[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 11 : Băng Tuyết Phong Bạo biến dị ( Thượng )

Người đăng: ngoctay

.
Ma pháp sư công hội ở nam thành, còn Thanh Phong Trai nằm ở trung tâm Băng Tuyết thành, Niệm Băng xác định phương vị đại khái, chậm rãi bước đi. Lúc này, trời đã nhập nhoạng tối. Do không thể dùng ma pháp, tốc độ hắn đi cũng chỉ như người thường, đi được một giờ, nhìn thấy một kiến trúc cao lớn không xa phía trước. Đó là một phòng ốc hình tháp, thậm chí so với Đại Thành Hiên còn cao hơn vài phần, đỉnh nhọn của phòng ốc trông rất đặc biệt, mặt hướng về phía đường có một phù hiệu lục mang tinh màu vàng rất lớn. Không cần hỏi, nơi này chính là địa phương mình muốn tìm, nghĩ tới đây, Niệm Băng rảo bước nhanh hơn, hướng tới ma pháp sư công hội đi đến. Đúng lúc này, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng móng ngựa, từ thanh âm mà phán đoán, tốc độ của ngựa không phải là nhanh, nhưng lại có tiết tấu phi thường, tiếng móng thép đập xuống trong trẻo tựa như âm nhạc. Lúc còn nhỏ, Niệm Băng từng nghe phụ thân nói qua, chỉ có hảo mã mới có được tiết tấu cố định như vậy. Tò mò xoay người lại nhìn, chỉ thấy một thiếu nữ cưỡi trên một con ngựa cao lớn màu đỏ đang đi tới, thiếu nữ mặc lam sắc ma pháp bào, trên ma pháp bào cũng không có thêu tiêu chí gì, tóc dài màu tím chải chuốt chỉnh tề sau lưng, dung mạo thậm mỹ, Niệm Băng trong lòng thầm so sánh nàng với Phượng Nữ, kinh ngạc phát hiện, thiếu nữ này nhìn qua có chút nhu nhược, dung mạo lại chẳng hề kém cạnh so với Phượng Nữ, cặp mắt to màu đen của nàng đang nhìn về phía ma pháp sư công hội, lộ ra một tiếu ý ấm áp. Tựa hồ có rất nhiều người đi hai bên đường biết nàng, mỉm cười nhường đường, thiếu nữ cưỡi ngựa mặc dù không nhanh, nhưng so với Niệm Băng đi bộ thì lại nhanh hơn vài phần, từ phía sau vượt qua hắn đi tới trước ma pháp sư công hội. Xoay người xuống ngựa, một nam tử mặc hoàng sắc ma pháp bào từ trong công hội đi ra, giúp nàng giữ ngựa, thân thiết nói : “ Linh Nhi, ngươi rốt cục đã về, sao lại đi lâu như vậy “. Linh Nhi ôn nhu cười, đáp : “ Tuyết Tĩnh lưu ta lại ăn cơm tối, sư huynh ngươi cũng biết, thức ăn ở Thanh Phong Trai luôn là thứ ta thích nhất, cho nên quay về hơi muộn, các ngươi ăn cơm chưa ? ". Nam tử mỉm cười nói : “ Đã ăn rồi, đi, chúng ta vào thôi “. Niệm Băng nghe được Linh Nhi hai chữ, trong lòng nhất thời khẽ động, chẳng lẽ thiếu nữ này chính là đại ma pháp sư Long Linh đến gặp Tuyết Tĩnh đại tiểu thư sao ? Nhìn bộ dáng, tính tình của nàng so với Tuyết Tĩnh hoàn toàn bất đồng, tên của các nàng hẳn là đổi cho nhau mới đúng. Nếu nhân gia là nhi nữ của ma pháp sư công hội hội trường, hỏi nàng một chút, hẳn là sẽ dễ dàng có đáp án. Nghĩ tới đây, hắn vội vàng bước nhanh tới, thừa dịp Long Linh và sư huynh còn chưa kịp đi vào trong công hội, chạy đến trước mặt bọn họ, hỏi : “ Xin hỏi, nơi này có phải là ma pháp sư công hội tổng hội ? ". Long Linh tò mò đích nhìn về phía Niệm Băng, nhìn tha|hắn cấp vội vã đích bộ dáng, không khỏi,nhịn được hé miệng cười. Nam tử nọ liếc nhìn Niệm Băng, ngạo nghễ trả lời : “ Đúng vậy, nơi này chính là ma pháp sư công hội tổng hội, ngươi có chuyện gì ? ". Niệm Băng nói : “ Ta muốn hỏi một chút, để có thể tới đọc ma pháp thư tịch trong công hội thì phải đáp ứng điều kiện gì ? ", Nam tử nhíu mày, đáp : “ Phải là người của bản công hội mới có thể đọc, hơn nữa phải căn cứ vào tự thân cấp bậc, không thể dễ dàng cho đọc tư liệu trong công hội, chẳng lẽ ngươi là một ma pháp sư ? ". Niệm Băng lập tức gật đầu, nói : “ Đúng vậy, ta là một băng hệ ma pháp sư, không biết có thể vào công hội đọc ? ". Hỏa hệ ma pháp từ bát giai trở xuống hắn đã có từ trước, bát giai ma pháp vốn ma đạo sĩ mới có thể sử dụng, hiện tại thứ hắn cần nhất chính là băng hệ ma pháp chú ngữ, cho nên tự nhiên báo ra danh hiệu băng hệ ma pháp sư. Nam tử vừa nghe Niệm Băng nói mình là băng hệ ma pháp sư, thần sắc trên mặt nhất thời hòa hoãn hơn một chút, " Vậy ngươi đã gia nhập công hội ở quốc gia nào chưa, nếu có, nơi này chúng ta không chào đón. Mặt khác, còn phải tiếp nhận trắc thí của công hội. Dựa theo thành tích trắc thí của ngươi, công hội sẽ cấp tiêu ký tương ứng cho ngươi. Bất quá, nhìn bộ dạng ngươi, cho dù là ma pháp sư, chắc trình độ cũng không phải quá cao “. Nam tử nói mặc dù có chút khắc bạc, nhưng hắn nói chính là sự thật. Ma pháp sư là một chức nghiệp phi thường tốn kém ( ND : đốt tiền ), nhất là tại sơ kỳ, nếu không có bảo thạch trợ giúp, rất khó để có thể cảm nhận được sự tồn tại của ma pháp nguyên tố, mà giá cả của bảo thạch thì bất luận là ở quốc gia nào trên Ngưỡng Quang đại lục thủy chung đều cực kỳ đắt đỏ, người thường căn bản là không thể mua được. Huống chi, tu luyện ma pháp phải có sư phụ chỉ điểm, nếu không có minh sư thì rất khó có thành tựu, cho nên, cũng khó trách tên nam tử lại có chút hoài nghi như vậy. Niệm Băng mặc kệ là công hội của ai, chỉ cần có thể học được ma pháp chú ngữ vậy là đủ rồi, vội hỏi : “ Ta hiện tại không gia nhập công hội nào, có thể hay không phiền toái ngươi cho ta vào tiến hành trắc thí, nếu được, ta phi thường nguyện ý gia nhập ma pháp sư công hội của Băng Nguyệt đế quốc “. Nam tử liếc nhìn Long Linh bên cạnh, Long Linh cũng nhìn lại hắn, " Sư huynh, ngươi giúp hắn đi, nhìn bộ dáng hắn, hẳn là từ xa tới. Hiện tại người trong công hội càng ngày càng ít, chúng ta cũng nên thu nhận một chút gọi là tân tiên huyết dịch, mấy vị trưởng lão cũng có mặt ở công hội, nếu tiềm chất của hắn tốt, nói không chừng cũng có thể tăng thêm lực lượng của chúng ta “. Nam tử gật đầu, nói : “ Bất quá, hôm nay đã hơi muộn, ta xem, để đến ngày mai rồi hãy nói đi. Tiểu tử, ngươi sáng mai hãy trở lại “. Niệm Băng nghĩ thầm, ngày mai mình còn phải ở lại Thanh Phong Trai, cũng nên tìm hiểu một chút về thức ăn của Thanh Phong Trai, cho nên không có thời gian, đành hướng về phía nam tử nói : “ Đại ma pháp sư tiên sinh tôn kính, xin người linh động một chút, ta ngày mai còn có một số việc, hiện tại mới có thời gian rỗi “. Nam tử nọ mặc dù là sư huynh của Long Linh, nhưng vì tư chất có hạn, hiện tại mới là thổ hệ cao cấp ma pháp sư, chưa đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư, vừa nghe Niệm Băng gọi mình là đại ma pháp sư, tâm tình nhất thời đại hảo, thầm nghĩ, sư muội dường như thích trợ giúp người khác, ta lần này nếu giúp tiểu tử này, nói không chừng sư muội đối với ta sẽ có hảo cảm hơn nhiều, nghĩ tới đây, trên mặt hắn toát ra một nét tươi cười nhàn nhạt, nói : “ Thấy ngươi là người từ xa đến, vậy phá lệ một lần. Theo chúng ta tiến vào “. Long Linh mỉm cười, nói : “ Sư huynh, ta biết ngươi rất tốt mà “. Được vị sư muội mà hắn thầm ái mộ trong lòng tán thưởng, nam tử nhất thời tâm tình đại hảo, hướng Long Linh mỉm cười, kéo ngựa đi vào bên trong, Niệm Băng hướng Long Linh đánh một ánh mắt cảm kích, vội vàng đi theo hai người một ngựa tiến nhập ma pháp sư công hội. Kiến trúc to lớn của ma pháp sư công hội chỉ là bề ngoài mà thôi, xuyên qua đại môn, bên trong là một mảnh đất trống giống như thao trường, chung quanh là các kiến trúc san sát liên tiếp, diện tích rộng lớn, sợ rằng ngay cả Đại Thành Hiên và Thanh Phong Trai cũng thể bì kịp, không hổ là ma pháp sư công hội tổng hội của Băng Nguyệt đế quốc. Nam tử đem ngựa của Long Linh giao cho một kẻ hầu, rồi cùng Long Linh đưa Niệm Băng đi vào một tòa kiến trúc bên trái, vừa đi, hắn vừa hỏi Niệm Băng : “ Ngươi tên gì, băng hệ ma pháp đạt tới cảnh giới gì rồi ? ". Niệm Băng vội trả lời : “ Ta tên Niệm Băng, ta vốn tự mình tu luyện nên cũng không biết chính mình đạt tới cảnh giới gì rồi. Còn chưa kịp thỉnh giáo danh húy của đại ma pháp sư người là gì ? ". Nam tử lạnh nhạt nói : “ Ta là Sư Cửu, đây là trắc thì tràng địa, công hội quy định, ma pháp sư nào trắc thí đều phải có mặt ma đạo sĩ cấp bậc trưởng lão mới có thể tiến hành, ngươi ở đây chờ một chút, ta đi xem xem mấy vị trưởng lão đã minh tưởng hay chưa, nếu bọn họ đã bắt đầu minh tưởng thì không thể quấy rầy, ngươi đành phải ngày mai quay lại thôi “. Nói xong, hắn hướng về Long Linh nói một tiếng, rồi xoay người vào một cửa phụ. Long Linh mỉm cười, nói : “ Sư huynh mặc dù tính tình cổ quái một chút, nhưng là tâm địa hắn rất tốt. Nếu ngôn ngữ có gì mạo phạm, xin ngươi bỏ qua “. Vừa nói, vừa đưa hắn tiếp tục đi vào bên trong. Nghe lời nói nhã nhặn của Long Linh, Niệm Băng trong lòng vô cùng thoải mái, cảm giác rằng nàng cần phải ở cùng Tuyết Tĩnh nhiều hơn, mỉm cười nói : “ Đại ma pháp sư người không cần khách khí, lần này thật sự là phiền toái các ngươi. Tta mặc dù vẫn tu luyện ma pháp, nhưng thủy chung đều không thu được kết quả gì nhiều, cho nên lần này mới tới công hội học tập một chút, có cơ hội nhất định xin người chỉ điểm nhiều nhiều “.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang