Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 377 : Rồng và thợ săn ( thượng )
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 16:54 15-05-2025
Chương 354: Rồng và thợ săn ( thượng )
Dùng từ nơm nớp lo sợ để miêu tả những ngày qua của Hellman thì không sai chút nào.
Hắn thề rằng mình chỉ nói với Yorinobu về “ứng dụng” kỹ thuật có thể tồn tại của Relic, nhưng bây giờ Tokyo lại có rất nhiều tin đồn --
Arasaka muốn phục sinh người chết.
Mặc dù điều này nghe có vẻ bình thường đối với những kẻ không có quỷ trong lòng...
Phải biết kể từ khi kỹ thuật Relic ra đời, quyền được nói chuyện với người thân đã mất là một loại xa xỉ, so với những gia đình nghèo khó không đủ tiền mua phần mộ để chôn cất thi thể người thân, đây quả thực là việc dễ dàng gây ra thù hận.
Những lời chỉ trích mà Arasaka gặp phải không chỉ có thế.
Nhưng Hellman cứ cảm thấy một cảm giác áp lực như sắp có bão lớn...
Mặt kể hắn nới lỏng cổ áo bao nhiêu thì cũng không thể bình tĩnh lại.
Hắn thậm chí còn không có tâm trí đi làm việc.
Ngày thường cầm cốc cà phê rồi vô thức chú ý đến thông tin của các chi nhánh Arasaka trên khắp thế giới, trong đó đáng chú ý nhất là Night City --
Động tác gần đây ở Night City quá lớn.
Biotechnica đánh mất địa bàn ở Bắc Mỹ, Arasaka thâu tóm số lượng lớn, công ty lính đánh thuê Danger Gal trực thuộc chi nhánh Night City cũng tuyên bố sáp nhập vào Arasaka.
Hắn chỉ có thể thấy những thứ này.
Hellman từng làm việc tại Biotechnica, cũng từng làm việc tại công ty con như QianT... Cho đến cuối cùng, hắn bây giờ là người của Arasaka.
Nơi Arasaka có ảnh hưởng nhỏ nhất trên thế giới này chính là Bắc Mỹ, nhưng đó cũng chỉ là tương đối.
Mọi chuyến bay từ Nhật Bản đến Trung Quốc đều bị kiểm soát chặt chẽ, muốn trốn khỏi đây để đến địa bàn của Kang Tao...
Mặc dù Yorinobu từng hứa hẹn đảm bảo hắn sẽ có đường lui, Kang Tao cũng vui vẻ tiếp nhận hắn... Chỉ là trong lòng Hellman không hề có chút tự tin nào.
Night City bây giờ đều biểu hiện là nằm vững trong tay Arasaka, lẽ nào con đường của hắn lại ở EU ?
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn dứt khoát lắc đầu.
Dù sao đi nữa, Night City vàng thau lẫn lộn, đó là một bến cảng lý tưởng để rời đi.
“Trưởng phòng !”
“Trưởng phòng...?”
Trợ lý bên cạnh toàn thân được bọc trong bộ đồ thí nghiệm vô trùng đành phải mạo muội vỗ vai để nhắc nhở cấp trên của mình.
Hellman hồn vía quay về xác, đương nhiên là bị giật mình.
Vô thức nói ra một câu “Night”...
“Xin lỗi... Ngài nói gì ?”
Trợ lý sợ bỏ sót chỉ thị của trưởng phòng, phải biết rằng trong quá trình chế tạo Sample Core cho Relic, người phụ trách quản lý thống nhất neuron thần kinh chính là Hellman —— Dự án này bắt buộc phải dựa vào mô hình nhân tạo cỡ lớn tới đo lường, chỉ có Hellman mới phán đoán ra được xu hướng chính xác từ những dòng dữ liệu phức tạp.
“Lần chạy dữ liệu thứ ba sắp bắt đầu.”
Trợ lý cầm máy tính bảng, vẻ mặt nghiêm túc.
Hắn không nhìn thấy khuôn mặt hơi tái nhợt của Hellman dưới trang phục chỉ lộ ra hai mắt, mồ hôi lạnh để bộ đồ thí nghiệm trở nên dính nhớp.
“Không có gì... Bắt đầu đi.”
Trong lòng Hellman xuất hiện hâm mộ khi nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của nghiên cứu viên.
Nếu không biết nhiều điều như bây giờ, liệu mình có thể vô lo vô nghĩ mà làm công việc mình yêu thích không ?
Có lúc hắn rất ghét học thức của bản thân.
Nó để hắn trở thành cố vấn khoa học cho Arasaka Saburo, càng để hắn phải tiếp xúc với với những bí mật khiến tính mạng mình khó mà giữ được.
Thí nghiệm này tương đương với thử nghiệm trên cơ thể sống trước khi dược phẩm chính thức lưu hành trên thị trường.
Hellman dùng ánh mắt khó hiểu quét qua trợ lý đang quay lưng về phía mình, tay gõ đoạn code, một thứ được “gọi là mô hình” đã bị trích xuất từ Mikoshi để trở thành vật thí nghiệm lần này.
Xem như người đứng đầu của toàn bộ dự án Relic, hắn đương nhiên biết Mikoshi là nơi nào, cũng biết mỗi lần xác minh cũng có nghĩa là một bộ Digital Soul hoàn chỉnh sẽ đi hướng diệt vong.
Dưới sự tác động của nhiễu loạn từ thần kinh, quan sát xem Relic có ổn định hay không.
Mặc dù tuyên bố ra bên ngoài rằng kỹ thuật này có thể đặt người thân đã mất vào BCI để tồn tại theo một cách khác --
Nhưng Hellman biết đây là để quan sát xem tỷ lệ thay thế của Digital Soul khi xâm lấn vật chủ là bao nhiêu.
Nói cách khác...
Có thể sống lại một đời hay không.
Nắm đấm của hắn siết chặt.
Dù cho những bộ Digital Soul được chương trình hóa kia không phát ra bất kỳ âm thanh nào, người nghiên cứu không sâu sẽ chỉ cho rằng đây là một mô hình AI cỡ lớn, thậm chí còn ứng dụng lý thuyết topo cực kỳ chặt chẽ vào trong đó, nhưng không ai sẽ đoán rằng đó là người sống bị Soul Killer chuyển hóa.
“Toàn là lũ điên...”
Hellman phảng phất nghe thấy linh hồn đang rên rỉ dưới sức nóng.
Hắn không đánh giá thấp sự cuồng nhiệt trước bất tử của Saburo, nhưng lại đánh giá thấp sự điên rồ của Yorinobu...
Dã tâm giành lấy quyền lực trong Arasaka của hắn đã bành trướng đến mức không tiếc đẩy mạnh Relic ra thị trường một cách mù quáng !
Hellman tự nhận mình nói rất rõ ràng cho Yorinobu. Mục đích cuối cùng của Relic tuyệt đối không phải là “giao tiếp với người chết”.
Nhưng Yorinobu lại ý đồ làm rung chuyển nền tảng của khoa học sự sống trên toàn thế giới !
Tên điên rồ Yorinobu hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả của việc bị coi là mục tiêu công kích là gì...
Cho đến hiện tại, mọi phiên bản Sample Core của Relic mà lớp vỏ ngoài có thể hòa tan và thay thế não bộ sống, xâm chiếm neuron thần kinh của vật chủ, từ đó xây dựng nên thể sống mới... đều là được thao tác dựa trên bản đồ gen của gia tộc Arasaka.
Hắn bây giờ thậm chí còn nguyền rủa viên Sample Core này xuất hiện vấn đề không thể đoán trước, bằng không thì hắn hoàn toàn không có đủ thời gian tới chuẩn bị đầy đủ.
Arasaka có nền tảng nghiên cứu Relic và đắm mình từ lâu trong lĩnh vực chuyển đổi thần kinh con người thành Digital Soul, cũng không dễ bị lừa như vậy.
Chính bởi vì có những điều kiện cơ bản này, Sample Core có thể để người ta chuyển sinh của Relic đã ổn định đến mức không thể tin được !
Không nói khoa trương chút nào.
Bây giờ dù cho có thằng xui xẻo kém chút bị người ta đánh chết, chỉ cần cắm chip Relic vào —— Lấy tế bào giàu có hoạt tính tập hợp trí tuệ đỉnh cao của Arasaka trên vỏ ngoài của nó, cộng thêm một số can thiệp bằng phẫu thuật, Hellman đoán chừng đều có thể với người chết trở về.
Thứ Saburo muốn là không có chút sơ hở nào.
Đây là bí mật mà Hellman che giấu, cũng là điều hắn luôn không dám nói thẳng cho Yorinobu nghe.
Dự án tồn tại một thiết sót cực lớn.
Nếu Saburo muốn tiếp tục sống sót, vật chứa linh hồn nên đến từ đâu.
Hellman vẫn luôn cho rằng phôi thai sống sẽ đảm nhận công việc này.
Nhưng không có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy Arasaka đã phá giải hiện tượng tự suy đột ngột xuất hiện ở phôi thai nhân bản.
Điều này rất dễ hiểu.
Cừu Dolly nhân bản vốn dĩ sẽ có tuổi thọ bình thường như những con cừu khác, nhưng lại đột ngột bộc phát các chứng bệnh của tuổi già khi còn trẻ.
Cứ như thể một số mật mã trong bộ gen đã xác định chu kỳ sống, sẽ tăng tốc giai đoạn trẻ tuổi một cách điên cuồng, từ đó để đoạn gen này biến mất.
Biotechnica có nhiều kết quả tiên phong trong lĩnh vực này, nhưng không ngoại lệ đều không thể áp dụng cho con người.
Nhưng dưới tình hình hiện tại, hắn không thể không cân nhắc một đáp án kinh hoàng khác...
Ánh mắt hắn vô thức chuyển đến phía sau tấm kính quan sát trên bể làm mát.
Trưởng phòng khoa học máy tính của toàn bộ dự án Relic, người nắm giữ chìa khóa Mikoshi đồng thời cung cấp Digital Soul, đang đứng ở chỗ đó.
Arasaka Hanako.
Chẳng lẽ nàng biết ?
Sao có thể...
Hellman thực sự không thể tưởng tượng được lại có một gia tộc như vậy --
Em gái tận mắt nhìn cơ thể anh trai trở thành vật chứa cho cha trùng sinh, cảm giác ghê tởm từ tận đáy lòng để hắn chỉ muốn chạy ngay vào nhà vệ sinh rồi nôn mửa.
Cùng lúc đó Quantified Satori cũng nhắc nhở Hellman, chỉ số áp lực của hắn đã vượt ngưỡng.
“Dữ liệu rất hoàn hảo!”
Trợ lý nhìn chằm chằm vào độ phù hợp trên màn hình lớn một cách hưng phấn.
Điều này có nghĩa là Sample Core đang được thử nghiệm có thể thay thế nguồn quấy nhiễu khác giống với nó trong mọi trường hợp.
Chỉ còn một bước nữa.
Thử nghiệm trên cơ thể sống.
Sample Core cần được cắm vào người đã lắp đặt BCI, rồi tiến hành theo dõi dữ liệu được truyền từ Black Wall từng giây từng phút một, loại dữ liệu này có độ ẩn cao nên khó bị theo dấu, nhược điểm là nếu sử dụng Black Wall thì vật thử nghiệm rất dễ định vị ( lý do Song Bird có thể định vị nhân vật chính ).
Có lẽ giọng nói hưng phấn của trợ lý để Hellman đang mơ màng tỉnh lại.
Hắn còn chưa kịp xem kỹ dữ liệu, nữ nhân trang điểm đến mức tái nhợt ở sau tấm kính quan sát phía trên liền cúi đầu nói gì đó với người bên cạnh --
Thỉnh thoảng còn nhìn về phía hắn.
Quả nhiên, Hellman còn chưa kịp phân tích thêm dữ liệu liền bị mấy binh sĩ tinh nhuệ mặc đồ thí nghiệm vây quanh.
“Trưởng phòng Hellman, có một việc cần ngài phối hợp điều tra.”
“Xin mời đi theo chúng ta một chuyến.”
Hellman chợt cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể nghiêng đi suýt thì ngã xuống đất.
Ra khỏi hai cánh cổng, mũ trùm đầu ở bộ đồ thí nghiệm dính trên mặt Hellman bị giật mạnh xuống, một luồng không khí hơi lạnh để hắn tỉnh táo hơn vài phần.
Các binh sĩ không quan tâm Hellman có chủ động đi đường hay không, chỉ đỡ lấy hắn, để cho nhà khoa học cao lớn này kéo lê hai chân trên mặt đất.
Điều hắn có thể làm chỉ là thở hổn hển.
Trong căn phòng trắng bệch không một hạt bụi, Hellman bị người phía sau ấn xuống ghế.
Ngoài Hanako ra thì không còn ai khác.
Chỉ có kẻ thù của Yorinobu mới làm như vậy, Hellman dù biết rõ nhưng vẫn muốn giãy giụa một phen --
“Các ngươi muốn làm gì ?!”
Nhận thấy hai tay phía sau bị trói lại, Hellman lập tức bắt đầu giãy giụa.
“Tiết kiệm chút sức đi Hellman.”
Hanako với chiếc váy trắng sáng, hai tay đặt nhẹ nhàng trước bụng đã xuất hiện ở đằng sau, Hellman nghe thấy giọng nói của người đến thì cổ cứng đờ như bị rắn độc cắn, ánh mắt lơ lửng bất định.
Hanako đi lại bên cạnh hắn, cũng không đặt câu hỏi, tùy ý dùng thời gian như công cụ tra tấn để giày vò nhà khoa học ăn không ngon ngủ không yên này.
“Ngươi... Ngươi rốt cuộc muốn làm gì ? Hanako !”
“Ta được các ngươi thuê với lương cao, là chuyên gia hàng đầu về công nghệ cho sản phẩm của các ngươi, không phải tù nhân để các ngươi tùy ý tra hỏi !”
Hellman cuối cùng cũng tỉnh táo lại từ di chứng áp lực chết tiệt.
Hanako nghe xong những lời này thì liền dừng bước chân qua lại khiến người ta bực bội của nàng.
Nàng đặt hai tay lên vai Hellman --
“Ngươi có chắc mình tuân thủ nghiêm ngặt hợp đồng và thỏa thuận của chúng ta không ?”
Khuôn mặt Hellman xuất hiện một tia cứng đờ.
“Ý gì ?”
Hanako thấy Hellman vẫn là vẻ mặt chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, bèn chậm rãi nói: “Vài tháng trước, một tín hiệu điện thoại vệ tinh mượn trạm trung chuyển tín hiệu của chính chúng ta, mưu toan giả mạo thành luồng tin thương mại bình thường ở Arasaka...”
Toàn thân Hellman bắt đầu run nhẹ theo lời nói của Hanako.
“Vậy ta đổi cách nói khác.”
“Ngươi nói gì với người bí ẩn kia trong Arasaka ? Hắn... là ai ?”
Giọng nói của Hanako tuy vẫn giữ một tông, nhưng lại là lời thì thầm của tử thần ở trong tai Hellman.
Rất lâu sau --
“Các ngươi không thể giết ta !”
“Không thể !”
Hanako nhìn một cách âm trầm vào tên thiên tài không có chút cốt khí này.
Hellman được coi là thiên tài trong các lĩnh vực thần kinh não, nhưng theo tính cách của hắn, thì chỉ cần hơi uy hiếp là nhất định sẽ khai ra tất cả mọi chuyện.
“Ta còn một hạng nghiên cứu cuối cùng... chưa, chưa làm rõ hoàn toàn.”
Hellman bây giờ chỉ còn kém tè ra quần là đủ bộ.
Hắn thà rơi vào trong tay bọn cướp Tokyo rồi chờ gia đình gửi tiền chuộc đến, còn hơn là rơi vào tay Arasaka.
Điều này không khác gì cái chết...
Giọng nói nhẹ nhàng của Hanako truyền đến, “Ngươi nên cảm thấy may mắn vì hiện tại dự án vẫn chưa xảy ra sai sót gì, nói đi Hellman, so với việc dự án gặp vấn đề, chúng ta càng muốn làm rõ chuyện bây giờ.”
“Trả lời câu hỏi cho tốt, Hellman.”
Hanako thực ra cũng cảm thấy kỳ lạ.
Bởi vì nàng đại khái đoán được người Hellman liên hệ là ai --
Arasaka Yorinobu.
Điểm kỳ lạ nằm ở đây, nếu là anh trai mình biết, vậy dự án không nên thuận lợi như thế mới đúng.
Trong nhiều năm làm việc cùng nhau tại Arasaka, Yorinobu rất có địch ý với các dự án mà nàng phụ trách, bây giờ chuyên gia đứng đầu dự án lại tiết lộ thông tin cho Yorinobu, việc Yorinobu không có bất kỳ động tác nào là quá bất thường.
“Ta không có gì để nói.”
Hellman vừa nói xong câu này, Samurai bên cạnh lập tức rút kiếm.
Tiếng kiếm vang vọng để cốt khí của Hellman tan biến trong một giây --
“Mẹ nó đừng có đụng vào ta !”
Đương nhiên, Arasaka có rất nhiều cách để khiến người ta mở miệng, nhưng đối với một nhà khoa học không có lực ý chí và chỉ theo đuổi lợi ích như Hellman, đều không cần đến những thủ đoạn đó.
“Các ngươi chính là một lũ khốn nạn tá ma giết lừa !”
Rõ ràng Hanako không mấy đồng tình với cách nói này.
Khi lưỡi kiếm sắp chém vào đùi Hellman, hắn liền ôm mặt hét lớn: “Là Arasaka Yorinobu !”
Phù hợp với suy đoán.
Hanako có cảm giác phức tạp giống thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại như đang đối mặt với đại địch.
Lấy lòng dạ của Yorinobu...
Chỉ sợ đã điều tra dự án Relic rất tỉ mỉ a.
Phòng tuyến của Hellman hoàn toàn bị phá vỡ, hắn nói như đổ hạt đậu: “Yorinobu liên lạc với ta, muốn biết chi tiết về kỹ thuật của lô Sample Core này !”
“Hắn là chủ tịch hiện tại của Arasaka ! Ta, mẹ nó ta từ chối kiểu gì !”
“Ta đương nhiên biết nói ra sẽ để ta rơi đầu, nhưng các ngươi hãy đứng trên lập trường của ta mà nghĩ xem, tốc độ Yorinobu để ta rơi đầu có chậm hơn không ?!”
Giọng nói của Hanako hơi lạnh lẽo. “Muốn đụng vào dự án Relic, ngay cả chủ tịch hiện tại của Arasaka cũng không được ! Hắn không có tư cách giết ngươi !”
“Ngoài ra, ngươi hình như cũng không nghĩ đến Arasaka-sama...”
Hellman sắp hận chết con đĩ mặt trắng thích chụp mũ lung tung này.
Miệng thì nói rất bá khí, nhưng Arasaka Yorinobu đều chiếm thượng phong trong vài cuộc đấu tranh nội bộ gần đây, có thể nói là vị trí vững chắc hơn trước không biết bao nhiêu lần...
“Nhưng Hellman, chuyện chúng ta cần nói cũng không phải chúng nó.”
“Ta muốn biết hắn nói với ngươi thế nào ? Ngươi còn gửi bao nhiêu tài liệu cho hắn ?”
Hellman bị hỏi trúng điểm mấu chốt, giọng nói rõ ràng cũng nhỏ đi nhiều.
“Chết tiệt ! Các ngươi chặn được cả điện thoại vệ tinh, ta còn có thể gửi gì cho hắn ? Toàn bộ bản sao hay toàn bộ tài liệu...”
“Chỉ là nói miệng.”
Mắt Hanako híp lại,
Chỉ cần Hellman nói đến chuyện Yorinobu không thể biết, nàng sẽ không chút do dự mà đưa ra quyết định thay cha !
“Ta nói với hắn những viên Sample Core này là... là...”
Hanako nhẹ nhàng cúi xuống nhìn thẳng vào hắn.
Câu trả lời sau đó liên quan đến tính mạng của hắn, chỉ một động tác nhỏ thôi cũng để Hellman như ngồi trên đống lửa.
“Là...”
Mắt Hellman đảo qua đảo lại, tựa hồ muốn nhìn ra chút dấu hiệu của đáp án đúng ở biểu cảm dưới lớp son phấn đáng sợ trên khuôn mặt Hanako.
Nhưng chó săn của Arasaka sẽ không cho hắn thời gian.
Chỉ cần một cú đấm mạnh, Hellman gào thét đồng thời nói với tốc độ cực nhanh: “Phiên bản mới nhất của Relic có liên quan đến thí nghiệm về tính tương thích ở các mẫu vật không có quan hệ huyết thống gần, để xem tại một mức độ nào đó có thể tiếp nhận được dấu ấn Digital Soul hay không !”
Khó khăn lắm hắn mới xâu chuỗi được nhiều từ ngữ phức tạp thành một câu hoàn chỉnh trong tình trạng đau đớn vì ăn đấm.
Theo một ý nghĩa nào đó, Hellman là một người thành thật có ánh mắt tốt, dù đối diện chỉ dùng chút thủ đoạn thì hắn cũng có thể khai ra hết không sót chữ nào, không có chút ý định dối trá.
Biểu cảm của Hanako hơi ngạc nhiên.
Nàng ra hiệu, Oda ở gần đó đi tới, hai tay cung kính đặt trước ngực --
“Hỏi bộ phận kỹ thuật xem việc chuyển mã tín hiệu kết thúc chưa.”
“Hellman, thề với Arasaka, nếu ngươi thực sự chỉ nói đến đây, Arasaka sẽ xin lỗi vì hành động mạo muội ngày hôm nay, đồng thời sẽ bồi thường cho ngươi một khoản không nhỏ, chúng ta cũng sẽ không thu hồi số tiền mà Yorinobu cho ngươi, ngược lại còn cho thêm một phần nữa!”
“Nhưng...”
Ánh mắt của Hanako khi nhìn người để nội tâm người ta không tự chủ được mà cảm thấy rợn tóc gáy, có lẽ là do tỷ lệ đồng tử trong Optic của nàng quá nhỏ.
“Ngươi phải luôn nhớ rằng, Arasaka tồn tại chỉ là vì có Arasaka-sama, chứ không phải hạng giá áo túi cơm tùy tiện ngồi vào vị trí đó rồi âm mưu thay đổi mọi thứ, hiểu chưa ?”
Hellman dám nói không hiểu sao ?
Nếu Hanako bây giờ bắt hắn quỳ xuống gọi Saburo là cha, hắn cũng sẽ không nhíu mày một cái.
“Tiểu thư Hanako cứ yên tâm...”
Hắn thở gấp run rẩy nói: “Ta tuyệt đối không nhắc đến chuyện bản đồ gen của gia tộc Arasaka ! Đương nhiên ta cũng không nói việc thí nghiệm thích ứng liên quan đến họ hàng gần là được tiến hành đầu tiên --”
Biểu cảm của Hanako lập tức trở nên hơi tức giận.
Chết tiệt !
Kẻ không có EQ này...
Hellman muốn khoe mẽ mình yêu “Saburo” đến mức nào bằng cách vòng vo, hoàn toàn không nhận ra rằng lời nói tỏ lòng trung thành của mình đã xé toạc tấm màn che của một số người.
Ánh mắt của Hanako vô thức chuyển sang một bên.
“Đủ rồi...”
Giọng nói già nua truyền đến từ bên cạnh.
“Bức tường” trắng xóa biến mất, Saburo ngồi trên xe lăn sau màn sáng không hiện rõ cảm xúc, con mắt duy nhất yên lặng nhìn nhà khoa học ghế đầu phụ trách dự án liên quan đến việc mình có thể sống sót lâu dài hay không.
Hanako dùng ánh mắt cảnh cáo Hellman im miệng, Samurai Arasaka xung quanh đều đồng loạt cúi đầu hành lễ.
Tốc độ Arasaka Saburo đẩy xe lăn rất chậm.
Bản thân hắn tựa hồ rất phản kháng những thứ như Cyberware, ngay cả khi một mắt bị mù thì hắn cũng chưa bao giờ chấp nhận cấy ghép Optic, dù nhiều khí quan phải đối mặt với sự lão hóa, hay việc phẫu thuật thay thế khí quan đã trở thành chuyện thường ngày —— Hắn vẫn không muốn thay đổi Implant nhân tạo càng tiện lợi hơn, ý chí đó cũng kéo dài trong việc lựa chọn xe lăn, Saburo thà dùng chính đôi tay của mình để điều khiển công cụ giúp bệnh nhân di chuyển thuận tiện hơn này.
Hanako ngoan ngoãn quỳ xuống một bên.
“Phụ thân... Tất cả những gì Hellman nói đều là sự thật, hắn đã nói như vậy với Yorinobu.”
“Phản ứng của Yorinobu dành cho Hellman là, không tiếc công sức để đưa thế hệ Sample Core này ra thị trường, mưu toan nâng cao vị thế của Arasaka một lần nữa bằng chiêu trò bất tử.”
“Hắn đã điên rồi.”
Đậy nắp quan tài mới kết luận, Yorinobu trong mắt Hanako hoàn toàn biến thành một con quái vật, chỉ nghĩ đến việc mở rộng quyền lực trong tay, để cho bản đồ của Arasaka lớn hơn...
Thậm chí đến mức Hanako bắt đầu nghi ngờ liệu Yorinobu thời trẻ chỉ đơn thuần là nổi loạn hay không.
Hắn còn giống Corpo hơn cả Corpo, là loại người không từ thủ đoạn, hám lợi đen lòng, dám bất chấp mọi cản trở quốc tế.
Saburo nhìn thẳng vào Hellman khuôn mặt sớm trắng bệch đang bối rối ngồi trên ghế.
“Ngay cả quyết tâm ta còn không dám đặt xuống, ngươi lại nói ra như thế.”
“Nên nói tương lai của Arasaka tươi sáng, hay nên nói một mảnh u ám đâu...”
Hanako cúi đầu nói: “Phụ thân, không thể để Yorinobu tiếp tục như vậy nữa, lấy lại quyền kiểm soát mà chúng ta nên có, tách riêng dự án Relic, ngài --”
Hanako cảm thấy bàn tay thô ráp chạm vào mặt mình.
Sau khi trưởng thành, phụ thân cơ bản không chạm vào mặt nàng, nhưng lần này, ở lúc hắn yếu đuối và già nua nhất, Saburo lại lựa chọn dùng một tay để nâng lên khuôn mặt con gái, ngắm nhìn tỉ mỉ...
“Có lúc, con quá giống ta.”
“Bất kỳ quyết sách nào mà ta có chút đắn đo đều có thể được con thực hiện một cách nghiêm túc, Hanako... con thực sự đã vất vả rồi.”
Hanako kinh ngạc không thôi, hoàn toàn không hiểu ý của phụ thân.
Saburo lần đầu tiên nhẹ nhàng hỏi như cha mẹ hỏi con cái muốn ăn gì: “Khi sự việc không thể cứu vãn, con thực sự hi vọng linh hồn của ta ở trong cơ thể anh trai mình sao ?”
Đôi mắt Hanako lần đầu tiên có chếch đi...
Kéo theo cả mí mắt cũng sụp xuống.
“Không phải hy vọng như thế, mà là Arasaka không có người cầm quyền đủ tư cách.”
“Gia tộc, vinh dự và đế chế Arasaka, phụ thân... Ngài nên sắp xếp thứ tự, ngài đã làm đầy đủ cho gia đình này rồi, không thể vì cái nhỏ mà mất đi cái lớn.”
Bàn tay còn lại của Saburo lơ lửng giữa không trung, chỉnh lại mái tóc bên cạnh cho con gái.
“Nhưng ta nghĩ Yorinobu càng thích hợp hơn.”
Biểu cảm của Hanako đột ngột thay đổi.
“Hắn sẽ nói dối !”
Tuy nhiên, lời nói của Saburo ngay lập tức tiếp nối Hanako, “Vậy còn con ? Làm sao ta xác nhận tâm ý của con cũng như thế đâu ?”
Tay Hanako siết chặt, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Cuối cùng nàng hiểu ra...
Phụ thân có một thứ vĩnh viễn không thay đổi được.
Đó chính là tự đại.
Yorinobu thuận theo để Saburo nghĩ rằng đứa con từng nổi loạn chỉ muốn thể hiện sự khác biệt thôi, nhưng Hanako chưa bao giờ nói với hắn về những gì Yorinobu nói với nàng, em gái của hắn, khi còn trẻ...
“Ta muốn hủy diệt công ty một cách triệt để.”
Hận ý của Yorinobu khi nói câu này, là rõ ràng và sắc bén như thế, tràn đầy luồng khí lạnh của một thanh đao thép.
Có lúc Hanako cũng không biết phải làm thế nào.
Có lẽ con đường này của phụ thân...
Vẫn có thể nhìn thấy anh trai sống sót (theo nghĩa vật lý), Arasaka vẫn có một người cầm lái thông minh và mạnh mẽ, như vậy cũng coi là gia đình hạnh phúc đúng không ?
Trừ cái đó ra...
Hanako nghĩ không ra bất kỳ cách nào khác để giữ lại khái niệm “gia đình”.
“Phụ thân, Yorinobu đang diễn kịch.”
Hanako rất ít khi nói chắc chắn như vậy.
Saburo thả tay khỏi mặt Hanako, trên mặt tựa hồ là một biểu cảm sa sút.
“Thật sao...”
Lời lầm bầm này để những người xung quanh cảm thấy một hồi lạnh cả người.
Ngay cả Hanako cũng biết, những gì nàng nói đại khái là lời buộc tội không có bằng chứng...
Phụ thân chắc hẳn sẽ thất vọng a ?
“Vậy nếu muốn diễn tiếp... thì cứ để Arasaka mạnh lên trước đi.”
“Chỉ cần kỹ thuật Relic vẫn còn trong tay chúng ta, hắn cũng không biết chuyện bản đồ gen của gia tộc Arasaka, cứ để hắn dùng quyền lực của mình làm việc cho Arasaka, những người phương Tây kia cực kỳ man rợ, muốn cướp đoạt đồ của chúng ta, chỉ có kẻ tàn nhẫn như Yorinobu mới sẵn sàng bảo vệ nó.”
“Hắn không phải vẫn muốn vị trí này sao ? Vậy cứ để hắn làm cho tốt.”
Ánh mắt Hanako hiện ra kinh ngạc.
Nàng hoàn toàn không ngờ phụ thân lại bị Yorinobu dỗ dành đến mức này.
Từ khi nào, anh trai mình như biến thành một người khác, biểu cảm căm thù Arasaka đến tận xương tuỷ ngày càng ít đi, không còn căm ghét mức lương hàng năm Arasaka trả cho hắn như trước đây, bây giờ hắn vung tiền như rác, công kích truyền thông, chuyên quyền độc đoán trong lĩnh vực của Arasaka, quyền lực biến con người hắn thành một con diều hâu hung ác đích thực !
Không...
Thậm chí có thể nói, Yorinobu giống như ác long ngự trị trên kho báu, nhìn những núi vàng núi bạc dần lớn lên mà lòng mãn nguyện.
“Nếu chỉ vì muốn giảm thiểu tối đa dư luận từ phương Tây, hoàn toàn không cần thiết phải để Yorinobu thúc đẩy kỹ thuật này !”
Hanako biết nếu mình không tranh thủ, chỉ sợ cũng không còn cơ hội nào để cứu vãn nữa.
Còn Saburo thì như không nghe thấy gì cả.
Hắn nhìn Hellman rồi cười nói: “Vậy thì nhờ ngài tiếp tục cố gắng a.”
Ngoài ra, hắn còn khẽ gật đầu một cái.
Hellman bị dọa sợ bởi lễ tiết trịnh trọng như vậy từ người cầm quyền Arasaka, vội vàng đứng dậy !
Đến mức chiếc ghế cũng bị hắn làm ra một loạt tiếng động lớn --
“Xin lỗi... Ách, vâng! Arasaka đại nhân.”
Takemura ra hiệu cho binh sĩ đưa hắn đi xuống.
Hellman bước một bước quay đầu ba lần, tựa hồ không ngờ kiếp nạn sinh tử của mình lại trôi qua dễ như thế...
Theo Hellman rời đi.
Saburo nhẹ nhàng nói: “Để đoàn đội kỹ thuật chuẩn bị tốt phần đánh giá, một khi chuyện của Hellman hoàn thành, liền để hắn yên lặng rời khỏi đây là được.”
Takemura gật đầu.
“Vâng, Arasaka-sama!”
Ngay sau đó, hắn nhìn về phía đứa con gái mà mình chưa trả lời câu hỏi.
“Con đánh giá quá thấp sự nắm giữa của thợ săn đối với con mồi.”
“Những con ác long ngự trị trong không gian số chẳng phải vẫn bị thợ săn nắm bắt tính nết từng cái một sao ? Con là Netrunner... càng nên hiểu những điều này mới đúng.”
“Không cần cản trở những việc có lợi cho bản thân Arasaka.”
“Còn làm hại cho Arasaka...”
Saburo không nói tiếp nữa.
Mà giống như đang lẩm bẩm khi ngủ gật, “Sắp rồi... có phải là một con ác long không chịu khuất phục không... kết quả sẽ tự công bố vào ngày kho báu được khai quật.”
Hanako thấy vô lực ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Saburo rời đi.
Vào khoảnh khắc đó, nàng như nhìn thấy một tai họa chưa từng có...
Giống như mấy chục năm trước.
Một chiến trường khác còn tàn khốc hơn cả Corporate War đã hình thành từ lâu trong nội bộ Arasaka.
Cuộc đấu sức giữa rồng và thợ săn rồng cũng chưa bao giờ dừng lại.
Chỉ là nàng không thể nắm giữ những điều này nữa, ván cờ đã nâng tầm đến mức từ đấu đá nội bộ đến chơi “thế” rồi.
Mượn tay kẻ địch, là thủ đoạn mà chỉ có những con rồng già như Saburo mới dám chơi.
Nếu nói càng chuẩn xác hơn.
Không phá thì không xây được, dùng nó để hình dung ván cờ này...
Là vừa đủ.
...
...
Bình luận truyện