[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 19 : – Trí nữ Lạc Nhu ( Hạ )

Người đăng: ngoctay

.
Bản nhạc đi vào khúc cuối, Lạc Nhu được Niệm Băng ôm trong bàn tay quay hai vòng mỹ diệu, Niệm Băng tay phải ôm lấy eo nàng, đưa thân nàng ngửa ra sau, đồng thời tiến lên trước nửa bước, khuôn mặt gần sát Lạc Nhu, trong mắt toát ra ý cười nhàn nhạt, dùng thanh âm bình thường nói : “ Lạc Nhu tiểu thư khiêu vũ thật đẹp, lúc mới đầu, ta vẫn còn chưa thạo “. Tay khẽ dùng sức, Lạc Nhu đứng thẳng lên, liếc nhìn Niệm Băng, trong mắt lộ vẻ quyến rũ, “ Công tử quá khiêm nhượng, ngươi khiêu vũ mặc dù chưa quen, nhưng hoàn toàn dung nhập với nhạc khúc, chỉ cần nhảy thêm vài điệu nữa, Lạc Nhu tất nhiên không theo kịp. Được rồi, các vị khách quý, mời mọi người tận tình khiêu vũ “. Sau khi tuyên bố vũ hội chính thức bắt đầu, Lạc Nhu nắm tay Niệm Băng đi về phía góc sân, nàng thật sự không chịu nổi sự tò mò trong lòng, muốn đi gặp hảo tỷ muội của mình để hỏi cho rõ ràng. Tuyết Tĩnh lúc này tựa hồ đã quên Niệm Băng, đứng bên cạnh Yến Phong, thấp giọng hỏi : “ Ngươi không khiêu vũ sao ? “. Yến Phong lạnh lùng đích liếc nhìn nàng, bình thản nói : “ Xin lỗi, ta không. Hơn nữa sẽ không khiêu vũ cùng nữ nhân vừa mới làm nhục bằng hữu của mình “. Tuyết Tĩnh hơi giận nói : “ Bằng hữu ? Ngươi cùng hắn biết nhau bao lâu ? Chẳng lẽ trong lòng ngươi, hắn quan trọng hơn ta ? “. Yến Phong không kiên nhẫn liếc nhìn Tuyết Tĩnh, “ Không, ngươi sai rồi. Không quan trọng hơn, mà là quan trọng hơn nhiều “. Nghe được câu đầu, trong mắt Tuyết Tĩnh còn toát ra tia vui mừng, nghe được câu sau, khuôn mặt tươi cười chợt biến thành đỏ bừng, suýt ngất. " Hảo, Yến Phong ngươi nhớ kỹ cho ta “. " Tĩnh Tĩnh, đến đây, ta có việc muốn hỏi ngươi “. Đúng lúc này, thanh âm Lạc Nhu truyền đến. Tuyết Tĩnh xoay người nhìn lại, thấy Lạc Nhu đang kéo tay Niệm Băng đi tới, vừa nhìn thấy Niệm Băng, nàng nhất thời tức giận tràn ngập, thầm nghĩ trong lòng, xú Niệm Băng, tử Niệm Băng, ngươi hôm nay chết chắc rồi. Vừa nghĩ, cũng không để ý đến phong phạm thục nữ đã cố giả tạo ra trước đó, bước đi tới. Sư Cửu vốn muốn mời Long Linh khiêu vũ, lại bị Lạc Nhu ngăn trở, Niệm Băng mỉm cười, nói : “ Sư Cửu đại ca, Linh nhi, các ngươi khỏe không, không nghĩ tới hôm nay lại gặp mọi người ở chỗ này “. Đôi mi thanh tú của Long Linh hơi nhíu, nói : “ Quả thực không ngờ a ! Niệm Băng, ngươi là băng hệ ma pháp sư, hôm nay sao lại mặc hỏa hệ ma pháp bào, hơn nữa, cấp bậc cũng không đúng a ! Y phục này nhìn có chút quen mắt “. Tuyết Tĩnh vừa đi tới chỉ nghe được câu cuối cùng, hừ một tiếng, nói : “ Đương nhiên nhìn quen mắt, y phục trên người hắn cùng ma pháp trượng trong tay, không phải đều là ta mượn ngươi sao ? “. Lạc Nhu nghi hoặc nhìn Niệm Băng, lại không hề mở miệng. Long Linh mở to hai mắt nói : “ Cái gì ? Tĩnh Tĩnh, đây là ngươi nói tới kẻ phách … “. ( ND : phách trong phách sài ). Tuyết Tĩnh lúc này cũng không hề cho Niệm Băng chút mặt mũi trước mặt tỷ muội của mình, hung hăng đáp : “ Chính xác, hắn chính là tên phách sài kia. Không nghĩ tới cũng lại biết tỏ vẻ như vậy “. Niệm Băng lạnh nhạt cười, nói : “ Tĩnh nhi, ta không hề tỏ vẻ gì cả a ! Ta giúp tỷ muội của ngươi cắt bánh ngọt, không phải là phù hợp với thân phận hay sao ? Đừng quên, ta hiện tại là nam bằng hữu của ngươi. Ta biết các ngươi muốn hỏi, ta tại sao lại có đao công cắt bánh thuần thục như vậy, kỳ thật rất đơn giản, nhiều năm chẻ củi như vậy, thủ pháp tự nhiên sẽ thuần thục, bất luận vật gì, kỳ thật chẻ xuống thì đều giống nhau thôi “. Hắn cũng không có nói sai, cho nên trong mắt thần sắc rất thản nhiên, Lạc Nhu vốn đã nhận định được chút gì đó, giờ lại thấy vẻ thản nhiên của hắn, trong lòng không khỏi nghi hoặc về phán đoán của mình. Tuyết Tĩnh cả giận nói : “ Ngươi, ngươi là cố ý phải không ? Ngươi nói, vừa rồi ngươi nói gì với Yến Phong ? “. Niệm Băng lạnh nhạt đáp : “ Ta chỉ cùng Yến huynh nói vài câu thôi, hắn cũng không giống như ngươi đã hình dung, cùng nói chuyện với hắn, khiến người ta có cảm giác rất thoải mái “. Tuyết Tĩnh bị ức chế, không kìm được lửa giận trong lòng, “ Cút, ngươi cút ra ngoài cho ta, lúc trở về ta sẽ tính sổ với ngươi “. Sự biến hóa của Niệm Băng cùng vẻ lạnh lùng của Yến Phong, hoàn toàn đã chọc giận vị phong nữ này. " Tĩnh Tĩnh “. Lạc Nhu có chút bất mãn kêu một tiếng, dù sao Niệm Băng mới vừa cùng nàng khiêu vũ liễu một khúc, đã trở thành tân khách quan trọng nhất ở đây, nếu bị Tuyết Tĩnh đuổi ra ngoài, yến hội này chắc chẳng cần phải tiếp tục nữa. Niệm Băng bình tĩnh cười, đáp : “ Xin lỗi, Tuyết Tĩnh tiểu thư, ta cũng không phải nô bộc của ngươi, mỗi người đều có tự tôn, hy vọng ngươi khi nói chuyện có thể chú ý một chút. Huống chi, ngươi cũng không có quyền đuổi một đại ma pháp sư, ta nói không phải sao ? Linh nhi “. Vừa nói, hắn nhìn sang phía Long Linh vốn đã sớm trở nên ngốc trệ. Thanh âm của Tuyết Tĩnh cao vút lên, trong tình trạng bị lửa giận che mờ lý trí, nàng đã quên mất tình huống lúc này, “ Đại ma pháp sư ? Ngươi đang nói về chính mình sao ? Ngươi tính toán kiểu gì vậy !?! “. " Tĩnh Tĩnh “. Lạc Nhu cùng Long Linh đồng thanh kêu lên, Long Linh lúc này đã tỉnh táo lại, tới giữa Niệm Băng và Tuyết Tĩnh, thấp giọng nói : “ Tĩnh Tĩnh, bất luận các ngươi có mâu thuẫn gì, hôm nay là sinh nhật của Nhu nhi, không nên làm vậy. Hơn nữa, Niệm Băng nói rất đúng, với địa vị của hắn ở trong công hội của chúng ta, ngươi quả thực không có quyền bắt hắn rời đi “. Tuyết Tĩnh ngẩn ngơ, “ Linh nhi, ngươi thật sự biết hắn ? “. Long Linh gật đầu, nói : “ Tĩnh Tĩnh, mặc dù ta không biết các ngươi có hiểu lầm gì, nhưng có ta có thể khẳng định, còn nhớ vị đại ma pháp sư mới gia nhập công hội mà ta đã kể cho ngươi không ? Chính là Niệm Băng a ! Hắn so với ta còn ít niên kỷ hơn, nhưng đã đạt tới đại ma pháp sư cảnh giới, đã được phụ thân ta cùng các vị ma đạo sĩ thu nhận “. Lạc Nhu gật đầu, đem miếng bánh còn thừa của mình ra, “ Điểm này ta có thể chứng minh, dùng miếng bánh giống như khối băng này chứng minh “. Tuyết Tĩnh ngây dại, hoàn toàn ngây dại, nàng cho tới bây giờ cũng thật không ngờ tới, một Niệm Băng dị thường hèn kém trong trong mắt mình, lại trở thành một thiên tài ma pháp sư. Điều này đột nhiên xuất hiện khiến nàng rất khó tiếp nhận, nhưng nàng lại biết rõ, Long Linh cùng Lạc Nhu tuyệt đối sẽ không lừa gạt nàng, hết thảy đều là thật, ánh mắt nàng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, sau khi nhìn chằm chằm Niệm Băng, tâm tình ngược lại đã trở nên bình tĩnh, “ Nhu nhi, xin lỗi, ta không thể tiếp tục tham gia sinh nhật yến hội của ngươi, hôm nào ta sẽ đăng môn tạ tội. Ta đi trước “. Nói xong, cất bước rời đi, ưu nhã hướng ra phía ngoài. Lạc Nhu và Long Linh vốn quen thuộc với tính khí của nàng đều hiểu, lúc này Tuyết Tĩnh như núi lửa đang bên bờ bộc phát, sợ rằng chuyện này vô pháp giải quyết rồi. " Niệm Băng, rốt cuộclà xảy ra chuyện gì ? “. Sư Cửu vốn không hề mở miệng đã không nhịn được hỏi. Niệm Băng khẽ cười, nói : “ Không có gì, chỉ là ta cùng với Tuyết Tĩnh tiểu thư có chút hiểu lầm mà thôi, Sư Cửu đại ca, trong âm nhạc ưu mỹ thế này, ngươi không mời Linh nhi khiêu vũ sao ? “. Sư Cửu ngây ra một chút, nhưng lập tức phản ứng lại, hướng về phía mỉm cười cảm kích Niệm Băng, theo lễ đưa tay phải ra mời, Long Linh lúc này đã không có lý do gì cự tuyệt Sư Cửu, mặc dù vẫn muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng lại không thể không cùng Sư Cửu ra khiêu vũ. Niệm Băng bình tĩnh đứng đó, nhìn các đôi nam nữ khiêu vũ giữa sảnh, tâm tình của hắn rất thoải mái, lúc này đây, mình có thể hoàn toàn ly khai Thanh Phong Trai rồi. " Ngươi không cảm thấy như vậy là rất tàn nhẫn với Tĩnh Tĩnh sao ? “. Lạc Nhu đứng bên cạnh Niệm Băng, khẽ hỏi. " Tàn nhẫn ? Ta không nghĩ vậy. Lạc Nhu tiểu thư, ngươi có danh xưng trí nữ, theo ngươi cảm giác, với tính cách củaTuyết Tĩnh, có thể vì phiền muộn mà cản trở hay không ? “. Niệm Băng quay đầu nhìn về phía Lạc Nhu. Lạc Nhu nhíu mày, “ Nói như vậy, ngươi là đang giúp nàng sao ? “. Niệm Băng bình thản nói : “ Chí ít là ta cho rằng như vậy. Tuyết Tĩnh từng trợ giúp ta, mặc dù ta che giấu thân phận ma pháp sư với nàng, nhưng là, ta đối với nàng không hề có chút nào ác ý. Thẳng thắn mà nói, nếu nàng là một nam nhân, với đủ loại vũ nhục ta trong mấy ngày nay của nàng, ta có lẽ thật sự sẽ trả thù, nhưng là, nàng dù sao cũng là một nữ nhân, cùng nữ nhân tranh đấu thì không có gì thích hợp, cho nên, ta mới lựa chọn hôm nay để bộc lộ thân phận. Có lẽ ngươi cho rằng ta thương tổn Tuyết Tĩnh, nhưng kỳ thật chúng ta căn bản còn không tính là bằng hữu, nàng cũng không phải thương tâm, mà chỉ là phẫn nộ mà thôi. Thêm một người hận ta, ngươi nghĩ ta sẽ lo lắng sao ? Ngươi là trí nữ, mà Tuyết Tĩnh lại là bằng hữu của ngươi, nếu ngươi không giúp đỡ nàng cải thiện tính tình và cách nói năng hiện tại, có lẽ, sau này nàng ta sẽ chịu không ít mệt mỏi “. Ánh mắt Lạc Nhu có vài phần quái dị, “ Ngươi rốt cuộc là ai ? Ta thật sự không rõ, ngươi làm việc có mục đích gì “. Niệm Băng thản nhiên cười, nói : “ Ta chỉ là một ma pháp sư bình thường, ngươi chẳng phải đã nghe Linh nhi nói sao ? Một gã băng hệ ma pháp sư mới gia nhập ma pháp sư công hội không lâu “. Lạc Nhu nở nụ cười, “ Niệm Băng là tên ngươi sao ? Ngươi đã khiến cho ta cảm thấy hứng thú “. Tựa như chuột cảm giác được khí tức của mèo, Niệm Băng không kìm được rùng mình một cái. " Lạc Nhu tiểu thư, nếu ngươi muốn tra thông tin của ta, vậy ngươi có thể thi triển tất cả thủ đoạn, hôm nay quấy rầy sinh nhật yến hội của ngươi, thật là không có ý tứ, nhưng có thể gặp được trí nữ, ta lại phi thường cao hứng, sau này có cơ hội, Niệm Băng nhất định phải đăng môn bái phỏng. Phiền ngươi nói với Linh nhi một tiếng, ta về công hội trước, nàng nếu muốn tìm ta, có thể tới đồ thư quán “. Lạc Nhu có chút thất vọng nói : “ Ngươi hiện tại muốn đi sao ? “. Niệm Băng mỉm cười cười, nói : “ Cho dù ta không đi, sợ rằng Lạc Nhu tiểu thư cũng không chịu khiêu vũ tiếp cùng ta nữa. Cho nên, ta nên đi thôi, ta cũng không thích trở thành điểm chỉ trích của mọi người “. Lạc Nhu thần sắc khẽ động, “ Vậy ngươi sẽ không quay lại Thanh Phong Trai ? “. Nàng vốn muốn nói, chút nữa sẽ khiêu vũ tiếp cùng ngươi, nhưng lời vừa tới miệng, cuối cùng lại giữ lại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang