[Dịch] Băng Hỏa Ma Trù

Chương 11 : Băng Tuyết Phong Bạo biến dị ( Hạ )

Người đăng: ngoctay

.
Bạo Phong Tuyết rốt cục đã hình thành, xoay tròn chung quanh thân thể Niệm Băng, tốc độ càng lúc càng nhanh, đã dần dần nhìn không rõ thân ảnh của hắn nữa, trong mắt Niệm Băng lam quang bắn ra bốn phía, tay phải chỉ về phía trước, Bạo Phong Tuyết ngưng kết thành một long quyển phong không lớn phi hành sát đất, hướng về ma đạo sĩ Lý Đắc. Xem đến đây, Sư Cửu đứng bên khinh thường nói : “ Sư muội, ngươi xem ta nói cái gì rồi, Bạo Phong Tuyết mà chỉ có diện tích nhỏ như vậy, cũng có thể xưng là Bạo Phong Tuyết sao ? ". Trong mắt Long Linh toát ra thần sắc quái dị, " Không, sư huynh, ngươi sai rồi. Ba ba từng nói qua, Bạo Phong Tuyết, ma pháp này chẳng những có thể công kích diện tích lớn và giúp băng hệ ma pháp sư phi hành, nếu ma pháp lực đạt tới trình độ nhất định và ma pháp không chế lực rất tốt thì nó hoàn toàn có thể trở thành một đơn thể công kích ma pháp. Lấy Bạo Phong Tuyết tiến hành đơn thể công kích, mới có thể phát huy được uy lực chân chính của nó. Ba ba nói cho ta biết, lúc nào ta có thể đạt tới cảnh giới như vậy, thì mới có thể tiếp tục xác định phương hướng tiến tới cảnh giới ma đạo sĩ “. Nhìn Bạo Phong Tuyết ngưng tụ thành diện tích như vậy, sắc mặt Lý Đắc lại thay đổi lập tức, ma pháp trượng trong tay lại huy động, cuống quít niệm động, lại là hai Thủy Kính Thuật che ở trước mặt. Mắt thấy Bạo Phong Tuyết mà Niệm Băng ngưng tụ di chuyển tới trước trước mặt Lý Đắc, bước tiến của Bạo Phong Tuyết đột nhiên bị đình chỉ, ba ma pháp sư tại tràng còn đang kinh ngạc, Bạo Phong Tuyết đột nhiên đằng không nhi khởi, cả vòng xoáy xoay ngang ra, giống như một chiếc roi thật lớn, từ trên cao quật xuống, hướng về phương vị của Lý Đắc. Lý Đắc dù sao cũng đã tu luyện ma pháp nhiều năm, gặp loạn mà không sợ hãi, nhảy về phía trước một bước, ma pháp trượng trong tay chĩa lên, mạnh mẽ đem ba Thủy Kính Thuật trước mặt hướng lên trên đỉnh đầu, nghênh tiếp công kích của Bạo Phong Tuyết. Niệm Băng dùng băng hỏa đồng nguyên ma pháp lực để dụng xuất Bạo Phong Tuyết, mỗi tuyết phiến đều giống như lưỡi dao sắc bén, kính có thể phản xạ quang mang, thậm chí có thể phản xạ năng lượng, nhưng là, khi nó đối mặt với lưỡi dao sắc bén lại chỉ có ngạnh kháng mà thôi. Tiếng ma sát chói tai không ngừng vang lên, mặt thủy kính đầu tiên nhanh chóng bị vòng xoáy Bạo Phong Tuyết phá hủy, ngay sau đó là mặt thứ hai, lúc Bạo Phong Tuyết tiến tới đạo phòng ngự cuối cùng của Lý Đắc, dĩ nhiên khí thế cũng không có gì suy giảm, ngoại trừ bông tuyết thưa thớt một chút, lực công kích lại không có phân hào không giảm, cơn lốc tràn ngập cả đại sảnh, khiến cho Sư Cửu và Long Linh phải lùi tới mép của đại sảnh, phóng xuất phòng ngự ma pháp để bảo vệ chính mình, giờ phút này, Niệm Băng đã đưa ma pháp lực tăng lên tới cực hạn. Trong mắt Lý Đắc quang mang đại phóng, thân thể hắn đột nhiên trở nên vặn vẹo, lúc mặt thủy kính cuối cùng bị Bạo Phong Tuyết cường hãn của Niệm Băng phá tan, thân thể hắn đột nhiên trực tiếp lao vào trong Bạo Phong Tuyết, mọi người còn đang kinh hô, làn sóng màu lam chợt thoáng hiện, Niệm Băng toàn thân chấn động, bị luồng khí đẩy lùi vài bước, suýt nữa ngã sấp xuống mặt đất, Bạo Phong Tuyết cũng lẳng lặng tiêu thất trong làn sóng, cả đại sảnh, ngoại trừ nhiệt độ cực thấp ra, đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường. Thân thể Lý Đắc xuất hiện cách Niệm Băng không xa, trầm tư nói : “ Một tứ giai ma pháp lại có thể bức ta dụng xuất thất giai Hóa Thủy Dung Thiên, tiểu tử, ma pháp khống chế lực của ngươi cơ hồ có thể so với ta. Đáng tiếc ma pháp lực lại chỉ mới tiến nhập trình độ đại ma pháp sư mà thôi “. Long Linh kinh ngạc nói : “ Lý Đắc bá bá, ngươi là nói, hắn là một đại ma pháp sư sao ? ". Lý Đắc gật đầu, nói : “ Ngoại trừ ngươi ra, ta lần đầu tiên thấy một hài tử có thiên phú tốt như thế, niên kỷ còn nhỏ như vậy mà ma pháp lực có thể tu luyện tới trình độ như thế quả là không dễ dàng. Ma pháp lực cuar hắn so với ngươi không sai biệt lắm, nhưng là ở ma pháp khống chế so với ngươi lại mạnh hơn nhiều. Có thể thấy được, tinh thần lực của hắn phải phi thường cường đại, đã đạt gần trình độ ma đạo sĩ. Có thể nhận được xưng hào đại ma pháp sư, ba ba ngươi sở dĩ còn không cho ngươi tiếp nhận trắc thí, chính là bởi vì ma khống lực của ngươi còn chưa đủ, sau này ở phương diện này ngươi phải nỗ lực nhiều hơn, tranh thủ sớm trở thành đại ma pháp sư chân chính. Hài tử, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi ? ". Câu cuối cùng là hướng về Niệm Băng hỏi, ngữ khí của hắn đã nhu hòa hơn rất nhiều. Niệm Băng mặc dù tiêu hao phần lớn băng hệ ma pháp lực, nhưng tinh thần lực của hắn cường đại, lại có băng hỏa đồng nguyên làm hậu thuẫn, cho nên cũng không có cảm giác quá mệt mỏi, cung kính nói : “ Ma đạo sĩ tôn kính, ta năm nay mười tám tuổi “. Trong mắt Lý Đắc quang mang chợt lóe, " Mười tám tuổi, nói như vậy, ngươi so với Linh Nhi còn ít hơn một tuổi, xem ra, ta chỉ có thể dùng từ thiên tài để hình dung ngươi. Linh Nhi cũng phải qua mười chín tuổi mới miễn cưỡng bước vào cảnh giới đại ma pháp sư, mà ngươi lại còn trẻ hơn, đại ma pháp sư mười tám tuổi, ha ha ha ha. Xem ra, chúng ta Băng Nguyệt ma pháp sư công hội lại xuất hiện một ngôi sao mới rồi. Ngày mai ngươi trở lại, ta nghĩ, hội trường nhất định sẽ rất vui vẻ khi gặp được một thiên tài như ngươi “. Niệm Băng mặc dù rất muốn được đọc băng hệ ma pháp chú ngữ thư tịch ngay đêm nay, nhưng hắn cũng biết lúc này không thể quá hấp tấp, cung kính hướng Lý Đắc ma đạo sĩ hành lễ nói : “ Vậy phiền toái người rồi “. Sư Cửu bên cạnh sắc mặt thay đổi liên tục, trong mắt quang mang lúc ẩn lúc hiện, hắn vạn vạn không có nghĩ đến, thiếu niên mặc bố y lại có được thực lực đại ma pháp sư, so với Long Linh vốn luôn được xưng là thiên tài còn mạnh hơn vài phần, trong lòng nảy ra đố kỵ, khiến cho hắn hắng giọng mà nói không ra lời. Lúc này, Niệm Băng chuyển hướng tới Sư Cửu cùng Long Linh nói : “ Đa tạ hai vị tương trợ, ta ngày mai sẽ trở lại “. Nói xong, hướng hai người mỉm cười, xoay người đi ra phía ngoài. Long Linh nhìn thân ảnh Niệm Băng từ sau lưng, trong lòng đột nhiên mọc lên một tia cảm giác kỳ dị. Từ nhỏ đến lớn, tại ma pháp sư công hội nàng đều là công chúa giống như chúng tinh phủng nguyệt, được ngợi khen là thiên tài ma pháp, nàng cho tới bây giờ cũng không có nghĩ đến một thiếu niên y phục mộc mạc lại có ma pháp tu vi còn mạnh hơn mình vài phần. Nàng cũng không vì vậy mà sinh lòng ghen ghét, ngược lại đối với Niệm Băng rất tò mò, tò mò hắn sao lại tu luyện được đến trình độ này, phải biết rằng, Long Linh có thể nói là ở trong ma pháp bảo thạch mà lớn lên, phụ thân nàng vì muốn nàng có thể lĩnh ngộ bản chất của ma pháp nhanh hơn, từ năm tuổi thì đã bắt đầu chính thức truyền thụ cho nàng ma pháp, mặc dù hiện tại mới mười chín tuổi, nhưng trong ma pháp đã có mười bốn năm tu vi, hơn nữa ngộ tính của nàng cực cao mới có được thành tựu như hiện tại. " Linh Nhi, cảm thấy rất kinh ngạc phải không ? Ngươi phải minh bạch đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên “. Lý Đắc nhìn Long Linh, nói đầy thâm ý. Long Linh gật đầu, đáp : “ Vừa rồi hắn dụng Bạo Phong Tuyết nọ, uy lực ghê gớm thật a ! Ta trước kia chỉ nghe ba ba nói qua, nhưng không nghĩ tới Bạo Phong Tuyết vốn dùng để phi hành khoảng cách ngắn lại có lực công kích cường đại như vậy. Lý Đắc bá bá, ma pháp của người tựa hồ lại tinh tiến, vừa rồi ta cũng không thấy người ngâm xướng chú ngữ mà cũng có thể dụng xuất thất giai ma pháp, không biết lúc nào Linh Nhi mới đạt tới trình độ này đây “. Lý Đắc cười khổ nói : “ Ngươi là muốn chọc ta sao ? Đừng nói là ta, chính phụ thân ngươi cũng không có khả năng không ngâm xướng chú ngữ mà dụng xuất thất giai ma pháp, lúc trước là ta quá sơ ý, chỉ dùng ma pháp cấp thấp tiến hành phòng ngự, đợi đến lúc xảy ra chuyện thì đã không kịp ngâm xướng chú ngữ nữa, chỉ có thể dùng một thất giai quyển trục, ai, quyển trục kia ta đã tốn hao không ít thời gian, được phụ thân ngươi trợ giúp mới hoàn thành được, nếu đem ra ngoài bán, ít nhất giá trị hơn trăm tử kim tệ. Ta bây giờ phải đi tìm phụ thân ngươi, chuyện này nhất định phải nói cho hắn biết “. Sư Cửu có chút bất mãn : “ Lý Đắc sư phụ, trọng yếu như vậy sao ? Có lẽ, tiểu tử vừa rồi cũng chỉ sử dụng quyển trục mà thôi ? ". Lý Đắc lạnh nhạt nói : “ Ta nếu ngay cả việc hắn sử dụng quyển trục hay không cũng không nhận ra, thì không xứng là ma đạo sĩ, ma pháp có thể dụng quyển trục lai dẫn động, nhưng là, ma pháp khống chế lại giả không được, ta cho ngươi một cái quyển trục Bạo Phong Tuyết, ngươi có thể khống chế được như hắn vừa rồi sao ? Chẳng những có thể đem Bạo Phong Tuyết tụ tập dày đặc như vậy, lại còn có thể khống chế nó đột nhiên cải biến phương hướng, mặc dù hơi thiếu thuần thục, nhưng cho dù là một băng hệ ma đạo sĩ, khống chế cũng bất quá chỉ như thế mà thôi. Ma pháp khống chế lực của hắn rất mạnh, so với bất cứ đại ma pháp sư nào trên đại lục đều mạnh hơn, thật không biết với niên kỷ nhỏ như vậy, hắn làm thế nào để luyện được “. Nói xong những lời này, hắn liếc nhìn Sư Cửu đầy thâm ý, rồi xoay người đi. Lý Đắc đi, Long Linh mới trong kinh ngạc tỉnh táo lại, thì thào nói : “ Lý Đắc bá bá đã thật lâu không cười, vừa rồi trong lúc trắc thí hắn lại nở nụ cười a “. Sư Cửu bực tức nói : “ Ta xem, Lý Đắc sư phụ hiện tại cũng có chút … , quên đi, bất quản người nữa, sư muội đi thôi, ta đưa ngươi đi ăn chút lót dạ đêm ? ". Long Linh lắc đầu, đáp : “ Không cần, sư huynh, hôm nay ta mới phát hiện, nguyên lai là trong tu luyện ma pháp, ta vẫn còn kém lắm, so với kẻ cùng lứa tuổi cũng không hề có ưu thế, ta muốn nhanh chóng tu luyện, tranh thủ để sớm vượt qua Niệm Băng. Ngươi cũng chăm chỉ tu luyện đi, ngày mai gặp lại. Không biết ngày mai phụ thân nhìn thấy Niệm Băng thì sẽ như thế nào đây “. Nói xong, hướng Sư Cửu đánh tiếng rồi phiêu thân rời đi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang