[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù
Chương 7 : – Băng hỏa đồng nguyên ( Thượng )
Người đăng: ngoctay
.
Tra Cực đi tới trước mặt Hoa Thiên, giật bảo nhận băng lãnh đưa cho Niệm Băng, “ Vậy cũng không cảm ơn ngươi. Bất quá, ngươi có cho chúng ta vỏ đao không ? “.
Hoa Thiên liếc nhìn bảo nhận quyến luyến không rời, xoay người vào nhà, một lát sau, đem ra một vỏ đao loang lổ rỉ sét ném cho Niệm Băng. “ Vỏ đao này làm từ hàn thiết, được ta đặc thù gia công, tương hợp với hàn đao, đút nhận vào vỏ, sẽ không chạm vào thân vỏ, lại còn có thể che dấu hàn ý trên thân đao, lần này ta thật sự là lỗ lớn “.
Niệm Băng đút hàn đao vào vỏ, quả nhiên, thanh lam quang mang bị thu liễm, ngay cả hàn khí cũng không còn, chỉ có Băng Tuyết nữ thần chi thạch ở chuôi đao vẫn tản ra lam quang nhàn nhạt. Nhìn đao trong tay, Niệm Băng cung kính hướng Hoa Thiên vái dài, “ Cảm tạ tiền bối ban đao, tiền bối, đao này đã được khảm bảo thạch, so với trước kia bất đồng, thỉnh người cấp cho nó một cái tên “.
Trong mắt Hoa Thiên toát ra quang mang mông lung, “ Thu thủy bạch lộ, hàn thiên đống địa, vậy thì gọi nó là Thần Lộ đao đi “.
Tra Cực tán thán : “ Thần Lộ, quả thực là tên hay “.
Niệm Băng nắm chặt Thần Lộ, trong lòng ngầm đích kêu lên, mụ mụ, Băng Tuyết nữ thần chi thạch mà người cho ta đã được khảm trên thanh đao này, người có trách ta ? Ta bây giờ vẫn còn nhớ kỹ, lúc ly khai người thở dài tràn ngập vẻ không cam lòng, thanh đao này lại có hồn của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, vậy hãy gọi là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức. Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức – Thần Lộ đao. Một thanh tuyệt thế thần nhận đã xuất hiện như vậy.
Hoa Thiên nhìn về phía Tra Cực, nói : “ Ta mệt rồi, các ngươi đi đi. Vừa rồi ánh đao lên tới tận trời, sợ rằng đã bị vũ nhân chú ý, lúc trở về cẩn thận một chút. Thái đao, đáng tiếc a ! Vẫn lại là thái đao. Mẹ nó “. Đem bất mãn trong lòng trút ra, Hoa Thiên bước tập tễnh hướng về căn phòng nhỏ tối om của hắn.
Tra Cực kéo tay Niệm Băng, nói : “ Tiểu phá đao nói đúng, chúng ta đi mau, tránh bị người chú ý mới được, thật sự là tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi “. Vẫn còn đang nói, hắn đã lấy từ trong y phục tấm vải sợi quấn quanh chuôi đao, che dấu quang hoa của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, rồi đem đao đút vào ngực Niệm Băng, kéo hắn vội vã rời đi.
Người trong Băng Tuyết thành đại đa số đã ngủ, trên ngã tư có vẻ lành lạnh, vừa đi, Niệm Băng vừa thấp giọng hỏi Tra Cực : “ Sư phụ, Hoa Thiên tiền bối vừa rồi là tu luyện vũ kỹ sao ? ”.
Tra Cực mỉm cười, đáp : “ Có thể nói phải, cũng có thể nói không phải. Hắn mặc dù tu luyện đấu khí, nhưng bản thân lại không có vũ kỹ gì, với trình độ Cửu Ly đấu khí của hắn, hẳn là đã vượt qua đại kiếm sư vũ giả, thậm chí có thể tiến vào cảnh giới vũ đấu sư. Nhưng là, hắn lại không có một chút võ thuật kỹ xảo, Cửu Ly đấu khí của hắn, hoàn toàn là vì luyện chế mà tu luyện, ngươi cũng thấy được, với cực phẩm hỏa chúc tính đấu khí, còn có cái gì thích hợp hơn để luyện chế binh khí đây ? “.
“ Sư phụ, vậy dùng đấu khí nấu ăn không được sao ? Đấu khí cũng có thể có các loại thuộc tính a ! ”. Niệm Băng đem nghi hoặc trong lòng ra hỏi.
Tra Cực lắc đầu, nói : “ Không được, đấu khí vô cùng bá đạo, nói cho cùng chính là bộc phát tính, mà ma pháp lại có thể tùy tâm sở dục, đừng nhiều lời, đi nhanh lên một chút, về lữ điếm rồi hãy nói, sáng sớm ngày mai, chúng ta trở về đào hoa lâm. Trước khi trở về trước, ngươi nghìn vạn lần đừng cho Thần Lộ đao rời vỏ, một khi bị người phát hiện, chúng ta sợ giữ không được bảo bối “.
Lúc bọn hắn trở lại lữ điếm, đã gần đến đêm khuya, Tra Cực đi một ngày đường, sớm đã mệt mỏi, đưa Niệm Băng về phòng xong, tự quay về phòng cách vách nghỉ ngơi.
Niệm Băng mặc dù cũng mệt mỏi, nhưng bảo bối mới có, thiếu niên tâm tính khiến hắn không ngủ được, từ trong lòng lấy ra Thần Lộ đao ngắm nhìn, nếu không phải Tra Cực đã dặn dò, hắn khẳng định đã rút đao khỏi vỏ, để xem lại thanh lam sắc quang mang. Tiếng ngáy như ẩn như hiện, hiển nhiên Tra Cực đã ngủ kỹ, Niệm Băng thè lưỡi, thì thào lẩm bẩm : “ May mắn là hai gian phòng, nếu không, đêm nay ta chắc khỏi cần ngủ. Tiếng ngáy của sư phụ uy lực cũng thật là lớn a ! “.
Giữ Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức trong ngực, Niệm Băng chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu thói quen hàng ngày –minh tưởng. Chốt lát sau, hắn đã tiến vào trạng thái nhập định. Dưới sự dẫn phát của tinh thần lực, hỏa nguyên tố cùng băng nguyên tố chậm rãi hướng về thân thể Niệm Băng ngưng tụ lại, hôm nay thật sự có chút mệt mỏi, hơn nữa lại hưng phấn vì có được Thần Lộ đao, khiến cho hắn quên mất băng, hỏa lưỡng chủng ma pháp lực lúc này đã rơi vào trạng thái không cân bằng, không bị khống chế, ma pháp nguyên tố tự nhiên về thân thể ngưng tụ.
Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch đều đẩy nhanh tốc độ ngưng tụ ma pháp nguyên tố của Niệm Băng, không cần mất nhiều thời gian, ma pháp lực bị tiêu hao ban ngày đã hoàn toàn khôi phục, chỉ bất quá, lúc này băng cùng hỏa lưỡng chủng ma pháp nguyên tố rơi vào một trạng thái vi diệu, từ hơn một năm nay, Niệm Băng mỗi ngày đều không gián đoạn tu luyện với sự trợ giúp của hai khỏa cực phẩm bảo thạch, khiến cho ma pháp lực của hắn sớm đã tích súc tới một trình độ nhất định, tích súc về lượng tất nhiên sẽ dẫn đến biến hóa về chất. Nếu là ma pháp sư phổ thông, tiếp tục tu luyện, tự thân ma pháp sẽ có thể đột phá giới hạn để đạt tới cảnh giới cao hơn, nhưng là, với Niệm Băng lại không giống vậy, hắn có ma pháp lực của hai loại thuộc tính hoàn toàn tương khắc, bây giờ đã đạt tới giới hạn, nhưng lại xảy ra biến hóa đặc thù. Băng, hỏa lưỡng chủng nguyên tố sau khi tràn ngập hai nửa thân, vì muốn xâm chiếm không gian lớn hơn, đã bắt đầu quá trình khuynh trát lẫn nhau, băng ma lực tìm kinh mạch từ trái công kích sang phải, hỏa ma lực lại tìm kinh mạch từ phải công kích lại bên trái, bị lưỡng chủng ma pháp lực đang từ từ công kích đánh trúng, thân thể Niệm Băng xảy ra biến hóa rõ ràng, chính giữa thân thể tạo thành giới tuyến, nửa người bên trái khẩn trương biến thành màu lam, mà nửa người bên phải lại khẩn trương biến thành màu đỏ, nhất thời, hồng, lam lưỡng sắc quang mang không ngừng ba động, đấu tranh trở nên càng ngày càng kịch liệt. Từ cực hàn tới cực nhiệt, công kích mãnh liệt khiến Niệm Băng từ trạng thái nhập định tỉnh lại.
Tâm thần tỉnh táo, Niệm Băng lập tức phát hiện việc không ổn trên thân mình, lúc này, bất luận là băng ma lực hay là hỏa ma lực, đều đã đạt tới trạng thái cuồng bạo trước đây chưa từng có, lưỡng chủng ma lực khuynh trát lẫn nhau, bên nào cũng không nhường bên nào, Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch đồng thời tản ra quang mang nhàn nhạt, đem ma lực ẩn chứa bên trong rót vào cơ thể Niệm Băng, tựa hồ muốn hiệp trợ ma lực đồng nguyên bên mình áp đảo.
Băng, hỏa giao tranh, đau đớn khiến Niệm Băng toàn thân không ngừng co giật, nhưng lúc này mọi sự đã vượt xa khả năng khống chế của hắn, đừng là muốn kêu đau một tiếng, ngay cả há mồm cũng không há được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể chính mình lúc lam lúc hồng, theo từng công kích ma pháp lực mà không ngừng biến hóa. Lưỡng chủng ma pháp lực càng ngày càng cuồng bạo, Niệm Băng nửa người bên trái đã bao trùm một tầng băng sương, mà nửa người bên phải lại có thể bốc hỏa, y phục trên người đã phát ra mùi cháy khét thoang thoảng.
Chịu đựng sự trùng kích của cực hàn, cực nhiệt lưỡng chủng ma lực, thần chí Niệm Băng dần dần có chút mơ hồ, hắn nhớ tới phụ thân, nhớ tới mẫu thân, nhớ tới mọi sự trước kia phát sinh tại.
“ Mụ mụ, ba ba, ta sẽ chết sao ? Ta sẽ chết sao ? Không, Băng nhi không muốn chết a ! Ba ba, người không phải từng nói, băng cùng hỏa cũng không phải hoàn toàn là đối lập sao ? Tại sao ta lại thấy khó chịu như thế ? Người là hỏa, mụ mụ là băng, các người có thể kết hợp, tại sao ma pháp lực của ta lại không thể. Ba ba, mụ mụ, các ngươi hãy dạy Băng nhi, hiện tại phải làm thế nào ? “.
Thể chất của con người, căn cứ hoàn cảnh xuất sinh, cùng với phụ mẫu di truyền bất đồng, bản thân sẽ sở hữu thuộc tính cũng bất đồng. Có thuộc tính gì, thì thích hợp tu luyện ma pháp hoặc là đấu khí của thuộc tính đó, nếu một người mang thuộc tính hỏa muốn tu luyện băng hệ ma pháp hoặc là băng hệ đấu khí, cơ hồ là không có khả năng, cho dù cường hành tu luyện, cũng sẽ không có hiệu quả gì, cả đời cũng khó có chút thành tựu. Mà Niệm Băng sở dĩ có đồng thời lưỡng chủng ma pháp lực, cố nhiên là bởi vì trên người có sự kích thích đồng thời của Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch mà phụ thân và mẫu thân lúc ở Băng Thần tháp đã đưa cho hắn, nhưng cũng là bởi thuộc tính trên người hắn phân không ra. Như bình thường mà nói, nếu phu thê song phương có thuộc tính bất đồng, hài tử sẽ chỉ kế thừa thuộc tính từ một phía.
Nhưng phụ mẫu của Niệm Băng, thuộc tính của từng người đều rất mạnh, có thể nói là hai thứ cực đoan, cho nên, khi Niệm Băng xuất sinh lại mang theo đồng thời hai thuộc tính, người có song thuộc tính, vạn người không được một, nếu thuộc tính không tương khắc, mà tu luyện ma pháp, trở thành một gã song hệ ma pháp sư, tất nhiên danh chấn đại lục. Nhưng là, song thuộc tính của Niệm Băng lại là hai chủng loại tương khắc, băng cùng hỏa vốn là cừu địch, Niệm Băng trong một năm này, dưới tình huống không có người chỉ đạo đã lần mò đồng thời tu luyện lưỡng chủng ma pháp tương khắc, bởi vì vẫn duy trì được trạng thái cân bằng, hơn nữa ma pháp lực của hắn lại không mạnh, mới không có dẫn đến hỗn loạn, nhưng trải qua một năm tu luyện, được hai khối cực phẩm bảo thạch trợ giúp, ma pháp lực của hắn đã đạt tới trạng thái giới hạn, rốt cục là bởi vì ma pháp lực không cân bằng từ ban ngày mà dẫn tới hiện tượng băng hỏa hỗ công hiện tại. Băng hỏa ở trong cơ thể hoành hành, người thường sớm đã đứt đoạn kinh mạch mà chết, cho dù bản thân Niệm Băng có cả lưỡng chủng cực đoan thuộc tính, dưới tình huống này, vẫn rơi vào cảnh giới nguy ngập, chỉ cần một bên yếu thế, nếu không phải dẫn hỏa tự thiêu thì chính là băng diệt toàn thân.
Hồng, lam lưỡng sắc quang mang vẫn như trước lập lòe giao nhau, thân thể Niệm Băng co quắp ngày càng mãnh liệt, kinh mạch trong cơ thể cũng đau đớn vô cùng, tiên huyết dần dần chảy ra từ lỗ chân lông.
Bình luận truyện