[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 23 : – Dung hợp ma pháp đích quyển trục ( Thượng )

Người đăng: ngoctay

.
Lúc Niệm Băng khép quyển sách kia lại, hắn lại nhớ tới lời Tra Cực nói trước đây, thập niên luyện trù, thập niên ngộ trù, đúng vậy, những lời này cũng có thể hữu ích trong bất cứ lĩnh vực nào, một chữ ngộ, giúp cho việc học tập ma pháp trận của chính mình trở nên sáng sủa. Có lẽ, người bình thường nghiên cứu mười năm cũng không bằng một lần ngộ này. Long Linh vẫn như trước bồi bạn bên cạnh Niệm Băng, tiếp tục dựa theo phương pháp tu luyện tinh thần lực Niệm Băng dạy, chỉ bất quá, hiện tại tu luyện đã không còn chuyên chú, Long Trí giao cho nàng một nhiệm vụ rất trọng yếu, đó chính là chiếu cố tới sinh hoạt của Niệm Băng, thỏa mãn tất cả những thứ hắn cần. Cho nên, thời gian nào mà nàng không tu luyện, sẽ phải nhìn ngó Niệm Băng. " Xem đủ rồi sao ? “. Thanh âm nhẹ nhàng cất lên, Long Linh ngẩng đầu nhìn về phía Niệm Băng đang đứng lên. Niệm Băng mỉm cười gật đầu, nói : “ Ta nghĩ, hiện tại chúng ta có thể tới tầng thứ ba rồi, mặc dù tri thức nơi đó ta còn vô pháp ứng dụng, thế nhưng hy vọng có thể từ trong đó tìm được vài thứ đặc thù, nếu có thể vận dụng vào ma pháp quyển trục, quyển trục ta chế tác sẽ có được vài đặc tính mà những quyển trục khác không thể có được ". Long Linh nghe ra thứ gì đó trong lời Niệm Băng, “ Ý của ngươi là, ngươi có thể cải biến ma pháp quyển trục sao ? Nhưng là, phương pháp chế tác quyển trục được truyền lại hơn một nghìn năm rồi, còn chưa có ai có thể có điều cải biến ! “. Niệm Băng cười hắc hắc, đáp : “ Đó là bởi vì tiền nhân tiếu ý tưởng sáng tạo, ta nghĩ, ta có thể làm được, mặc dù chỉ mới vừa nhập môn, thế nhưng, chỉ cần cho ta thời gian tiến hành nghiên cứu, ta nhất định có thể thành công “. Qua nhận thức về ma pháp trận, hắn đã minh bạch rất nhiều thứ, ứng dụng và lý giải, hoàn toàn là hai việc khác nhau, hắn hiện tại thì không cần nhìn tới phương pháp chế tác ma pháp quyển trục, cũng có thể tưởng tượng được chính xác nguyên lý họa xuất và chế tác cao giai ma pháp quyển trục, đó chính là bởi chữ ngộ kia. Thấy Long Linh tựa hồ có chút nghi hoặc, Niệm Băng cúi người, lấy lên một tờ giấy trên mặt đất, đó là một tờ giấy được họa ma pháp phù hiệu. Hắn đưa cho Long Linh, nói : “ Từ trên mặt nó ngươi có thể nhìn ra điều gì ? “. Long Linh nhận lấy, chỉ thấy trên mặt có họa vài phù hiệu không hề phức tạp, nhíu mày, nói : “ Đây tựa hồ là một loại quyển trục họa pháp, bất quá, xét từ mức độ phức tạp, đây là một nhị giai quyển trục ! Cái này có ý nghĩa gì sao ? “. Niệm Băng mỉm cười, nói : “ Ngươi nói rất đúng, đây là một quyển trục, đê cấp ma pháp quyển trục, bất quá, có một điều ngươi nói sai rồi, nó không phải một nhị giai ma pháp quyển trục, mà là nhất giai. Đừng kinh ngạc, tuyệt đối là nhất giai ma pháp quyển trục, nó có vẻ hơi phức tạp, sự phức tạp của nó là có đạo lý. Ngươi xem đi “. Nói xong, hắn lấy lại quyển trục từ tay Long Linh, rồi vung lên, được băng hệ ma pháp lực kích thích, tờ giấy trắng trong nháy mắt biến mất, một băng trùy xuất hiện giữa không trung, chợt bắn tới phía Long Linh. Loại nhất giai công kích ma pháp này đối với Long Linh mà nói thì tự nhiên sẽ không phát sinh ra thương tổn gì. Long Linh nhấc tay, cũng phát ra một băng trùy nghênh đón, dựa theo lẽ thường mà phán đoán, hai băng trùy sẽ đụng độ tạo thành băng phấn. Thế nhưng, thứ Niệm Băng làm ra há lại có thể dùng lẽ thường mà đoán được sao ? Hai băng trùy giống nhau va chạm, quả thực sinh ra băng phấn, chỉ bất quá, ngay khi Long Linh tưởng rằng đã kết thúc, từ trong băng phấn đột nhiên bắn ra một đạo băng nhận, trong chớp mắt đã chém tới trước mặt nàng. Long Linh kinh hô một tiếng, lúc này nàng đã không kịp sử dụng ma pháp, chỉ có thể cúi đầu, nỗ lực né nhanh. Niệm Băng mỉm cười, phất tay, băng đao vẽ ra một đường vòng cung rồi rơi vào tay hắn. " Thế nào ? Ngươi minh bạch chưa ? “. Long Linh nhìn Niệm Băng, dần dần từ kinh ngạc tỉnh táo lại, “ Đó, đó là ? “. Niệm Băng mỉm cười nói : “ Đây là thành quả ta nghiên cứu ra, không sai, từ mặt ngoài mà xem, nó chỉ là một nhất giai quyển trục, thế nhưng, bên trong quyển trục, lại dung hợp hai ma pháp Băng Trùy và Băng Nhận Thuật, một nhất giai, một nhị giai, nếu ngươi bị nhất giai Băng Trùy mê hoặc, tất nhiên sẽ bị thương bởi nhị giai ma pháp sau đó, thi triển cái này, ta chỉ muốn chứng minh với ngươi một nguyên lý, điều tiền nhân lưu lại đương nhiên quý giá, nhưng nếu chúng ta không biết sáng tạo, thì cũng chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới của tiền nhân, ta muốn nói với ngươi, chính là phương pháp chế tác của đồng quyển trục đa ma pháp. Mặc dù còn chưa đầy đủ, thế nhưng, ngươi tưởng tượng một chút, nếu ta có thể đem một ngũ giai và một lục giai ma pháp dung hợp trong một quyển trục, thì khi cùng ma pháp sư đối kháng, uy lực mà nó có khả năng phát huy thậm chí có thể hủy diệt một ma đạo sĩ “. Long Linh trợn to mắt nhìn Niệm Băng, nàng thật sự vô pháp lý giải được đầu óc của thiếu niên trước mặt này là được làm bằng gì, hơn nghìn năm rồi, lần đầu tiên có người lớn mật đưa ra ý nghĩ như vậy, lần đầu tiên có loại nghiên cứu này xuất hiện, mặc dù Niệm Băng vẫn chỉ là một đại ma pháp sư, thế nhưng, thành tựu của hắn tuyệt không thể kém so với một ma đạo sư, chỉ cần nghiên cứu này của hắn thành công, vậy thì, địa vị của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội trên đại lục tất nhiên sẽ được cải thiện đáng kể. " Niệm Băng, ngươi đến tột cùng là làm như thế nào ? Ngươi dĩ nhiên thật sự thành công rồi “. Ánh mắt Long Linh nhìn Niệm Băng đã xuất hiện thứ gì đó, dù sao, bất luận là nữ nhân loại nào, chung quy vẫn sẽ bị hấp dẫn bởi nam nhân có thành tựu. Niệm Băng mỉm cười, nói : “ Kỳ thật thì chẳng có gì, đi thôi, chúng ta nên tới tầng thứ ba, chờ ta hoàn thiện nghiên cứu này xong, ta sẽ dạy ngươi phương pháp chế tác dung hợp quyển trục, đáng tiếc chính là, loại quyển trục này chế tác rất khó khăn, so với quyển trục bình thường thì khó khăn hơn nhiều, cho dù là ta, hiện tại cũng chỉ thành công chế tạo ra cái vừa rồi ngươi xem. Giai càng cao, càng cần có tinh thần lực và ma pháp lực khổng lồ hỗ trợ, bất quá, ta thủy chung nghĩ rằng, trong đó hẳn phải có chút huyền bí, ta hiện tại chỉ là cưỡng ép hai ma pháp đặt trên một quyển trục, nếu có thể để cho bọn họ tự nhiên kết hợp cùng một chỗ, nếu vậy, hiệu quả tất nhiên sẽ hoàn toàn khác. Quyển trục trên mặt đất ngươi cầm đi, giao cho phụ thân ngươi, mấy ngày nay ta cũng chỉ làm ra được mười ngũ giai quyển trục, bốn lục giai quyển trục mà thôi. Ở tầng thứ ba, ta nghĩ, ta còn cần nghiên cứu cẩn thận về ma pháp trận, sau khi tìm được phương pháp tốt hơn, ta mới tiếp tục chế tác quyển trục “. Vừa nói, hắn vừa đi lên tầng thứ ba của đồ thư quán. Niệm Băng đương nhiên sẽ không đem tất cả ý nghĩ trong lòng nói ra, kỳ thật, hắn hiện tại đã có thể chế tác dung hợp ma pháp quyển trục cấp bậc cao hơn, hắn dùng giấy trắng thử nghiệm các loại phương pháp dung hợp, uy lực của ma pháp mặc dù khác nhau, nhưng nguyên lý thì là tương đồng, chỉ cần có thể thử nghiệm thành công với đê giai ma pháp, vậy thì, cao giai ma pháp cũng tất nhiên là có thể thành công. Thân ảnh của Niệm Băng biến mất ở góc thang lầu, Long Linh hơi chán nản ngồi bệt xuống đất, nhìn giá sách trước mặt, tự nhủ : “ Tại sao ? Tại sao hắn có thể từ thư sách ‘ tử ‘ này tìm ra được những thứ ‘ hoạt ‘ như vậy, tại sao ta không làm được ? Ma pháp thiên tài cái gì, ở trước mặt hắn, ta chỉ bất quá là một tiểu hài tử mà thôi “. Nàng mơ hồ cảm giác được, tương lai không xa, Niệm Băng tất nhiên có thể khiến cho ma pháp giới chấn động, khi đó, hắn sẽ trở thành một tồn tại bất hủ trong ma pháp thế giới, mà mình, là kẻ chứng kiến cái tồn tại này đầu tiên. Niệm Băng nghiên cứu cực kỳ gian khổ, khổ ở yêu cầu của hắn đối với chính mình, từ lúc tiến vào đồ thư quán tới nay, hắn đã gần một tháng không hề ly khai, khi hắn mệt mỏi, thì dùng minh tưởng phương pháp mà nghỉ ngơi, tinh thần khôi phục, lập tức tiếp tục nghiên cứu và học tập, ma pháp tri thức thu được ở tầng thứ ba lớn hơn nhiều so với hắn tưởng tượng, Niệm Băng trước tiên đem tất cả chú ngữ ghi sâu trong óc, sau đó thì bắt đầu nghiên cứu ma pháp trận, chế tác quyển trục còn chưa tiến hành, quyển trục dù sao chỉ là ngoại vật, cứ tính là làm cho nhiều quyển trục, thì cũng sẽ có ngày dùng hết, so ra thì không bằng thực lực tự thân, ma pháp quyển trục, kỳ thật chỉ là kẻ yếu nhược sử dụng mà thôi, cường giả chân chính sẽ không hề coi trọng. Hắn nghiên cứu khắc khổ như vậy, đó là bởi vì, ma pháp trận có lẽ chính mấu chốt để hé lộ sự huyền bí của băng hỏa đồng nguyên. Sự huyền bí của băng hỏa đồng nguyên, mới là thứ mà Niệm Băng cảm thấy hứng thú nhất. Nghiên cứu liên tục, Niệm Băng cũng không biết, Long Trí vì ủng hộ nghiên cứu của hắn, đã hạ lệnh phong tỏa cả đồ thư quán, ngoại trừ Linh nhi có thể đem cơm tới và thị hầu cho hắn những sinh hoạt hàng ngày, những người khác đều không được đi vào. Mệnh lệnh này, được ban bố khi mà Long Trí biết được Niệm Băng nghiên cứu ra dung hợp ma pháp, cùng lúc ban bố mệnh lệnh, hắn cũng hạ quyết quyết tâm, không tiếc hết thảy mọi thứ, giữ bằng được Niệm Băng ở lại công hội, cũng không phải muốn giữ người của hắn, mà là muốn giữ tâm tư của hắn, chỉ khi giữ lại được tâm tư của hắn, Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội mới có thể trở nên cường đại hơn. Đồ thư quán tầng thứ ba rõ ràng không giống tầng một và hai, tầng một, tầng hai đều có hơn mười giá sách lớn, mà tầng thứ ba chỉ có bốn cái, từng giá sách bất quá chỉ có hơn trăm quyển sách, hơn nữa đại đa số thư sách đều có vẻ rất cũ. Ma pháp chú ngữ các hệ từ lục giai đại phạm vi ma pháp đến cửu giai đơn thể ma pháp đều đủ cả, mặc dù hiện tại hắn còn không cần đến, nhưng vẫn cẩn thận đọc hết. " Niệm Băng “. Thanh âm của Long Linh vang lên, kéo Niệm Băng từ trầm tư nghiên cứu tỉnh lại, ngay cả hắn cũng không biết là mình đã ở tầng thứ ba của đồ thư quán mấy ngày rồi. " Linh nhi, có việc gì thế ? Mấy ngày nay ngươi tựa hồ tới ít đi thì phải “. Niệm Băng buông quyển sách trên tay, mỉm cười nói. Long Linh mỉm cười, nói : “ Không phải ta tới ít đi, mà là ngươi quá chuyên chú, căn bản là không có chú ý tới ta “. Niệm Băng xấu hổ cười, “ Có lẽ vậy, từ khi vào đồ thư quán tới nay, ta quả thực đối mọi sự đều chú ý ít đi. Linh nhi, ngươi tìm ta có việc sao ? “. Hắn biết, nếu không phải có chuyện đặc biệt, Long Linh sẽ không cắt đứt việc họp tập của mình. Long Linh mỉm cười, nói : “ Đương nhiên là có việc, có người đến công hội tìm ngươi. Ngươi có muốn gặp hay không ? “. Niệm Băng ngẩn người, “ Tìm ta ? Là ai a ! “. Chẳng lẽ là Tuyết Tĩnh hoặc Phượng Nữ ? Chắc không phải là tên gia hỏa Yến Phong chứ. Long Linh từ vẻ mặt cổ quái của Niệm Băng đoán ra ý tứ trong lòng hắn, mỉm cười nói : “ Yên tâm, không phải Yến Phong, hắn mặc dù tới nhiều lần, nhưng đều bị ba ba lấy cớ ngươi đang bế quan minh tưởng đuổi đi, sau này cũng không thấy trở lại. Nguyên lai, nam nhân lớn lên xinh đẹp, cũng là một loại phiền toái a, hì hì “. Niệm Băng tức giận nói : “ Không nên dùng từ xinh đẹp này mà hình dung ta. Đương nhiên, ngươi mà dùng anh tuấn tiêu sái, phong lưu lỗi lạc, thì ta không phản đối “. Long Linh hướng về phía Niệm Băng thè lưỡi, “ Ngươi đừng tưởng tượng quá. Là Nhu nhi tới tìm ngươi, ta cũng không biết nàng có chuyện gì “. Lạc Nhu ? Niệm Băng lúc này mới nhớ lại mỹ nữ trí tuệ siêu quần kia, mình tựa hồ còn cùng nàng đánh cuộc nữa chứ, xem ra, vào đồ thư quán cũng đã một tháng rồi. " Nếu là trí tuệ chi nữ mỹ lệ tới chơi, ta sao có thể không gặp chứ ? “. Niệm Băng tự hỏi chính mình xem có lộ ra sơ hở nào không, trí nữ hẳn sẽ không thể phát hiện được thân phận thực sự của mình mới phải. Long Linh trừng mắt nhìn Niệm Băng, trong mắt tựa hồ có vài phần u oán, “ Nhu nhi đã định thân rồi, ngươi không còn cơ hội đâu “. Niệm Băng ha ha cười, nói : “ Nhanh đi mời nàng vào đi, ngươi yên tâm, tiểu nhân vật như ta, sao có thể mơ tưởng như vậy chứ ? “. Ngươi là tiểu nhân vật sao ? Long Linh trong lòng toát ra một tia nghi hoặc, không có gì nữa, xoay người đi, một lát sau, tiếng bước chân lại vang lên, Lạc Nhu một thân bạch sắc đi theo Long Linh tiến tới. Bạch y làm nên cho mái tóc dài màu lam, kết hợp với đôi mắt tràn ngập trí tuệ, nhìn qua khiến người ta có cảm giác thuần tịnh. So với ngày hôm đó, Lạc Nhu bây giờ lại có vẻ đẹp đạm nhã. Lạc Nhu vừa nhìn thấy Niệm Băng, không khỏi ngây người một chút, quay đầu hướng về phía Long Linh bên cạnh hỏi : “ Linh nhi, hắn là Niệm Băng ? “. Long Linh cười nói : “ Không phải là hắn sao ? Mới một tháng không gặp, ngươi đã không nhận ra sao ? “. Niệm Băng nhìn nhìn trên người chính mình, lúc này mới phát hiện, ma pháp bào trên người sớm đã nhăn nheo, trên người còn tỏa ra mùi chẳng thơm tho gì, sờ sờ trên mặt, râu mép đã dài tua tủa, cũng khó trách Lạc Nhu không nhận ra mình. Từ lúc bắt đầu học ma pháp, mình cái gì đều cũng quên. Xấu hổ nói : “ Không có ý tứ, Lạc Nhu tiểu thư, khiến ngươi chê cười, ta trông có phải rất suy sụp không ? “. Lạc Nhu che miệng cười khẽ, đáp : “ Có một chút tiều tụy, xem ra, trong khoảng thời gian gần đây ngươi rất khổ cực rồi ! “. Long Linh nói : “ Hắn không phải rất khổ cực, mà là quá khổ cực, ta cũng không rõ là cái gì khiến hắn liều mạng như vậy, nếu còn cứ như vậy, sợ rằng đến thân thể cũng không chịu được nữa. Ai nói hắn cũng không nghe, phảng phất ma pháp thư sách tựa như chính là lão bà của hắn vậy “. Niệm Băng cười khổ nói : “ Các ngươi cũng đừng có đào bới ta nữa, ta phải đi rửa ráy một chút, được không ? “. Lạc Nhu mỉm cười, nói : “ Rửa ráy thì không sao, ngươi hẳn là còn nhớ ước định của chúng ta ngày đó chứ “. Niệm Băng nhíu mày nói : “ Ngươi thật sự có phát hiện gì sao ? “.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang