừng lo. Ngươi sẽ chết. Hắn không chết đâu. Trong vũ trụ này, hắn sẽ là thân nhân duy nhất của ta trong nhân sinh dài đằng đẵng. Hắn mới là hài tử chính thức của ta. Những gì Áo Nhĩ Sắt Nhã vừa nói không hề sai. Trước giờ ta đều chỉ là đối đãi với chúng như nô lệ. Chúng căn bản không xứng làm hài tử của ta. Trong thân thể chúng cũng không có máu của ta, không có dấu vết tinh thần của ta. Ha ha… Hàn Thạc, ta phải đa tạ ngươi. Không có máu của ngươi, không có kí ức sức mạnh và sức mạnh từ thế giới ngươi nhập vào, hài tử của ta sao có thể biến thành lợi hại như thế được. Ha ha, ngươi yên tâm đi đi. Đây là hài tử của hai chúng ta. Sau này sẽ là ông chủ duy nhất của vũ trụ này. Còn ta, sau khi lấy đi sức mạnh của đám Áo Nhĩ Sắt Nhã, sau này sẽ đi tới vũ trụ của ngươi, nắm lấy cả vũ trụ của ngươi. - Mẫu Thần phá lên cười ha hả.
- Hàn Hạo. Giết cha ngươi. Vũ trụ này tương lai sẽ thuộc về ngươi. - Sáng Thế Mẫu Thần sau khi cười một tràng, đột nhiên hét lớn một tiếng.
Ánh mắt Tiểu Khô Lâu dại đi, vừa nghe lệnh của Sáng Thế Mẫu Thần, tựa hồ không biết Hàn Thạc đang đứng trước mặt hắn là ai, đâm thẳng cốt thứ về phía Hàn Thạc, hoàn toàn bất lưu tình. Cùng lúc đó, Sáng Thế Mẫu Thần cũng đột nhiên ra tay. Vừa tiếp tục thu thập vật chứa thần cách mười hai đại thần cách, vừa ngăn chặn bản thể Hàn Thạc. Sức mạnh của mụ mặc dù bị thương nặng, vẫn vượt xa Hàn Thạc, dễ dàng buộc hắn phải trốn đông núp tây.
- Hàn Hạo. Tỉnh lại. Tới đây. Ta mới là cha ngươi. Là cha duy nhất của ngươi. - Hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc hò hét. Bản thể cũng gầm lên cố gắng làm ý thức của Tiểu Khô Lâu tỉnh lại, cố làm hắn phân biệt rõ địch ta.
Hàn Thạc không đành làm Tiểu Khô Lâu bị thương tổn, thủy chung vẫn tránh né. Hóa thân ngoại thân bị sức mạnh từ Cốt Thứ đánh te tua. Bên kia, bản thể Hàn Thạc cũng liên tiếp bị Sáng Thế Mẫu Thần công kích lui lại. Trên người không ngừng bị Sáng Thế Mẫu Thần dùng sức mạnh từ bổn nguyên của vũ trụ này đả kích.
Tay, ngực, bụng, các bộ vị trên người Hàn Thạc đều bị thương. Đến cả Thiên Ma Bất Diệt Thể cũng không đỡ được công kích của Sáng Thế Mẫu Thần, máu chảy ra ròng ròng.
Hắn chỉ có thể không ngừng thiêu đốt Thần hồn trong Vạn Ma đỉnh, hình thành tầng tầng cương tráo che chắn bên ngoài, nỗ lực ngăn cản những công kích trí mạng đến từ Sáng Thế Mẫu Thần.
- Chấp nhận số phận đi. Từ khi ta biết có ngươi tồn tại, ta đã lẳng lặng tính toán. Ngươi sở dĩ có thể sống đến giờ, cũng không phải nhờ vào công của Phí Nhĩ Nam Đa và Áo Nhĩ Sắt Nhã, mà là ta phải chờ ngươi đủ cường đại. Chỉ khi ngươi đủ cường đại, nhi tử chúng ta mới có thể không ngừng tiến bộ, ta mới có thể thu được nhiều sức mạnh hơn từ con người của ngươi. Ha ha, khi có được sức mạnh từ hai thân thể ngươi, ta mới có thể lợi dụng phương pháp bài trừ trở ngại giữa hai vũ trụ của ngươi, tung hoành khắp vũ trụ trong linh hồn ngươi. Ngươi nên biết, tất cả những việc này đều đã sớm được chuẩn bị tính toán cả rồi. Ngươi vĩnh viễn không thay đổi được. - Sáng Thế Mẫu Thần gây ra càng ngày càng nhiều thương thế trên người Hàn Thạc, mặt vẫn đầy vẻ ôn hòa, cười tủm tỉm nói.
Bên kia, Áo Nhĩ Sắt Nhã trợn mắt nhìn cảnh này nhưng lại không làm gì được. Mặc dù nàng muốn cũng không tham dự vào, cũng không thể tạo thành chút ảnh hưởng nào với Sáng Thế Mẫu Thần. Ngược lại còn có thể giúp cho lực lượng của Sáng Thế Mẫu Thần mạnh hơn.
Cứ theo tình thế này mà tiếp tục, những người hôm nay tiến vào Thiên Không thành đều sẽ bị Sáng Thế Mẫu Thần một lưới bắt hết. Sáng Thế Mẫu Thần đã tính đủ mọi đường rồi, căn bản không để bất luận kẻ nào sống mà rời khỏi nơi này.
Áo Nhĩ Sắt Nhã và Hàn Thạc không tính được Hàn Hạo trở nên như vậy. Do đó họ chỉ có thể tiếp tục bị rơi vào thế bất lợi.
Bên kia, hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc không ngừng tránh né, bị Tiểu Khô Lâu dùng Cốt Thứ đâm thẳng vào ngực. Tiểu Khô Lâu đưa tay chụp lấy Cốt Thứ muốn đâm vào đầu của hóa thân ngoại thân Hàn Thạc.
- Hàn Hạo. Tỉnh lại. Tỉnh lại. Ngươi quên rồi à. Chúng ta cùng nhau chinh chiến. Lúc ở học viện Kỳ Áo đại lục, ngươi đã làm việc cho ta. Sáng sớm quét dọn cho ta. giáo huấn Lỵ Toa cho ta…
Trên mặt Hàn Thạc lần đầu xuất hiện vẻ kinh hoảng. Hắn thủy chung không thể hạ độc thủ đối với Hàn Hạo. Tình thế này đối với hắn càng ngày càng bất lợi.
Không biết có phải là nhờ vào tiếng tinh hô tê tâm liệt phế của Hàn Thạc không mà Tiểu Khô Lâu sửng sốt một chút, đột nhiên ôm đầu nức nở, như giữa đầu óc hắn có vạn con đao nhọn đang xoay tròn khoan vào. Đôi mắt hắn trong chốc lát mờ đi, trong chốc lát lại rõ ràng, không ngừng biến hóa.
Bên kia Sáng Thế Mẫu Thần vừa thấy hình dáng Hàn Hạo như vậy, sắc mặt khẽ biến. Mụ tựa hồ không ngờ Tiểu Khô Lâu lại có thể thoát được ấn kí tinh thần mà mụ lưu lại rất nhiều năm trước. Đang tính tăng thêm sức mạnh để nắm chắc lại Hàn Hạo.
Ngay lúc này, bản thể Hàn Thạc điên cuồng tấn công mụ. Mười vạn ma đầu trong Vạn Ma đỉnh toàn bộ gầm rú bay ra hết. Không tiếc mọi tổn thất ngưng tụ với toàn bộ sức mạnh trong cơ thể Hàn Thạc, bám chặt lấy Sáng Thế Mẫu Thần không tha.
- A.
Hàn Hạo ôm đầu kêu la, rồi gầm lên:
- Ta có phụ thân. Không có mẫu thân.
Vừa nói xong, cốt thứ trong tay lập tức đâm vào vật chứa thần cách bên cạnh. Chỉ nghe bùng nổ ‘Ầm ầm’, vật chứa thần cách đó lập tức nổ tung. Bảy đoạn cốt thứ nãy giờ vẫn lẳng lặng trôi nổi trong không trung cũng đồng thời xuất động, phá vỡ mười một vòng phòng ngự trên đầu những đại Chủ thần có thần cách.
- Không. - Sáng Thế Mẫu Thần rốt cục kinh hô, không kìm được sợ hãi phải phát ra tiếng kêu hoảng loạn.
Bên kia, Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã sớm đang chờ, rốt cục tìm được cơ hội. Trong chốc lát, mười một sợi dây lớn trong Kính Vận Mệnh bị giật đứt. Kính Vận Mệnh cũng trong nháy mắt nổ tung.
Khi Kính Vận Mệnh vừa nổ, trừ Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa ra, mười Chủ thần kia trong nháy mắt cả thân thể lẫn Thần hồn đều tan thành khói bụi. Mười tiếng vang trong trẻo lập tức truyền đến. Mười đại thần cách cũng liên tiếp nổ tung ra.
Sáng Thế Mẫu Thần đang điên cuồng công kích bản thể Hàn Thạc, chợt giữa thân thể mụ liên tiếp vọng ra mười tiếng nổ đùng đoàng thật lớn tương ứng. Sắc mặt Sáng Thế Mẫu Thần tái nhợt đi. Khi tiếng nổ cuối cùng vang lên, thân thể mụ chợt loạng choạng, sức mạnh tựa hồ không đủ nữa.
- Hàn Hạo. Liên thủ. Giết chết mụ điếm này. - Hàn Thạc quát lớn một tiếng.
Bên kia hai tròng mắt Hàn Hạo khôi phục vẻ trong trẻo, liên thủ cùng hai thân thể Hàn Thạc. Sức mạnh trùng điệp cùng oanh kích Sáng Thế Mẫu Thần lúc này đang rất bất ổn, gây nên những vết thương rất nặng trên người Sáng Thế Mẫu Thần.
Bên kia, Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa vì được Hàn Hạo tiện tay phá huỷ vật chứa thần cách Thời Không nên may mắn không chết, đứng cùng Vận Mệnh nữ thần, kinh hồn táng đảm nhìn hai phụ tử Hàn Thạc hợp lực đánh giết Sáng Thế Mẫu Thần. Những công kích của họ đánh vào người Sáng Thế Mẫu Thần làm thân thể mụ thủng lỗ chỗ, khí tức sinh mạng từ từ yếu đi.
Đột nhiên, Vạn Ma đỉnh trong tay Hàn Thạc chụp mạnh xuống, trùm cả người của Sáng Thế Mẫu Thần vào. Với sự giúp đỡ của năng lượng chưa tiêu tán của thần cách và thần hồn của mười đại Chủ thần có thần cách trước khi chết bắn ra, cộng thêm sức mạnh của mười vạn ma đầu trong Vạn Ma Đỉnh, tạm thời có thể vây khốn Sáng Thế Mẫu Thần trong Vạn Ma Đỉnh. Hắn nắm chắc Vạn Ma đỉnh, lúc này quát:
- Phí Nhĩ Nam Đa, mở thông đạo tới Ma Ẩn cốc. Ta cần sự giúp đỡ của Ma Ẩn cốc mới có thể luyện chết được mụ.
Phí Nhĩ Nam Đa cả kinh, lập tức ra tay xé rách không gian, để hai phụ tử Hàn Thạc dẫn đầu đi vào đó. Hắn cùng Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã đi theo tới Ma Ẩn Cốc.
Mấy người vừa đi, không biết có phải vì Thiên Không thành mất đi sức mạnh duy trì của Sáng Thế Mẫu Thần không mà đột nhiên nổ tung giữa biển sao mênh mông. Chỉ trong chốc lát đã biến thành tro bụi trong vũ trụ.
Ma Ẩn cốc. Cửu Địa Huyền Âm tụ linh trận một lần nữa khởi động. Cái khác là lần này nguồn sức mạnh lại là bản thể Hàn Thạc. Với sự giúp đỡ từ sức mạnh và và thần hồn chưa phân tán hết của mười đại Chủ thần có thần cách, cùng mười vạn ma đầu trong Vạn Ma đỉnh, cộng với cả Huyền Âm khí của bản thể tích luỹ bao nhiêu năm nay, Hàn Thạc bắt đầu luyện hóa Sáng Thế Mẫu Thần bị giam trong Vạn Ma đỉnh.
Thời gian qua mau. Trăm năm nháy mắt trôi qua.
Do Thời Không Chủ thần Vận Mệnh nữ thần và Hàn Hạo cùng làm hộ pháp, mất cả trăm năm, Hàn Thạc rốt cục mới có thể luyện hoá được toàn bộ í thức của Sáng Thế Mẫu Thần.
Sau khi luyện hóa ý thức của Sáng Thế Mẫu Thần, hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc thông qua việc từng chút một hấp thu luyện hoá sức mạnh bổn nguyên trên người Sáng Thế Mẫu Thần trong Vạn Ma đỉnh, ngay khi toàn bộ sức mạnh của Sáng Thế Mẫu Thần đã mất đi, hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc đã trở nên vô cùng cường đại.
Trong Ma Ẩn cốc, Hàn Thạc rốt cục ra khỏi cốc. Ánh mắt nhìn đám người Phí Nhĩ Nam Đa, Áo Nhĩ Sắt Nhã, Cát Nhĩ Bá Đặc, Ngải Mễ Lệ, Ngũ Hành Giáp Thi, An Đức Lệ Na, Phỉ Bích, Ngõa Tây Tư, nhất nhất đảo qua từng người một, rồi cười nói:
- Mụ hoàn toàn biến mất rồi. Từ nay về sau, vũ trụ này vĩnh viễn không có chưởng khống giả nữa.
- Sau này, ngươi là chưởng khống giả mới mà. - Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã mỉm cười, nhẹ giọng nói.
- Xin lỗi. Lúc trước ta hiểu lầm ngươi. Tưởng rằng ngươi giống mười người bọn chúng. - Hàn Thạc nhìn Áo Nhĩ Sắt Nhã, xin lỗi thật lòng.
Áo Nhĩ Sắt Nhã cười lắc lắc đầu nói nhẹ:
- Ngươi không cần xin lỗi. Ta luôn đợi một cơ hội này. Để đạt được mục đích, đã làm rất nhiều việc không đáng làm. Nhưng cũng may mà ngươi thành công, không làm ta thất vọng. Ngươi cũng không phải một Mẫu Thần khác. Ngươi không có hành động vô tình vô nghĩa như vậy.
- Hàn Thạc. Thời gian nào thì mở thông đạo cho ta. Ta muốn ra ngoài một chút. - Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa cũng cười cười, ôn hòa nói với Hàn Thạc.
- Trên trăm năm nữa đi. Chờ bản thể ta hấp thu xong vài thứ sức mạnh ở vũ trụ này xong, đột phá tới cảnh giới Ma Tôn, sẽ giúp ngươi mở thông đạo vũ trụ. - Hàn Thạc cười nói.
- Ta cũng muốn đi xem.
Áo Nhĩ Sắt Nhã khẽ cười. Liếc nhìn Phí Nhĩ Nam Đa, nàng ta nhẹ giọng:
- Đi thôi. Chúng ta cũng không nên quấy rầy hắn nữa.
- Cha. Người rốt cục ra rồi. - Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo nở một nụ cười rất tự nhiên, nhìn Hàn Thạc.
Khẽ xoa đầu hắn, Hàn Thạc không nói thêm gì nữa. Tình cảm giữa cha con không cần dùng ngôn ngữ mới hiểu được.
Ánh mắt lướt qua đám nữ nhân Phỉ Bích, Phạm Ny, Ngải Mễ Lệ, Lỵ Toa, Đường Na, Tô Phỉ, Khiết Bích Nhi, La Ti, không sót một ai, thần sắc Hàn Thạc trở nên mập mờ:
- Ta biết. Các nàng đều muốn có hài tử, chắc là mong chờ lâu rồi. Từ giờ trở đi, ta cho các nàng hài tử. Các nàng muốn bao nhiêu, ta cho bấy nhiêu.
Mấy cô đỏ mặt, nhưng trong lòng lại dâng lên niềm vui rộn rã.
Hết.
Bình luận truyện