[Dịch] Tiên Quốc Đại Đế

Chương 66 : Mưa gió nổi lên

Người đăng: 

.
- Không, đấu không lại, ngươi không biết Tuyệt Cung cường đại thế nào, trừ cung chủ, còn có bao mươi Tổ Tiên, một trăm Đạo Thần, vô số đệ tử Cổ Tiên, lần này bọn họ thực sự nổi giận, ai cũng không ngăn được, ai cũng không ngăn được. … Tin tức cương vực Tử Thanh còn chưa kịp truyền ra, nhưng tin tức hôm đó cự mạch Thủy Long xuất thế, theo các thám tử cương vực, sẽ nhanh chóng truyền ra phần lớn các cương vực Đông Ngoại Châu. Bên trong triều đình cương vực Thánh Đình, một vị Thánh Vương, bên dưới là một vị thần tử đang cung kính. - Ngươi nói cái gì? Cự mạch Thủy Long xuất thế? Diêm Xuyên? Đại Trăn vừa mới quật khởi? Thánh Vương kinh ngạc nói. - Vâng, Diêm Xuyên cũng vừa mới thành tựu Tổ Tiên, Tổ Tiên nhất trọng thiên! Trong triều đình, nhất thời ầm ầm nghị luận, quần thần kinh ngạc. - Cự mạch Thủy Long? Trấn áp khí số, lấy ra khí số Đông Ngoại Châu? Tốt, tốt, tốt, cực mạch Thủy Long, trong tay người có đức, Diêm Xuyên vừa mới thành tựu Tổ Tiên, căn bản không có tư cách nắm giữ, trẫm quyết định, theo trẫm đi cương vực Chân Long trước, đưa về cự mạch Thủy Long. - Thần Nguyện hướng! Thần nguyện hướng! Thần nguyện hướng! Trong lúc nhất thời, trong đại điện vang lên một trận những tiếng kích động. Tại một đạo trường cương vực. - Ha ha ha, cự mạch Thủy Long? Diêm Xuyên sao xứng có, chư vị, theo bổn giáo chủ đi tới cương vực Chân Long. - Dạ! … Vực chủ cương vực Đông Ngoại Châu, khi nhận được tin tức liền không khỏi kích động một trận, cự mạch Thủy Long, đã bao nhiêu năm mới xuất hiện một cái, Diêm Xuyên sao xứng có được? Trong lúc nhất thời, Đông Ngoại Châu gió nổi mây phun. Đại lượng Tổ Tiên, đều chọn mục tiêu đi về phía cương vực Chân Long, Tổ Tiên, Đạo Thần, phần lớn sau khi nhận được tin tức đều không chút do dự buông tha hết thảy, dẫn theo phần lớn thuộc hạ của mình, hùng hổ vượt biển chạy về phía cương vực Chân Long. Cương vực Chân Long, mưa gió nổi lên! Gần như toàn bộ quần hùng Đông Ngoại Châu đều xuất ma, bức tới Hàm Dương. … Quân đoàn Binh Mã Dũng mở đường, Diêm Xuyên cưỡi rồng, sau một tháng rốt cục trở lại cương vực Chân Long. Ngang! Trên đường đi, song lòng càng kích động, không chỉ có song long, chuyến này quân đoàn Binh Mã Dũng cũng cực kỳ kích động, dĩ nhiên, có một vài tướng sĩ chết trận, nhưng chiến tranh, chết trận là điều khó tránh khỏi. Chuyến này đạt được thu hoạch thật lớn. Bạch Khởi xuất thế! Quỷ Cốc Tử, Mông Nghị, Bạch Khởi, riêng mình chém giết một Tổ Tiên, hơn nữa bản thân cũng độ kiếp thành tựu Tổ Tiên, chiến thắng trở về. Bạch Khởi ngồi trên lưng rồi, nét mặt biểu lộ vẻ hăng hái. Tôn Ngộ Không vẫn không nói một lời, chẳng qua chân mày nhíu lại, như có điều suy nghĩ. Tiến vào cương vực Chân Long, tốc độ càng lúc càng nhanh. Mấy ngày sau, đoàn người đã tới bên ngoài Hàm Dương. Rất xa, bên ngoài Hàm Dương chiến hỏa ngất trời, bốn phương có mười con Thiên Đạo, thông thiên triệt địa. Bạo phong bốn phía, thật giống như có một cỗ thế lực đang mạnh mẽ đánh chiếm Hàm Dương. Một Nghị gọi quân đoàn Binh Mã Dũng dừng lại. Bạch Khởi hướng vào bên trong xe, cung kính nói: - Thánh Vương, Hàm Dương óc biến! - Cứu! Cửa đại điện mở ra. Diêm Xuyên chậm rãi bước vào liễn xe, nhìn về phía xa. Nơi xa, Hàm Dương đúng là đang trong chiến đấu, bất quá, tràng diện cũng không lớn, đột kích chỉ là một Tổ Tiên dẫn theo hai Đạo Thần, mười Cổ Tiên. Giờ phút này đang chiến đấu với tướng sĩ Hàm Dương. - Thánh Vương, đây là cương vực Ma Long, cương vực láng giềng tại phương bắc của chúng ta. Kia là Man Ngưu, quân đoàn trưởng số một của Man Long Thánh Đình, Tổ Tiên nhị trọng thiên, hiển nhiên không biết rõ tình huống mới dám đơn độc xông tới Hàm Dương. Quỷ Cốc Tử cười nói. - Mông Điềm? Không phải hắn đang lãnh binh thu Đại Tuyệt Thánh Đình sao? Diêm Xuyên nhướng mày. Đang đối chiến với Man Ngưu chính là MÔng Điềm. Lúc này, Mông Điềm dẫn theo một đám chiến sĩ Cổ Tiên, đang điên cuồng chém giết. Trên biển khí vận, tượng thần số mệnh Mông Điềm đã rơi xuống, ầm ầm hợp thể với Mông Điềm, khiến thực lực Mông Điềm đột nhiên tăng vọt. Trên mặt Man Ngưu hiện vẻ lo lắng, Mông Điềm càng đánh càng hưng phấn. Thấy Diêm Xuyên cau mày, Mông Nghị lập tức mở miệng nói: - Thánh Vương, đại ca dẫn binh tốc độ cực nhanh, cõ lẽ các thành trì lớn tại Đại Tuyệt Thành Đình đã bị thu vào toàn bộ. - Ừ! Diêm Xuyên gật đầu, chân mày giãn ra chút. - Ha ha ha, Thánh vương, ta thấy Mông Điềm tướng quân có lẽ nhìn Vương Tiễn, Kim Đại Vũ thành tựu Tổ Tiên, hắn đỏ mắt rồi, thế nên mới nhanh chóng thu phục các thành trì tại Đại Tuyệt Thánh Đình, sau đó vội vàng gấp trở về, hẳn là không muốn tiếp tục rơi lại phía sau. Thánh Vương nhìn xem, Kim Đại Vũ, Vương Tiễn cũng đang không ngừng trông chừng Man Ngưu? Không cho Man Ngưu có cơ chạy trốn? Xem bộ dáng bọn hắn, đều là Tổ Tiên a. Quỷ Cốc Tử cười nói. - Ha ha ha, đúng vậy, mặc dù Mông Điềm có lúc tương đối lỗ mãng, nhưng chuuyện trẫm căn dặn, tất nhiên phải hoàn thành toàn bộ, nếu không sẽ không trở về. Diêm Xuyên hài lòng gật đầu. Đại quân Binh Mã Dũng chờ đợi ngoài xa, chờ Mông Điềm thành công. - Đại nhân, người nhất quyết vọt tới Hàm Dương, ta cũng không kịp nói với ngươi, Hàm Dương không chọc nổi đâu! Tại một sơn cốc phía xa truyền đến tiếng hô của thám tử Man Long Thánh Đình. Phía xa, Tổ Tiên Man Ngưu đang chiến đấu, giờ phút này chỉ biết câm lặng, sao ngươi không nói sớm chứ? -Mông Điềm tướng quân, Man Ngưu ta đã đắc tội, sau này có cơ hội sẽ tỷ thí thêm. Man Ngưu kêu lên. Mông Điềm nhổ ngụm nước bọt, nói: - Phi, ai chờ ngươi tỷ thí? Thật vất vả có người đưa tới cửa, ta há có thể thả ngươi chạy? lần này nếu không chém giết tên Tổ Tiên nhà ngươi, tiếp theo không biết phải đợi tới khi nào. Trên mặt Man Ngưu nhất thời đỏ bừng. - Vô liêm sỉ, có cự mạch Thủy Long ở chỗ này, sẽ không ngừng có Tổ Tiên kéo tới đây, ngươi không lo không có đối thủ, không cần làm tuyệt quá! Man Ngưu buồn bực kêu lên. Bởi vì Man Ngưu cảm nhận được Mông Điềm hung mãnh, căn bản không phải giống như trong tài liệu lần trước nhận được. - Làm tuyệt thì sao? Ngươi tới Hàm Dương không phải là muốn làm tuyệt đó thôi? Ngươi tới giết người, lại không muốn bị người giết? Rống! Mông Điềm kêu lên. Ùng ùng! Bên ngoài Hàm Dương, thiên hôn địa ám. Trận chiến này, chính là hai ngày. Oanh! Hai ngày sau, Mông Điềm rốt cục mài phá Thiên Đạo, nhất thời có thể đại triển quyền cước. - Mông gia quân trận! Mông Điềm kêu lên. - Rống! Mấy trăm tướng sĩ gần như xuất thủ cùng lúc. Nhất thời, thiên địa đều là vô tận thương mang, trong nháy mắt che khuất cả bầu trời. Oanh! Một tiếng vang thật lớn đanh tan toàn bộ thương mang, hư không vặn vẹo một trận, tiếp đó từ từ bộc lộ cảnh tượng bên trong. Mông Điềm cắm một thương trong đầu Man Ngưu, tay dùng lực, thân thể Man Ngưu ầm ầm vỡ vụn phân nửa. - Đại nhân! Bốn phía truyền đến tiếng hô gọi Man Ngưu. - Không dùng được, đại nhân các ngươi đã chết, ngươi tới, bắt giữ toàn bộ đám tặc tử kia, người dám phản kháng, giết! Mông Điềm quát. - Rõ! Quân đội Mông Điềm trong nháy mắt đánh về phía Cổ Tiên còn lại. Lúc này quân đoàn Binh Mã Dũng mới chậm rãi bay về phía Hàm Dương. Đám người Mông Điềm, Kim Đại Vũ, Vương Tiễn, Lã Bất Vi đã thấy được từ phía xa xa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang