[Dịch] Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 53 : “Luyện hóa”băng sơn.
.
Đến lúc này Trương Hằng vẫn chưa biết đóa tuyết liên này sao có thể thoát ra từ trong túi trữ vật của mình. Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều làm gì. Hắn thấy đóa Tuyết liên này không ngờ có biện pháp khiến mình thoát khốn thì tự nhiên rất cao hứng.
Tuy nhiên, điều tiếc nuối chính là không biết tổn bao nhiều thời gian thì đóa Tuyết liên này mới phá vở cả tòa băng sơn.. Không chừng tới lúc đó thì hắn đã hóa thành một bức khắc băng rồi.
Ngay khi Trương Hằng đang nén giận thì đóa tuyết liên này không ngờ ngừng lại. như đang do dự một chút, lại truyền tới Trương Hằng một Cỗ tinh thần dao động.
Trương Hằng không thể nắm được tin tức cụ thể của đối phương qua Tinh thần dao động này nhưng lại có thể cảm nhận được một ít sắc thái tình cảm.
Cỗ tinh thần dao động này ẩn chứa một cỗ ủy khuất và có ý xin Ý kiến.
Trương Hằng nhìn về đóa Tuyết liên đang run khe khẽ bên người. Hắn như đang nhìn thấy một cô gái bị ủy khuát đang nghẹn ngào khóc.
Hơi thở dài một cái, Trương Hằng nói với vẻ có chút bất đắc dĩ:
- Ninh sư muội! Tốc độ của muội quá chậm! Chờ khi muội thành công, chỉ sợ ta cũng đã trở thành một bộ phận của băng sơn rồi. Nếu thương thế của ta có thể khôi phục thì tốt rồi...
Nội thương và ngoại thương trên người Trương Hằng có thể coi là khủng bố. Thân thể hắn gần như đã mất đi tri giác, hơn nữa thân thể còn bị một khối băng như tòa băng sơn nhỏ đè lên, căn bản không thể động đậy.
Lúc này Trương Hằng không khỏi nhớ tới tình cảnh lưỡng bại câu thương giữa Ninh Tuyết Dung với Lý Hoành trước đây. Tên kia sau khi bị thương cũng bị một khối đá nặng tới trăm cân đè lên. còn hắn lúc này cũng bị một khối băng rất lớn đè ngang người. Hoàn cảnh của hai người căn bản không thể đánh đồng.
Tuyết liên nghe được lời nói của Trương Hằng thì lại truyền tới một cỗ tinh thần dao động vui mừng.
Trương Hằng không khỏi mắng lớn:
- Lão từ đã bị thương như thế này mà muội còn cao hứng thế à?! Có phải là hy vọng lão từ sớm chết đi không?!
Nghe thấy Trương Hằng mắng lớn thì Tuyết liên đầu tiên là sửng sốt. sau lại lộ ra tình tự hơi phẫn nộ.
Trương Hằng vừa mới định nói gì thêm thì trước mắt đột nhiên sinh ra dị biến.
Chỉ thấy đóa tuyết liên khẽ run lên, một cỗ bạch quang dịu dàng lập tức truyền ra từ đóa hoa.
Từng điểm bạch quang dịu dàng không bị băng sơn xung quanh ảnh hưởng, dần dần xông vào trong cơ thể Trương Hằng.
- ồ?
Trương Hằng chấn động, tầng ngân huy bên ngoài cơ thể hắn không ngờ không ngăn càn đám bạch quang này rót vào.
Khi những điểm bạch quang kia tiến vào trong cơ thể Trương Hằng, không ngờ thương thế trên thân thể hắn cũng cỏ chuyển biến tích cực.
Đúng lúc này, Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể Trương Hằng có chút rục rịch, dường như muốn khu trừ ngoại vật từ bên ngoài tiến vào.
Trương Hằng nhanh chóng thao túng Luyện Hư Linh Khí. khiến nó ngoan ngoãn nằm trong đan điền. Thứ này nếu dùng để đánh nhau thì coi như không tồi, nhưng để chữa thương thì cũng không phải là sở trường.
Dưới ý niệm thao túng của Trương Hằng, Luyện Hư Linh Khí thật không cam lòng nằm yên trong đan điền, dường như rất bất mãn với hành động ngoại vật xâm phạm vào lãnh địa của mình.
Trương Hằng cũng cảm nhận được chút phản kháng của Luyện Hư Linh Khí, trong lòng thầm thấy buồn cười. Luyện Hư Linh Khí chính là vương giả cùng cấp, có phản ứng như thế cũng là bình thường.
Bạch quang từ tuyết liên tiến vào trong cơ thể Trương Hằng thì có vẻ như sợ hãi Luyện Hư Linh Khí, khi lưu chuyển quanh đan điền hắn thì có vẻ rất cận thận.
- Thật thoải mái! Ninh sư muội cứ tiếp tục đi!
Trương Hằng nhắm hai mắt lại. cả người cảm thấy vô cùng thoải mái. trong miệng cũng vang lên âm thanh rên rỉ khe khẽ.
Khi cỗ bạch quang này chảy qua cơ thể hắn, Trương Hằng cảm giác thương thế của mình đang được chữa trị với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được. Hơn nữa, dưới sự trấn an của cỗ bạch quang dịu dàng này, thân thể Trương Hằng vô cùng thoải mái, giống như đứa nhỏ được mẹ mình âu yếm vậy.
Rất nhanh, ngoại thương bên ngoài thân thể Trương Hằng đã hoàn toàn khép lại. ngay cả sẹo cũng không tồn tại.
Tiếp theo, nội thương của hắn cũng chậm rãi lành lại. Nhưng so với tốc độ tự khôi phục của Trương Hằng cũng phái nhanh hơn gấp trăm Lần.
Trương Hằng không khỏi nhớ tới lời nói của Lạc Ngưng Tuyết hôm qua khi giới thiệu với hắn đóa tụvết liên này:
- Đóa Tuyết liên này ẩn chứa thiên địa Tinh hoa mấy vạn năm, hơn nữa bản thân nó cũng có được một loại thần thông đặc biệt. Nếu nó bị tên tu sĩ gian ác nào đoạt được thì có thể được dùng để luyện chế linh đan cực phẩm!
Thần thông đặc biệt trong lời nàng ta là để ám chi năng lực chữa thương siêu cường này sao?!
“Đúng là nhặt được bảo vật rồi! Loại năng lực của đóa tuyết liên này vừa lúc có thể bù đắp lại cho chỗ thiếu hụt của Biến Thái Công, dùng làm “thầy thuốc tư nhân" của mình cũng là một chuyện không tệ... ”
Trong đầu Trương Hằng không khỏi thâm nghĩ.
Đóa tuyết liên do Ninh Tuyết Dung biến thành đương nhiên không biết được suy nghĩ trong lòng Trương Hằng, vẫn cận thận trị thương cho hắn. Nếu nàng biết được tâm tư của hắn đang suy tính để lợi dụng tất cả giá trị của mình thì không biết sẽ có cảm tưởng ra sao!?
Trương Hằng nhắm mắt lại hưởng thụ sự trị liệu của tuyết liên, cảm giác thời gian trôi qua nhanh chóng. Chỉ qua vài canh giờ, đóa Tuyết liên ngừng việc trị liệu lại.
- Sao thế? Đã muốn dừng rồi sao?!
Trương Hằng mờ mắt ra, cảm thấy được toàn bộ thương thế trên người mình đã tốt rồi.
Trong tầm mắt hắn, bộ dáng đóa Tuyết liên có chút uể oải, Dường như để chữa thương cho Trương Hằng, nàng đã tiêu hao không ít nguyên khí.
Đóa Tuyết liên nghi tạm một lúc rồi lại tản mát ra bạch quang, dung hợp với cỗ hàn khí của tòa băng sơn. Sau khi những cỗ bạch quang dung hợp với hàn khí lại trở về bản thể nó.
Trương Hằng lúc này đă hoàn toàn khỏe mạnh, thân thể vẫn bị tòa băng sơn nhỏ này đè lên. không thể động đậy. Nếu không vì thân thể của hắn cường hẳn và ngân huy bên ngoài cơ thể bảo hộ thì chỉ sợ lúc này hắn đã bị ép thành thịt nát rồi.
Tuy nhiên Trương Hằng nếu muốn bằng thực lực tự thân phá vỡ băng sơn này thì là chuyện không thể.
Nếu một ngọn núi bình thường thì đơn giản nhưng tòa băng sơn này vô cùng cứng rắn, toàn bộ đều do băng tuyết tạo thành. Độ cứng của băng Tuyết này đã tiếp cận tới linh khí hạ phẩm.
Muốn từ tòa băng sơn này phá vở một con đường ra thì Trương Hằng cũng không dám nghĩ. Giờ hắn đă bị cả tòa băng sơn ép xuống nên đất, ngay cả động tác đơn giản cũng đă khó khăn chứ dừng nói những động tác yêu cầu với độ khó cao.
Nhìn đóa tuyết liên đang không ngừng hấp thu hàn khí do tòa băng sơn tỏa ra. trong lòng Trương Hằng đột nhiên toát lên một ý tưởng.
Đóa Tuyết liên này có thể hấp thu linh khí của tòa băng sơn này thì sao hắn lại không làm được?!
Luyện Hư Linh Khí là một tồn tại biến thái, ngay cả linh khí từ pháp bảo cũng có thể tinh luyện. Không biết nó có thể “luyện hóa” tòa băng sơn được coi như là một kiện linh khí hay không?!
Trương Hằng cũng nhớ lại tình cảnh khi Luyện Hư Linh Khí hấp thu pháp lực của Lạc Ngưng Tuyết.
Mà những băng Tuyết tạo thành băng sơn này phỏng chừng là một loại linh khí nào đó. Tử yiệc bạch quang băng giá của nó toát ra có thể khiến người ta thành khắc băng, đã có thể thấy được đôi phần.
Nghĩ thế Trương Hằng liền trở nên hưng phấn. Một tòa băng sơn nho nhỏ này. độ cứng của nó đã tiếp cận linh khí bình thường, lại có thể phát ra bạch quang băng giá qủy dị. Nếu hắn có thể “luyện hóa” được nó thì không biết sẽ có hiệu quả Như thế nào!?
Nếu đã có suy nghĩ như thế. Trương Hằng lập tức bắt đầu hành động. Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể hắn được vận chuyển rất thành thục, hình thành chín cái linh khí tuần hoàn võng. Mà đan điền của hắn lại trở thành tiêu điểm của chín linh khí tuần hoàn võng này.
Đạo quang cầu màu bạc lớn như hạt đậu đang cấp tốc xoay tròn trong đan điền kia cũng bắt đầu chấn động, thậm chí còn sinh ra một loại hấp lực nào đó.
-Đi!
Trương Hằng thao túng Luyện Hư Linh Khí chảy về phía tòa băng sơn nhỏ đang đè mình.
Luyện Hư Linh Khí vừa mới ra khỏi cơ thể, đã thấy bạch quang băng giá của băng sơn ập tới.
Dưới sự khống chế của Trương Hằng, Luyện Hư Linh Khí thấy bạch quang băng giá kia dám khiêu chiến quyền uy của mình thì làm sao có thể khách khí. Nó không chút do dư mạnh mẽ hướng về phía bạch quang băng giá vốn có thể đóng băng bất cứ thứ gì kia.
Két
Vừa mới tiếp xúc, bạch quang băng giá đã liên tiếp bại trận, không thể đóng băng Luyện Hư Linh Khí mà ngược lại còn bị Luyện Hư Linh Khí luyện hóa mất một phần.
Trương Hằng lúc đầu còn tính, ngăn cản hành động của Luyện Hư Linh Khí nhưng thấy nó sau khi luyện hóa một phần bạch quang băng giá thì rõ ràng mạnh hơn không ít, trong lòng liên vui vẻ, dung túng cho hành vi của Luyện Hư Linh Khí.
Chi
Luyện Hư Linh Khí bắt đầu điên cuồng đánh về đám bạch quang băng sương. Phàm là bạch quang tiếp xúc với nó đều bị nó hấp thu một bộ phận.
Nhìn Luyện Hư Linh Khí đang dần lớn mạnh và tung hoành trong bạch quang. Trương Hằng vô cùng hưng phấn.
Dưới sự khống chế của Trương Hằng, một bộ phận Luyện Hư Linh Khí lại chảy vào trong cơ thể, dung nhập vào viên quang cầu màu bạc đang xoay tròn cực nhanh trong đan điền.
Đóa tuyết liên bên cạnh hắn đang hấp thu bạch quang thấy hành động điên cuồng của Trương Hằng thì dừng lại một chút, dường như đang sững sờ.
Dưới sự truy kích điên cuồng của Luyện Hư Linh Khí, bạch quang trong băng sơn liền tháo chạy bốn phía, chỉ chốc lát đã dung nhập vào trong băng sơn không dám toát ra nữa.
Thân hình Trương Hằng đang nằm đang tay đang chân bên dưới cười vang lên:
- Có bản lĩnh thì tới, nếu không ta sẽ bắt đầu “luyện hóa” tòa băng sơn này!
Kêu gào vài câu thấy băng sơn cũng không xuất hiện bạch quang băng giá nữa, Trương Hằng cũng dừng lại. trong lòng lại nghĩ:
“Không bằng dùng băng sơn này để tu luyện Hư Không Hỏa Diễm của mình!
Bình luận truyện